Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2150: Chém Giết (2)

"Vấn Kiếm... Sư phụ không muốn chuyện này xảy ra, nhưng... Sư phụ nợ ngươi, lần này trả hết cho ngươi! Năm đó, tất cả mọi thứ ngươi nói, sư phụ đều giúp ngươi làm xong rồi."
Công Vũ Tử bỗng nhiên thở dài. Năm đó trước khi Mạc Vấn Kiếm đi, những thứ hắn muốn làm, đều đã hoàn thành rồi. Đế Phần mở ra, Chiến Thiên Đế đến, tất cả mọi thứ đều đã xảy ra đúng như kế hoạch.
Công Vũ Tử nhìn về phía Ngự Hải Sơn, lẩm bẩm nói: "Trương Đào? Là ngươi... Hay là hắn?"
Nói xong, Công Vũ Tử lại lần nữa liếc nhìn núi Tử Cái và Thiên Cung ở phía sau, mình cũng phải đi rồi!
Chuyện của Đế Phần đã kết thúc, thiên hạ sắp đại loạn rồi. Vấn Kiếm thậm chí còn tính kế Long Biến Thiên Đế, Long Biến Thiên Đế là người có thực lực rất mạnh trong chư Đế, cũng là nhóm người xa xưa nhất.
Sau khi chuyện này kết thúc, có lẽ sẽ gây ra chiến tranh Đại Đế. Từng vị Đại Đế một đều sẽ sớm xuất thế.
Loạn thế, đến rồi!
Công Vũ Tử thầm nghĩ, lại thở dài, đại loạn xảy ra sớm mấy năm, không biết rốt cuộc Vấn Kiếm muốn làm gì!
...
Trong Chiến Thiên Cung, tiếng rầm ầm ầm vang vọng!
Theo tiếng nổ kịch liệt, toàn bộ mặt đất đều đang rung động. Sau đó, trong phòng tu luyện, xuất hiện một vết nứt.
"Giết!"
"Mạc Vấn Kiếm, ngươi đáng chết!"
"Giết sạch bọn họ!"
Tiếng la giết hỗn loạn vang lên, nhưng chỉ có tiếng la giết, không thấy động tĩnh.
Phương Bình nhíu mày, cũng không chậm trễ, quát to: "Xuống!"
Nói xong, hắn xông lên trước, trực tiếp nhảy xuống. Ngay khi vừa nhảy xuống, Phương Bình bỗng nhiên che tim lại, không chỉ hắn, đám người ở đằng sau cũng đồng loạt che tim.
"Thịch..."
"Thịch..."
Tiếng đập của trái tim như che đi mọi thứ!
Bọn họ giống như tiến vào một thế giới khác, rất nhỏ, chỉ có mấy trăm mét vuông thôi.
Bên trong này chỉ có một mảng đỏ như máu!
Nổi bật nhất chính là một quả tim to bằng nắm tay treo giữa bầu trời, đang chầm chậm đập.
Trên trái tim có vài sợi dây nối thẳng vào ao máu. Mà bên trong ao máu, bọn họ thấy mấy cái bóng hiện lên, dường như có mấy bộ thi thể đang trôi bên trong, chính là thi thể của Đại Đế.
Những bộ thi thể đó, bây giờ cũng đang dần dần chuyển động.
Trái tim vẫn đang đập chầm chậm! Nhưng không chỉ là trái tim!
Có một thanh kiếm đang cắm vào đó, nó không hề lớn, nhưng lại cắm xuyên qua trái tim, trong trái tim, còn có từng giọt huyết dịch nhỏ xuống, rơi vào trong ao máu.
Sắc mặt Vương Kim Dương trắng bệch, che ngực, nói không ra lời.
Tru Thiên Kiếm!
Phương Bình trong chớp mắt ý thức được đó là cái gì!
Tru Thiên Kiếm của Mạc Vấn Kiếm cũng không phải dùng để trấn áp thi thể, mà là để trấn áp trái tim của lão Vương!
Hắn dùng Tru Thiên Kiếm trấn áp trái tim, lấy máu của nó.
Sắc mặt Vương Kim Dương trắng bệch, mồ hôi tuôn như mưa, hắn dường như đang liên kết với trái tim đó, thống khổ vô cùng.
"Tên khốn kiếp đáng chết!" Phương Bình bỗng nhiên mắng một câu!
Mạc Vấn Kiếm! Hắn trấn áp trái tim của lão Vương!
Ngay vào lúc này, Đế Nhạc bỗng nhiên nói: "Tôn khách, đây chính là lễ vật chủ nhân để lại cho tôn khách... Không xong rồi, những đế thi này sắp thức tỉnh, phải mau lấy trái tim rời khỏi nơi này!"
Đế Nhạc còn đang nói, bên trong ao máu, mấy bộ thi thể đột nhiên mở mắt!
Mấy cái bóng đang trôi trong ao máu dần dần cô đọng lại.
Vị cường giả cấp Đế dẫn đầu kia hình như đã tỉnh táo hơn rất nhiều, liếc mắt nhìn trái tim trôi nổi trước mặt, lại nhìn Tru Thiên Kiếm trên trái tim, bỗng nhiên khẽ thở dài: "Tru Thiên Kiếm... Tru Thiên Tiễn mới đúng!"
Nói xong, hắn nhìn về phía Vương Kim Dương, như mê sảng nói: "Chiến Thiên Đế? Ngươi... thật sự còn sống! Mạc Vấn Kiếm... Hắn muốn... Hắn muốn... Tên khốn kiếp đáng chết..."
Bóng mờ bỗng nhiên có chút hỗn loạn, rít gào: "Rời đi! Nhớ kỹ... Nhớ kỹ... Không được... Không được chạy vào... Biển Khổ..."
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi đó, khuôn mặt bóng mờ đột nhiên trở nên dữ tợn.
"Giết!" Cái bóng như đã mất đi lý trí, không lao về phía Vương Kim Dương, mà là lao về phía đám người Phương Bình.
Bóng mờ hơi động, bên trong ao máu, thi thể cũng bị khống chế mà nổi lên.
Đế Nhạc hình như đã phát hiện cái gì, lực lượng tinh thần kịch liệt gợn sóng nói: "Trái tim! Bọn họ đang hấp thu sức mạnh của trái tim, nhanh, mau cắt đứt đường nối, cướp đoạt trái tim, không được để bọn họ triệt để thức tỉnh!"
Phương Bình cũng nhìn ra rồi, đế thi hình như đang hấp thu sức mạnh của trái tim!
Ban đầu trái tim nhỏ xuống rất ít huyết dịch, nhưng bây giờ lại đột nhiên bắt đầu tăng lên, lão Vương cũng càng thêm thống khổ!
Những đế thi kia, ban đầu chỉ miễn cưỡng đạt tới thực lực cấp chín, chỉ trong chớp mắt, bọn họ đã mạnh lên cực nhanh.
"Đầu Sắt, lấy trái tim lại, lão Lý, chúng ta giết địch!"
Phương Bình khẽ quát một tiếng, thở ra một hơi, cầm đao giết về phía đế thi trong ao máu!
Lý Trường Sinh và Điền Mục cũng không nói lời nào, nhanh chóng tách ra xử lý hai đế thi còn lại.
Bên trong ao máu, tổng cộng có 6 bộ thi thể.
Giờ khắc này, ba bộ thi thể bắt đầu thức tỉnh, ba bộ còn lại trông có hơi tàn tạ, nhưng cũng đang trên đà hồi phục, chỉ là không có bóng mờ, giống như người đã chết, không giống ba bộ thi thể đã thức tỉnh kia, còn từng nói chuyện với bọn họ.
Trong không gian nhỏ, trong chớp mắt, mọi người bắt đầu đánh giết!
Phương Bình vừa mới giao thủ với bộ thi thể cấp Đế này đã cảm nhận được áp lực cực lớn!
Tuy sức mạnh của đối phương đã biến mất, nhưng uy thế vẫn còn, mang đến cho hắn áp lực rất lớn.
Đối phương không có vũ khí, chỉ đơn giản dùng quyền đấm cước đá, nhưng lại khó khăn như muôn vàn thử thách, Phương Bình bổ ra một đao, đối phương cũng không tránh, chỉ biết lao đến, một chưởng bổ trúng cánh tay trái của Phương Bình, răng rắc một tiếng...
Kim thân tầng tám lại có dấu hiệu bị rạn nứt.
Ánh mắt Phương Bình kịch liệt thay đổi!
Cùng lúc đó, thảm nhất vẫn là Điền Mục, bộ đế thi mà ông phải đánh chính là vị vừa khôi phục thần trí ban nãy, hiển nhiên cũng là vị mạnh nhất.
Điền Mục đấm trúng đầu của đối phương, đối phương chỉ hơi chếch đi một cái, đánh trả một chưởng đơn giản, đã làm thủng luôn ngực Điền Mục.
Điền Mục thấy thế thì quát lên: "Những đế thi này rất mạnh, còn giữ lại kinh nghiệm chiến đấu khi còn sống, rất mạnh! Phải cẩn thận!"
Lão Lý cũng phải chịu áp lực rất lớn, bóng người nhanh như điện, đánh nhau với một bộ thi đế, nghe thấy lời của Điền Mục, quát lên: "Chính ngươi cẩn thận, những tên này, kim thân hoàn toàn có thể sánh ngang tầng tám... Đậu xanh, đã bị yếu đi rất nhiều mà vẫn còn mạnh như vậy!"
Những đế thi này đã bị hấp thu năng lượng rất nhiều năm, năng lượng cũng chỉ có thể so với cường giả cấp chín bình thường. Nhưng chiến pháp, kinh nghiệm, uy thế của đối phương... mạnh hơn những người khác nhiều.
Giờ khắc này, ba người đều nhanh chóng rơi xuống hạ phong. Hơn nữa đối phương còn đang trên đà hồi phục, càng ngày càng mạnh, nếu cứ tiếp tục như thế, ba người bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ.
Lý Hàn Tùng đã bay lên trời, lao về phía trái tim. Kết quả vừa mới bay đến gần ao máu, trong ao, ba bộ đế thi tàn tạ bỗng nhiên nổi lên, dù không có thần trí cũng vô cùng mạnh mẽ, một quyền một chưởng một cước, trực tiếp đánh bay Lý Hàn Tùng.
Diêu Thành Quân thấy thế có chút do dự, hắn đang coi chừng Đế Nhạc, mặt khác còn phải bảo vệ Vương Kim Dương, e là không thể trợ chiến.
Tưởng Hạo thấy thế không nói một lời, cầm kiếm lao tới, giúp Lý Hàn Tùng ngăn địch. Tưởng Siêu nhìn chung quanh, tỏ vẻ bất đắc dĩ, ta rất yếu!
Ta mới cấp bảy, cũng không đánh được bao nhiêu trận, bây giờ ba bộ đế thi yếu nhất cũng có thực lực cấp chín yếu.
Thần khải của Lý Hàn Tùng xuất hiện, chặn lại hầu hết áp lực, Tưởng Hạo có thể so với cấp tám, cũng có thể miễn cưỡng ra tay. Hắn chỉ là cấp bảy, có ra tay cũng chỉ là tìm chết.
Tưởng Siêu nhìn chung quanh, quát: "Ta nên làm gì bây giờ?"
Phương Bình quát lên: "Ngươi mang lão Vương ra ngoài..."
Hắn vừa mới nói xong, Vương Kim Dương đã kịch liệt thở dốc nói: "Ta... Ta không thể đi... Trái tim... Ta nhất định phải lấy lại... Mập mạp... Kéo ta đến chỗ trái tim..."
Trái tim còn đang chầm chậm đập, Vương Kim Dương nhìn trái tim kia, ánh mắt có chút mê man. Hắn nhìn thanh kiếm phía trên trái tim... Tru Thiên Kiếm? Tru Thiên Tiễn?
Cung của hắn, chỉ có cung, không có tên. Hắn vẫn cảm thấy, thật ra là không có tên, bình thường hắn đều ngưng tụ lực lượng khí huyết thành tên. Nhưng bây giờ… hình như hắn tìm thấy tên rồi.
Mạc Vấn Kiếm dùng Tru Thiên Kiếm đâm thủng trái tim của hắn, để huyết dịch tuôn trào, là có ý nghĩa đặc biệt gì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận