Toàn Cầu Cao Võ

Chương 138: Quy hoạch thương nghiệp (2)

Đặt trước thức ăn nhanh, mua hàng qua Internet, đây đều là việc sinh viên dễ dàng tiếp nhận nhất, thành phần tri thức và sinh viên, là hai loại người có năng lực tiếp nhận sự vật mới mạnh nhất.
Huống chi, mua hàng qua Internet phát triển mấy năm, đã không tính là sự vật mới rồi.
Thành phố lớn như Ma Đô, đã sớm có không ít sinh viên bắt đầu mua hàng qua Internet.
Thành phố nhỏ như Dương Thành, Phương Bình kinh doanh kiểu này không khác nào đâm đầu vào chỗ chết, nhưng ở Ma Đô, làm điều này lại là thích hợp nhất.

Thành Đại học tổng cộng có 64 trường đại học to nhỏ!
Có trường chuyên về võ như Ma Đô Võ Đại, có trường Hoa Đông Sư mở hệ võ khoa, Ma Đô Giao Đại, cũng có đại học văn khoa thuần túy.
Đại học văn khoa bình thường số người nhiều nhất, sinh viên bốn khóa có thể có khoảng 20-30 ngàn người, cộng thêm giáo viên, người nhà giáo viên, nhân viên, một trường đại học 40-50 ngàn người cũng là bình thường.
Số ít thì giống Ma Đô Võ Đại, cũng có gần 10 ngàn người.
64 trường đại học tập trung cùng một chỗ, cũng tạo thành Thành Đại học rồi, thầy trò cùng một chỗ, gần 2 triệu nhân khẩu, có thể so với nhân khẩu của thành phố cấp quận.
Đây là trường học, bởi vì trường học tập trung, nơi này sinh ra không ít sản nghiệp phát sinh khác, thương mại cũng rất phát đạt.
Không có quá nhiều trung tâm thương mại cao cấp, vì sinh viên không phải là người tiêu dùng chủ chốt.
Nhưng cửa hàng thương mại bình thường, nhiều vô số kể.
Toàn bộ Thành Đại học, theo thống kê, dân số tổng cộng có hơn 4,8 triệu!
Gấp mười Dương Thành!
Một Thành Đại học, tập trung gần 5 triệu người, đối với Phương Bình mà nói, không nơi nào thích hợp làm ăn hơn chỗ này.
...
Ngày mùng 1 tháng 8, Phương Bình lái xe vòng quanh Thành Đại học một vòng.
Cũng hiểu sơ qua phân bố của từng đại học.
Nếu như xem Thành Đại học là một chỉnh thể, Ma Đô Võ Đại nằm ở phía Nam Thành Đại học, tới gần bờ biển, trên thực tế chiếm diện tích 30000 mẫu, bên trong, thật có thể đi ngắm biển, chỉ là trước mắt Phương Bình không biết mà thôi.
Vùng phụ cận Ma Đô Võ Đại, phân bố hơn mười trường đại học, phần lớn đều là đại học văn khoa, Võ Đại bình thường đều cách nhau khá xa, có thể là bài xích lẫn nhau.
Hơn mười trường đại học, sinh viên và người nhà giáo viên, là trên 300 ngàn người.
Ngay tại vùng phụ cận Ma Đô Võ Đại, càng thuận tiện cho Phương Bình.
Căn cứ vào tài chính có hạn, Phương Bình không định chiếm địa bàn cả Thành Đại học, trước tiên bắt đầu từ phía Nam của Thành Đại học, chậm rãi từng bước xâm chiếm.
"Thuê một văn phòng lớn một chút, thiết lập cơ sở ăn uống, cũng dùng như tổng bộ tạm thời.
Mười mấy trường đại học, phân bố cũng khá rộng, muốn bao trùm toàn bộ, ít nhất cũng phải bố trí 5 điểm trung chuyển, một điểm phụ trách 3 trường học.
Về phương diện tuyển người, một điểm trung chuyển, phụ trách 3 trường học, ít nhất cần 10 người trở lên."
"Một văn phòng, 5 điểm trung chuyển, 50 nhân viên chuyển phát nhanh... Có lẽ nên giảm bớt một chút, 50 người có thể hơi nhiều không?"
Trên xe, Phương Bình vừa lái xe tìm kiếm địa điểm thích hợp, vừa tính toán công việc tiếp theo.
Mực chi tiêu ở Ma Đô rất cao, tiền lương đãi ngộ cũng không thấp.
Tại Dương Thành, 800 đồng có thể tuyển người.
Tại Ma Đô, dù là lúc này, công việc kém nhất, dưới 3000, cũng không có mấy người làm.
Dù là dựa theo 3000 để tính, chỉ lương nhân viên chuyển phát nhanh, một tháng đã là 150 ngàn.
Ngoài ra còn có nhân viên phục vụ khách hàng, nhân viên lễ tân, và thiết lập mạng lưới thì cần kỹ thuật viên, nhân viên cung ứng dịch vụ, phòng thị trường phụ trách khai thác thị trường.
Giai đoạn đầu còn sơ khai, những thứ khác như tài vụ, giám sát, sản phẩm, nghiên cứu phát minh, cung ứng dịch vụ, nhân lực đều có thể không cần.
Nhưng vụn vặt lẻ tẻ, Phương Bình cảm thấy tối thiểu cũng cần khoảng 20 người mới có thể bắt đầu công việc.
Lúc trước Đói Bụng Rồi chỉ cần mấy người là có thể làm, nhưng đối phương chỉ thử hoạt động tại một trường học.
Cộng thêm bản thân Phương Bình bản nhân không muốn hao phí nhiều tinh lực ở đây, chỉ tuyển càng nhiều người thì mới có thể thỏa mãn nhu cầu của cậu.
20 người này, tiền lương bình quân phải 5000 mới được.
Chỉ riêng tiền lương một tháng đã cần 250 ngàn trở lên.
Thật ra tiền lương không phải là cái chính, sản nghiệp thuần túy IT, tiền lương nhân viên chiếm rất lớn, nhưng Phương Bình muốn làm không phải sản nghiệp thuần túy IT, chi tiêu tiền lương chỉ khoảng 40% chi phí.
Nói cách khác, một tháng cậu phải chi khoảng 600 ngàn trở lên mới được.
Hơn nữa giai đoạn đầu sẽ càng nhiều, dù sao tiền thuê mặt bằng rất hiếm khi trả theo tháng, ngắn cũng phải trả tiền một quý một lần, lại thêm tiền thế chấp.
Có lẽ sau một tháng, 1,6 triệu trong tay cậu có thể tiêu không còn một đồng nào.
Giai đoạn đầu, việc kinh doanh này cũng chưa kiếm được bao nhiêu tiền, khi chưa có đặt hàng, thị trường cần khai thác, trước mắt đều cần phải đầu tư.
"Hay là liên kết với một công ty chuyển phát nhanh?"
Phương Bình trăn trở một hồi, nếu liên kết, có thể nhanh chóng tiếp cận thị trường, tiếp nhận công việc.
Ngoại trừ chi phí liên kết hơi nhiều, sau này tiền vốn chảy trở về càng nhanh.
Nhưng nếu liên kết, sẽ rất khó có tiếng nói của mình, Phương Bình cũng không muốn chỉ đi làm thuê cho người khác.
"Mặc kệ, chọn địa điểm trước, xác định được địa điểm, bắt đầu tuyển người, ngoài ra mình còn cần một người đủ thông minh, có thể quản lý khi mình không có ở đây."
Những người khác dễ tìm, Ma Đô cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu người.
Đi thị trường nhân tài một vòng, muốn tìm bao nhiêu người cũng được.
Nhưng người có khả năng quản lý, loại người này phải xem vận khí, vận khí không tốt, Phương Bình chỉ có thể tìm người đáng tin cậy một chút, cậu lại mất nhiều tinh lực để quản lý.
Ngày tiếp theo, Phương Bình xem xét phía Nam của Thành Đại học vài vòng.
Đại khái xác định được vị trí văn phòng và điểm trung chuyển, sau đó chờ chính thức khai công.
"Trong một tháng hoàn thành công tác chuẩn bị giai đoạn đầu, khai giảng thì bắt đầu quảng cáo, mau chóng hồi vốn.
1,6 triệu không biết có đủ hay không, cũng không biết có thể vay một ít không..."
Ban đêm, Phương Bình trở lại khách sạn, thường tu luyện một lần, rồi bắt đầu tiến hành kế hoạch, thiết kế quảng cáo thông báo tuyển dụng.
Vạn sự khởi đầu nan, Phương Bình cũng không sợ vất vả, thành công đều không tới dễ dàng.
Cậu cũng không muốn giống lão Vương, vì chút tài nguyên như vậy, vừa đến Ma Đô Võ Đại đập phá, vừa chạy khắp nơi làm nhiệm vụ.
Nhiệm vụ có thể làm, nhưng vì trăm mấy hai trăm ngàn, chạy ngược chạy xuôi, thật rất mất thời gian.
Đây là vừa mới bắt đầu, chờ đến võ đạo cấp bậc cao rồi, tiêu hao lớn hơn.
Khi đó, chẳng lẽ đơn thuần làm nhiệm vụ thì có thể thỏa mãn nhu cầu bản thân?
Tông sự bây giờ, trên tay người nào không nắm giữ lượng lớn tài nguyên xã hội.
Thực lực Võ đạo, không chỉ xem thiên phú, còn phải xem bản lĩnh khác, ví dụ như bản lĩnh kiếm tiền
Không kiếm được tiền, vậy đi chính phủ nhậm chức, nhưng chính phủ cũng không cần tay chân đơn thuần.
Tổng đốc các nơi, thực lực là một mặt, bản thân cũng có năng lực quản lý rất lớn.
Có thể quản lý tốt một tỉnh, đây mới là lý do bọn họ thu hoạch được tài nguyên, thiếu mất loại năng lực này giống Kim Khắc Minh, thiếu chút nữa bị cách chức rồi.
Võ đạo, từ trước đến nay đều không tồn tại một mình.
Con người cần ăn uống, võ giả càng cần.
Kề vai sát cánh, nền moón võ giả mới càng ngày càng mạnh.
"Sau này, lão Vương chắc sẽ đi chính phủ nhậm chức nhỉ?"
Trong lòng Phương Bình nổi lên ý nghĩ như vậy, cậu không có quyết định này, cho nên hiện tại mới kinh doanh xí nghiệp của mình.
Hạn chế của chính phủ quá nhiều, không thích hợp với người như Phương Bình.

Mấy ngày sau đó, Phương Bình chạy ngược chạy xuôi.
Bàn thuê mặt tiền cửa hàng, bàn thuê văn phòng.
Một cái cửa hàng nhỏ chừng 30 mét vuông, cũng không phải khu vực kinh doanh tốt, chủ thuê nhà ra giá 9000 một tháng, phải trả một lần tiền thuê một năm, rẻ một chút cũng phải 100 ngàn một năm.
Kế hoạch của Phương Bình là xây dựng 5 điểm trung chuyển, vậy phải tiêu 500 ngàn.
Tiền thuê văn phòng cũng đắt, Phương Bình chọn trúng một tòa nhà thương mại cũ cách Ma Đô Võ Đại không xa.
Vị trí văn phòng cũng không tốt lắm, nhưng Phương Bình cũng không quan tâm lắm.
Văn phòng 200 mét vuông, 3 đồng/m2 một ngày, tiền thuê một tháng là 1800 đồng, trả tiền theo năm rẻ cũng 200 ngàn một năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận