Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1853: Hợp Tác Vui Vẻ (2)

Phương Bình thản nhiên nói: "Nếu là như vậy, đại vương sẽ triệt để trở mặt với Chân Vương vùng cấm! Đối phương nhất định sẽ cực kỳ hận đại vương, chỉ là lần này, Phương mỗ bảo đảm, nếu có Chân Vương dám vào vực truy sát đại vương, lão tổ của Phương mỗ và Chân Vương nhân loại nhất định sẽ tham chiến!
Ta thề dưới danh nghĩa của Chân Vương, lần này, trừ phi nhân loại thua, nếu không, Chân Vương địa quật không vào được ngoại vực, đây là luật thép!
Phải xem đại vương có dám đánh cược hay không…"
Phương Bình yên lặng một lát, sau đó lạnh nhạt nói: "Đại vương có thể suy tính một chút, ta cũng phải tính toán một chút, dù sao đại vương không hẳn có thể làm được đến một bước này, ta cảm thấy đưa đại vương đến các vực khác là tốt nhất.
Lần trước ta đã nói việc này, lần này, đại vương vẫn có thể cân nhắc.
Vực Nam Thất không thể giữ đại vương, nếu đại vương đồng ý, ta có thể đưa đại vương đi những vực khác. Chẳng qua là nếu đi chỗ khác… đại vương phải làm đàn em của yêu khác, có lẽ lần này là một cơ hội hiếm có!"
"Gào gào!" Giảo rất nôn nóng, nó vặn vẹo cơ thể, nó còn có lựa chọn khác?
Đi những vực khác hay là ở lại làm Yêu Vương của vực Nam Thất?
Phải lập công... Làm sao lập công?
Triệt để trở mặt với Chân Vương vùng cấm có ổn không?
Giảo bối rối, khó xử! Nó vốn chỉ muốn cầu sống, nhưng hiện tại đầu bếp đưa ra cho nó thật nhiều lựa chọn, thậm chí còn sắp xếp xong đường lui cho nó. Còn có thể đi những vực khác, chuyện lần trước đầu bếp hứa, lần này cũng có thể làm được.
Nhưng mình chỉ là vì cầu sống thôi sao? Mình muốn trở thành Yêu Vương duy nhất của vực Nam Thất! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một!
Ban đầu nó chỉ nói vậy theo bản năng thôi, không ngờ đầu bếp lại giúp nó sắp xếp rõ ràng.
Khó chọn ghê! Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Giảo bỗng nhiên buồn buồn gào lên.
"Bản vương đồng ý!"
Phương Bình hơi khựng lại… Ngươi không phải không biết nói tiếng người à?
Vừa rồi, trong đầu hắn là âm thanh từ lực lượng tinh thần truyền âm, Giảo đại khái là quá cuống nên trực tiếp truyền âm… Chỉ là… giọng non quá!
Phương Bình hơi ngây người, thậm chí có chút buồn cười, đừng nói Giảo… vẫn còn là con nít nha? Giọng truyền âm này quá non nớt! Giảo năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Hơn trăm tuổi chứ? Lẽ nào yêu tộc trăm tuổi vẫn chỉ là một đứa bé?
Giảo đại khái cũng vừa mới phản ứng được, bỗng nhiên thẹn quá hóa giận, mắt to trợn trừng nhìn Phương Bình, tiếp tục gào lên, lần này không truyền âm nữa.
Nó là Giảo đại vương! Không thể truyền âm, dễ bị người cười nhạo, nó chỉ gào, đó là ngôn ngữ của loài thú, đầu bếp không hiểu là do hắn ngu.
Phương Bình cũng không cười nhạo nó, hóa ra ngươi không phải không biết tiếng người, do mình cả nghĩ quá rồi.
Nghe Giảo đáp, Phương Bình cười cười, mở miệng nói: "Giảo đại vương không nghĩ lại sao? Đồng ý thì cũng phải lập đại công mới được, hơn nữa, còn phải thống lĩnh yêu tộc, một khi yêu tộc dưới trướng ngươi không phục ngươi, cuối cùng xảy ra chuyện thì cũng phiền lắm.
Việc này, không đơn giản. Làm Yêu Vương cần thực lực và uy vọng, đại vương không hẳn có thể áp chế những yêu tộc khác."
"Gào gào gào..."
"Giết gà dọa khỉ?" Phương Bình cười nói: "Đại vương muốn để ta giết một số yêu tộc không nghe lời ngươi, còn lại giao cho ngươi?"
"Gào!"
"Đại vương muốn ăn thịt một ít yêu tộc khác, lên cấp chín rồi mới thống soái yêu tộc?"
"Gào!"
"Cái này cũng không phải là không được..."
Phương Bình ngừng một chút nói: "Nhưng có một số việc, Phương Bình ta vẫn phải nói rõ trước. Nếu đại vương không muốn ra tay, thật ra ta vẫn có thể hỗ trợ đại vương lên cấp chín, Phương Bình cũng không có yêu cầu gì khác.
Nhưng nếu đại vương muốn làm Yêu Vương, kết quả, lên cấp chín lại có tâm tư khác… Phương Bình không để ý, nhưng chưa chắc tuyệt đỉnh nhân loại sẽ bỏ qua, đến lúc đó, đại vương sẽ gặp phiền toái!"
Giảo vội vàng gật đầu, nó hiểu điều này.
Sau đó, Giảo lại rống lên vài tiếng, có phần do dự, nếu quá nguy hiểm, nó không muốn làm. Phương Bình cười nói: "Thật ra cũng đơn giản thôi… Không cần đại vương ra tay chính diện tác chiến, một mình Ma Võ cũng đủ hủy diệt vực Nam Thất rồi! Ta chỉ là tìm cớ cho đại vương mà thôi… Như vậy đi…"
Phương Bình như đang suy nghĩ cái gì, một lát mới nói: "Đại vương làm cái khác, không liên quan đến đại chiến là được. Ngươi thống lĩnh yêu tộc tấn công thành trì không có cấp chín! Cướp mỏ khoáng, cái này xem như công trạng với nhân loại, cướp khoáng của địa quật được xem là trở mặt với địa quật.
Nhân loại không cần một Yêu Vương dây dưa không rõ với địa quật, nếu đại vương đồng ý thì làm, không thì thôi!
Về phần cướp mỏ khoáng, bây giờ vực Nam Thất có 12 mỏ khoáng, nếu đại vương có thể cướp hết thì 8 mỏ cho đại vương di chuyển đến Giới Vực để yêu tộc tu luyện, ta lấy 4 mỏ để về báo cáo. Nếu đại vương đồng ý thì làm, không thì thôi.
Còn một chuyện nữa, chúng ta phụ trách tiêu diệt võ giả cấp chín của đối phương, nếu đại vương muốn lấy nhiều mỏ quặng thì cũng phải ra tay ngăn chặn cấp bảy cấp tám của họ.
Đương nhiên, không phải đẩy hết trách nhiệm cho đại vương, ta sẽ ra tay khi thích hợp.
Ta muốn nói rõ những thứ này, để tránh đến lúc đó, đại vương lại bảo ta không nói rõ ràng."
Phương Bình than thở: "Đã xảy ra chuyện lần trước, bây giờ ta cũng không dám hứa hẹn, ngoài ra, ta cũng phải nói trước một chuyện, chuyện phân phối mỏ khoáng… Nếu đại vương lấy phần nhiều, tuyệt đỉnh nhân loại có lẽ sẽ bất mãn, nhưng nếu chia đôi thì chắc là có thể.
Ta đã nói rõ mọi chuyện, đại vương chọn như thế nào là quyết định của đại vương."
Phương Bình thành khẩn, ra vẻ như ta đã móc tim móc phổi cho ngươi rồi, ta rất lo cho ngươi, mọi chuyện cũng đã nói rõ ràng cho ngươi biết hết rồi.
Nếu ngươi muốn làm thì làm.
Không làm… Ta sẽ thịt ngươi làm thần binh! Mẹ nhà ngươi, ăn của ta bao nhiêu thứ, nhả ra hết cho ta. Ngươi thật sự cho rằng ngươi dễ lấy đồ của ta như vậy?
Về phần giúp Giảo tăng cấp chín, Phương Bình cảm thấy nếu ăn thịt yêu thú khác có thể giúp nó lên cấp thì cứ hỗ trợ thử xe, không cần dùng tiền của mình.
Giảo lên cấp chín thì mọi chuyện cũng dễ làm hơn nhiều. Hơn nữa, vừa đột phá cấp chín, Giảo cũng không thể làm nên chuyện gì.
Giảo trầm mặc một hồi, sau đó bỗng nhiên rống lên một tiếng.
Phương Bình cười nói: "Ngươi muốn hỏi về sa mạc Vạn Nghĩ là Bách Thú Lâm?"
Phương Bình cười ha hả, nói: "Hai chỗ cấm địa này lần này cũng sẽ phải rời đi… Nếu không rời đi, chúng nó cũng phải nương nhờ vào Giảo đại vương mới được, nếu không, bọn ta sẽ tìm thời cơ thích hợp tiêu diệt chúng nó!
Đương nhiên, hiện nay không đánh rắn động cỏ, chờ thêm một khoảng thời gian nữa sẽ thích hợp hơn. Nếu Giảo đại vương muốn thu phục thì có thể thử. Nếu không được thì để bọn ta tiêu diệt chúng nó làm thần binh. Vừa khéo, ta còn đang đau đầu, nếu Giảo đại vương thống lĩnh một nhóm yêu thú, thiếu thần binh, làm sao ta báo cáo được! Bây giờ thì ổn rồi, lấy chúng nó bù lại!"
Nói xong, Phương Bình lại bổ sung: "Đúng rồi, nếu Giảo đại vương muốn làm Yêu Vương, còn thiếu một cái danh nghĩa! Danh nghĩa với nhân loại! Đến lúc đó, nhân loại sẽ sắc phong cho đại vương vài danh hiệu như Ma Võ Thủ Hộ Thần Thú, Giảo đại vương thấy có được không?"
Giảo thờ ơ gật gù, tùy ý, ta không để ý. Ta chỉ quan tâm lợi ích thực tế!
Trở thành Yêu Vương vực Nam Thất, đột phá cấp chín, đều là chuyện mà nó tha thiết ước mơ.
Tấn công 12 tòa thành, giải quyết nhân loại địa quật cấp bảy cấp tám… hình như cũng không phải là chuyện lớn.
Cướp mỏ khoáng cuối cùng phải chia đôi, điều này khiến Giảo không dễ chịu, nó muốn tất cả mỏ khoáng đều là của nó. Nhưng nó cũng biết đó là chuyện không thể nào! Nhân loại sẽ không cho nó cơ hội đó!
Rất nhanh, Giảo hạ quyết tâm, đánh cược một lần! Nếu không cược, không có cái gì cả, mình còn phải tha phương cầu thực, rời khỏi vực Nam Thất, nó không muốn. Đánh cược có lẽ có phần thắng lớn hơn!
Thế là, Giảo lại gật đầu, nó có chút không thể chờ đợi được nữa rồi.
Khi Hàm Dương tiểu đệ của nó còn đang suy nghĩ chiếm núi làm vua thì nó và đầu bếp đã bắt tay nhau lập kế hoạch trở thành Yêu Vương, tầm nhìn của mọi người khác nhau, quả nhiên những thứ cân nhắc cũng không giống nhau.
"Gào gào gào..." Giảo thấp giọng gào lên, tâm tình vui vẻ không ít.
Nếu đã hạ quyết tâm, nó sẽ chuẩn bị làm lớn, theo đầu bếp, hẳn là không thành vấn đề.
Lần trước cũng xui, chọc giận Hòe Vương, nếu không, có lẽ lần trước nó đã lên cấp chín rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận