Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3074: Ngừng Chiến (3)

Chương 3074: Ngừng Chiến (3)Chương 3074: Ngừng Chiến (3)
Phương Bình tiếp tục đi ra ngoài, giờ khắc này, Lê Chử cười nhạt, lên tiếng: "Lê mỗ không cần nhiều, phương pháp thành Hoàng, giả cũng được, nhưng ít nhiều cũng nên để Lê mỗ tìm được chút manh mối, đừng quá giả, giả trân quá thì võ giả phá bảy như Lê mỗ vẫn có thể nhìn ra đấy."
"Ngươi cũng có hứng thú cơ đấy!" Tiếng cười nhạt vang lên, một quả cầu màu vàng bắn mạnh mà đến.
Khôn Vương lạnh lùng lên tiếng: "Phương pháp thành Hoàng, nơi phụ hoàng ngủ say, hoặc vị trí bản nguyên của phụ hoàng!"
Tương tự, một quả cầu màu vàng bắn đến.
Hồng Vũ cũng có phần, hắn thấp giọng nói: "Công pháp dung hợp bản nguyên."
Nghe vậy, hư không ngưng lại giây lát, Thần Hoàng lạnh nhạt nói: "Bản nguyên của ngươi hỗn loạn, đây không phải là chuyện công pháp có thể giải quyết..."
"Ta chỉ cần vật đóI"
Ngay sau đó, Đấu Thiên Đế nói: "Thử cũng không sao!"
"Hừt"
"Một khúc xương của Bá Thiên Đất"
Phong nở nụ cười, không lên tiếng nữa.
Yêu cầu của hắn lại khiến hư không rơi vào trầm tư. Không lâu sau, một quả cầu màu vàng bay đến.
Đây là yêu cầu của Phong. Hiện tại, sắc mặt hắn trắng bệch, không muốn gì nhiều, chỉ muốn xương của Bá Thiên Đế.
Trấn Hải sứ cũng thẳng thắn: "Giải trừ phong ấn của Thú Hoàng Trượng! Tiêu trừ dấu ấn của Thú Hoàng!"
Dứt lời, một quả cầu màu vàng phóng đến.
Đấn lượt Chú Thần Sứ, ông cười híp mắt nói: "100 giọt Máu Tiên Nguyên."
Cường giả phá tám lần lượt đưa ra yêu cầu của mình.
Có tiếng hừ lạnh vang lên, ngay sau đó, một ánh kim bắn đến Thú Hoàng Trượng, Thú Hoàng Trượng phóng ra ánh kim bốn phía, lập tức bùng lên hào quang óng ánh.
Một lát, Thần Hoàng nói: "Cho hắn!"
"Ngươi ngươi cái gì mà ngươi. Ta đòi hỏi có gì quá đáng sao? Nhanh lên, đừng mè nheo mặc cải"
Sự trầm mặc lại bao phủ bốn phía.
"Ngươi..."
"HừI"
Không biết!
Bởi lời đó không hẳn là lời chém gió!
Không ai để ý đến ông ta, nhưng cũng không ai dám xem nhẹ lời vừa rồi.
Chú Thần Sứ hưng phấn vui vẻ ra mặt, thấp giọng nói: "He he, đồ tốt đến tay. Vạn Đạo Huyết, có cái này, phân thân của ta có thể thử hợp thành chân thân. Nếu thành công, chân thân sẽ có khung xương thần khí, máu thịt hợp thành từ phân thân phá tám. Sau khi hợp nhất, trực tiếp thành Hoàng, muốn đánh ai thì đánh!"
Tên điên Chú Thần Sứ, không phải là không thể làm được. Khung xương đúc từ thần khí, máu thịt có Vạn Đạo Huyết làm cơ sở, rèn đúc phân thân, phân thân hợp nhất, có thể thành Hoàng không?
Tiếng hừ nhẹ truyền đến, một quả cầu màu vàng phóng đến.
Nhưng đại đạo giả mà Chú Thần Sứ mang ra trước đó đã khiến mọi người chấn động, người này rất đáng sợ.
Giờ khắc này, trừ mấy vị sơ võ, chỉ còn Trấn Thiên Vương chưa lên tiếng.
Trấn Thiên Vương suy nghĩ một chút, cười nói: "Yêu cầu không cao..."
Sau đó không nghe được gì nữa!
Ông ta bí mật truyền âm.
Rất nhanh, hình như có được đáp án, sắc mặt ông thay đổi, sau đó bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói: "Lão phu tự có tính toán!"
Ông không nói nữa, cũng không nhắc lại yêu cầu.
Lúc này, Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng, muốn thoát khỏi khống chế để rời đi.
Chính vào lúc này, Loạn bỗng chửi mát, nói: "Có ý gì? Ta không có phần à? Vì sao? Ta cũng muốn được chia một phần, nhanh cái tay cái chân lên..."
Loạn nổi giận, bên kia, Thiên Cẩu bỗng nhiên nhớ ra cái gì, bọn họ... Hình như cũng không cho mình cái gì cả.
"Ta cũng phải có!"
"Ta nữa!" Thạch Phá cũng chen vào!
Thần Hoàng lạnh nhạt nói: "Phương pháp thành Hoàng đại khái đều giống nhau. Các ngươi một thân một mình, có lẽ chỉ cần thứ này, đi đạo của mình có lẽ sẽ càng tốt hơn, tham khảo một chút cũng được..."
Dứt lời, ba quả cầu màu vàng hạ xuống.
Rất nhanh, đường nối bản nguyên dần đóng lại, Thân Hoàng lại lên tiếng: "Thả Kỷ rời đi, nếu còn không có ai trấn áp cửa khí huyết, nó sẽ sập, một khi sập, bản nguyên chắc chắn sẽ loạn..."
Trấn Thiên Vương nhìn vê phía Phương Bình, kế hoạch này do hắn đề xuất, lúc này cũng nên để Phương Bình kết thúc.
Phương Bình cười nói: "Kế hoạch diệt Hoàng hôm nay xem như thất bại! Cũng được, tạm gác lại trước đãi Nhưng mà, trước khi đi, ta có vài câu muốn nói..."
Mọi người nhìn hắn.
Phương Bình nói: "Vấn đề thứ nhất, vừa rồi, móng vuốt ở cửu trọng thiên kia là của ai?"
Trấn Thiên Vương cười híp mắt nói: "Hình như là của Thú Hoàng, hẳn là hắn."
"Vậy thì tốt, thù này... Ta ghim, phe Thú Hoàng các ngươi nên cẩn thận một chút!"
Phương Bình tiếp tục nói: "Thứ hai, Nhân Hoàng - Kỷ, hiện tại không phải Nhân Hoàng, dù sao cũng Hoàng Giả, gọi hắn là Kỷ thì có phần không tôn trọng, để ta suy nghĩ một chút, tìm cho hắn một cái tên thay thế.
Gọi là Đồ Bình Hoàng đi, để hắn nhớ kỹ nhục nhã lần này. Giết được Phương Bình ta thì xem như kết thúc, các vị thấy sao? Nếu có thể, Tam Giới sau này đều có thể gọi hắn như vậy.
Ánh mắt Nhân Hoàng không thay đổi, chỉ đáp: "Phương Bình, nếu ngươi có ý tốt... Bổn Hoàng ghi nhận! Chỉ sợ đến ngày đó... Ngươi hối hận!"
Phương Bình híp mắt, cười: "Ta không hối hận, ta tự đặt ra áp lực cho bản thân, chờ khi ngươi giáng lâm lần nữa, ta đánh ngươi tơi bời, cho ngươi nếm trải hậu quả đắc tội tai"
Cười xong, Phương Bình nghiêm túc lại, hỏi: "Thứ ba, ba vị Thiên Đế kia đã tử vong hay chưa? Đấu Thiên Đế, vấn đề này, ta muốn nghe câu trả lời từ ngươi!" Đấu Thiên Đế nhẹ giọng nói: "Hoàng Giả bất diệt... Chưa thành Hoàng, đều có nguy cơ bị hủy diệt."
"Thì ra là như vậy!" Phương Bình cười ha ha nói: "Hiểu rồi, cũng không cần ngươi trả lời ta, chết thì thôi, không chất... tính sau!"
Nói xong, Phương Bình đuổi người như đuổi ruồi: "Cút đi! Hoàng Giả cái mốc xì! Kém chút đã không cảm nhận được uy nghiêm của Hoàng Giả, làm ta tốn công chờ mong! Ta còn cho rằng, ngươi giáng lâm thì một quyên đánh nổ Tam Giới, ai ngờ kết quả lại như thế này... Xem ra, Hoàng Giả chỉ đến thết"
Lời khiêu khích của Phương Bình vẫn chưa thể khiến Nhân Hoàng nổi giận.
Thế giới bản nguyên không ngừng rung động, Nhân Hoàng nhanh chóng xuất hiện giữa trời, rất nhanh, hắn đến trước cửa khí huyết, không nói tiếng nào, dời cửa khí huyết rồi biến mất trong vũ trụ bản nguyên.
Đường nối trong không trung lập tức biến mất. Điểm kết nối giữa thế giới bản nguyên và thế giới hiện thức biến mất. Tiếng nổ ầm ầm vang lên, kết giới bên ngoài cửu trọng thiên khôi phục nguyên vẹn, không còn lỗ hổng như †rước nữa.
Trời đất quay về yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Như thể Hoàng Giả chưa từng xuất hiện.
Đám người Phương Bình vẫn tụ lại một chỗ, chưa tách nhau ra.
Chờ một lúc lâu, Trấn Thiên Vương chậm rãi nói: "Gần được rồi, phá tan vũ trụ bản nguyên không đơn giản như vậy đâu! Cửu trọng thiên cũng vậy, nhưng cẩn thận đấy, không biết khi nào cửu trọng thiên xuất hiện một cái móng vuốt bóp chết ngươi đâu!"
Phương Bình xem thường, cười nói: "Cùng lắm là phá tám thôi, đúng không?"
"Cùng lắm là phá tám thôi?" Trấn Thiên Vương nở nụ cười, cười rất quỷ dị.
Không ngờ... Phá tám không đáng giá vậy sao?
Không ngờ, ngươi mắng chửi Hoàng Giả vài câu là cho rằng mình giỏi lắm rồi đấy hả? Ngươi quên mình họ gì tên gì rôi sao?
Phương Bình không quan tâm đến chuyện này cho lắm, hắn cười to nói: "Bất kể như thế nào, chúng ta thắng rồi! Lần này, tuy không thể làm thịt Hoàng Giả, nhưng chúng ta vẫn thắng rồi! Lần này hợp tác rất thoải mái, mặc dù mọi người đều là đối thủ của nhau, nhưng mà... Tam Giới do chúng ta định đoạt, nào đến phiên Hoàng Giả nhúng tay!"
"Kế hoạch diệt Hoàng lần này đạt được thành công lớn, thật đáng mừng!"
Phương Bình cười thoải mái, nhưng những người khác thì im lặng không nói gì.
Lê Chử cười cười, lắc đầu một cái rồi xoay người rời đi.
Ban đầu chỉ chuẩn bị chiến tranh cấp Đế... Kết quả, chết đủ 10 vị Thiên Vương, cuối cùng kinh động đến nhiều vị Hoàng Giả, mới kết thúc.
Trận này, chẳng khác nào đánh nhau trong sương mù.
Trận chiến này khiến mọi người không thoải mái.
Trận này, phe có thu hoạch nhiều nhất chính là Nhân tộc.
Còn chuyện ép Hoàng Giả nhượng bộ, đây là thành công của tất cả mọi người. Hoàng Giả tự cấm mình ba năm không giáng lâm, mặc kệ là chủ động hay bị động, ít nhất, mọi người đều biết, trong thời gian ngắn, Hoàng Giả sẽ không tiếp tục nhúng tay vào chuyện của Tam Giới.
Nhưng trận này, thật sự không ai dự liệu được chuyện sẽ như vậy.
Quá nhiều thiệt hại vê người, dù là sơ võ cũng có tổn thất đau thương. Nguyên Hoa đã hy sinh. Không chỉ vậy, mấy vị Thiên Vương trước đó ra tay phong ấn thiên địa nhốt Nhân Hoàng cũng trọng thương nặng. Sơ võ lần này tổn thất nặng nề. Cũng may, họ chỉ mất mỗi Nguyên Hoa, nhóm người hợp tác với Phương Bình đã hấp thu được không ít lực lượng khí huyết, khôi phục kha khá, thương thế không còn là vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận