Toàn Cầu Cao Võ

Chương 506: Bắc hành (3)

Phương Bình vừa đi vừa nói: “So tài là chuyện sớm muộn, ở Ma Võ còn treo nhiệm vụ của anh đó, điểm thưởng không ít đâu.
Em đã muốn lấy điểm thưởng này từ lâu rồi, em nhất định phải có được.
Chớp mắt một cái đã qua một năm, mặc dù đã đợi một năm rồi nhưng em cũng không ngại đợi thêm năm nữa đâu.”
Vương Kim Dương chắp hai tay sau lưng, cười nhạt nói: “Xem ra em rất tự tin, sắp vượt qua anh rồi hả?”
“Võ giả mà, vẫn phải có một chút tự tin chứ, không phải anh nói với em võ giả cần phải tranh sao? Tranh đoạt cũng là điều thiết yếu.”
“Tôi đợi cậu.”
Vương Kim Dương cười một cái rồi nói: “Chỉ sợ cậu đuổi theo không kịp.”
“Kịp, anh Vương cũng đừng buông lỏng, từ khi tiếp xúc võ đạo, tính ra anh là người mang lại ảnh hưởng võ đạo lớn nhất đối với em. Anh là người đầu tiên em tiếp xúc khi mới biết võ đạo, và cho đến bây giờ, cũng là người đầu tiên em cảm thấy hơi khó vượt qua trong số những người cùng trang lứa.
Những người khác dần dần bị em hất ra, trên con đường võ đạo này vẫn cần người như anh Vương làm mục tiêu để kích thích em.”
“Rất ngông cuồng, nhưng một năm cậu có thể đạt đến cấp ba cũng là có tư cách ngông cuồng.” Vương Kim Dương khẽ cười nói: “Nếu như cậu đã xem tôi là mục tiêu, vậy cậu tiếp tục cố gắng đi, con đường võ đạo này, bởi vì có những người như cậu và tôi, nên mới càng đặc sắc."
Vương Kim Dương nói Phương Bình ngông cuồng, thật ra bản thân anh ta cũng không yếu.
Hai người cũng cười, qua một lúc, Vương Kim Dương mới chuyển chủ đề về việc chính: “Lần này tìm cậu, một là muốn xem trình độ của cậu, mặc dù chưa giao thủ nhưng xem ra vẫn là không tồi.
Thứ hai là muốn nhắc nhở cậu một câu, nắm chắc chút thời gian.
Không có gì bất ngờ xảy ra, cuối năm này hoặc đầu năm sau, Nam Giang địa quật chắc chắn mở ra!
Địa quật mở ra, lần đầu tiến vào rất nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội.
Những lối vào khác đã mở ra nhiều năm rồi, nhưng thật ra những thứ tốt ở khu vực bên ngoài đều được võ giả nhân loại đoạt lấy rồi.
Cậu ở Ma Đô địa quật có lẽ không phát hiện ra thứ gì tốt phải không?
Có nguyên liệu thuốc giá trị, có động thực vật giá trị cũng không nhìn thấy phải không?
Ma Đô địa quật đã mở ra mấy chục năm rồi, bên ngoài, dù là một cây cỏ cũng bị nhân loại nhổ đi rồi, nhưng địa quật mới sẽ không như vậy.
Nhưng địa quật mới mở cũng là nơi nguy hiểm nhất.
Cậu không biết được, một khắc sau cậu có thể sẽ gặp phải một vị cường giả hay không, vì vậy, muốn lấy được nhiều lợi ích thì phải có thực lực mạnh.
Ở bên ngoài, chúng ta rất khó dựa vào bản thân để thăng cấp, càng lên cấp cao càng khó tăng lên, nhưng ở địa quật cậu phải đi sâu vào nơi xa xôi, càng đi sâu đến những nơi mà người khác chưa từng đi qua, như vậy mới có thể thu được nhiều lợi ích.
Địa quật mới… thì hoàn toàn không giống.”
Sắc mặt Phương Bình dần dần nghiêm trọng, dò hỏi: “Nam Giang địa quật thừa nhận sắp mở rồi, địa điểm cụ thể ở đâu?”
“Cái này tạm thời không dễ phán đoán, có điều sẽ nhanh thôi, thực ra khi lối vào địa quật sắp mở ra, cậu có thể cảm nhận được, đường nối xuất hiện, con đường năng lượng hình thành, sẽ phóng thích ra rất nhiều hạt năng lượng.
Hiện nay chúng ta đang thăm dò, cường độ hạt năng lượng ở đâu đang không ngừng tăng lên, nơi đó rất có khả năng là nơi lối vào sẽ xuất hiện.
Trên thực tế, cậu không phát hiện được hiện nay toàn bộ hạt năng lượng ở Nam Giang đều đang sống động hơn hay sao, đây cũng là một cơ sở quan trọng để phán đoán cửa vào Nam Giang địa quật sẽ xuất hiện ở đâu, con đường năng lượng thành lập được cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.”
“Hy vọng sẽ không phải là ở Dương Thành...”
Phương Bình khẽ thở dài một tiếng Vương Kim Dương không quá để ý nói: “Ở đâu cũng vậy thôi, lối vào địa quật càng lúc càng nhiều, hôm nay không ở Dương Thành có lẽ ngày mai sẽ có một con đường khác mở ra ở Dương Thành.”
“Cũng đúng.”
“Lần này cậu một muốn đi phía Bắc là vì chuẩn bị đột phá cấp bốn?”
“Ừm.”
“Chọn được đối thủ chưa?”
“Chọn rồi, trường đầu tiên là trường quân đội Vân Mộng!”
Vương Kim Dương nhìn cậu, hồi lâu mới nói: “Trường quân đội cường giả nhiều như mây, ba trường quân đội lớn, mỗi trường đều không kém trường danh, hơn nữa võ giả trường quân đội có nhiều cơ hội tham gia trận chiến địa quật, đây chỉ là trường đầu tiên, cậu đừng để bị lật thuyền.”
“Thất bại cũng không sao, không sợ thất bại, phát hiện điểm yếu của bản thân là đủ rồi.”
“Vậy chúc cậu thuận buồm xuôi gió.”
Nói xong, Vương Kim dương lại nói: “Trường quân đội, võ đại cậu đều có thể một mình đến đó nhưng đi tông phái tốt nhất là bảo đạo sư đi cùng.”
Phương Bình khẽ cau mày, Vương Kim Dương giải thích: “Không phải nói bọn họ sẽ hại cậu, nhưng tông phái và võ đại hay trường quân đội là hai hệ thống, cậu có lẽ đến cửa cũng không vào được, hơn nữa trong tông phái cũng có một đám võ giả thủ vệ, cậu ức hiếp tới cửa, bọn họ càng cảm thấy bị sỉ nhục, chưa hẳn sẽ không có võ giả xuất kích.”
“Em hiểu rồi.”
“Không sao, những cái khác tôi không nhắc nhở, nếu cậu thật sự đi tông phái, Ma Võ các cậu có lẽ sẽ có người lộ diện.”
Phương Bình lại là cười khổ, cũng chưa chắc, hiện tại đạo sư Ma Võ đa số đều không có ở trường, xem ra tạm thời chỉ có thể thể tìm lão Lý bảo vệ rồi.
Hai người nói chuyện một lúc, trong khuôn viên trường Nam Võ cũng có người nhìn thấy bọn họ.
Có điều, khi nhận ra Phương Bình sắc mặt người qua đường khó coi vô cùng.
Khó coi thì khó coi, trên bảng xếp hạng chiến lực cấp ba võ đại, Phương Bình xếp hạng ba, ở Nam Võ không ai là đối thủ của cậu, ngoại trừ Vương Kim Dương!
Không ở lại Nam Võ quá lâu, buổi chiều, Phương Bình lái xe về tỉnh huyện đầu tiên trên đường đi Bắc, Bắc Hồ, phía Bắc Nam Giang.
...
Tỉnh Bắc Hồ.
Vân Mộng Đại Trạch.
Khi xe chạy vào Bắc Hồ, Phương Bình đột nhiên lẩm bẩm nói: “Lựa chọn Bắc hồ làm nơi khiêu chiến đầu tiên, thật sự hợp lý không?”
Nhẹ nhàng vuốt ve Yển Nguyệt Đao bên cạnh, đây chính là nơi Quan Nhị Gia chết trận.
Có điều nơi Quan Nhị Gia ngã xuống còn cách trường quân đội Vân Mộng một đoạn.
“Mình cũng không phải là Quan Nhị Gia, không liên quan đến mình, người dùng đao rất nhiều.”
Phương Bình thở ra một hơi, đi về phía trước, mãi cho đến khi xe dừng ở bên ngoài trường Vân Mộng.
Trường quân đội Vân Mộng, mặc dù không nổi tiếng ở bên ngoài nhưng đây là một trong ba trường quân đội lớn, nếu như so với võ đại, trường có địa vị rất cao, có thể so với hai trường danh tiếng.
Đương nhiên cũng chỉ là so sánh, mặc dù cường giả trường quân đội không ít nhưng so sánh cường giả Tông sư thì bọn họ ít hơn hai trường danh tiếng.
...
Xuống xe, Phương Bình không vội vàng đi khiêu chiến.
Đến cổng trường quân đội Vân Mộng, trường quân đội Vân Mộng nhỏ hơn nhiều so với Ma Võ, cũng đơn sơ hơn nhiều.
Cảm giác duy nhất mang lại chính là một chút khí thế, thực ra là vì có quân nhân cầm súng đứng gác bên ngoài, trường quân đội chỉ có điểm này là hay, trong mắt người bình thường, như vậy càng có uy nghiêm hơn một chút, mấy chú bảo vệ của các trường võ đại không thể so với những người đứng gác này, người bình thường không nhận biết võ giả.
Phương Bình đi đến trước trạm gác, đánh giá một chút mới mở miệng nói: “Xin chào đồng chí, có thể vào trường thăm quan không?”
Sĩ quan đứng gác cẩn thận tỉ mỉ nói: “Ngoại trừ học viên trường quân đội, không được bước vào, nếu như cần tìm người, có thể báo tên ở trạm gác, chúng tôi sẽ sai người thông báo giúp cậu.”
“Vậy làm phiền giúp tôi tìm một chút...”
Phương Bình suy nghĩ một lát đột nhiên vò đầu, mình tìm người như vậy có hợp lý không?
Tìm được rồi sau đó đối phương đi ra, gặp mặt rồi chẳng lẽ mình nói tôi tìm cậu để khiêu chiến sao?
Một chút dáng vẻ anh tuấn dũng mãnh cũng không có!
Suy một hồi Phương Bình đột nhiên nói: “Thôi ạ, tôi sẽ quay lại sau.”
Phương Bình rời đi, vừa đi vừa cầm điện thoại gọi cho Vương Kim Dương.
“Anh Vương, quy trình khiêu chiến như thế nào?”
Vương Kim Dương sững sờ, hồi lâu mới nói: “Phải xem phong cách của cậu, nếu như cậu muốn tiến hành khiêu chiến chính quy thì dựa vào quy tắc giới võ đạo, gửi thư khiêu chiến đến trường quân đội, đợi trường quân Đội Vân Mộng sắp xếp.
Có điều phương thức này có thể sẽ rất chậm, trường quân đội có lẽ phải liên hệ với Ma Võ sau đó mới đưa ra quyết định.
Hơn nữa suy nghĩ đến một vài tình huống, có lẽ khiêu chiến sẽ bị từ chối.
Nếu như muốn tiến hành nhanh chóng, thì đơn giản cậu chỉ cần xách đao đứng trước cổng trường quân đội Vân Mộng, hét một câu ‘Trường quân đội Vân Mộng vô số người, có ai dám chiến một trận', tám chín phần mười, rất nhanh sẽ có người ra đánh nhau với cậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận