Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3019: Tính Kế (3)

Chương 3019: Tính Kế (3)Chương 3019: Tính Kế (3)
Cẩn thận tính toán một lượt, Lê Chử suy tư trong yên lặng.
Hẳn là gần đủ rồi.
Lực chiến cấp cao đều bị kiềm chế, nếu Nhân tộc không muốn chịu tổn thất lớn, sau khi động thiên Huyền Đức bị diệt, nên biết điều rút khỏi vực Nam, lùi về Nhân Gian.
Bản thân hắn cũng không muốn nổ ra đại chiến toàn diện, trên thực tế, Nhân tộc cũng không muốn.
Lực chiến cấp cao không ra tay, cũng là vì đề phòng Thần Giáo và sơ võ.
Hai bên kiềm chế lẫn nhau, cũng là vì bảo tồn lực chiến.
Phương Bình cũng đã đến thời điểm bị kiềm chế, nghĩ đến đây, Lê Chử bỗng nở nụ cười, không biết Phương Bình sẽ nghĩ thế nào. Thực lực mạnh mẽ là một chuyện, nhưng có một số việc, bắt tay vào làm không còn thuận lợi như xưa nữa.
"Nhân tộc còn có Lý Chấn đang bế quan... Nghe nói Trấn Thiên Vương đang giúp hắn đột phá Thánh Nhân, không biết có thành công không nữa... Chiến Vương mất tích không còn tăm hơi, đã đi đến nơi năm xưa Ma Đế đi sao?"
Hắn có thể đoán được, mình vừa xuất hiện, hai tên cáo già Lê Chử và Hồng Vũ chắc chắn sẽ lên kế hoạch.
Dù Lý Chấn có xuất hiện, thì khả năng xoay chuyển thế cuộc cũng không lớn.
Ngay khi Lê Chử tính kế, Phương Bình chửi mát một câu.
"Tính, tính kế cái đầu ngươi!"
Nhưng Nhân tộc hiện tại tương đối mạnh mẽ, tuy phần lớn đều là ngoại lực, nhưng Thiên Đình cũng là thế lực liên hợp nhiều phe, Lê Chử không khỏi cảm thán, tốc độ Nhân tộc trở nên mạnh mẽ nhanh vượt xa tưởng tượng. ...
Tính kế con khỉ khô.
Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Lê Chử, nhưng bị hắn đè xuống.
Về phần núi Ủy Vũ... Thanh Đồng chỉ là một Thánh Nhân, hắn không lọt mắt. Đối phương nhát gan, chắc không dám nhúng tay vào.
Đi đảo Vấn Tiên là thật, nhưng người đi qua đó là phân thân. Sau khi thu lại hơi thở, phân thân chân thân, không ai phân biệt được, thật thật giả giả, lúc thì hắn là võ giả cấp một, lúc thì là võ giả cấp hai, người khác cũng chóng mặt.
Giờ khắc này, Phương Bình không đi đâu khác, mà đến núi Vương Ốc.
Lúc này, Phương Bình không ở đảo Vấn Tiên.
Ai rảnh đâu mà đi núi Ủy Vũ, Lê Chử chắc sẽ nghĩ đến, Hồng Vũ cũng vậy, nhưng Phương Bình không thèm. Núi Vương Ốc tốt hơn, có một bà điên ở đây, Lê Chử và Hồng Vũ cũng không dám giám thị.
Thiên Vương mới là lực chiến chủ yếu thay đổi thế cuộc Tam Giới.
Nguyệt Linh mới là mục tiêu của Phương Bình!
Thiên Vương chơi lớn hơn!
Đương nhiên, làm người phải biết điều. Núi Vương Ốc không có đàn ông, bỗng xuất hiện một thanh niên như Phương Bình thì quá rõ ràng.
Không cần đoán cũng biết đây là Phương Bình.
Linh Tiêu dưới cấp Đế, lúc nhìn thấy Phương Bình, cô nàng xanh mặt. Trong mắt cô, Phương Bình đang giả dạng mình! Linh Tiêu!
Phương Bình không che lấp khí cơ, rất nhanh, có người xuất hiện.
Cái tên vô liêm sỉ, không biết xấu hổi
Phương Bình không giả gái, hắn thay đổi khí tức rồi bọc lực lượng tinh thần vào, dưới sự dò xét của cường giả từ cấp Đế trở xuống, hắn là nữ, mà còn là một nhân vật khá quen thuộc - Linh Tiêu.
"Ngươi tới đây làm gì?"
Phương Bình tức giận: "Khách khí với ta một chút! Muốn chết à? Ta giết Thiên Vương như bẻ cổ gà, ai cho ngươi cái gan để quát vào mặt Thiên Vương như thế? Ta đến tìm sư tổ của ngươi, dẫn đường đi, nhanh cái chân lên!"
"Ngươi..."
"Ngươi cái gì mà ngươi? Nguyệt Linh Thiên Vương có bênh vực người mình như thế nào đi nữa cũng không bảo vệ được ngươi. Ngươi không có tôn tỉ trật tự, lấy mạng ngươi, để xem Nguyệt Linh Thiên Vương có quan tâm sống chết của một Chân Thần hay không?"
Phương Bình đổi khách làm chủ, bá đạo vô cùng, lúc này, bên tai hắn là giọng của Nguyệt Linh: "Vào đi, cần gì phải tính toán với Linh Tiêu."
Phương Bình nói: "Nguyệt Linh tiền bối, không phải ta muốn tính toán với cô ta, người phải xem lại đồ tôn của mình đi! Không biết lớn nhỏ, chẳng có chút tôn kính nào với cường giả. Nếu bây giờ là thời Thượng Cổ, ta cũng là chúa tể một phương, cũng là khách quý có thể ra vào cung của chín Hoàng!
Chỉ người có thân phận như Nguyệt Linh tiên bối mới có thể ngang hàng với ta, một võ giả Chân Thần như cô ta nhiều lần mạo phạm ta, nếu không nể mặt tiền bối, ta đã lấy mạng cô ta lâu rồi!"
Nghe vậy, sắc mặt Linh Tiêu đỏ lên, Nguyệt Linh lạnh nhạt nói: "Linh Tiêu, không có lần saul"
Linh Tiêu tái mặt, vội vàng khom người nói: "Tiêu Nhi đã biết."
Phương Bình cười khà khà, Linh Tiêu cúi đầu, không nhìn hắn, trong lòng uất ức thế nào, có lẽ cũng chỉ cô biết. Đáng tiếc, người như Phương Bình đến, ngay cả Nguyệt Linh cũng đón tiếp theo lễ nghi, dù cô không vui cũng không thay đổi được gì.
Hai người nhanh chóng đi vào núi Vương ốc.
Đây là lần đầu tiên Phương Bình tiến vào núi Vương Ốc, vừa bước vào bên trong kết giới đã tặc lưỡi: "Năng lượng thật nồng, đáng tiếc."
Linh Tiêu muốn nói gì đó, nhưng nhớ đến lời của Nguyệt Linh, cô lập tức ngậm miệng im lặng.
Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện trước mặt hai người, Nguyệt Linh lạnh nhạt nói: "Không phải ngươi đi đảo Vấn Tiên sao? Sao lại đến Vương Ốc?"
Phương Bình cười nói: "Tiên bối cũng biết à? Xem ra ta đi đâu cũng không thể giấu được, quá chói mắt đó mà."
Nguyệt Linh nhàn nhạt nhìn hắn, Phương Bình cười nói: "Đi vào rồi nói."
"Có chuyện thì nói!"
"Từ từ nói chuyện!" Phương Bình cười ha hả nói: "Chuyện có liên quan đến ngọc cốt, bí mật lớn, phải từ từ nói, tiền bối cũng không cần vội."
Nguyệt Linh cười một tiếng, cũng không nói lời nào, thân ảnh quỷ mị, ngay sau đó đã xuất hiện trên đỉnh núi Vương Ốc.
Phương Bình thấy thế, cũng nở nụ cười, đi theo.
Giao tiếp với phụ nữ rất phiên phức, ai bảo người phụ này mạnh mẽ cơ chứ?
Địa quật muốn đánh đuổi nhân loại, Phương Bình còn muốn lật tung sào huyệt của họ, tiêu diệt Thiên Kiếm, đoạt Thiên Vương Ấn và Thánh Nhân Lệnh.
Cấp Đế? Phương Bình không quan tâm, ta muốn diệt cấp Đế sao?
Ta muốn diệt toàn bộ Thánh Nhân nhà các ngươi!
Lê Chử và Hồng Vũ thật sự cho rằng mình quan tâm những cấp Đế kia?
Ông đây muốn đánh cấp Đế thì có thể đánh như con như cháu, ai quan tâm. Chỉ có Thánh Nhân hơi khó đánh một chút, hơn nữa, Thánh Nhân đều có hy vọng thành Thiên Vương, hiện tại, cơ hội rất lớn, xác suất cũng rất lớn.
Phương Bình đề phòng những Thánh Nhân này, chứ không phải đám cường giả cấp Đế kia.
Đạp không đi theo Nguyệt Linh, Phương Bình nhìn chung quanh một lần, không thấy Vũ Vi Thánh Nhân, không biết đi đâu. Hình như cũng không cảm ứng được khí cơ, lẽ nào không ở núi Vương Ốc?
Nếu không ở, xem ra Nguyệt Linh đã có kế hoạch khác.
Vừa đến đỉnh núi, Phương Bình nói ngay: "Tiền bối, ngọc cốt của người không phải là ngọc cốt hoàn toàn đúng không? Tiến độ rèn ngọc cốt được bao nhiêu rồi? Khí huyết biến chất không được 2 lần, vậy có được khoảng 1. 5 lần không?"
Phủ đầu trước lấy lợi thết
Không chờ Nguyệt Linh nói chuyện, Phương Bình đã nói: "Tiền bối chậm rãi rèn luyện, rèn đến khi ngọc cốt hoàn toàn xác suất không cao! Không đánh vỡ cửa sinh mệnh mà muốn rèn đúc ngọc cốt, gân như là chuyện viển vông. Nhưng ta có cách"
"..." Im lặng chốc lát, Nguyệt Linh liếc mắt nhìn Phương Bình, bình tĩnh nói: "Ngươi rèn được ngọc cốt đi rồi hãng nói với bản cung mấy lời này!"
Phương Bình cười nói: 'Chuyện sớm muộn thôi, ta vừa thăng cấp, cho nên hơi chậm một chút!"
Nói xong, Phương Bình biến đổi da thịt, da thịt long lanh, màu xanh ngọc lấp lóe, hắn cười ha hả, nói: "Không phải ngọc cốt, nhưng cũng đang ở quá trình kim cốt qua ngọc cốt, nhìn này, bao nhanh! Ta mới rèn có một ngày thôi, bình thường chẳng muốn phí tinh lực làm mấy chuyện như này..."
Nguyệt Linh: ˆ...'
Mệt thằng này ghê!
Phương Bình thích khoe mẽ, hay ra vẻ, mà làm được đến mức này, bà cũng không còn lời nào để nói, bà rất muốn đấm bay Phương Bình cho khuất mắt! Nhưng nhìn da thịt lấp lóe màu xanh ngọc, Nguyệt Linh cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Sao lại nhanh như thết
"Muốn làm gì?" Nguyệt Linh trực tiếp hỏi.
Phương Bình cười ha hả nói: "Tiền bối, đơn giản lắm! Mấy ngày sắp tới, ta muốn làm vài chuyện, đại khái vì để đề phòng ta, địa quật hẳn sẽ xuất động Thiên Vương. Ba vị Thiên Vương, không ai dễ trêu cả, lão Trương kiềm chế một người, Trấn Thiên Vương kiếm chế một người, ta sẽ nghĩ cách nhờ Chú Thần Sứ kiêm chế một người..."
"Vậy còn tìm bản tọa làm cái gì?"
Phương Bình cười nói: "Mấy tên địa quật âm hiểm lắm! Thực lực của lão Trương và phân thân Chú Thần Sứ gộp lại chắc cũng chỉ đủ để chặn một người, thời khắc mấu chốt, không chặn được bọn họ."
"Ngươi muốn bản cung giúp ngươi kiềm chế một người, ngươi muốn cướp đoạt Thiên Vương Ấn và Thánh Nhân Lệnh?”
Phương Bình kinh ngạc nói: "Tiên bối thông minh tuyệt đỉnh!"
Nguyệt Linh cảm thấy Phương Bình đang giễu cợt mình, người tỉnh tường đều có thể nhìn ra, mấy vị Thiên Vương địa quật sao có thể không rõ tâm tư của Phương Bình, họ vẫn luôn đề phòng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận