Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1221

Có tiếng Hoa quen thuộc vang lên: "Các ngươi đi theo ta!"
Mọi người dồn dập nhìn về phía phát ra âm thanh, bên trái của võ giả địa quật có một võ giả mặc quân trang, không phải là cấp chín trong Quân bộ mà Phương Bình quen biết, là một vị cường giả cấp chín xa lạ.
Phương Bình không quen, Diêu Thành Quân thì biết, thấp giọng nói: "Hình như là Tư lệnh Chu."
"Là Tư lệnh Chu."
Đỗ Hồng gật đầu, xác nhận thân phận của người đến, thở nhẹ một hơi, không thèm để ý đến đám võ giả địa quật kia, lập tức đi đến người đàn ông mặc quân trang.
"Hừ!"
Trong số võ giả địa quật, có người hừ lạnh, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn người đàn ông mặc quân trang.
Tư lệnh Chu không nói lời nào, cũng không nhìn bọn họ, vẫn chờ bọn họ đi tới, lúc này mới nói: "Đi theo ta, không cần phải nói chuyện."
Tất cả mọi người không lên tiếng, yên lặng theo Tư lệnh Chu về phía trước.
"Sớm muộn cũng sẽ giết sạch các ngươi!"
Có võ giả địa quật cười lạnh, giọng nói nồng sát khí, cực kỳ hống hách.
Tư lệnh Chu cũng không đáp lời, tiếp tục dẫn mọi người đi về phía trước, đi thẳng rất lâu, ông mới lên tiếng: "Đừng để ý đến bọn họ, trước khi vào Vương Chiến Chi Địa, không ai được phép ra tay! Bọn họ nói gì cũng xem như không nghe là được, giết người... cũng không phải dùng miệng!"
Phương Bình không lên tiếng, mà chỉ liếc mắt nhìn chung quanh, lúc này, bọn họ đã rời khỏi Ngự Hải Sơn, ven đường, không có bất kỳ dấu hiệu sinh sống nào.
Nhưng đâu đâu cũng thấy yêu thú, trong lúc bọn họ đi lại, gặp phải không dưới trăm con yêu thú, đương nhiên, cấp bậc không cao.
"Đi về phía trước hơn 1000 dặm mới là Vương Chiến Chi Địa, trên đường sẽ gặp một số thành thị, thông lành, chúng ta sẽ không dừng lại, các ngươi cẩn thận một chút... Tuy võ giả địa quật sẽ không mạo hiểm gây ra chiến tranh tuyệt đỉnh, sẽ không chủ động công kích chúng ta, nhưng các yêu thú có thể sẽ tập kích chúng ta, mọi người nên cẩn thận một chút. Có một số yêu thú khí tức rất yếu, ngay cả ta cũng khó mà kịp thời phát hiện nguy hiểm..."

"Võ giả Phục Sinh Chi Địa! Giết bọn họ!"
"Hê hê... Lại một đám đến chịu chết!"
"Yếu ghê, thiên tài của Phục Sinh Chi Địa, quá yếu, ha ha ha..."
“...”
Ven đường, đám Phương Bình đi ngang qua một tòa thành nhỏ, thành nhỏ không lớn, cảm giác như vẫn còn chưa khai hóa, rất nhiều người đều mặc da thú, cầm gậy xương. Nhưng trong đám người này lại có cấp sáu cấp bảy bay lên trời, chặn đường cấp chín, tùy tiện cười nhạo.
Vị Tư lệnh Chu này cũng không phải là vị Tư lệnh Chu cấp tám mà Phương Bình quen, mà là một vị cấp chín khác. Tính khí... hình như hơi bị tốt quá. Dù cho bị cấp sáu bảy chặn đường, cũng không lên tiếng, yên lặng dừng lại. Sau đó không lâu, những người này sẽ tự động tản ra, cũng không thật sự chặn đường.
Phương Bình nén cục tức trong lòng, sau khi lướt qua thành nhỏ mới nói: "Tư lệnh... Ngài là cấp chín, tại sao không..."
Tư lệnh Chu ngẩng đầu liếc mắt nhìn, lạnh nhạt nói: "Có cấp chín đi theo chúng ta, nhắc nhở các ngươi một lần cuối cùng, không được tự ý ra tay, dù là ta, cũng sẽ không tự ý ra tay, ta cũng không phải là tuyệt đỉnh."
Nói cách khác, nếu ông là tuyệt đỉnh, ông có thể tùy tiện giết những người này. Tuyệt đỉnh không thể nhục!
"Hừ, bọn man rợ!"
Phương Bình nhổ nước bọt một cái, vùng cấm đúng là như chỗ man rợ, mấy trăm dặm mới có một tòa thành nhỏ, hơn nữa còn là loại thành chưa phát triển.
Tư lệnh Chu liếc hắn một cái, trầm giọng nói: "Nơi này... Chỉ là khu vực biên giới!"
Tòa thành nhỏ ban nãy chỉ có một cường giả cấp bảy. Mà ở biên giới, một tòa thành nhỏ đã có một vị cấp bảy, thật ra đã có thể dự kiến vùng cấm có bao nhiêu cường giả. Phải biết, diện tích vùng cấm lớn đến mức vượt qua 6 tỷ km2. Nơi đây chỉ là một khu vực nhỏ không đáng kể, là cái chấm bé xíu không hiện nổi trên bản đồ.
Mọi người vừa bay qua thành nhỏ không bao lâu, phía trước, bỗng nhiên có một đám người lao đến!
Ít nhất có khoảng 30 người. Mỗi người đều là cấp sáu, cũng không có cao cấp. Những người này trông rất trẻ trung, nữ có nam có, ăn mặc không giống những người lúc trước, trang phục đủ loại màu sắc hình dạng hào hoa phú quý, nhìn về phía đám người Phương Bình như đang nhìn dã nhân.
Có người cất tiếng cười to nói: "Đây chính là võ giả phục sinh (1) dám đối nghịch với vương của chúng ta?"
"Ha ha ha, thú vị thú vị... Thu gom đầu võ giả phục sinh, ta nghĩ nhất định sẽ rất thú vị!"
"Tiêu Mộc Hòe, để lại cho ta đám phụ nữ kia... Ta còn chưa hưởng thụ võ giả phục sinh đâu... Ta nghĩ có lẽ cũng không tệ."
“...”
...
(1) Võ giả phục sinh: võ giả của Phục Sinh Chi Địa - cách gọi võ giả nhân loại Địa Cầu của địa quật. Khác với cách gọi võ giả cổ xưa phục sinh mà nhân loại dùng.

Những người này tùy tiện cười nhạo, chỉ chỉ trỏ trỏ, coi mọi người như không khí. Phương Bình nhìn lướt qua, nhận ra thân phận của những người này.
Người của Yêu Thực vương đình!
Bốn vương đình đều có dấu ấn riêng của mình, Trương Bằng cũng đã từng nhắc đến chuyện này khi còn ở quân bộ.
Vương đình rất lớn! Bốn vương đình bao phủ cả mấy trăm triệu kilomet vuông.
Vạn Yêu vương đình lớn nhất, có lẽ còn chiếm hơn cả 1 tỷ km2, to bằng 100 lần Hoa Quốc.
Trong mắt những võ giả vương đình này, Phục Sinh Chi Địa chỉ là một nơi chật hẹp nhỏ bé mà thôi. Nhưng vùng đất chật hẹp nhỏ bé đó lại sinh ra rất nhiều cường giả Chân Vương.
Các cường giả muốn tìm Phục Sinh Chi Chủng, nhưng đám người trẻ tuổi của vương đình cũng không để ý đến chuyện này, thứ bọn họ quan tâm là liệu đánh chiếm Phục Sinh Chi Địa, có thể có cơ hội tiến vào Chân Vương không? Hay là giết một số võ giả phục sinh, nghiên cứu một chút xem có gì kì lạ?
Đám người này cũng là lần đầu tiên gặp võ giả phục sinh. Võ giả vùng cấm, trừ phi đến cấp chín, bằng không, rất ít khi có người ra khỏi vùng cấm.
Đây là lần đầu tiên bọn họ tới Vương Chiến Chi Địa, cũng không quen những người còn lại. Mà đám người này cũng không phải toàn bộ số đội ngũ đến tham gia Vương Chiến Chi Địa của Yêu Thực vương đình, chỉ là một đội trong đó mà thôi.
Nghe nói có võ giả phục sinh đi qua đây, bọn họ cố ý đi đường vòng đến đây quan sát.
Ngoài miệng thì nói thế, nhưng bọn họ vẫn đặc biệt để ý đến một số người, nhất là mấy vị cường giả tinh huyết hợp nhất. Bọn họ không thấy hai vị cấp bảy, bởi vì không đi cùng nhau, trừ tinh huyết hợp nhất ra, bọn họ tập trung quan sát đỉnh cấp sáu.
Còn đám người Phương Bình thì bọn họ không thèm để ý đến luôn.
Bọn họ đang quan sát, Phương Bình cũng đang quan sát.
32 người, có 9 tinh huyết hợp nhất! 20 đỉnh cấp sáu!
Ba cao kỳ, không có trung kỳ.
"Đây mới chỉ là một đội..."
Phương Bình nói thầm, bên phía vùng cấm, võ giả và yêu tộc mỗi lần tiến vào Vương Chiến Chi Địa, nhiều thì bốn, năm trăm, ít thì cũng có hai, ba trăm. Người và yêu của bốn vương đình nhiều nhất, còn lại là người của hoàng triều và tông phái.
Yêu Thực và Yêu Mệnh vương đình chiếm 50% số người tham gia. Dù sao bọn họ là người khai sáng ra vương đình, mỗi lần cử người của hai vương đình này đi, ít thì mấy chục, nhiều thì hơn trăm.
Lần này... có vẻ có hơn trăm người rồi.
Những người này tùy tiện cười nhạo, tùy tiện quan sát, mấy vị tinh huyết hợp nhất, thậm chí dùng lực lượng tinh thần thăm dò đám Phương Bình.
Tư lệnh Chu sử dụng lực lượng tinh thần, mang theo mọi người tiếp tục bay về phía trước, cũng không dừng bước, không ngăn cản đám người kia trào phúng bọn họ.
Sau khi lập xong bình phong, Tư lệnh Chu vừa đi đường, vừa trầm giọng nói: "Không nên bị hành động của bọn họ kích thích, cũng đừng tưởng bọn họ thật sự cuồng vọng vô tri, đám người này đều là thiên tài võ giả của vùng cấm! Trong đó có rất nhiều người đến từ môn hạ hoặc gia tộc của tuyệt đỉnh.
Bọn họ cũng không phải đám võ giả ngoại vực, không phải không có kinh nghiệm thực chiến. Ở vùng cấm, cạnh tranh cũng rất kịch liệt, những người này đều là tay đầy máu tanh, vương đình và vương đình, vương đình và hoàng triều, đều có chinh chiến."
Phương Bình gật đầu, bỗng nhiên cười nói: "Thú vị, Tư lệnh, binh khí bọn họ đeo... Có thần binh!"
Tư lệnh Chu gật đầu nói: "Đúng là rất thú vị, trước đây... võ giả địa quật không đeo thần binh, bọn họ có thủ đoạn riêng để chế tạo binh khí, nhưng so với thần binh thì...
Nhưng gần đây, vùng cấm bên này đã bắt đầu công khai đeo thần binh. Vương đình chinh chiến, hoàng triều chinh chiến... Đánh giết không ít yêu tộc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận