Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1829: Hỏi (3)

Chiến Vương nói: "Hẳn là có khoảng 15 người, tầm tầm đó, có mấy chỗ lâu rồi ta không đến, không biết tình hình hiện tại thế nào. Với lại, có 8 khu vực Giới Vực, Trần gia bị ngươi mang ra ngoài rồi, bên Thiên Nam thì nhà họ Dương gần như chết sạch. Phía bên Ma Đô địa quật thì chưa có người đi vào, đệ nhất động thiên cũng không có... Lão quỷ nhà họ Lý đang canh giữ bên đó.
Ta trông coi Nam Giang, Tưởng gia cũng không có người nào. Nói cách khác, bây giờ còn có 4 Giới Vực do các hậu bối khác của thành Trấn Tinh đang nghiên cứu cách vào, nhưng cụ thể là bao nhiêu người thì ta cũng không rõ. Nhưng một chỗ chắc sẽ có khoảng 2, 3 vị cấp chín, 4 nơi thì chắc là 10 người.”
Chiến Vương suy nghĩ một chút lại nói: "Còn có, Vương Chiến Chi Địa thật ra cũng có mấy vị cấp chín yếu, khoảng bốn, năm người. Bọn họ ở lại bên kia, nếu không chính thức bước ra con đường bản nguyên sẽ không rời đi. Tổng lại là 15 người! Tính cả Ngự Hải Sơn thì sẽ có khoảng 30 người."
Chiến Vương cười nói: "Vậy đó, còn khoảng 30 người nữa, cộng thêm gần 50 người trong bảng xếp hạng, Hoa Quốc hẳn là có khoảng 80 vị cường giả cấp chín."
Nói xong, lại bổ sung: "Loại ra 5 người nhóm Trương Đào thì còn có khoảng 80 người! Chính phủ cũng có năm, sáu người không lên bảng, gần như có thể thay cho bọn họ."
"80 người!"
Phương Bình nghe vậy cảm khái nói: "Lần này ta xem như đã hiểu rõ thực lực của Hoa Quốc, mạnh hơn ta nghĩ một chút, dựa theo thực lực này... Bình định mấy cái địa quật cũng không thành vấn đề."
Chiến Vương buồn cười nói: "Bình định địa quật? Thật ra chúng ta vẫn luôn khống chế quy mô chiến tranh với địa quật, không thể quá lớn, nếu quá lớn, nhân loại sẽ gặp nguy hiểm! Đánh địa quật là để bọn họ biết chúng ta cũng không yếu, để bọn họ biết chúng ta dám đánh!
Đương nhiên, quan trọng vẫn là cướp tài nguyên. Đó mới là ý nghĩa thực sự của chiến tranh!
Mà mục đích của địa quật, một mặt là vì luyện binh, một mặt là để áp chế chúng ta, không cho thực lực của chúng ta tăng quá nhanh. Thật ra một số đường nối địa quật đã phải mở ra từ lâu, nhưng tới tận bây giờ mới đồng loạt mở. Bọn họ làm vậy là để không cho chúng ta thời gian, nhanh chóng mở ra 108 lối đi, triệt để mở ra ranh giới của hai phía."
"Cái này ta biết." Phương Bình tiếp tục nói: "Vãn bối còn có vấn đề thứ ba, cũng là cái cuối cùng, nhân loại... có tìm được hành tinh thích hợp cho chúng ta sinh sống chưa?"
Chiến Vương khẽ cười một tiếng, lắc đầu nói: "Không có, làm gì dễ như vậy. Rất nhiều năm trước đã có người nhắc tới, không đánh, chúng ta đi tìm nơi sinh sống mới, địa quật muốn công vào địa cầu mà đúng không? Chúng ta rời đi là được! Đánh không lại, vậy thì đi!
Qua nhiều năm như vậy, cũng từng có cường giả tuyệt đỉnh đi khỏi Trái Đất, thăm dò vũ trụ, nhưng rốt cuộc cũng không thăm dò được gì. Mà thế cũng tốt, nếu thật sự có đường lui, chưa chắc đã có cục diện như bây giờ. Chính vì không có đường lui, mọi người mới có thể đồng lòng chống lại địa quật, bởi vì Trái Đất mất rồi, chúng ta sẽ là bèo không rễ.
Với tình huống của địa quật, người bình thường có lẽ vẫn còn đường sống... Nhưng tuyệt đỉnh, mấy chục vị cường giả tuyệt đỉnh, nếu là ngươi, ngươi có dám giữ lại những người đã vong quốc mất nhà này ở bên cạnh mình không? Thế nên, dù có tổn thất nặng nề, dù chúng ta chỉ giữ có một vực, cũng sẽ bị vây giết."
Chiến Vương cười nói: "Như vậy cũng tốt, tuy không tìm được đường sinh tồn, nhưng các quốc gia đều đang bắt tay tạo ra đường lui cuối cùng, có lẽ mấy chục năm sau, đám người trẻ tuổi các ngươi sẽ phải lang thang ngoài vũ trụ. Đến lúc đó, là sống hay chết, phải dựa vào may mắn thôi. Có lẽ sẽ phải lang thang mấy trăm năm, các ngươi mới có thể tìm được nơi sinh sống mới, đến cảnh giới như này, mấy trăm năm cũng khó mà chết được."
Phương Bình cười ha hả nói: "Ta không thèm đi lang thang đâu, mỗi ngày nhốt mình trong khoang vũ trụ á? Nếu phải sống mấy trăm năm trong một cái hộp đen thì ta tình nguyện ở lại Trái Đất, người địa quật cũng chưa chắc có thể tìm ra ta.”
Phương Bình đã hỏi xong chuyện cần hỏi, nói xong mấy câu rồi nói tiếp: "Tiền bối, trong tháng này, ta chuẩn bị xuống Ma Đô địa quật, còn cần phiền ngài đưa ta đi."
"Được, cũng đúng lúc, thần binh của ngươi cũng cải tạo xong rồi..."
Chiến Vương ném một thanh trường đao cho Phương Bình, cười ha hả nói: "Đừng có xem thần binh như binh khí bình thường, đừng lãng phí thần binh cấp chín, thành Trấn Tinh cũng không có nhiều đâu. Thanh thần binh này là một con Cự Ngạc Thú, lúc còn sống thực lực cũng không kém.
Nếu ngươi có thể sử dụng được, vào thời khắc mấu chốt, cá sấu lớn hoá hình, cũng sẽ có sức chiến đấu cấp chín yếu, đương nhiên còn phải xem khả năng khống chế thần binh và lực lượng tinh thần của ngươi nữa.
Sức chiến đấu ngang với cấp chín yếu, đó mới là tác dụng chính của thần binh, dùng thần binh ngăn tai họa, ngăn người, vây công, đào mạng... đều có tác dụng cực tốt. Một cấp chín yếu hoàn toàn có thể ngăn cản một vị cường giả bản nguyên đủ lâu. Đừng đối xử với thần binh như vũ khí hợp kim bình thường, ngươi có thể nuôi như nuôi thú cưng vậy."
Phương Bình hiểu rõ, lại cười nói: "Cái này ta biết rồi, chỉ là ta tăng cấp quá nhanh, không có nhiều thời gian để khống chế những thứ này, dù sao thì tiền bối cũng biết, mới hơn hai năm, ta cũng đã sắp lên tới chín, bây giờ thần binh cấp tám cũng không còn nhiều tác dụng với ta nữa..."
Chiến Vương đột nhiên câm nín, một lát mới sau rầu rĩ nói: "Được rồi, ngươi đi về trước đi, không có chuyện gì thì đừng có đến chỗ ta!"
Hắn hiện tại bỗng nhiên có chút muốn đánh người!
Đi ra khỏi đại sảnh dưới lòng đất, Phương Bình mang theo Tưởng mập mạp, vừa đi vừa nói: "Tiền bối không có sở thích đặc thù nào đấy chứ?"
"Hả?" Tưởng Siêu ban đầu hơi hoang mang, sau đó mới đáng khinh nói nhỏ: "Chắc không có đâu ha? Hắn ở Ngự Hải Sơn mấy trăm năm, cũng không đi ra ngoài nhiều, về thành Trấn Tinh cũng không làm gì bất thường, còn ở Ngự Hải Sơn thì... có ra ngoài bắt nữ nhân địa quật không thì ta không biết."
"..." Phương Bình đơ người!
Một lát sau, thấy hắn không bị đánh, Phương Bình mới thở phào nhẹ nhõm. Tên mập chết bầm này nghĩ cái gì vậy? Ta đâu có ý này? Ta chỉ muốn hỏi Chiến Vương có thói quen nghe trộm hay không mà thôi, thế mà tên mập này lại nói như thế, hắn cũng không biết phải tiếp lời thế nào.
Nhưng hắn nói xong cũng không bị đánh, Phương Bình cảm thấy Chiến Vương sẽ không có thói quen này, cũng không hỏi nữa, ho nhẹ một tiếng nói: "Gần đây tu luyện thế nào rồi?"
"Cũng không tệ lắm, Thiên Kim Liên có hiệu quả rất tốt."
"Có hy vọng lên tới cấp tám sao?"
"Cấp tám... Cấp tám cần nhiều hơn một đóa Thiên Kim Liên."
Tưởng Siêu lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Dùng hết cả đóa Thiên Kim Liên, lực lượng tinh thần có thể lên đến 2000 hz, vào được cấp bảy trung kỳ. Nhưng sau đó, Thiên Kim Liên cũng không còn hiệu quả nữa... muốn đến cao kỳ, khó! Ít nhất phải dùng thiên tài địa bảo tốt hơn nữa mới được!"
"Đến cấp tám, ngươi có thể rèn kim thân lên tầng năm, tầng sáu rất nhanh sao?"
Tưởng Siêu liếc mắt nhìn hắn, cười nói: "Phương Bình, ngươi cũng đã có bảy tầng kim thân rồi, ngươi còn hỏi những thứ này làm gì."
Phương Bình vừa hỏi, hắn đã biết cái tên này muốn săm soi mình.
Tưởng Siêu cười khan nói: "Ta chỉ nói giỡn thôi, làm gì mà đơn giản như vậy!"
"Cơ duyên gì?"
"Nào có cơ duyên gì đâu..."
"Không nói thì thôi." Phương Bình không sao hết, nói: "Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, lúc ngươi đến cấp tám, nói không chừng ta đã là tuyệt đỉnh, có thể giúp ngươi một chút.”
Tưởng Siêu nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, cũng không nói gì thêm.
Sau khi ra khỏi đường nối, đến Ma Võ, Tưởng Siêu mới xoắn xuýt nói: “Ta cũng không biết là cơ duyên gì, lão tổ nhà ta nói có hy vọng, có lẽ là liên quan đến..."
"Giới Vực?" Phương Bình lẩm bẩm nói: "Giới Vực có hồ vật chất bất diệt, đúng là có thể giúp người nhanh chóng rèn luyện Kim thân. Nhưng vấn đề là, ngươi phải có đủ lực lượng tinh thần. Vật chất bất diệt cũng có thể tăng lực lượng tinh thần, nhưng tốc độ rất chậm.
Nghĩa là không chỉ cần vật chất bất diệt, mà còn phải cần những thứ khác. Muốn tăng từ tầng một kim thân đến tầng năm, tầng sáu, phải tăng đến mấy ngàn hz lực lượng tinh thần mới được. Bảo vật kiểu gì có thể giúp ngươi làm được chuyện đó?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận