Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2272: Ngõ Cụt, Đường Cùng

"Không! Không thích hợp!"
"Ta đã quên mất gì đó... hình như, ta đã... quên mất thời gian."
Lúc này, Phương Bình thầm hoảng hốt. Ta quên mất thời gian, thời gian nào? Thời gian Kỳ Huyễn Vũ gặp Địch Hạo. Sau khi đuổi giết nhân loại, Kỳ Huyễn Vũ nhanh chóng chạy trốn. Hắn là cường giả đỉnh cấp 9, mà mấy người Phương Bình còn dừng lại một lát, rồi mới bắt đầu đuổi theo, nhưng cho đến khi bọn họ đuổi kịp Kỳ Huyễn Vũ, thì Kỳ Huyễn Vũ và giáp vàng còn chưa đánh nhau! Hình như, hai bên... cũng vừa mới gặp nhau! Cuộc chiến của hai người này... diễn ra sau khi bọn họ đuổi.
"Chênh lệch thời gian!"
"Mình đã quên mất chênh lệch thời gian."
"Ít nhất một phút! Một phút đó, Kỳ Huyễn Vũ đang làm gì? Địch Hạo đang làm gì?".
Phương Bình suy nghĩ cặn kẽ một hồi, Kỳ Huyễn Vũ và Địch Hạo giao đấu, suýt nữa bị giết, mọi người đều chưa từng suy nghĩ về vấn đề này. Hắn cũng chỉ cảm thấy quên gì đó, thật không nghĩ quá nhiều. Mấy người Cố Thanh càng không biết trước đó Kỳ Huyễn Vũ đuổi giết nhân loại, sau đó mới thoát đi. Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện, Phương Bình vô cùng hoảng sợ.
"Địa quật liên thủ với đối phương!"
Vừa nghĩ đến đây, Phương Bình không nghĩ ngợi thêm nữa. Bọn họ muốn một mẻ hốt gọn các thế lực khác.
"Cẩn thân! Địa quật và hai vương liên thủ!"
Một tiếng hét hết sức chói tai vang lên! Vào lúc này, thế cục đã thay đổi.
"A!"
Một tiếng hét thảm truyền ra! Ngay khi Phương Bình lên tiếng, cuộc giao đấu của Kỳ Huyễn Vũ và Địch Hạo bất chợt thay đổi, cả hai đồng loạt ra tay, một thương một màu, lao thẳng về phía Lạc Vũ, người cách bọn họ gần nhất. Hai đại cường giả đỉnh cấp ra tay! Lạc Vũ vốn đang đối phó một vị cường giả giáp vàng! Cường giả giáp vàng đã sớm chuẩn bị, ngay khi hai người ra tay, không quan tâm bị thương, quấn chặt lấy Lạc Vũ. Lạc Vũ là cường giả đứng thứ 8 trong bảng Phong Vân, chỉ trong nháy mắt, bị ba người liên thủ, đánh nổ hơn phân nửa kim thân. Máu thịt màu vàng tung tóe trên không trung!
"Sư huynh!"
"Đế Tử!"
Phe tiên đảo hải ngoại, vô số cường giả trừng mắt to đến mức khóe mắt sắp nứt ra! Lạc Vũ là đỉnh cấp 9 mạnh nhất đến từ tiên đảo hải ngoại. Mà bây giờ, chỉ trong chớp mắt đã bị người đánh trọng thương, tiền đảo hải ngoại gặp chuyện rồi.
"Kỳ Huyễn Vũ!"
Tiếng hét oán độc truyền ra, Lạc Vũ còn chưa chết, giờ đang xe rách hư không, một nửa kim thân lập tức di chuyển mấy chục mét, tránh kích thứ hai của hai người. Ngay lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến một nguy cơ!
"A!"
Lại một tiếng hét thảm truyền ra! Đầu Lạc Vũ trực tiếp nổ tung.
"Không!"
Đám người sững sờ. Lạc Vũ chết rồi? Mà ra tay người... nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người. Cố Thanh!
"Ba phe liên thủ!"
Ngô Khuê Sơn tái mặt, giận dữ hét: "Giết! Giết bọn họ! Ba phe liên thủ!"
Thiên ngoại thiên vậy mà cũng liên thủ với bọn họ! Trước đó Cố Thanh cứu viện Kỳ Huyễn Vũ, chính là cái bẫy, bọn họ liên kết với nhau.
"Giết!"
Lúc này, nhân loại không dám tin bất cứ ai nữa rồi. Cộng thêm quân Thần Đình, năm phe thế lực, vốn là 4 phe vậy giết một phe, nhưng giờ đây lại thành ba phe giao đấu hai phe. Địa quật có hơn 400 cấp 9, thiên ngoại thiên gần 200 người, lại thêm quân Thần Đình, hơn 700 cấp 9. Đó là còn chưa tính lượng lớn thi khôi.
Tuyệt cảnh! Nhân loại và tiên đảo hải ngoại, tổng cấp 9 chắc chừng hơn 400 người, đối phương gần gấp đôi. Hơn nữa Kỳ Huyễn Vũ, Địch Hạo, Cố Thanh... Các cường giả đỉnh cấp này đều đang đối đầu phía bọn họ.
"Cố Thanh!"
"Kỳ Huyễn Vũ!"
"Các người tranh ăn với hổ rồi!"
Khương Quỳ cũng hoảng hốt, nguy rồi! Đúng vào lúc này, Kỳ Huyễn Vũ và Cố Thanh thi nhau quát lên: "Giết sạch bọn họ, nhanh!"
Thật ra khá nhiều người hơi ngỡ ngàng, Kỳ Huyễn Vũ không thông báo cho tất cả mọi người. Có một số người vẫn không hiểu! Nhưng có một số người biết. Ngay khi hai người ra tay, cường giả Bình Dục Thiên lục tục xuất chiêu, đánh về phía phe nhân loại. Cũng có mấy chục cường giả địa quật nhanh chóng đánh về phía Khổng Lệnh Viên. Còn về Phương Bình, tiếng hét vừa nãy cũng khiến cho kế hoạch ẩn thân của hắn thất bại, lúc này cũng có người chú ý tới hắn. Trên không, sau khi liên thủ, đánh nổ kim thân của Lạc Vũ, ba người Kỳ Huyễn Vũ, Cố Thanh và Địch Hạo đang nhìn về phía Phương Bình. Kỳ Huyễn Vũ cười to nói: "Ngươi là Phương Bình? Thật to gan! Suýt chút nữa thì bị người lừa rồi. Địch Hạo, Cố Thanh, giết hắn!"
Lạc Vũ là lãnh tụ tiên đảo hải ngoại, Phương Bình thì là lãnh tụ Nhân Gian.
Giết được hai người này thì lòng quần sẽ dao động, xem bọn họ còn đấu như thế nào nữa!
Phương Bình bay lên không trung, lập tức khôi phục nguyên dạng, đấm ra một quyền, đánh ra một vết nứt không gian khổng lồ, khiến một vị cấp 9 yếu gần ngay trước mắt chết ngay tại chỗ. Phương Bình giận dữ hét: "Ngu xuẩn! Mẹ kiếp, các ngươi ba phe liên thủ, Cố Thanh, đồ ngu nhà ngươi, kẻ chết tiếp theo chính là ngươi."
"Miệng lưỡi sắc bén!"
Kỳ Huyễn Vũ biết miệng lưỡi hắn sắc bén nên không để cho hắn thời gian, một thương phá không đánh tới. Đúng vào lúc này, lão Lý kiếm khí ngút trời, một kiếm chém vị cường giả giáp vàng thành hai nửa, phá không mà đến, chợt quát lên: "Kỳ Huyễn Vũ, ông đây đến chăm sóc ngươi!"
Tiên đảo hải ngoại, Nguyệt Vô Hoa đảo Vấn Tiên cũng không khỏi kinh sợ, không nghĩ ngợi được nhiều, quát to: "Ba mươi ba đảo, liên thủ với Nhân Gian, giết địch!"
Dứt lời, bà phóng vút lên trời, lao thẳng về phía Cố Thanh. Trâu nước Lực Vô Kỳ cũng gầm thét liên tục! Biến cố này vượt ngoài dự tính của bọn họ. Phe địa quật còn chưa đủ, thiên ngoại thiên cũng tham dự. Như vậy, mấy người bọn họ có lẽ thật sẽ bị giết chết hết.
"Giết! Yêu tộc biển Khổ, theo bản tọa giết địch!"
Sừng trâu nước lớn phát ra ánh sáng vàng xán lạn, nhanh chóng lao về phía một vị cường giả giáp vàng. Lúc này, chiến trường đại loạn.
"A!"
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Hai mặt thụ địch! Trước có thi khôi, sau có tấn công do hai phe liên thủ, nguy cơ rõ rệt!
"Kỳ Huyễn Vũ! Ông đây đã đánh giá thấp người rồi!"
Phương Bình tay cầm Trảm Thần Đao, chém ra một đao, không trung vỡ vụn, va chạm cùng trường thương, gan bàn tay Phương Bình nứt ra, máu nhỏ xuống tí tách. Kỳ Huyễn Vũ hơi dừng động tác, lộ vẻ kinh ngạc. Tên này càng ngày càng mạnh! Phương Bình không lùi! Lần trước giao đấu với hắn, dù hắn không thể giết Phương Bình trong một chiều nhưng cũng có thể đánh cho Phương Bình bay ngược mấy chục mét, đập vào tường trượt xuống. Bây giờ, Phương Bình lại có thể đón được một thương của hắn. Ngay khi Kỳ Huyễn Vũ định tiếp tục ra tay thì lão Lý đến rồi.
"Phá!"
Một kiếm phá không.
"Hừ!"
Kỳ Huyễn Vũ hừ lạnh một tiếng, Trường Sinh Kiếm? Đứng thứ tư trong bảng Phong Vân? Vậy phải xem xem, hắn có mấy phần năng lực mà đứng thứ tư! Phương Bình cũng không ham chiến, hét lớn: "Linh Tiêu, cản Địch Hạo lại!"
"Khương Quỳ, Huyền Hoa! Dẫn người của các ngươi đối phó quân Thần Đình!"
"Sáu thánh địa lớn, phe nhân loại, theo ta giết võ giả địa quật!"
Hắn vừa dứt lời, đám người Khương Quỳ trước đó có chút chân chờ lập tức biến sắc! Phe địa quạt gần 500 cấp 9! Dù chết không ít, những người này diễn kịch cũng thật giỏi, bị giết rất nhiều người. Nhưng bây giờ còn có hơn 400 vị cấp 9, Hoa Quốc cộng sáu thánh địa lớn cũng chỉ khoảng trăm cấp 9.. Phương Bình lại còn nói để võ giả trần gian ngăn cản địa quật... lúc này, dù là Khương Quỳ cũng không thể nói gì hơn. Tuy thi khôi nhiều, nhưng quân Thần Đình vẫn đang duy trì phong cấm, chưa ra tay. Bọn họ đông như vậy, chưa chắc không có hi vọng đánh xuyên qua một con đường phá vây.
"Theo ta giết!"
Khương Quỳ gầm lên, trường thương hiện ra, lập tức mang theo đám người núi Ủy Vũ đánh tới. Mấy người Huyền Hoa không chần chờ nữa, tìm sống trong đường chết!
Phương Bình phá không mà ra, ra tay hết sức tàn nhẫn!
Một vị cấp 9 chặn đường, vừa định ngăn cản, hoàng kim ốc của Phương Bình đập xuống, Trảm Thần Đạo phát ra ánh sáng chói mắt, một đao chém xuống! Để mặc đối phương tấn công đầu mình, Phương Bình quét ngang đao, một đao chém đối phương thành hai nửa, căn bản không quan tâm hắn sống chết như thế nào.
"Lão Khổng, ráng chống đỡ một lúc!"
Lúc này, phía nhân loại cũng bị cường giả địa quật đánh tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận