Toàn Cầu Cao Võ

Chương 720: Tiêu diệt cấp sáu (3)

Oanh!
Tiếng nổ đùng đoàng thật lớn vang xa, mấy tên cấp bốn đang xông lên lập tức bị chém chết, hai tên cường giả cấp năm cũng ho ra máu, bay ngược ra ngoài.
Giữa đám người, Tần Phượng Thanh mặt trắng bệch, cậu ta "phịch" một tiếng quỳ rạp xuống đất, thở dốc kịch liệt.
"Vô dụng, sao trước đó còn nói là một đao chém chết cấp sáu!"
Lúc này Phương Bình vẫn còn rảnh rỗi mắng người, điều này khiến đại não đang bị khí huyết thiêu đốt của Tần Phượng Thanh suýt tức hộc máu!
Đậu xanh chị dậu nhà cậu, có nhiều tinh lực như vậy thì đi giết người đi!
Phương Bình quả thật đang giết người, cậu giết mấy người này cũng rất đơn giản.
Gặp cấp bốn trực tiếp dùng lực lượng tinh thần chấn hiếp sau đó một đao chém chết.
Nếu như gặp cấp năm thì nổ lực lượng tinh thần, làm nổ tinh thần của đối phương rồi dùng một đao chém chết.
Mấy lần như vậy một lát sau trên đất hơn chục thi thể, võ giả cấp bốn cấp năm lúc này bị giết hầu như không còn ai.
Phương Bình hạ xuống mặt đất, thở dốc kịch liệt, Lý Hàn Tùng bên cạnh toàn thân đầy máu, chân tay cũng nhấc lên không nổi.
Trong không trung, Vương Kim Dương không ngừng ho ra máu, thấy ba người phía dưới chỉ ngẩng đầu nhìn cậu, cậu cũng muốn đập đầu đi chết!
Nhìn cái gì nữa, giết đi mấy cha!
Còn không tới giúp thì cậu ta sắp bị đánh chết rồi!
Lý Hàn Tùng và Tần Phượng Thanh thật sự không còn sức đánh nữa rồi, đều nhìn về phía Phương Bình.
Lúc này sắc mặt của Phương Bình cũng trắng bệch, cộng thêm trước đó vì giấu diếm thân phận nên tự khiến mặt mình có không ít vết thương, lúc này nhìn vào cực kỳ dữ tợn.
Thấy hai người bọn họ nhìn mình, Phương Bình thở dốc nói: "Đợi chút, em đậu xanh rau muống cũng mệt gần chết!"
Tưởng giết người không mệt à!
"Vương Kim Dương sắp chịu không nổi rồi..."
"Không sao, anh ấy vẫn chưa để cốt tủy nhập vào cơ thể mà, chết không nổi đâu."
Phương Bình nói một câu vô trách nhiệm, nghỉ ngơi trong chốc lát, thấy tên cấp sáu đó muốn chạy. Lúc này Phương Bình mới bay lên, xách đao qua giết!
"Đừng làm lỡ thời gian nữa, cốt tủy nhập thể đi!"
Phương Bình quát lớn, sau đó trước người cậu liền xuất hiện năm cây cầu thiên địa, lực lượng tinh thần và lực lượng khí huyết nhanh chóng hòa vào nhau.
Cấp sáu không dễ giết như vậy!
Lúc này đối phương cũng bộc phát toàn lực, ngay cả việc ổn định cửa tam tiêu cũng không quan tâm, mỗi chiêu đều có uy lực cực đại đánh Vương Kim Dương bay tứ tung.
Nếu còn không chịu dùng tuyệt chiêu áp đảo, thì cho dù đối phương không có cách nào giết chết bọn họ nhưng muốn chạy cũng khó.
Vương Kim Dương cũng không do dự, khẽ quát một tiếng, tiếng khí huyết lưu động như thủy triều lập tức vang lên rõ rệt, bên ngoài cơ thể chảy ra rất nhiều máu, hai tay cầm đao, mãnh liệt chém xuống!
Phía dưới, Phương Bình chuyển động cầu thiên địa, rất nhiều lực lượng thiên địa chảy vào Bình Loạn Đao. Lần này không xuất hiện chuyện nứt vỡ như lần trước.
Bình Loạn Đao bùng nổ sát khí khí huyết mãnh liệt, chém một đao về phía tên cấp sáu muốn chạy trốn.
Nhưng thế vẫn chưa đủ, Lý Hàn Tùng phía dưới cũng gầm lên, nắm đấm phát ra ánh kim mạnh mẽ, dữ tợn đánh qua!
Ba vị võ giả thiêu kiêu tinh anh nhất của nhân loại, hai người cấp năm một người đỉnh cấp bốn, đều bộc phát sát chiêu mạnh nhất.
Đối diện là một cấp sáu, nhưng cũng chỉ là cường giả cấp sáu thông thường.
Lúc này hắn cũng đã cảm nhận được nguy cơ sinh tử, liền gầm thét một tiếng, trên đỉnh đầu xuất hiện ba cánh cửa hư vô, trong đó, cánh cửa đang mở rộng đã sắp được đóng hoàn toàn!
Cấp sáu, đỉnh sơ kỳ, một khi một cánh cửa bị đóng kín thì đối phương chính là cường giả cấp sáu trung kỳ.
Đóng kín hai cánh cửa là cấp sáu cao kỳ.
Nhưng ba cánh cửa tam tiêu đều bị đóng kín sẽ là đỉnh cấp sáu.
Người này sắp bước vào cấp sáu trung kỳ, lúc trước vẫn không xuất toàn lực, nhưng lúc này, hắn chẳng thèm để ý đến điều gì nữa.
Ba cánh cửa xuất hiện, bên trong cánh cửa sắp bị đóng tràn ra thật nhiều năng lượng, đập vào cánh cửa sắp đóng kia, khiến khe hở ngày càng to ra.
"Khốn kiếp!"
Đối phương gầm thét một tiếng, hắn sắp bước vào cấp sáu trung kỳ, thế mà bây giờ lại không thể không để công sức bao năm đổ xuống sông xuống biển, bộc phát toàn lực, những tên võ giả Phục Sinh Chi Địa đều đáng chết!
"Chết rồi mà còn nhiều lời thế!"
Phương Bình hừ khẽ một cái, Bình Loạn Đao đã bộc phát ra ánh sáng màu máu chói mắt, ánh đao lập tức chém vào vị trí các cửa trên đỉnh đầu đối phương!
Vương Kim Dương cũng không chậm, ánh đao nhanh chóng chém xuống.
Lý Hàn Tùng cũng mạnh mẽ xông tới, một quyền như núi nện vào đầu của đối phương.
"Là các người ép ta!"
Cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt, tên cấp sáu này cuối cùng đã ý thức được lần này e là tiêu rồi.
Tiếp sau đó, cánh cửa sắp đóng kia đột nhiên nổ tung!
Vốn dĩ chỉ là cửa hư ảo, nhưng ngay lúc cánh cửa nổ tung, sóng năng lượng cực mạnh!
Ánh mắt Phương Bình thay đổi, hai chân tăng tốc bước nhanh ra xa!
Vương Kim Dương không chút do dự bay thẳng lên không trung.
Lý Hàn Tùng đứng gần nhất, tức giận mắng một tiếng, vừa chạy, trên người vừa xuất hiện vầng ánh kim màu vàng dày đặc!
"Ầm!"
Tiếng nổ vang rền điếc tai vang lên, thậm chí bên chiến trường phía đường nối cũng có thể nghe thấy tiếng nổ.
...
Lúc bên Phương Bình vang lên tiếng nổ rung trời, thì bên khu trung tâm chiến trường, nhóm người lão Lý đã chết trận rất nhiều, 18 vị cường giả lúc này chỉ còn lại bảy tám người.
Nghe thấy tiếng nổ tử phía Đông truyền tới, có ông lão tóc râm lập tức cười nói: "Rất giỏi, đã giết chết được cấp sáu rồi!"
Đó là uy lực tự nổ của cửa tam tiêu!
Về phần cấp cao… Đều còn ở trên trời, vẫn chưa đánh đến mức phân được thắng thua.
Cười thì cười nhưng mọi người cũng không lơ là, Phương Bình bọn họ ép cấp sáu tự nổ, thực lực quả thật cường hãn đến cực hạn, nhưng cấp sáu tự nổ rồi, vậy mấy thằng nhóc thì sao, không lẽ cũng có người chết rồi?
Lão Lý nghiêng đầu quét mắt một cái, trầm giọng nói: "Không thể kéo dài nữa, lần này chúng ta cũng đáng giá lắm, giết mấy chục tên cấp sáu của bọn chúng và mấy trăm tên trung cấp!
Mấy người các ông có thể chạy thì chạy, không chạy không nổi thì tự nổ, nổ chết con mẹ nó!"
"Còn ông?"
Một ông lão vừa hỏi xong thì phía sau xuất hiện một đường kiếm xuyên thẳng qua tim ông!
Cùng lúc đó, lão Lý cầm Trường Sinh Kiếm nhưng vẫn chưa rút kiếm, dùng lực đánh ra, cực kỳ nhanh, mũi kiếm nháy mắt đâm xuyên qua đầu cái tên vừa đánh lén ấy.
"Tôi muốn giết thằng lớn cơ!"
Lão Lý lặng yên nói một câu, đáng tiếc đối phương không nghe thấy nữa.
Lúc này phía trên, ánh kim của Chu Định Quốc sắp biến mất rồi.
Xa hơn nữa là trận chiến của hai vị cấp chín, đánh gần như rách bầu trời rồi, Ngô Xuyên mặc dù mạnh nhưng không mạnh đến mức chèn ép được đối phương nên lúc này bị người ta quấn lấy.
Ở những nơi khác, mấy vị cấp bảy liên thủ, ánh đao đậm màu máu của Trương Định Nam dày đặc không trung, thần binh của Chu Chính Dương bạo phát tạm thời vẫn chưa đến bước đường cùng. Nhưng những người này không cách nào chạy tới giúp Chu Định Quốc.
"Quả nhiên vẫn phải dựa vào ông đây xoay chuyển thế cục!"
Lúc này mọi người không có cách nào rút lui, một khi Chu Định Quốc chết, ba vị cường giả kim thân không có đối thủ rất nhanh có thể tiêu diệt mấy vị Tông sư cấp bảy, mấy người này liên thủ với nhau, cho dù không giết được Ngô Xuyên nhưng Ngô Xuyên cũng sẽ thoát không nổi.
Một khi thời gian dây dưa bị kéo dài, viện binh chưa đến, Ngô Xuyên có thể sẽ bị kéo tàn hơi thở. Cấp chín ngã xuống là điều Hoa quốc không thể nào chấp nhận được.
Lão Lý hít sâu một hơi cũng không vội vàng ra tay, còn thiếu một chút thời cơ.
Ngay sau đó, lão Lý lại bay lên trời, xông thẳng vào nhóm cấp sáu, lúc này, võ giả cấp sáu vây công ông ngày càng nhiều.
...
Bên ngoài hơn chục dặm.
Phương Bình lắc lắc đầu, hơi choáng váng.
Xa xa, Vương Kim Dương nhanh chóng hạ xuống đất, rất nhiều máu chảy xuống mặt đất, vết thương không nhẹ.
Dưới đất, Tần Phượng Thanh mặt mày chán nản từ trong hố chui ra, phun ra không ít máu cùng bùn đất.
Cường giả cấp sáu tự bạo cửa tam tiêu, không thể không nói, uy lực lớn đến dọa người, bọn họ suýt nữa bị nổ chết rồi.
Ba người tập trung lại một chỗ, Phương Bình nhìn xung quanh, ngưng mày nói: "Lý Hàn Tùng chết rồi?"
"Không biết..."
Vương Kim Dương yếu ớt trả lời, thật sự không biết, chết thì cũng chết rồi, vào địa quật ai cũng không nghĩ thật sự có thể sống trở về. Lúc này có thời gian đau khổ còn không bằng nghĩ cách sau này giết thêm mấy người báo thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận