Toàn Cầu Cao Võ

Chương 726: Thị trấn địa quật (2)

Ban đêm ở địa quật, nói đến là đến.
Mặt trời năng lượng to lớn cũng là một minh chứng chủ yếu cho việc địa quật là một thể.
Nhưng ở mỗi địa quật, mặt trời năng lượng hơi hơi khác nhau một chút, tạm thời hơi khó phán đoán, mỗi địa quật đều có một mặt trời năng lượng như vậy hay là chung một mặt trời.
Khi trời tối, thị trấn ở phía trước yên tĩnh hơn nhiều.
Yên tĩnh không có nghĩa là không có tiếng động.
Trên kiến trúc cao nhất của thị trấn tỏa ra một ánh sáng le lói nhỏ yếu, nhưng vẫn đủ để người khác nhìn thấy biên giới thị trấn.
Phương Bình bỗng nhiên rõ ràng làm sao Tần Phượng Thanh và những người khác phát hiện đá năng lượng!
"Thì ra là như vậy!"
"Mỗi lần bọn họ cướp được đá năng lượng, hẳn đều là loại đá năng lượng chiếu sáng này chứ?"
Có thể chiếu sáng phạm vi lớn như vậy, dù không phải đá năng lượng tu luyện, dù chỉ là đá năng lượng phổ thông, kích thước có lẽ cũng lớn vô cùng!
Đến mức có phải như vậy hay không, Phương Bình không cầm đến tay, tạm thời cũng không có cách nào phán đoán.
"Trước khi đi, dù ở trong thành không có thu hoạch gì thì cũng phải lấy cái này đi!"
Phương Bình tính toán trong lòng, mà thành trì to lớn ở phương xa kia lúc này cũng phát ra hào quang nhỏ yếu.
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, không cần nhìn, trong thành tuyệt đối có đá năng lượng làm đèn, hơn nữa cũng không ít, cách xa như vậy mà cậu còn có thể nhìn thấy tia sáng, tám chín phần mười không phải là một trụ đèn, mà là vô số trụ đèn.
Không cần nói đến cái khác, chỉ riêng cái này đối với nhân loại chính là một khoản tiền lớn!
Vỗ vỗ đống thịt sau lưng, Phương Bình thập giọng nói: "Em âm thầm đi vào trước đã, lão Lý à, thầy đừng làm gì phát ra tiếng động nhé, lần này nhất định giàu to rồi!"
Đống thịt yên tĩnh không có tiếng động.
Phương Bình cẩn thận cảm nhận một hồi, thở ra một hơi nói: "Thầy đừng giả chết chứ, thầy giả chết như vậy, em còn thật sự nghĩ thầy chết rồi đó."
Lão Lý mặc kệ cậu, tiếp tục giữ yên lặng.
Phương Bình cũng không nói nhảm nữa, cậu mở năng lượng bình phong, tốc độ dưới chân tăng lên, không tiếng động đạp không mà đi, một lát sau đã đến ngoại ô thị trấn.
Thị trấn có một bức tường cao cao đơn sơ, có lẽ là tường thành, nhưng nhìn không cao bằng người, chủ yếu chắc là chặn yêu thú.
Đối với Phương Bình mà nói, chút độ cao ấy cũng không khác gì không có tường vây.
Nhảy nhẹ một cái, Phương Bình vượt qua tường vây, đi vào thị trấn.
Thị trấn lúc này không bận rộn như ban ngày, ngoại trừ kiến trúc cao lớn nhất kia có ánh sáng, trên thị trấn cũng chỉ lay lắt chút ánh sáng yếu ớt.
Lực lượng tinh thần của Phương Bình tự do rà soát xung quanh, chủ yếu cảm ứng sóng năng lượng mạnh hay yếu.
Tìm nơi có nhiều người tụ tập trò chuyện, có thể sẽ nắm bắt được càng nhiều chuyện.
Nhân loại hiểu rõ hơn về địa quật nhiều lúc chính là bắt nguồn từ điều này.
Thành trì có cao cấp tọa trấn, cường giả nhân loại rất khó tiến vào, nhưng cường giả Tông sư lẻn vào thị trấn cũng không quá khó, có lúc cũng có thể nghe được một số tin tức hữu dụng.
Cảm ứng chốc lát, bước chân Phương Bình di động, lặng lẽ đi đến một nơi có nhiều người tụ tập.
...
Trong bóng đêm, Phương Bình đứng trong góc phòng, nếu không cẩn thận kiểm tra sẽ không ai lưu ý đến cậu.
Đối diện cậu lại là một kiến trúc hai tầng mở rộng cửa lớn.
Nhà cửa ở địa quật chủ yếu dùng đá tảng và gỗ chế tạo thành, nhìn hơi thô lỗ, trang sức chủ yếu là da thú, sừng thú, răng thú.
Từ đó nhìn được, nhân loại địa quật khá giống với bộ lạc cổ đại của nhân loại.
Nhưng kiến trúc không thể đại biểu điều gì, chỉ là phong cách khác nhau mà thôi.
Địa quật có chữ viết, có võ đạo, có phân chia chế độ, có kiến thành, xây dựng quân đội. Từ đó cho thấy, địa quật không phải là dã nhân chưa khai hóa, chỉ là nền văn minh phát triển hơi khác nhau thôi.
Kiến trúc đối diện khá tương tự với quán bar, quán trà, hội sở tụ tập.
Lúc này, ánh đèn hơi tối tăm, nhưng bên trong có không ít người.
Hầu như đều là võ giả!
Đẳng cấp ở địa quật khá rõ ràng, Phương Bình không biết là do vật giá nơi đây quá cao, người bình thường không trả nổi, hay căn bản là không cho vào, cậu nhìn thấy một số người địa quật không có sóng năng lượng hình như đều là nhân viên phục vụ.
Những người khác, hoặc mạnh hoặc yếu, đều có sóng năng lượng.
Dưới đánh giá của Phương Bình, người ở đây đều rất yếu, đa số gần như võ giả cấp một cấp hai của nhân loại, cấp ba quá hiếm, cũng chỉ có duy nhất một người ở lầu hai. Thực lực như vậy, Phương Bình không cần ra tay, chỉ cần cho nổ lực lượng tinh thần, không chấn động được cường giả nhưng đủ để giết đám người yếu này trong chớp mắt.
Đương nhiên, Phương Bình lúc này không phải đến giết người.
Lỗ tai Phương Bình hơi run run, xương tai nhỏ đã rèn luyện xong, chỉ cần cậu lưu tâm nghe, trong phạm vi mấy trăm mét, cậu có thể nghe được cả tiếng kiến bò.
Võ giả trong kiến trúc đối diện kia, vừa uống rượu… Phương Bình đoán là rượu, tư thái khá giống với uống rượu buôn chuyện của nhân loại.
Vừa uống rượu, vừa trò chuyện.
Tiếng nói chuyện chen lẫn khẩu âm, lần đầu Phương Bình nghe thấy hơi khó nghe hiểu, nghe một hồi mới nắm bắt được, dù sao cũng có thể nghe hiểu một chút.
Đối với một ngôn ngữ, một khi hiểu được một ít hàm nghĩa ngôn ngữ cơ sở, lại thêm phân tích, kết hợp ngữ khí, thái độ, biểu hiện, đại thể cũng có thể hiểu được một chút.
Tin tức hot nhất hôm nay không ngoài gì khác đại chiến ban ngày!
Đại chiến giữa 20 vị võ giả cao cấp vừa phát sinh ở nơi cách nơi này khoảng 500 dặm, sau đó truy đuổi, thậm chí có một lần, cấp chín đánh nhau cách mọi người không tới 100 dặm, uy thế cường giả che thiên lấp địa, bọn họ đã cảm nhận được rồi.
Lúc này, những võ giả sơ cấp này vô cùng phấn khởi thảo luận trận đại chiến siêu cấp chưa bao giờ có này.
"Đoan Mộc huynh, ngươi tin tức linh thông, ban ngày là vương tự mình ra tay sao?"
"Đoan Mộc huynh, có phải là thành Bạch Ác đánh tới rồi không?"
"Nghe nói, lần này có không ít Chiến Tướng chết trận, thật hay giả vậy?"
"..."
Không phải là thành Bạch Ác đánh tới, là cường giả dị vực!" Trong đám người, một vị thanh niên là võ giả cấp hai cười nhạt nói: "Chư vị cũng biết, vực Nam Cửu chúng ta cũng không phải là giới vực duy nhất.
Lần này, hình như giới vực mở rộng, cường giả ở bên kia muốn xâm lấn vực Nam Cửu của chúng ta.
Vương và các vị Thống Lĩnh, Tôn Giả đã sớm có chuẩn bị, phục kích đối phương.
Cường giả dị vực tử thương vô số, tuy thành Cự Liễu cũng có tổn thất, nhưng không nghiêm trọng lắm, có Vương và các vị Tôn Giả, cường giả dị vực cũng không làm được gì.
Ta nghe phụ thân nói, vương đã phái người liên lạc với thành Cự Tùng, liên thủ giết chết vị cường giả dị vực cấp Vương Giả kia.
Chỉ cần giết được vị cường giả dị vực cấp Vương Giả xuyên qua giới vực của chúng ta kia, mọi chuyện sẽ kết thúc."
"Dị vực cũng có Vương Giả sao?"
"Đương nhiên, nhưng Vương của ta ở trong các Vương Giả cũng là người mạnh nhất, thành Cự Liễu có Thần Liễu, dị vực Vương Giả cũng không dám giao thủ với Vương ở thành Cự Liễu, nếu không chắc chắn phải chết!"
"Đoan Mộc huynh, nghe nói lần này chết không ít cường giả Chiến Tướng, vậy Đoan Mộc đại nhân... lần sau gặp lại Đoan Mộc huynh, có lẽ phải đến chủ thành rồi."
"Nói năng cẩn thận..."
"..."
Trong quán rượu, mọi người ở lầu một hưng phấn tán gẫu, cũng không vì Vương Giả dị vực đột kích mà hỗn loạn.
Có Liễu Vương vậy thì bình an vô sự, điều này, trăm năm qua đã ăn sâu vào máu mọi người.
Bạch Ác Vương cường đại như vậy, lúc trước giao thủ cùng Liễu Vương cũng không thấy hắn trên cơ được chút nào.
Vương Giả mạnh mẽ cỡ nào, mọi người đã sớm biết, cũng tin tưởng Liễu Vương không gì sánh được.
...
Đối diện quán rượu.
Phương Bình còn đang không ngừng phân tích ý nghĩa trong lời của mọi người, nghe người khác nói chuyện nhiều nhiều một chút, một số từ ngữ không rõ nghĩa dần dần cũng đại khái đoán được.
"Ngô sư huynh quả nhiên không có chuyện gì, nhưng... Cấp chín của tòa thành này hình như muốn liên kết với cấp chín của tòa thành khác để vây giết Ngô sư huynh, lão Ngô sẽ không bị đánh ngã chứ?"
"Ít nhất cũng phải đến ngày kia đường nối mới có thể lại vững chắc, hơn nữa, lần thứ hai đường nối vững chắc, liệu có thêm cấp 9 vào hỗ trợ hay không cũng khó nói… Dù sao lần này cũng không ai trở lại báo tin."
Bạn cần đăng nhập để bình luận