Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1824: Tiến Thoái Lưỡng Nan

Trong phòng làm việc, Phương Bình và Chiến Vương trò chuyện rất thích ý, nói một hồi, Phương Bình cảm khái nói: "Tiền bối đáng tin hơn Bộ trưởng nhiều, vẫn là tiền bối có phong độ của đại tướng, Bộ trưởng tốt xấu gì cũng là một trong những lãnh tụ của nhân loại, thế mà không phóng khoáng chút nào..."
"Đúng vậy!" Chiến Vương việc đáng làm thì vẫn phải làm, tiếp tục cười nói: "Được rồi, đừng có tâng bốc ta. Trương Đào á hả, nói thế nào đây... Hắn phải chịu trách nhiệm lớn hơn. Hắn có thể xem như quân sư của nhân loại, chúng ta thì là quân tiên phong. Chúng ta chỉ cần đánh giết là được, hắn phải đắn đo toàn cục. Hắn suy nghĩ nhiều lắm, tâm tư cũng phức tạp, còn có, thằng nhóc ngươi đừng có lải nhải thế nữa, tên kia nói không chừng còn đang nghe lén, sớm muộn gì cũng sẽ tìm ngươi tính sổ."
"Tiền bối quá khen, ta..."
"Đùng!"
Sô pha nổ tung!
Sắc mặt Chiến Vương tái xanh, tức miệng mắng to: "Đậu xanh, ngươi mẹ nó vẫn đang ở đây luôn? Ngươi bắt nạt lực lượng tinh thần của ta không mạnh bằng ngươi đúng không? Đến, chúng ta luyện một chút! Lại còn dám nghe trộm ông đây!"
Phương Bình cũng ngửa mặt lên trời không biết nên nói gì!
Lão Trương điên rồi sao? Ngươi nghe trộm thì cứ nghe trộm đi, nhất định phải khoe khoang trước mặt Chiến Vương làm gì, khi dễ hắn không có bè lũ bạn tốt sao? Ngày nào đó hắn liên thủ đám người tuyệt đỉnh ở Thành Trấn Tinh, đánh ngươi kêu cha gọi mẹ, để xem ngươi còn dám khoe khoang khoác lác không!
Hắn còn đang tưởng tượng cảnh lão Trương bị người đánh đập tơi bời thì sau một khắc, Chiến Vương bỗng nhiên hơi nhíu mày, nhìn về phía Phương Bình nói: "Trương Đào nói ta phải mò nhiều thứ tốt từ ngươi, nói là ngươi đang lừa ta, thật hay giả?"
Phương Bình trắng mặt, bất đắc dĩ nói: "Đương nhiên là giả! Mấy ngày nay ta không nể mặt ông ấy, ông ấy đã sớm kìm nén trong lòng, lại không thể dạy dỗ ta được, bây giờ tiền bối đến, nên ông ấy cố ý gây xích mích đó. Loại người như Bộ trưởng á, đấu trí quá nhiều, đấu riết thành quen, tiền bối, ta cần phải lừa ngài sao? Ngài cảm thấy chế tạo mấy chục ngàn viên Bách Vương Tệ, đổi lấy mấy quả Phong Quả, cái nào dễ hơn? Bộ trưởng đang tức vì ta không tìm ông ấy, cố ý quấy phá chúng ta đó, xấu tính..."
"Có lý!" Chiến Vương khẽ gật đầu, Trương Đào đúng là không phải người tốt.
Phương Bình tìm mình bàn chuyện làm ăn chứ không tìm hắn, hắn đại khái là khó chịu, cố ý biểu hiện sự tồn tại của mình. Không thèm để ý đến hắn!
Lần này, Chiến Vương bạo phát lực lượng tinh thần, quét hình nhiều lần, hừ nói: "Hắn mà xuất hiện nữa thì xem như hắn lợi hại! Nhưng nếu hắn xuất hiện lần nữa thì đó cũng không phải Trương Đào, cái tên này có vấn đề!
Nào có ai có lực lượng tinh thần mạnh mẽ như vậy chứ, lực lượng tinh thần khó tu, tuyệt đỉnh càng khó hơn. Hắn mạnh hơn ta một chút thì cũng được, nhưng nếu cách ngàn dặm mà lực lượng tinh thần cũng có thể liên tục quấy rầy ta thì chắc chắn là có vấn đề. Cứ dò xét lần nữa đi!"
Chiến Vương rất hung hăng, bây giờ Trương Đào có ở đây hay không cũng không thành vấn đề, ngươi lại nói một câu nữa thử xem!
Ngươi chỉ cần nói thêm một câu nữa, ta sẽ vu oan ngươi, nói ngươi là Ma Đế phục sinh, là mấy tên khốn kiếp khác phục sinh.
Quả nhiên, lần này không còn tiếng động nào nữa. Chiến Vương cũng mặc kệ Trương Đào có ở hay không, có thì càng tốt, cho hắn nín tới nghẹn chết
Chiến Vương không nói chuyện Giới Vực nữa, cũng không nói những chuyện khác, lại nhìn Tưởng Siêu một chút, có chút do dự, suy nghĩ một chút vẫn nói: "Bây giờ tốt nhất là nhóc mập không được đi Vương Chiến Chi Địa. Nhưng nếu không chiến đấu... Lực lượng tinh thần phân tán, không cô đọng, vậy cũng không được.
Không chỉ hắn, Phương Bình ngươi cũng vậy, chiến đấu quá nhiều, lực lượng tinh thần bị phân tán thành cái sàng, ngươi ép mình tăng lên lực lượng tinh thần, nó sẽ không vững. Nhóc mập... Lão phu đang nghĩ có nên ở lại Ma Võ tham dự mấy trận chiến không..."
Vừa nói xong, sắc mặt Tưởng Siêu đã hoàn toàn thay đổi, bi thương gần chết nói: "Không được! Lão tổ, ta không được! Ma Võ nguy hiểm lắm! Mỗi ngày đều phải chiến đấu, chết một đống người, ngài còn muốn ta đi theo đám Phương Bình, ngài nói bọn họ là tai tinh, là sao quả tạ cơ mà?"
"..." Mặt Phương Bình đen thui, nhanh chóng nở nụ cười, liếc mắt nhìn Tưởng Siêu, cười đến mức Tưởng Siêu nổi hết cả da gà da vịt.
Nhưng hắn không được! Hắn không ở lại Ma Võ đâu!
Tưởng Siêu vội vàng tươi cười nói: "Lão tổ, ta đi chỗ khác cũng được mà, ví dụ như Tây Sơn địa quật nè, Tử Cấm địa quật nữa..."
Chiến Vương tỏ vẻ ghét bỏ!
Tử Cấm địa quật bị đánh diệt rồi! Cao cấp đi hết rồi, ngươi muốn tới đó làm gì? Tây Sơn địa quật... đã rất lâu không xảy ra chiến đấu, nhưng... có lẽ sẽ bạo phát chiến đấu rất nhanh. Ngẫm lại, Ma Võ đúng là nguy hiểm, Phương Bình còn đang chuẩn bị phản công, đó chính là đại chiến cấp chín.
Nghĩ tới đây, Chiến Vương cười nói: "Được, đi địa quật Tây Sơn! Thằng cháu Lý Chấn kia cũng ở bên đó, ngươi qua đó làm bạn với nó đi."
Lời này, Phương Bình nghe xong cảm thấy có nghĩa khác.
Là Lý Dật Minh cháu của Lý Chấn, hay là "thằng cháu Lý Chấn kia"? Nhưng ngẫm lại thì cũng giống nhau thôi, Lý Chấn hình như cũng là đời cháu Chiến Vương, Chiến Vương nói thế cũng không tính là sai.
Tưởng Siêu cũng không biết mấy chuyện này, vừa nghe muốn đi địa quật Tây Sơn đã vui vẻ ra mặt.
Tây Sơn tốt, Tây Sơn rất tốt! Hắn không thèm đến Ma Võ đâu, Ma Võ toàn là thiên kiêu, hắn mà tới đó... Thì chỉ có chờ chết!
Xem Ma Võ đi! Mới bao lâu mà đã khắc chết một đống người rồi. Xem chỗ khác người ta có chết nhiều vậy không? Đã nhiều năm như vậy, Ma Võ cũng chỉ chết hơn một nghìn người, thế mà sau khi Phương Bình đến Ma Võ, mới 1, 2 năm đã chết đến bảy, tám trăm người.
Lão hiệu trưởng cũng bị khắc chết rồi! Hiệu trưởng đời tiếp theo Ngô Khuê Sơn mới lên chưa được bao lâu cũng suýt chút nữa bị khắc chết luôn, bây giờ có còn sống không cũng khó nói.
Thế chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ không thể có chức cao hơn Phương Bình được! Cao hơn sẽ bị khắc chết!
Tưởng Siêu tính toán trong lòng, Lưu Phá Lỗ là hiệu trưởng danh dự, không thực quyền, rất khó khắc chết. Hoàng Cảnh là phó hiệu trưởng chính thức, đã khắc chết rồi... Phương Bình lại lên nhậm chức.
Ngô Khuê Sơn thì đại khái là lên nắm quyền trước Phương Bình, nếu hắn còn không từ chức, sớm muộn gì cũng sẽ bị khắc chết, cũng không lên tới tuyệt đỉnh nổi.
Nghĩ tới đây, Tưởng Siêu cảm thấy mình phải viết phong thư nặc danh cho Ngô Khuê Sơn, phải tin tưởng, phải nhận mệnh, mau chóng từ chức, lần này số may, lần sau chưa chắc đâu. Nếu còn không từ chức, Phương Bình đến cấp chín sẽ khắc chết ngươi!
"Cũng đúng, thiên kiêu mà, không có chuyện gì cũng phải gây ra chuyện! Đại chiến mỗi ngày, tiểu chiến liên miên, nghe nói năm đó đám người lão Trương gặp ai khắc người đó... Lão Trương đi thẳng một đường, khắc tới mức khắc chết cả Bộ trưởng bộ giáo dục tiền nhiệm luôn. Không lẽ Phương Bình cũng sẽ khắc chết lão Trương luôn sao?
Bộ trưởng bộ giáo dục tiền nhiệm cũng chỉ mới cấp chín mà thôi, khắc chết là vì mạng không dài lắm, lão Trương tốt xấu gì cũng là tuyệt đỉnh... Vẫn là thiên kiêu đời trước, chắc là không tới nỗi khắc chết đâu ha? Hay là khắc lẫn nhau, khắc chết một người mới thôi?"
Tưởng Siêu bỗng dưng thất thần, vấn đề này thật là phức tạp. Trương Đào, Lý Chấn, Nam Vân Nguyệt xem như là thiên kiêu đời trước.
Phương Bình, Lý Hàn Tùng, Vương Kim Dương, Diêu Thành Quân xem như là đời này, không, có lẽ còn phải thêm Tần Phượng Thanh, năm người!
Năm đấu ba, nhân số chiếm ưu thế. Nhưng thực lực đám Phương Bình yếu hơn, rốt cuộc là ai khắc ai?
Còn có, Vương Kim Dương đã thành công khắc chết đám người Nam Võ mạnh hơn hắn, Diêu Thành Quân thì không có, mình có nên viết phong thư nặc danh cho Nam Vân Bình, ngươi mới đột phá đến cấp chín mà thôi, kiềm chế một chút đi.
Nhưng mà trường quân đội Đệ Nhất hình như không có ai chết!
Lần này làm mất Ma Đô địa quật, Phương Bình sẽ đánh trở lại, trường quân đội thứ nhất ở ngay Ma Đô, Phương Bình sẽ mời bọn họ chứ? Nam Vân Bình cấp chín, chắc cũng sẽ được mời đúng không?
Vừa mới đột phát cấp chín... Một khi lên chiến trường, xác suất hy sinh rất lớn! Nhưng đối phương có may mắn của Nam Vân Nguyệt hỗ trợ, cũng chưa chắc sẽ chết.
Tưởng Siêu xoắn xuýt vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận