Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1530

Tần Phượng Thanh dằn vặt mình đến mức này, Phương Bình cũng bất đắc dĩ, không dám đả kích hắn, cái tên này ý chí cũng đủ mạnh, da mặt cũng đủ dày, trồng cây trên đầu cũng không thèm để ý. Chờ hắn đến cấp bảy, dĩ nhiên là sẽ không còn.
Nhưng cân nhắc nửa ngày, hắn vẫn nói: "Đừng đi tìm cấp bảy đấy nhé."
"Cái gì?"
"Không có gì, ngươi kiềm chế một chút đi, cân nhắc kỹ, có phải là cấp bảy không... Tự ngươi biết." Phương Bình cũng không nói nhiều, cái tên này cũng không đần, chắc cũng biết có vấn đề rồi.
Bây giờ bắt đầu thấy sang bắt quàng làm họ, đại khái là muốn nhờ mình giúp. Vấn đề là, Phương Bình cũng không biết tình huống này thế nào, chắc phải hỏi lão Trương thôi.
Tất cả mọi người không quản Tần Phượng Thanh nữa, tuy rằng rất nhiều người đều kỳ quái nhìn đỉnh đầu của hắn, nhưng cũng không có ai nói gì.
Dọn dẹp xong, bọn họ để lại mấy vị võ giả cấp bảy trông coi thành Võ An, những người khác toàn bộ rời đi địa quật.

Thành Tử Cấm, Lý Chấn vẫn đứng chờ ngoài đường nối.
Sau khi thấy đám Phương Bình đi ra, hắn nhìn Phương Bình đầu tiên, một lát sau mới nói: "Ngươi lại lần nữa vượt ngoài dự đoán của ta."
Phương Bình muốn đi vào, hắn không cảm thấy Phương Bình có thể thay đổi cái gì. Nhưng bây giờ, sự thực chứng minh, cái tên này không biết có mạnh thật hay không, nhưng khả năng chọc chó là số một!
Hắn cũng biết chuyện xảy ra ở Tử Cấm địa quật, ban nãy cũng có người báo tin cho hắn. Phương Bình và Lý Trường Sinh dẫn đi quá nhiều cấp chín. Đây mới là nguyên nhiên khiến trận chiến này nhanh chóng kết thúc, đại thắng. Hơn nữa, Phương Bình lấy ra rất nhiều vật chất bất diệt, cái này cũng rất quan trọng, khiến Hòe Vương không muốn tiếp tục chiến đấu nữa.
Không nói gì thêm, Lý Chấn nhìn về phía những người khác nói: "Mọi người ở lại đây một chút, chờ Trương bộ trưởng trở về, chúng ta lại thương lượng chuyện bên trong."
Nói xong, nhìn về phía Phương Bình nói: "Ngươi và Lý Hàn Tùng chớ vội đi..."
"Được!" Phương Bình gật đầu, cười nói: "Tư lệnh, có thể trả sách cho ta rồi."
Lý Chấn liếc mắt nhìn hắn! Tên khốn kiếp này quá thực tế!
Cũng không nói gì, trước người Lý Chấn xuất hiện từng quyển từng quyển sách da thú và sách thủy tinh, trôi về phía Phương Bình.
Phương Bình trông có vẻ như bình tĩnh thu hồi, nhưng lực lượng tinh thần lại trôi đi, mặt Lý Chấn xanh mét, thằng nhóc này đang đếm số lượng sách!
Đậu xanh rau má!
Cái gì ông đây cũng cho ngươi, ta còn có thể tham mấy cuốn sách sao?
Hừ một tiếng, Lý Chấn chớp mắt biến mất. Trương Đào không trở lại, ông cũng không muốn nói chuyện với thằng nhóc này.
Lý Chấn chạy, Phương Bình lại hơi động, Lý Chấn chưa lấy lại tờ giấy ký gửi kia!
Nói như vậy... mình còn có thể đòi lại một lần mà nhỉ?
Không, không được, thực lực quá yếu. Hay là... bán tờ giấy cho lão Trương?
Với đức hạnh của lão Trương, lấy được tờ giấy, chắc là sẽ đi tìm Lý Chấn đòi, bắt chẹt ổng. Không biết có thể chia cho mình chút nào không.
Lý Chấn đương nhiên không biết Phương Bình sẽ có tâm tư như thế, bằng không, ông tuyệt đối sẽ đập chết Phương Bình!
Lại có người dám lừa gạt ông!
Không phải ông quên tờ giấy, mà là nơi này có nhiều người như vậy, ông chẳng muốn nhắc đến, huống hồ ông cũng không cảm thấy Phương Bình có tâm tư khác.
...
Thành Tử Cấm.
Đại chiến kết thúc, hiện tại cũng không phải lúc ăn mừng. Trương Đào và Nam Vân Nguyệt còn chưa trở về, vẫn có khả năng phát sinh biến cố.
Phương Bình và mọi người ở lại trong thành Tử Cấm chờ đợi.
Trong lúc chờ đợi, tình hình cụ thể của một số trận chiến liên quan đến Tử Cấm địa quật cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài, lúc này, chủ yếu chỉ có cường giả mới được biết tin.
...
Tại Tây Sơn địa quật, trong thành Tây Sơn.
Nghe hai vị Chân Vương không thèm quan tâm đến đại chiến, mà chỉ một lòng muốn giết Phương Bình, Phương Vũ đại Tông sư thở dài sâu sắc, khó khăn nói: "Lẽ nào ông đây phải từ bỏ tên họ của tổ tiên để lại sao?"
Cảm giác thật khó chịu! Nhưng không làm thì nguy hiểm!
Ông trầm ngâm hồi lâu, bỗng nhiên nói: "Hay là sau này ở trong thành, đều bắt mọi người gọi mình là Vũ tiên sinh, đừng gọi là Phương đại Tông sư nữa!"
Phương Vũ cảm thấy như vậy càng an toàn hơn một chút. Chân Vương địa quật hiện tại nhất định rất mẫn cảm với chữ "Phương" này.
Trần Cốc Dương là tuyệt đỉnh trấn thủ Tây Sơn địa quật, lực chiến không quá mạnh mẽ, không hẳn là đối thủ của Phong Vương. Nếu Hòe Vương và Phong Vương bắt tay với nhau thì càng nguy hiểm.
Lý Dật Minh trợn trắng mắt, ông già này sợ chết dữ vậy!
Không thèm để ý đến ông già không đứng đắn này, Lý Dật Minh khẽ thở dài: "Lợi hại! Thật lợi hại, Tây Sơn địa quật vừa mới chết mất 4 vị cấp chín, hắn đến Tử Cấm địa quật, kết thúc luôn cuộc chiến Tử Cấm.
Vội vã chạy tới chạy lui giữa hai địa quật trong một ngày, quan trọng hơn là, chạy đến đâu, cấp chín chết đến đó, cũng không phải số ít nữa. Từ nay về sau, trong địa quật không hẳn sẽ nhìn thấy bóng dáng hắn rồi."
Hắn vừa mới nói xong, trong Tây Sơn địa quật, Phong Vương đã chạy về, quát lớn: "Vực Nam Thập Thất nghe lệnh! Thiên Thực vương đình, Thiên Mệnh vương đình nghe lệnh: Từ hôm nay, 108 ngoại vực, gặp phải Phương Bình, phải giết ngay!"
Hai đại vương đình ban thưởng như sau: Hai thanh thần binh cấp chín, 2000 cân Suối Sinh Mệnh, một bộ tuyệt học Chân Vương, được tùy ý chọn một Chân Vương trong Chân Vương Điện để nghe giảng đạo trong ba tháng!"
"Tuân lệnh!"
Thời khắc này, trong vực Nam Thập Thất, tất cả cường giả cấp chín dồn dập quát ầm lên.
Một ít cường giả cấp chín thậm chí kích động đến mức run rẩy! Thần binh cấp chín, tuyệt học Chân Vương, được nghe Chân Vương giảng đạo... Những thứ này đối với cường giả cấp chín mà nói, quả thực là cơ hội trời cho. Có lẽ có thể mượn cơ hội bước vào cảnh giới Chân Vương!
Còn về phần tuyệt học Chân Vương là của ai, là của Chân Vương còn sống hay đã chết, mọi người đều không thèm để ý.
Của người đã khuất thì càng tốt hơn, có lẽ có thể mượn cơ hội đi con đường của Chân Vương đã mất.
Còn sống cũng quá tốt, có thể mượn cơ hội tìm hiểu con đường Chân Vương, dù không thể đi được con đường của người này, nhưng chiến lực cũng sẽ tăng lên nhiều.
Lý Trường Sinh có thể diệt cấp chín, ngoại trừ vạn đạo hợp nhất, còn nhờ vào Phá Không Kiếm Quyết.
Ngày đó, Lý Chấn ra giá trăm tỷ, là thật sự có ý tặng không, dù vậy, Phương Bình còn trả giá xuống 25 tỷ, Lý Chấn không đập chết hắn thì đã rộng lượng lắm rồi.
"Lệnh truy nã này cũng có hiệu lực với võ giả Phục Sinh Chi Địa! Chân Vương Điện đảm bảo, võ giả Phục Sinh Chi Địa sẽ được đối xử bình đẳng, bảo mật thân phận!"
Nghe thấy lời này, phía thành Tây Sơn, nhóm người Phương Vũ hoàn toàn biến sắc.
"Đáng trách!" Phương Vũ giận dữ nói: "Địa quật thật âm hiểm!"
Ông chắc chắn, bên ông có thể nghe được, các địa quật khác cũng có thể nghe được mấy câu này.
Ông vốn cho rằng chỉ có hai vị Chân Vương muốn giết Phương Bình mà thôi, không ngờ, ngay cả hai đại vương đình và Chân Vương Điện cũng đã ban lệnh truy nã.
...
Sự thật chứng minh, Phương Vũ đã dự đoán đúng! Ngày này, Phương Bình thật sự nổi tiếng.
Không chỉ địa quật của Hoa Quốc, địa quật nước ngoài cũng nghe được tiếng ban bố lệnh truy nã của Chân Vương địa quật.
Phải giết Phương Bình!
Phong Vương và Hòe Vương đều không ngờ Chân Vương Điện lại đồng ý dễ dàng đến vậy, hai người vốn chỉ muốn truy nã Phương Bình ở các vực gần đó thôi.
Nhưng sau khi tin tức truyền đến Chân Vương Điện, rất nhanh, lệnh truy nã toàn diện được ban bố.
Một vị cường giả cấp Chân Vương phục sinh, có thể che giấu, chuyển đối khí tức, tu luyện hơn hai năm đã đến cấp bảy, có vô số vật chất bất diệt, hư hư thực thực đã vào Giới Vực mấy lần...
Võ giả như vậy, nên giết, phải giết!
Người này, có lẽ là nhân vật quan trọng liên quan đến Giới Vực và Phục Sinh Chi Địa. Thậm chí có cường giả trong Chân Vương Điện suy đoán, Ma Đế phục sinh rồi!
Ma Đế!
Có một số Chân Vương địa quật trẻ tuổi không biết, nhưng Chân Vương thế hệ trước ai ai cũng biết.
Nghe nói Ma Đế phục sinh, rất nhanh, Chân Vương Điện của bốn vương đình đều có hành động.
Không bao lâu, tin tức được chứng thực!
Ở Phục Sinh Chi Địa, danh hiệu của Phương Bình là "Ma"!
Ma vương, Ma Đế...
Mặc kệ có phải là trùng hợp hay không, Phương Bình nhất định phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận