Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1206

Trương Bằng vừa nói xong, ánh mắt Lý Hàn Tùng thay đổi! Vương Chiến Chi Địa lại có lệnh bài vào Giới Vực?
Điều này nghĩa là gì? Nghĩa là, có người có thể tìm được chìa khóa cửa nhà hắn!
Còn nữa, những võ giả nhân loại chết ở Vương Chiến Chi Địa có liên quan gì đến Giới Vực? Là người của Giới Vực ư? Là thuộc hạ của mình năm đó? Hay là người sau này đến thăm dò và vô tình lấy được lệnh bài rơi trong Vương Chiến Chi Địa? Hay đó là... nơi bọn họ và cường giả địa quật giao chiến?
Nghĩ đến đây, Lý Hàn Tùng bỗng nhiên nhìn Diêu Thành Quân, không chỉ Lý Hàn Tùng, Phương Bình cũng không nhịn được, liếc mắt nhìn Diêu Thành Quân!
Phế tích trong vật hóa hình của Diêu Thành Quân... Sẽ không phải là Vương Chiến Chi Địa chứ?
Nếu thật sự là vậy thì... đậu mẹ nó, quá trùng hợp!
Diêu Thành Quân cũng hơi nhíu mày, không thể nào?
Nhưng dù sao thì phế tích của hắn cũng có một số đặc điểm nhận dạng, có phải hay không, đến đó thì biết.
Nếu thật sự là Vương Chiến Chi Địa, vậy thì có nhiều thứ... có thể tìm hiểu được. Chẳng lẽ, bọn họ thật sự là cường giả tử trận ở đó? Bây giờ phục sinh rồi? Năm đó, hai vương khai chiến với bọn họ sao?
Mấy người tự hỏi, hồi tưởng một phen, nhất thời đều hơi thất thần.
Phương Bình thì ngược lại, hắn khẽ nuốt một ngụm nước bọt, ôi mẹ ơi, nếu là thật thì... đời hẻo rồi. Đến đó, mình có nên tìm một bộ hài cốt tự nhận là mình kiếp trước không?
Lúc này, Trương Bằng còn đang giảng giải cho mọi người, lệnh bài cổ cực kỳ hiếm thấy, qua nhiều năm như vậy hầu như không gặp được mấy tấm. Dù lấy được, cũng có một số tấm lệnh bài vô dụng, không dùng được.
Biết sao được, mọi người đều biết đây là chìa khóa để mở ra kết giới vào Giới Vực, nhưng Giới Vực khác nhau, chìa khóa cần dùng cũng khác nhau.
Vận may của Lý Chấn không tầm thường, vừa đi một phát là đúng nơi ngay, nên ông mới có thể vào Giới Vực.
Phía Hoa Quốc mấy năm nay cũng từng lấy được một hai tấm lệnh bài, đến giờ vẫn còn chưa dùng, bởi vì còn một vài đường nối chưa mở ra, không thể đến Giới Vực.
Ngoài ra còn là vì Giới Vực quá nguy hiểm, đến nơi hầu như chẳng còn mạng về. Bình thường, người còn chưa đến Giới Vực đã mất xác rồi.
Lúc này, Lý Hàn Tùng bỗng hỏi: "Vậy... Tuyệt đỉnh có thể cưỡng chế phá kết giới vào Giới Vực được không?"
"Không thể."
"Vậy..."
Lý Hàn Tùng hơi nhíu mày, không hỏi nữa, mà nghĩ đến một người - Dương gia lão tổ!
Ông ấy đã đi vào, chẳng lẽ Dương gia lão tổ có lệnh bài sao?
Hơn nữa lại còn là lệnh bài của Thiên Nam địa quật, cho nên, nhất thời không nhịn được, tiến vào Giới Vực, cuối cùng trút hơi thở cuối cùng ở trong đó?
Ông ta chết rồi, vì sao Lý Chấn lại không chết, mà còn mang đi một ít cơ duyên?
Ngoài ra, ngày đó, đám người Dương Đạo Hoành đi đến Giới Vực, tuy trên người cũng có lệnh bài, không phải lệnh bài vào Giới Vực, chỉ là lệnh bài của thành Trấn Tinh, vì sao bọn họ lại có lòng tin có thể tiến vào trong?
Dương gia lão tổ rốt cuộc làm sao vào trong? Đám người Dương Đạo Hoành có chuẩn bị gì, làm sao đi vào? Trương Bằng vừa nói, tuyệt đỉnh cũng không thể phá kết giới mà vào.
Lý Hàn Tùng mờ mịt rồi.
Không biết Phương Bình nghĩ đến điều gì, hơi nhíu mày, Dương gia lão tổ... không hẳn đi vào bằng lệnh bài.
Không chỉ Dương gia lão tổ, đám người Dương Đạo Hoành cũng không có lệnh bài, hắn có thể xác định điều này, đám người Thiết Mộc cũng vậy.
Thiết Mộc muốn thông qua khí huyết của nhân loại để ăn mòn kết giới, nhưng hiển nhiên là hắn ta chưa thành công.
Nếu Thiết Mộc làm như vậy, nghĩa là đã có người thành công áp dụng phương pháp dùng khí huyết ăn mòn kết giới để tiến vào... hoặc nên nói, dùng khí tức?
"Lẽ nào là đồng bọn của Đầu Sắt? Võ giả phục sinh?"
"Hay là, chỉ có người của thành Trấn Tinh mới có thể, những người khác thì không thể, bởi vì thành Trấn Tinh là đời sau của Giới Vực?"
"Vậy đám người Đầu Sắt... Lẽ nào là tổ tông của thành Trấn Tinh?"
Ánh mắt Phương Bình khác thường nhìn đám người Lý Hàn Tùng, sau đó lại nhìn đám người Tưởng Siêu, các ngươi hẳn sẽ không phải người một nhà chứ?
Thành Trấn Tinh đang thu nhận võ giả phục sinh, lẽ nào là vì đang tìm người nhà? Ôi mẹ nó, mối quan hệ luân lý này thật phức tạp! Rốt cuộc ai mới là tổ tông của ai, hắn sắp bị quay đến chóng mặt ngất xỉu rồi.
...
Trong ba ngày, Trương Bằng giới thiệu cho mọi người tình huống của vùng cấm.
Mặc dù lần này mọi người chỉ đến Vương Chiến Chi Địa, nhưng nếu bọn họ còn sống trở về, tất cả đều có thể trở thành Tông sư.
Đến lúc này, bọn họ cũng được xem là sức mạnh trung kiên của nhân loại, được quyền biết một số thông tin của vùng cấm, cũng có lợi cho sau này.
Chiều ngày 7 tháng 6, Trương Bằng kết thúc chương trình học. Buổi chiều, Lý Đức Dũng cuối cùng cũng xuất hiện.
Trong phòng học, Lý Đức Dũng nhìn về phía mọi người, đặc biệt là Phương Bình, sắc mặt nghiêm túc nói: "Lần này, đi đến Vương Chiến Chi Địa, Đỗ Hồng là đội trưởng, tất cả mọi người phải nghe theo lời Đỗ Hồng!"
"Đương nhiên!"
Ngữ khí Lý Đức Dũng nặng nề, trầm giọng nói: "Ngươi có thể không nghe, không nghe thì rời đội, không ai bắt buộc! Một số người thích hành động một mình, không thích tác chiến theo đội, đây là chuyện bình thường. Nhưng, chỉ cần ngươi còn ở trong đội, nhất định phải nghe theo quân lệnh! Một khi trái quân lệnh, nghiêm trị không tha!"
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, Lý Đức Dũng lại nhìn Phương Bình, nghiêm túc nói: "Phương Bình, nghe rõ chưa?"
Phương Bình bó tay, gật đầu nói: "Nghe rõ rồi!"
Ngài nhìn ta làm gì, ta cũng không đối đầu với Đỗ Hồng.
"Ngày 3 tháng 7, tất cả mọi người đến Kinh Đô tập hợp! Ngày 3 chúng ta khởi hành, ngày 4 vào Vương Chiến Chi Địa trong vùng cấm..."
Lý Đức Dũng nói xong lại nói: "Không hạn chế thời gian các ngươi ở Vương Chiến Chi Địa, các ngươi muốn ở trong đó bao lâu cũng được. Nhưng đừng ở quá lâu trong đó, các ngươi đã tiến vào Vương Chiến Chi Địa một lần, sau này cũng có thể tiến vào, không bị hạn chế bởi tư cách, tiêu chuẩn.
Nhưng ở trong đó càng lâu, càng không có lợi cho các ngươi. Nơi đó là nơi chôn thây các cường giả đã khuất, bản nguyên hỗn tạp, ở lâu dễ bị ảnh hưởng đến con đường lĩnh ngộ võ đạo sau này của các ngươi.
Cho nên, chỉ cần các ngươi đột phá đến cấp bảy, hoặc cảm thấy đã đạt mức tối đa rồi, các ngươi có thể đi ra bằng lối vào. Ở lối vào, bọn ta đều sắp xếp một vị cấp chín trấn giữ, có thể đón các ngươi về Trái Đất bất cứ lúc nào.
Nhớ kỹ, tuyệt đối không nên chạy loạn, ngoại trừ lối vào Vương Chiến Chi Địa, những nơi khác đều có kết giới, tuy Trương Bằng đã nói rồi, kết giới cũng có nơi mỏng yếu, võ giả địa quật có thể rời đi thông qua những nơi đó, nhưng các ngươi thì không được!
Một khi đi nhầm vào những nơi khác của vùng cấm, các ngươi chắc chắn phải chết!
Cuối cùng, ta nhắc lại một lần nữa, võ giả nhân loại rất ít, mặc kệ trước đó có xích mích, có hận thù, nhưng sau khi vào vùng cấm, nhất trí đối ngoại!
Nội bộ nhân loại chúng ta có thể giải quyết trên mặt đất, có thể giải quyết trên lôi đài, tuyệt đối không được để võ giả vùng cấm chê cười. Nhân loại vốn không mạnh bằng vùng cấm, nếu nội chiến trước mặt võ giả vùng cấm sẽ gây bất lợi cho nhân loại.
Điều này, các quốc gia khác cũng sẽ căn dặn người của bọn họ, ta không hy vọng Hoa Quốc có người như vậy, đương nhiên, vẫn cần phải cảnh giác đề phòng, không thể ngây thơ cho rằng mọi người đều là nhân loại, cùng chung một lòng!"
Lý Đức Dũng đơn giản dặn dò một loạt, tuyên bố chương trình học đến đây là kết thúc, lúc này, mọi người có thể ai về nhà nấy, muốn đi đâu thì đi. Trong vòng một tháng này, mọi người đều có thể chuẩn bị một chút, dự tính một phen.
Về phần binh khí, thuốc và đá năng lượng, ai có thì dùng, Quân bộ không phụ trách, cho mọi người tiêu chuẩn vào vùng cấm là đã tốt lắm rồi.
Đám người Quân bộ nhất định có phần phụ cấp riêng, người thành Trấn Tinh thì không cần nói, còn người của võ đại... Bộ Giáo Dục sẽ phụ cấp một ít, đương nhiên cũng không quá nhiều, còn lại phải tự mình chuẩn bị.
Phương Bình vừa định rời đi, Lý Đức Dũng bỗng nhiên vẫy tay ra hiệu với hắn.
Phương Bình hơi bất đắc dĩ, nhưng vẫn đi về phía ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận