Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1733

Thành Thiên Thực, tại cung điện nơi Phương Bình ở.
Lần này, ngoài điện không có kẻ yếu nào đến, một cường giả cấp 7 đứng ở ngoài điện, cung kính nói: "Điện hạ, hôm nay thủ hộ đại nhân và vương cùng mở tiệc chiêu đãi các đại nhân của vương đình..."
Trong điện, Phương Bình lười biếng nói: "Tiệc Thánh Quả không bị ảnh hưởng chứ?"
Thống lĩnh phía ngoài vội vàng nói: "Chỉ là tên trộm vặt, việc này đã sớm được giải quyết..."
Phương Bình cười nhạo một tiếng, vừa đi ra khỏi cung điện, vừa hừ lạnh nói: "Chỉ là tên trộm vặt thôi sao? Thật huênh hoang! Bắt được người chưa?"
"Vẫn... vẫn chưa."
"Thiên Du đại nhân tự mình ra tay cũng chưa bắt được kẻ địch, thế mà qua miệng ngươi đã biến thành tên trộm vặt rồi, ngươi cảm thấy Thiên Du đại nhân vô dụng phải không?"
"Bịch!" Vị thống lĩnh lập tức quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch, vội nói: "Thuộc hạ không dám! Thuộc hạ cũng không có ý đó, điện hạ thứ tội!"
Phương Bình lạnh lùng nói: "Tất cả là do đám vô dụng các ngươi, một đám không có tài cán gì, 300 ngàn Thiên Thực Quân đều là đồ ăn hại, đã phong tỏa hoàng thành mấy ngày rồi mà còn để Phương Bình gây ra tai họa ngập trời, Thiên Thực Quân kiểu này làm sao có thể chiến đấu với võ giả phục sinh?"
Vị thống lĩnh im lặng. Cách đó không xa, mấy người Hoa Vũ cũng lục tục xuất cung, nghe thấy "Phong Diệt Sinh" buông lời trách mắng, Hoa Vũ cười nhạt nói: "Dù sao Thiên Thực Quân đã nhiều năm chưa chinh chiến rồi, Phong Diệt Sinh, đừng trách móc nặng nề quá."
Một bên khác, một vị vương tử điện hạ là võ giả cấp 8 sơ kỳ tên Dương Sanh cũng cười nói: "Không sai, từ mười mấy năm trước, sau trận chiến ấy, Thiên Thực Quân đã nghỉ ngơi dưỡng sức rồi, nào còn năng lực bắt kẻ trộm nữa."
Mấy người chuyện trò vui vẻ, không hề kiêng nể gì.
Hôm nay, không chỉ là tiệc Thánh Quả, còn có chuyện khác.
Cuộc tranh giành thống soái ba bộ của Thiên Thực Quân.
Ai cũng nói Thiên Thực Quân vô dụng, nhưng Thiên Thực Quân thật sự vô dụng sao?
300 ngàn Thiên Thực Quân chinh chiến nhiều năm, chưa có võ giả nào xuất ngũ.
300 ngàn người đều là võ giả trung cấp, mấy trăm cường giả cao cấp, ai mà không muốn tiếp quản thế lực như vậy chứ.
Phương Bình không hề đáp lại bọn họ, thản nhiên nói: "Đứng lên đi!"
Thống lĩnh quỳ dưới đất trong lòng run sợ, chậm rãi đứng dậy.
"Dẫn đường!"
Phương Bình trưng ra vẻ mặt lạnh lùng, đối phương không dám nói gì nữa, khom người ở phía trước dẫn đường.
Hai bên, mấy người Hoa Vũ liếc nhau, đều hừ nhẹ một tiếng.
Phong Diệt Sinh vẫn ngông cuồng như trước đây.
Trong 16 vị vương tử, Phong Diệt Sinh là người yếu nhất, tên này có gì mà ngông cuồng như vậy?
Nhưng sức chiến đấu của Phong Vương khá mạnh mẽ, hơn nữa còn lôi kéo được một nhóm Chân Vương, về điểm này những người khác tạm thời không sánh bằng.
Mấy người cũng không tiếp tục nói nữa, lục tục đi về phía Điện Vạn Đạo của hoàng cung.
Điện Vạn Đạo cũng là đại điện quan trọng nhất của Thiên Thực vương đình, chỉ được mở ra khi đến dịp quan trọng.
...
Khi đám người Phương Bình đang đi về phía Điện Vạn Đạo.
Ngoài hoàng cung, một số cường giả cấp thần tướng cũng đã nhận được lời mời.
Đám người Thiên Mệnh vương đình cũng đồng thời chạy đến.
Lúc này, Cơ Dao mang theo mấy con yêu thú cùng đi, vốn định để bọn chúng ở lại Vạn Đình Lâu, nhưng bây giờ ngay cả Vạn Đình Lâu cũng đã bị hủy, nên tất nhiên cũng không cần thiết để yêu thú ở lại đó. Hơn nữa Cơ Dao cũng không an tâm khi để Phượng Tước lại, ai biết Phương Bình có tiếp tục xuất hiện nữa hay không.
Ngoài cửa chính khổng lồ của hoàng cung, Hoa Tề Đạo và Hữu thần tướng đang đứng ở hai bên, phía sau là bốn năm vị cường giả cấp thần tướng.
Hơn mười vị thần tướng đứng hai bên cửa chính chờ đón đám người từ bên ngoài vào.
Rất hiếm khi được nhìn thấy đội hình như vậy.
Đám người không vội vã tiến vào, tiến vào hoàng cung cũng phải có quy củ.
Người của Thiên Mệnh vương đình vào trước, tiếp theo là phủ Chân Vương, sau đó là cường giả của bát điện, cuối cùng mới là một số cường giả cấp thần tướng.
Mọi người còn đang chờ người của Thiên Mệnh vương đình tiến vào thì một bóng người chậm rãi đi tới. Bóng người đó không thèm quan tâm đến ai, đi thẳng về phía cửa chính hoàng cung.
Vừa mới chuẩn bị cất bước, động tác Cơ Nam hơi chậm lại, nhẹ nhàng giữ Cơ Dao đang muốn cất bước lại.
Sắc mặt Cơ Dao khó coi, khẽ nói: "Vương thúc!"
Cơ Nam khẽ lắc đầu, truyền âm nói: "Để hắn đi trước, không cần thiết tranh những thứ này!"
Cơ Dao cảm thấy hơi bất mãn, nhưng cũng không nói gì nữa.
Mọi người tự động mở ra một con đường.
Triệu Hưng Võ không thèm quan tâm, sải bước đi tới, sắc mặt mấy người Hoa Tề Đạo thay đổi, Hoa Tề Đạo và Hữu thần tướng liếc nhau, Hữu thần tướng nhanh chóng cười nói: "Triệu soái, bản tọa cùng đi với ngươi nhé!"
"Làm phiền!" Triệu Hưng Võ cũng không nhiều lời.
Nghe vậy Hữu thần tướng truyền âm nói với Hoa Tề Đạo một câu, rồi cùng Triệu Hưng Võ đi vào Điện Vạn Đạo.
Hai người bọn họ vừa đi, trong đám người, lực lượng tinh thần nổi lên.
"Một võ giả phục sinh mà ngông cuồng như thế, cũng không biết rốt cuộc vương đình nghĩ thế nào?"
"Phục Sinh Chi Địa không đáng lo, hoàn toàn không cần Triệu Hưng Võ làm đại biểu..."
"Không đáng lo ư? Mộc soái, giờ là lúc nào rồi mà còn lừa mình dối người, đừng làm chuyện vô ích như vậy! Phục Sinh Chi Địa có mấy chục Chân Vương, chỉ dựa vào mỗi Thiên Thực vương đình, căn bản khó đánh tan bọn họ, nhiều năm như vậy, chiến tranh không ngừng, vương đình cũng không hề chiếm được lợi ích gì."
"Triệu Hưng Võ cũng không liên quan đến đại cục..."
"Không thể nói như thế, có lẽ các Chân Vương đại nhân muốn phân hóa cường giả Phục Sinh Chi Địa, để tránh các Chân Vương Phục Sinh Chi Địa tuyệt vọng liều mạng một lần, mấy chục Chân Vương, còn có Chân Vương đỉnh cấp như Trấn Thiên Vương, nếu thật liều chết, phía chúng ta cũng nguy hiểm."
"Vậy cũng không thể để Triệu Hưng Võ phách lối như thế ở vương đình chứ."
"Cũng phải."
"..."
Khi mọi người đang tranh luận, nhóm người Cơ Dao mới đi vào trong hoàng cung.
Vừa đi, Cơ Dao vừa truyền âm nói: "Vương thúc, Triệu Hưng Võ đến từ Phục Sinh Chi Địa, hắn chắc khá quen thuộc với Phương Bình. Hơn nữa, hình như trước đó hắn đang cố ý che giấu cho Phương Bình, người nói xem, có phải hắn biết Phương Bình ở đâu hay không?"
Cơ Nam trầm ngâm một lát, trả lời: "Chưa chắc, Triệu Hưng Võ là nhân vật thường xuyên bị theo dõi, dù Phương Bình thật sự có quan hệ với hắn thì cũng sẽ không đến tìm hắn vào lúc này."
"Vậy cũng khó nói, tên kia lá gan rất lớn, càng nguy hiểm thì hắn càng dám làm."
Cơ Nam lắc đầu, không tiếp tục nói nữa.
Cháu gái chắc là bị ám ảnh rồi. Cơ Nam thầm than nhẹ, Phương Bình... Một Phương Bình, khiến mấy người Cơ Dao, Phong Diệt Sinh đều bị đả kích. Sớm biết như thế, khi đó không nên đi Vương Chiến Chi Địa.
Khi những người này đang nói chuyện, nhóm người phía sau cũng lần lượt tiến vào.
Đợi người vào hết rồi, Hoa Tề Đạo quát: "Đóng cửa!"
Dứt lời, cửa chính cung đình khổng lồ ầm vang một tiếng rồi đóng lại.
Sau đó, trên vách tường thủy tinh của hoàng cung, từng rễ cây lan tới vách tường, lan trên mặt đất.
Thấy cảnh này, không ít cường giả đi dọc đường đều nhíu mày.
Thấy thế, Hoa Tề Đạo lớn tiếng nói: "Đề phòng kẻ địch phá hỏng bữa tiệc, hoàng đình tăng cường phòng ngự, các vị an tâm dự tiệc là được."
"Ha ha!"
Có người chê cười cười một tiếng, cũng không nói gì, nhưng trong lòng thầm mắng, lừa quỷ à. Nhưng cũng lười vạch trần, vương chủ chẳng lẽ còn dám ra tay với những người ở đây sao?
Hôm nay các nhân vật quan trọng của vương đình đều đến dự tiệc, định làm gì ở đây, cũng phải xem những Chân Vương kia có đồng ý hay không.
...
Trong Điện Vạn Đạo.
Lúc này, vị trí người chủ trì cũng không phải là một vương tọa, mà là hai.
Lê Chử ngồi phía bên trái, ngồi phía bên phải là một ông lão nhìn khá già nua.
Ông lão râu tóc bạc trắng, người khoác áo bào màu vàng, ánh mắt nhìn về phía cửa chính hoàng cung, giống như nhìn thấu tất cả.
Khi Triệu Hưng Võ vừa bước vào cửa, ông lão chậm rãi nói: "Thật sự muốn giao Tả Bộ Thiên Thực Quân cho Triệu Hưng Võ sao?"
Vương chủ nói khẽ: "Trừ hắn ra, không có ứng cử viên thích hợp."
"Lê Phong thì sao?"
"Lê Phong cần ở lại Trung Bộ, Thiên Du đại nhân cũng biết, bây giờ ta đã không quan tâm đến Trung Bộ nữa, nếu Lê Phong rời đi, e là Trung Bộ sẽ rơi vào bất ổn."
Lê Phong cũng chính là Lê thần tướng, một trong mười đại thống soái của Trung Bộ.
Cũng là anh em cùng tộc của Lê Chử, nhưng không phải là anh em ruột, rất hiếm có anh em ruột nào đều cùng cấp chín.
Thiên Du có chút trầm ngâm, không đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận