Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1327

Trương Đào tiếp tục chỉ điểm: "Phong tỏa, đừng cho hắn cảm ứng và hấp thu năng lượng bên ngoài, bản thân ngươi... mặc dù ngươi khôi phục nhanh, nhưng bây giờ đừng dùng.
Ngươi hãy để hạch tâm vật hóa hình thành lập một đường hầm không gian với bên ngoài, con đường này chỉ mở ra với bản thân ngươi, điều này có thể thực hiện được.
Trong vật hóa hình, ngươi chính là thần, là đấng tạo hóa!
Cắt đứt liên hệ giữa hắn và bên ngoài, khi hắn bị thương chỉ có thể dựa vào bản thân tự khôi phục, nhưng ngươi lại có thể thông qua năng lượng bên ngoài để khôi phục..."
"Đường Phong, đánh vỡ hạch tâm vật hóa hình của hắn, bằng không, ngươi nhất định phải chết."
Lúc này, trong phòng nhỏ, Đường Phong bị Phương Bình đè lên đánh.
Phương Bình ra tay vô cùng ác độc, cũng cực kì ngang ngược, mỗi chỗ trên thân thể đều là binh khí, đều là vũ khí sắc bén, khuỷu tay, nắm đấm, mũi chân, khắp nơi đều là hung khí.
Dù Đường Phong có kinh nghiệm phong phú, nhưng khi bị nhốt chặt trong phòng nhỏ, lúc này vẫn bị Phương Bình đánh đến không còn đường lui, miệng không ngừng thổ huyết, trên người máu thịt tung tóe.
Tay Phương Bình hiện lên móng vuốt chim ưng, mấy lần xé rách máu thịt Đường Phong, suýt chút nữa bẻ gãy xương cốt của ông.
...
Bên ngoài.
Hoàng Cảnh đen mặt lại, lại có chút bất đắc dĩ, nói khẽ: "Thằng nhóc này đã sớm muốn đánh cho hắn một trận, lần này xem như tìm được cơ hội."
Đối với võ giả cấp bảy, vết thương đó cũng không coi là quá nặng, nhưng cũng không nhẹ!
Nhưng lúc này, Phương Bình đang thực hành chiến pháp của bản thân, Đường Phong lại đồng ý trở thành đối tượng thử nghiệm của chiến pháp này, bị đánh cũng chỉ có thể tự nhận không may.
Đúng vào lúc này, hai tay Phương Bình túm lấy một tay Đường Phong, khẽ quát một tiếng... Sau đó, buông cánh tay Đường Phong ra, cười nói: "Thầy, cánh tay trái của ngài đã bị ta xé nát, hiện tại không thể động đậy."
Sắc mặt Đường Phong đen lại, không nói gì, cánh tay trái quả nhiên không động đậy nữa, tiếp tục chiến đấu với Phương Bình.
Một lát sau, tay Phương Bình như ảo ảnh, một tay hiện lên đao, bổ xuống một cái, mở miệng nói: "Cánh tay phải cũng đã bị chặt đứt rồi."
"..."
"Yết hầu đã bị ta chém rồi."
"..."
"Trái tim bị ta móc ra."
"..."
"Thầy, ngài nên chết queo rồi á..."
Lời nói của Phương Bình truyền ra từ trong phòng nhỏ, phòng nhỏ nhanh chóng biến mất.
Phương Bình nhếch miệng cười, đứng tại chỗ, Đường Phong vẻ mặt bất đắc dĩ. Dựa theo kết quả đối chiến giữa hai bên, hiện tại, ông ta đã bị Phương Bình chặt đứt tứ chi, bóp nát yết hầu, móc tim… Tóm lại, ông ta đã chết.
Trương Đào bên cạnh liếc nhìn Phương Bình, cười nói: "Không đủ hoàn thiện, có liên quan đến thực lực yếu của Đường Phong..."
Đường Phong không phản bác được, sự tình rất bi thương. Đúng vậy, ông ta quá yếu, đánh tới bây giờ... dựa theo tiến độ, ông ta chỉ mới công phá được nhục thân của Phương Bình.
Nói cách khác, Phương Bình chỉ bị thương nhẹ, sau đó tiêu diệt ông ta.
Lúc này, Điền Mục nhìn Phương Bình nói: "Trước kia ngươi dùng lực lượng tinh thần tự bạo, thật không phải sai, khi đó thực lực của ngươi yếu, phải như vậy mới có thể tự vệ. Hiện ngươi đã mạnh hơn, nên lực lượng tinh thần mạnh mẽ, chính là pháp bảo phòng ngự và vây địch.
Mà ngươi, phải học cách dùng lực lượng mạnh mẽ của bản thân để giết địch!
Phương Bình, thật ra chúng ta rất hâm mộ ngươi, ngươi có thể công có thể thủ, thậm chí có thể dựa vào lực lượng tinh thần mạnh mẽ để cô lập kẻ địch, một mình tiêu diệt kẻ địch.
Trong phòng nhỏ này, dù đối thủ có bao nhiêu người, ngươi vẫn có thể cô lập với người ở bên ngoài, kéo một người vào để tiêu diệt.
Chỉ cần bọn họ không công phá được hạch tâm vật hóa hình của ngươi, ngươi có thể thịt xong một người, rồi kéo một người khác vào tiêu diệt.
Ngươi phải học cách phát huy ưu thế của mình, phải không ngừng gia cố, bổ sung hạch tâm vật hóa hình của ngươi.
Đợi đến một ngày, nếu ngươi có thể gia cố đến mức tuyệt đỉnh cũng không công phá được hạch tâm vật hóa hình của ngươi thì ngươi đã có vốn liếng tranh đấu với tuyệt đỉnh. Ngươi không giết được hắn, hắn cũng không giết được ngươi. Ngươi thậm chí có thể vây khốn hắn, mang về cho người mạnh hơn giết..."
Phương Bình liếc nhìn Trương Đào, sắc mặt Trương Đào không thay đổi, thản nhiên nói: "Hiện tại ngươi còn chưa đủ tư cách, ta chỉ cần thổi nhẹ một cái là có thể phá nó."
Phương Bình bĩu môi, chém gió, tiếp tục chém gió đi.
Hắn không tin Trương Đào chỉ cần thổi một cái là có thể phá được hạch tâm vật hóa hình của mình. Đương nhiên... hắn không dám thử.
Mọi người chế cho hắn bộ chiến pháp này, nói là chiến pháp, không bằng nói là một phương thức chiến đấu mới và cách vận dụng hợp lý sức mạnh bản thân.
Mà cái này, thật ra cũng là bản chất của chiến pháp.
Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Bộ trưởng, nếu như chiến pháp của ta thuần thục, ta có thể tiêu diệt cấp tám không?"
Trương Đào thản nhiên nói: "Ngươi có thể vây cấp tám không? Nếu ngươi có thể vây thì ngươi có thể tiêu diệt đối phương. Bởi vì ngươi vây chặt được đối phương có nghĩa hắn không thể phá vỡ lồng giam tinh thần của ngươi.
Đến mức này, hắn không đánh tan được lồng giam tinh thần, vậy cũng chỉ có thể chờ chết!
Bởi vì ngươi và căn phòng này là một thể, không đánh tan được có nghĩa phòng ngự tinh thần của ngươi mạnh hơn, đây chính là cơ sở cho sự bất bại của ngươi.
Nhưng một khi người đó có thể phá được phòng nhỏ của ngươi, thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm. Lúc này, nếu chỉ muốn dựa vào một bộ chiến pháp, mà muốn đảo ngược tất cả, không xem chênh lệch thực lực, gần như không có khả năng.
Khi đó, ngươi có thể thử tự bạo hạch tâm vật hóa hình để chạy trốn.
Nhớ kỹ, nếu không đến bước đường cùng, không phải bất đắc dĩ, đừng tự bạo lực lượng tinh thần! Cứ tự bạo như thế, lực lượng tinh thần của ngươi sẽ tan rã, phù phiếm, làm sao có thể hợp nhất được ở cảnh cấp tám?
Võ giả cấp tám, kim thân vô địch cũng có quan hệ với lực lượng tinh thần.
Lúc này, khi chiến đấu, lực lượng tinh thần bình thường đều sẽ nhập vào cơ thể, trở thành sức mạnh duy nhất.
Về bản chất, vạn đạo hợp nhất của Lý Trường Sinh là một con đường chính xác, thiếu sót duy nhất chính là không thể sinh ra vật chất bất diệt, từ đó khiến sức sống trôi qua không ngừng.
Nếu không phải có thiếu sót lớn như vậy, vạn đạo hợp nhất sẽ trở thành con đường cuối cùng mà mọi võ giả đều theo đuổi."
Phương Bình gật đầu, sau đó, Phương Bình thu hết tất cả những bản nháp suy diễn bên cạnh lại, khom người xuống, vẻ mặt cảm kích nói: "Học trò cảm ơn các vị tiền bối nâng đỡ, mọi người đã không hề giấu diếm, dốc hết tâm huyết suy diễn chiến pháp thích hợp nhất cho học trò!”
“Chiến pháp này là do hơn trăm vị Tông sư liên thủ suy diễn, mục tiêu giết địch trong vạn tấc vuông. Học trò tự chủ trương, đặt tên cho chiến pháp này là - Vạn Sư Phương Thốn Bình Loạn Quyết! Gọi tắt là: Vạn Sư Phương Bình Quyết."
"..."
Mọi người có mặt đều im lặng. Phương Bình mờ mịt, ngẩng đầu nhìn mọi người, thấy mọi người cũng đang nhìn mình, cười nói: "Các vị tiền bối đây là..."
"Vạn Sư Phương Bình Quyết? Vạn Thế Phương Bình Quyết?"
Trương Đào cười mà như không cười, Tông sư khác cũng thừ mặt ra.
Thằng nhóc thối này, ngươi nói ra lời này thật không sợ bị đánh chết sao?
Phương Bình chân thành giải thích: "Vạn Sư Phương Thốn Bình Loạn Quyết, đương nhiên là không có vạn sư, nhưng cũng không thể dùng 'Trăm sư' chứ, vậy sẽ rất khó nghe.
Trong vạn tấc vuông, bình định tai họa!
Học trò cảm thấy, đây cũng là mơ ước của tất cả Tông sư. Cũng là mơ ước của võ giả chúng ta. Đây là theo đuổi suốt đời của chúng ta, không ai không hi vọng bình định tất cả, lần này, học trò lấy cái tên này, cũng vì làm rõ ý chí của chính mình."
Phương Bình vẻ mặt kiên định, đột nhiên quát: "Đời này, nhất định phải dẹp yên tai họa, chí này không đổi!"
Một số người còn chưa kịp phản ứng, nghe vậy người lập tức nói: "Phương Tông sư rất nghị lực! Rất quả quyết! Rất..."
Rất gì đó, bị chặn họng rồi!
Có người hung dữ trừng mắt nhìn tên ngốc mới la lên kia.
Vạn Sư Phương Bình Quyết?
Mẹ nó, ngươi quên người tự đặt tên chiến pháp tên gì rồi hả?
Hắn muốn làm thầy của vạn người? Hay làm thầy của muôn đời? Thầy của vạn đạo? Quan trọng nhất là, nói nói mấy câu là đưa tên mình vào chiến pháp luôn?!
Người nói ra câu này, mặt dày đến mức nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận