Toàn Cầu Cao Võ

Chương 838: Ăn Ké Vật Chất Bất Diệt (2)

Phương Bình… bỏ mạng rồi?
Người chết, không còn một chút hơi thở nào, mới có khả năng giấu được hắn.
Ngay sau đó Tư lệnh Bạch ngự không bay lên, tra xét xung quanh.
Nếu như Phương Bình thiệt mạng, sẽ xảy ra đại loạn.
Ít nhất thì đám người của Ma Võ tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Ngay lúc Tư lệnh Bạch tra xét, không tìm thấy người, lúc này không thể không trở về chỗ cũ, mấy luồng khí thế mạnh mẽ đến gần.
Tư lệnh Bạch không nói thêm nữa, truyền từng luồng lực lượng khí huyết vào trong cơ thể Vương Kim Dương, giúp hắn khống chế vết thương.
Qua khoảng ba bốn phút, có hai bóng người từ trên trời hạ xuống.
"Lão Bạch, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Trong đó một vị mặt chữ quốc, vừa hạ xuống đất đã vội vàng hỏi.
Một vị khác là một ông già gầy yếu, sắc mặt cũng khó coi nói: "Tình hình thế nào?" Hai người nhanh chóng nhìn thấy cơ thể tàn tạ của Vương Kim Dương đang nằm trên đất, lập tức bị chấn động.
"Phương Bình đâu?"
Tư lệnh Bạch lắc đầu, trầm giọng nói: "Không tìm thấy."
Hai người này đều là cường giả của tỉnh lân cận.
Một người là cường giả Đông Lâm, một người là cường giả Nam Hồ.
Cường giả của Nam Giang chỉ có mình Tư lệnh Bạch chạy đến.
Bình thường, Trương Định Nam có lẽ cũng sẽ đến, nhưng lúc này Trương Định Nam đang bị thương rất nghiêm trọng, cho dù nhận được tin tức cũng chưa chắc tới kịp.
Ở dưới lớp đất đá, Phương Bình vẫn chưa chịu xuất hiện.
Hắn vẫn muốn đợi thêm, ít nhất là đợi người quen đến. Có điều… Ma Võ cách Dương Thành rất xa, người của Ma Võ có đến, e là cũng không thể nhanh như vậy.
Qua thêm một lát nữa, trên mặt đất lại có thêm hai vị Tông sư ở vùng lân cận tới.
Năm vị Tông sư đến rồi!
Lúc này, Phương Bình đã cảm thấy an toàn, không thể nào có chuyện cả năng năm vị Tông sư đều là người trong tà giáo, nếu như thật sự đến mức này, tà giáo sớm đã sớm chiếm đánh đường nối rồi.
Mấy người này vừa tra xét vừa giúp Vương Kim Dương ổn định vết thương, mấy người vẫn đang thấp giọng nói chuyện, lớp đá vụn có động tĩnh.
Mấy người lập tức cảnh giác, chuẩn bị tấn công.
Sau một lát, cảnh tượng khiến mọi người trợn mắt há hốc miệng xuất hiện.
Một bộ xương màu vàng rực rõ từ trong đất chui ra, hai cánh tay của Phương Bình lúc này gần như không có bất cứ miếng thịt nào, mấy chỗ khác đỡ hơn một chút, nhưng cũng là huyết nhục mơ hồ, tàn tạ không thể tả.
Từ dưới đất bò ra, thấy mấy vị Tông sư nhìn mình chằm chằm, Phương Bình vội vàng nói: "Là ta, Ma Võ Phương Bình!"
"Ngươi không chết..."
Một vị Tông sư buột miệng nói ra.
Thật sự bị sốc đấy!
Thằng nhóc này bị thương đến mức như vậy, dù hắn không nhìn rõ… cũng không cần nhìn rõ, nhìn thôi cũng đã giống quỷ, kẻ ngốc cũng biết hắn bị thương nặng vô cùng, vậy mà cũng không chết?
Khuôn mặt mơ hồ máu thịt lẫn lộn của Phương Bình cũng không nhìn ra được biểu cảm gì, nhưng hiển nhiên tâm tình không tốt.
"Mấy vị Tông sư có Hồi Mệnh Đan không?... Ta sắp chết rồi..."
Vừa nói ra câu này, mấy người vội vàng lấy ra một vài viên thuốc, Phương Bình nhận lấy thuốc cũng không nhiều lời, cũng không nuốt xuống, mà trực tiếp nhét vào lỗ thủng trước ngực.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mấy người thay đổi liên tục.
Sức sống này… thật mạnh mẽ!
Cơ quan nội phủ, bọn họ có thể nhìn thấy rất rõ, lúc này không ít bộ phận bị vỡ nát rồi.
Phương Bình đem thuốc nhét vào trong cơ thể, rồi nói: "Có năng lượng tinh hoa không? Mấy vị Tông sư, cho mượn trước đi, Ma Võ sẽ trả, chịu không nổi nữa rồi..."
Mấy người ngơ ngác nhìn nhau, trong đó một ông già cười khổ nói: "Thật sự không có, Phương Bình… bây giờ ngươi… có thể gắng gượng nổi không?"
Vết thương này không dễ chữa trị a!
Mấy người bọn họ có chút cảm giác không biết làm sao, Vương Kim Dương thì bọn họ vẫn có thể duy trì vết thương của hắn, không để mọi thứ chuyển biến xấu hơn. Còn vết thương của Phương Bình, thật sự không dễ chữa trị.
Về phần năng lượng tinh hoa… đùa à, thứ đó ai cũng có được sao?
Tư lệnh Bạch bật hơi nói: "Đợi chút, đợi cường giả kim thân cấp tám tới!"
Cường giả kim thân cấp tám có vật chất bất diệt.
Tiêu hao nhiều, một vài cấp tám cũng chưa chắc đồng ý.
Nhưng tiêu hao một ít giúp Phương Bình chữa thương, người bình thường sẽ không từ chối.
Mấy vị Tông sư cũng không biết làm sao, chỉ đành tiếp tục chờ đợi.
Mấy người cũng không hỏi kỹ, lúc này hai người đều bị thương cực kỳ nghiêm trọng, cần phải ổn định vết thương trước.
Về phần thi thể bên cạnh… Mấy người bọn họ cũng nhìn thấy, thực ra trong lòng vẫn rất chấn động.
Võ giả đỉnh cấp sáu!
Tên này chết ở đây, nếu như là cường giả bên mình ra tay không lý nào lại không thấy bóng dáng cường giả.
Nếu không phải, vậy tên này chết thế nào?
Lực lượng thiên địa bạo phát trước đó là chuyện là thế nào?
Còn nữa… Xương cốt của Phương Bình là thế nào?
Mấy vị Tông sư thị lực không tồi, đây là kim cốt chân chính!
Một tên võ giả cấp năm vậy mà đã có kim cốt, thật khiến người ta bất ngờ!
Phương Bình có thể sống đến bây giờ có liên quan rất lớn đến bộ kim cốt này.
Lẽ nào… là Phương Bình tiêu diệt tên đỉnh cấp sáu đó?
Rất nhiều nghi hoặc hiện lên trong đầu mấy người bọn họ, lúc này, mấy vị Tông sư có quá nhiều chuyện muốn hỏi.
Nhưng thấy Phương Bình và Vương Kim Dương đều đang chuyên tâm chữa trị vết thương, mấy người bọn họ chỉ đành đợi.
...
Đợi một lúc, vị cường giả trên cấp bảy đầu tiên đến rồi.
Không phải ai khác là Ngô Xuyên!
Bên Nam Giang địa quật có người đi vào thông báo tin tức.
Khu vực Nam Giang bộc phát lực lượng thiên địa, chuyện này rất nghiêm trọng, Triệu Hưng Võ lúc này vẫn đang trong địa quật, hai bên tạm thời không xảy ra trận chiến cấp chín, Ngô Xuyên thực lực yếu hơn ông ta, nhận được tin tức, nhanh chóng ra khỏi địa quật, bay đến đây.
Ngô Xuyên vừa đến, Phương Bình nãy giờ vẫn đang chữa trị vết thương đột nhiên nói: "Học trưởng Ngô, cứu mạng!"
"Phương… Phương Bình?"
Ngô Xuyên sửng sốt, hắn thật sự không nhận ra Phương Bình.
Nhìn kỹ một lúc, khuôn mặt Phương Bình huyết nhục mơ hồ, nhưng vẫn có hình người, Ngô Xuyên thấy thế, cũng không quan tâm đến kim cốt của hắn, nhanh chóng vỗ vào người Phương Bình, từng sợi vật chất màu vàng nhạt từ tay hắn truyền vào trong cơ thể Phương Bình.
Một lát sau, trên xương cốt của Phương Bình đã có huyết nhục mới được sinh ra.
Vết nứt trên khuôn mặt Phương Bình cũng bắt đầu khép lại.
Phương Bình cảm nhận được thay đổi này, lập tức vui mừng, là tác dụng của vật chất bất diệt!
Vừa mới vui mừng, Ngô Xuyên đột nhiên thu tay lại.
Phương Bình lập tức sửng sốt, khó khăn nói: "Học trưởng Ngô, cho thêm chút… thêm chút đi, ta thật sự sắp chết rồi."
Ngô Xuyên cười khổ nói: "Không chết được... Như vậy là đủ rồi, ta không thể tiêu hao thêm nữa, còn tiêu hao nữa, lỡ như Nam Giang địa quật xảy ra chiến tranh, sẽ bị ảnh hưởng."
Nếu như hiện tại hắn không làm nhiệm vụ trấn thủ, Ngô Xuyên vẫn có thể giúp Phương Bình thêm một chút.
Nhưng lúc này hắn đang có nhiệm vụ, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra cuộc chiến ác liệt giữa các cấp chín, hắn không thể tiêu hao quá nhiều vật chất bất diệt.
Mà Phương Bình, hẳn là không chết được.
Thằng nhóc này, nhìn thì vết thương rất nặng.. .Nhưng Ngô Xuyên cảm nhận được, sức sống của thằng nhóc này rất mạnh mẽ.
Lợi ích của kim cốt cũng bắt đầu thể hiện, trên xương cốt đang sinh ra sức mạnh sinh mệnh.
So với Phương Bình, thương thế của Vương Kim Dương hơi phiền hơn một chút.
Khi hắn đang suy nghĩ điều này, đột nhiên, trong cơ thể Vương Kim Dương đang ngồi khoanh chân đột nhiên chảy ra ánh sáng màu vàng nhạt.
Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt!
"Đây… Đây là..."
Mấy vị Tông sư cấp bảy đều kinh ngạc không biết nên nói gì!
Rốt cuộc là chuyện gì đây?
Hai tên yêu quái này thật sự là võ giả cấp năm ư?
Một tên ngưng tụ kim cốt, một tên… trong cơ thể vậy mà có vật chất bất diệt chảy ra, đang giúp Vương Kim Dương khôi phục vết thương!
Bọn họ đang chấn động, nhưng đồng tử Phương Bình co rút lại!
Là thật!
Suy đoán đúng rồi!
Thật sự tồn tại vật chất bất diệt!
Những võ giả biến dị như lão Vương thật sự là cường giả phục sinh!
Khi sắp chết, vật chất bất diệt trong cơ thể được thức tỉnh rồi!
Suy đoán của Ma Võ, ngoại trừ mấy vị cường giả Ma Võ thì chỉ có trung ương chính phủ biết. Mà lúc này, trung ương chính phủ vẫn chưa tiết lộ tin tức này ra bên ngoài, dù sao cũng chỉ là suy đoán, tất cả không có chứng cứ, hơn nữa chuyện này mà truyền ra ngoài, ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận