Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1665

Vương chủ cười nhạt một tiếng, bình tĩnh nói: "Phải đưa đẩy mới có thể trợ sóng lớn! Nếu Phong gia muốn vị trí vương chủ, vậy thì cứ đưa cho bọn họ! Phong Diệt Sinh nhiều lần làm chuyện xấu, nhưng lại nhiều lần lấy được chỗ tốt. Ngươi cho rằng đó là chuyện tốt sao? Càng là như vậy, mới càng khiến người ta không cam lòng, càng khiến người ta phẫn nộ!
Bản vương lần này còn có thể giúp hắn bàn chuyện cưới hỏi với Cơ Dao trước mặt người khác! Nếu như có thể, bản vương thậm chí sẽ kêu người giúp đỡ cho Phong Vương trong Điện Chân Vương, Điện Chủ... có lẽ càng thích hợp Phong Vương hơn!"
Vương chủ cười cười nói: "Án Nhi, kẻ cười đến cuối cùng mới là kẻ thắng, phải học nhẫn nại, ngươi còn quá trẻ, không đủ kiên trì."
Lê Án vội vàng nói: "Hài nhi hiểu rồi! Nhưng Phong Vương dám nhận vị trí Điện Chủ sao?"
"Hắn đương nhiên không dám, nhưng có người dám là được! Phong Vương, Hòe Vương dạo này rất thân thiết, nhưng cũng âm thầm đấu đá nhau rất nhiều, ai cũng là cường giả Chân Vương, ai cam tâm chịu bị sai khiến chứ?"
Vương chủ nhìn về phía Lê Án nói: "Vi phụ nói cho ngươi biết những thứ này, là vì muốn cho ngươi hiểu, thứ gì tốt quá thì hoá dở. Nhịn, cũng không thể nhịn đến cùng, nếu nhịn đến cùng, ngươi sẽ thật sự trở thành rác rưởi. Ương ngạnh, cũng không thể quá ương ngạnh, bằng không, không thấy rõ chính mình, cũng sẽ khiến ngươi lạc lối.
Ngươi chịu nhục hơn mười năm, đã quên đi thân phận của mình. Phong Diệt Sinh và Phong Vương quá ương ngạnh, e là Phong Vương cũng đang cảm thấy mình có thể tranh được vị trí Điện Chủ rồi. Án Nhi, phải nhớ kỹ “mức độ”, cái gì cũng cần có “mức độ”, cân nhắc thế nào, điều chỉnh làm sao, tất cả đều nằm trong tay ngươi.”
Vương chủ lại nở nụ cười nói: "Đi đi, suy nghĩ thật kỹ lời vi phụ mới nói..."
"Phụ vương, nhưng có đến 3 quả Thánh Quả..."
Vương chủ lại nhìn về phía hắn, hơi nhíu mày, trầm giọng nói: "Án Nhi, không nên gấp gáp! Tốt quá hoá dở! Ba quả Thánh Quả, một quả cho Cơ Dao, một quả cho Phong Diệt Sinh, quả còn lại bản vương sẽ tận lực để Thiên Du tặng cho hậu nhân Hòe Vương!"
Lê Án trong lúc nhất thời rơi vào trầm tư, một lát mới sau mới bừng tỉnh nói: "Ý của phụ vương là, khiến những Chân Vương khác bất mãn?"
"Cũng không ngu ngốc lắm." Vương chủ cười nhạt nói: "Thật ra cho Phong Vương hai viên sẽ càng hiệu quả hơn, chỉ sợ hắn không cần! Phụ thân của Phong Diệt Sinh không biết có đến hay không, nếu như đến, tặng cho hắn là thích hợp nhất!
Ba quả Thánh Quả, 49 vị Chân Vương, trừ Điện Chủ ra, những Chân Vương khác đều muốn giành Thánh Quả cho hậu duệ của mình. Cho Cơ Dao cũng không sao, nhưng nếu cho Phong Vương hai quả, ngươi cảm thấy những Chân Vương khác sẽ nghĩ thế nào?"
"Bất mãn, cảm thấy Phong Vương ương ngạnh, cũng sẽ cảm thấy Phong gia tham lam!"
"Hiểu chưa?"
"Hài nhi đã hiểu!"
Lê Án không còn xoắn xuýt chuyện Thánh Quả nữa, cân nhắc trong chốc lát, bỗng nhiên nói: "Phụ vương, nếu Phong gia muốn hạ thấp hài nhi, hạ thấp phụ vương... thì hài nhi cứ tiếp tục diễn thôi. Lần này hài nhi muốn tranh chấp với Phong Diệt Sinh! Dù có bị hắn chế nhạo, trào phúng, cũng không sao! Phong Diệt Sinh càng hung hăng, càng ương ngạnh, càng khiến người ta chán ghét..."
Vương chủ hơi nhíu mày, lát sau mới nói: "Án Nhi, ngươi có thể biết, nếu làm vậy, ngươi sẽ mất hết thể diện, từ nay về sau, sẽ không ai coi trọng ngươi..."
"Hài nhi hiểu chứ! Nhưng hài nhi cũng hiểu, thực lực mới là căn bản!"
Lê Án cắn răng nói: "Chỉ cần hài nhi trở thành Chân Vương, thì mối nhục hôm này sẽ biến thành cát bụi! Nếu tới đó mà Phong Diệt Sinh còn chưa chết, hắn nhục nhã Chân Vương, chỉ sẽ trở thành trò cười!"
Vương chủ trầm mặc chốc lát, hồi lâu, mới mở miệng nói: "Tùy ngươi."
"Hài nhi xin cáo lui!"
Chờ Lê Án đi rồi, vương chủ nhẹ nhàng gõ gõ vương tọa, rất nhanh, một bóng người xuất hiện.
"Phái người đi vực Nam Thất, bất kì ai đánh giết Ma Võ đều có ban thưởng!
Đánh giết Trường Sinh Kiếm, thưởng trăm hộp Suối Sinh Mệnh, một thanh thần binh cấp chín, ba bộ tuyệt học thần đạo! Đánh giết Xà Vương, thưởng ngang ngửa!
Giết một tôn giả, thưởng một bộ bộ tuyệt học thần đạo, một thanh thần binh cấp tám! Giết một thống lĩnh, thưởng một bộ tuyệt học thần tướng, một thanh thần binh cấp bảy..."
"Vương..."
"Đi!"
Người đến nhanh chóng rời đi.
Sau khi người đi rồi, vương chủ mới nói: "Chỉ là chiến tướng mà cũng dám to gan tính kế Lê Án, lá gan không nhỏ. Ma Võ không yếu, người chết vì tiền, thành Yêu Quỳ cũng nên hủy diệt rồi."
Là thành trì tuyến đầu giao chiến giữa vực Nam Thất và Ma Võ, ban thưởng như thế, thành chủ thành Yêu Quỳ có thể không động tâm sao? Nếu hắn không động tâm, cường giả dưới trướng sẽ không động tâm sao?
Võ giả Phục Sinh Chi Địa đều là xương cứng, có cừu tất báo. Giết người của bọn họ, Ma Võ cũng không phải người hiền lành, e là sẽ triển khai trả thù quy mô lớn.
"Quỳ La... Có thể chết rồi."
Vương chủ nỉ non trong lòng, còn Quỳ Minh thì, người ở vương đình, sớm muộn cũng phải chết. Tiểu nhân vật phải có giác ngộ của tiểu nhân vật, người như bọn họ làm gì có tư cách bàn đến vương chủ?
Vương chủ cũng không quản việc này, chỉ là một vị chiến tướng mà lại có thể truyền tới tai hắn, đã là vinh hạnh của đối phương rồi. Đừng nói hắn, tên Quỳ La kia có thể được mình biết, cũng xem như là may mắn rồi.

"Nội thành có 49 phủ Chân Vương, nhiều tòa phủ thần tướng, cùng với phủ tôn giả, thống lĩnh..."
Giờ khắc này, Phong Ngọc đang giới thiệu tình hình trong thành cho đám người Phương Bình. Phương Bình lại có chút tham lam hấp thu năng lượng, quá nồng nặc!
Tham lam, đương nhiên là giả bộ. Hấp thu được một lát, Phương Bình nhỏ giọng nói: "Đại nhân, nội thành có rất nhiều năng lượng, dưới đất có mỏ quặng sinh mệnh sao?"
"Đương nhiên là có!" Phong Ngọc cười nói: "Hơn nữa không chỉ có một cái, không giống với ngoại vực. Nội thành có 49 Phủ Chân Vương, mỗi phủ một mỏ quặng, tổng cộng có 49 mỏ quặng! Hoàng đình thì nhiều hơn, dù sao đó mới là nơi quan trọng nhất, tổng cộng có 9 mỏ quặng sinh mệnh. Những thần tướng, tôn giả khác… cũng có một số mỏ quặng riêng, tổng cộng 30 mỏ quặng.
Thế nên nội thành có tổng cộng 88 mỏ quặng. Mà ngoại thành thì ít hơn nhiều, tổng cộng chỉ có 11 cái. Hoàng thành có tổng cộng 99 mỏ quặng sinh mệnh..."
Phương Bình sắp rút gân mắt rồi!
Không chỉ hắn, những người khác đều y chang thế.
99 cái? Một tòa hoàng thành, 99 mỏ quặng! Có thể sánh bằng 10 vực luôn!
Trước đây, Phương Bình cảm thấy hoàn cảnh tu luyện của Ma Võ không tệ, mà Ma Võ có bao nhiêu mỏ năng lượng chứ?
Một cái mỏ quặng không hoàn chỉnh, lão Trương lấy đi bảy phần mười, Ma Võ nhận ba phần mười, hơn nữa còn bị đào đi một phần, cũng không tính là mỏ quặng hoàn chỉnh, tối đa cũng chỉ bằng hai phần mười.
Chỉ có hai phần mười!
Chỉ có nhiêu đó, mà Ma Võ bây giờ đã trở thành thánh địa tu luyện.
Mà hoàng thành, có tới 99 quặng mỏ!
Chẳng trách vương đình luôn xem thường ngoại vực, không cần so những thứ khác, chỉ cần so cái này là đã hơn rất nhiều rồi.
Thấy đám Phương Bình chấn động, Phong Ngọc cười nói: "Mỏ quặng cũng không phải là thứ quý báu nhất, ở hoàng thành, còn có Hồ Sinh Mệnh! Đó chính hồ nước được cô đọng bởi thủ hộ đại nhân và cường giả yêu thực trong thành. E là chư vị không biết, thủ hộ đại nhân là Chân Vương, cô đọng ra Suối Sinh Mệnh có hiệu quả tốt hơn rất nhiều so với Suối Sinh Mệnh ở ngoại vực của các ngươi!"
Phương Bình tỏ vẻ "chấn động", vội vàng nói: "Đại nhân, hoàng thành có mấy vị thủ hộ đại nhân Chân Vương?"
"Mấy vị á?" Phong Ngọc bật cười nói: "Ngươi cho rằng dễ đột phá Chân Vương lắm à? Bên trong hoàng thành, chỉ có Thiên Du đại nhân là Chân Vương."
Phương Bình không hỏi kỹ nữa, mà là tò mò nói: "Đại nhân, Hồ Sinh Mệnh là do thủ hộ đại nhân trấn thủ sao?"
Phong Ngọc cười nói: "Không sai, bình thường thủ hộ đại nhân đều sẽ nghỉ ngơi trong hồ."
Phương Bình suy nghĩ một chút lại nói: "Đại nhân, nghe nói Yêu thực thủ hộ đến Chân Vương có thể biến thành người, bước đi trên mặt đất, trông như người thật... Tiểu tử đến từ ngoại vực, chưa từng gặp yêu thực đại nhân nào cấp Chân Vương, lời đồn là thật sao?"
Phong Ngọc càng kiêu ngạo hơn, chuyện này, ngoại vực đương nhiên không biết, có biết cũng không thể sánh bằng. Ở hoàng thành, cái gì cũng có thể thấy được. Yêu thú cấp Chân Vương, yêu thực cấp Chân Vương, nhân loại Chân Vương, cái gì cũng có. Ngoại vực thì không có điều kiện đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận