Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1961: Ta Muốn Làm Kỳ Thủ (2)

Trên đỉnh Ngự Hải Sơn, đối diện với nhóm Chân Vương địa quật, Chiến Vương cười cười, truyền âm nói: "Bình Sơn Vương nhát gan sợ sệt chạy nhanh thật! Lần này ta định nhắm vào hắn, muốn xử hắn đầu tiên, không ngờ lão già này khôn khéo thật, chạy mất rồi!"
Tô gia lão tổ cũng truyền âm nói: “Không cần nhắm vào kiểu Chân Vương không phải chủ chiến này. Chân Vương có mặt hôm nay đều có thể giết! Trúc Vương, Thanh Lang Vương, Hòe Vương, Tùng Vương yếu mà hiếu chiến lắm, chúng ta có thể tạm thời buông tha Cơ Hồng, nếu Bình Sơn Vương đã đi rồi thì kệ hắn."
Lý Chấn cũng nói: "Hai vị lão tổ, hôm nay Trương Đào chắc chắn muốn khai chiến tuyệt đỉnh! Mặc kệ chiến cuộc cấp chín như thế nào, hắn cũng muốn khai chiến… Lát nữa nhờ hai vị lão tổ cố gắng tiêu diệt hai trong bốn người nhóm Hòe Vương! Ta đối phó Phong Vương!"
“Ngươi được không đó?” Chiến Vương hỏi: “Ngươi chớ xem thường Phong Vương, nơi này có hắn và Bách Sơn Vương mạnh nhất, Hoa Vương cũng không kém! Ba người này, thực ra cũng ngang tầm chúng ta...”
“Thử xem sao!” Lý Chấn cười nói: "Ta kiêm cả Phong Vương và Hoa Vương! Nếu Trương Đào đến thì để hắn giữ chân Bách Sơn Vương! Tử La Vương và Cơ Hồng… cũng giao cho hắn luôn! Hai vị lão tổ chỉ cần đối phó bốn Chân Vương nhóm Hòe Vương là được!"
Chiến Vương liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt khẽ nhúc nhích, cười nói: "Rất tự tin đấy, ngươi muốn đánh với Phong Vương và Hoa Vương? Trương Đào từng nói, Phong Vương có lẽ đã bước ra con đường thứ hai, với thực lực hiện tại của ngươi, đơn độc đối phó hắn còn chẳng phải là đối thủ, huống chi còn thêm Hoa Vương."
Lý Chấn không hé răng, Tô gia lão tổ bên cạnh nói: "Đừng hỏi, nếu hắn tự tin thì cứ để hắn làm! Nhưng những người ở đây chưa chắc đã là toàn bộ…"
Lý Chấn nhanh chóng nói: "Ta đã thông báo lão tổ nhà họ Khương, Trịnh, Thẩm, Lưu, Mạnh, đến thời điểm mấu chốt, họ đều sẽ chạy đến!"
Thành Trấn Tinh có 13 nhà, Dương gia đã sa sút, chỉ còn 12 vị tuyệt đỉnh, không tính Lý Chấn.
Trần gia lão tổ phải phòng ngự đường nối Ngự Hải Sơn, lối đi kia không thể từ bỏ, cho nên bình thường ông ấy và Trấn Thiên Vương sẽ không ra mặt.
10 vị lão tổ còn lại đều có thể điều động. Nơi này đã có hai người, Lý Chấn lại thông báo thêm 5 người, Chiến Vương và Tô gia lão tổ đều hơi nhíu mày.
Mấy tên nhóc thời tân võ này xem ra lần này muốn chơi lớn rồi.
...
Cũng trong lúc đó, trong Ma Đô địa quật, đại chiến vẫn đang kéo dài.
Viện quân của nhân loại tăng nhanh, nhóm Trần Diệu Tổ vẫn chỉ có 4 người, nhưng phía Lý Đức Dũng ngày càng có nhiều người!
Thương Miêu một lần tiêu diệt 12 cấp chín, vốn nơi này có gần 50 cấp chín, chớp mắt chỉ còn hơn 30 người.
Nhóm Lâm Long 5 người đến cứu viện đầu tiên, phía Giảo cũng có năm vị yêu tộc cấp chín và rất nhiều yêu tộc cấp bảy cấp tám tham chiến.
Như vậy, nhân số song phương đã tương đương.
Từ lúc bắt đầu chém giết đến giờ, phía nhân loại vẫn chưa rơi xuống hạ phong.
Càng về sau, 10 vị cường giả cấp chín nước ngoài từ phía thành Hi Vọng tiến vào, phía địa quật đã biến sắc!
Ban đầu nhân số gấp đôi gấp ba đối phương, đến hiện tại, bọn họ ngày càng ít người hơn rồi! Nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ sớm đi đời nhà ma.
“Đáng chết! Chết tiệt! Những người khác đang làm gì?”
“Người đâu!”
“...”
Những người này cũng phẫn nộ, những người truy sát Phương Bình đâu? Nhóm người vây giết Trương Vệ Vũ đâu? Mấy chục người vây giết có vài người, lẽ nào đánh mãi không xong, không đến cứu viện bọn họ được sao?
Bọn họ sợ hãi.
Khi cảm nhận được người của 5 thánh địa đến viện trợ, Lý Đức Dũng gầm dữ dội nói: "Vây giết bọn họ! Báo thù cho lão Khổng!"
Trận này, càng đánh càng nhiệt huyết sôi trào!
Viện quân không ngừng, không còn một mình chiến đấu! Thậm chí, nhân số của Hoa Quốc lần này không hề rơi vào thế yếu. Không phải đánh tức tưởi như trong quá khứ!
Hơn nữa, hiện tại còn có xu thế lấy nhiều đánh ít, đây là lần đầu tiên có chuyện như thế này từ khi địa quật khai chiến với họ. Trước đây, nhân loại đều phải chấp nhận lấy ít đánh nhiều, địa quật luôn luôn có viện quân không ngừng, nhân loại phải chịu chèn ép, rất uất ức.
Nhưng lúc này, tuy cường giả địa quật vẫn rất nhiều, nhưng bọn họ cuối cùng đã chân chính được hưởng cảm giác chiếm ưu thế về người.
Càng lúc càng có nhiều cường giả đến trợ chiến, điều này khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào, chiến ý nồng đậm!
"Nhanh lên, tiêu diệt bọn họ, trợ giúp những người khác!"
Nhóm người Lý Đức Dũng vốn có 18 người cấp chín, sau đó có Lâm Long và Giảo cùng với đám yêu tộc của nó, là 28 vị cấp chín.
Không chỉ có cấp chín đến, còn có lượng lớn cấp tám cũng đến tham chiến, hiện tại lại có thêm 10 vị cấp chín đến trợ chiến, nhân số bên này đã vượt qua đối phương.
Nhân loại có thể một đánh hai mà vẫn không thua, huống chi là khi nhân số đông hơn!
Mọi người đua nhau phát huy thực lực của mình. Không chỉ có một hai người có thể đánh nứt không gian.
Tiếng chém giết rung trời!
Phía địa quật liên tục bại lui. Đó là khi 10 người của 5 thánh địa còn chưa đến.
Thấy tình thế không ổn, có người hét lớn: "Rút lui! Lui về phía Bắc!"
Bên kia có viện quân! Có mấy chục người ở bên đó! Nhưng chẳng biết vì lý do gì bọn họ lại dậm chân tại chỗ không đến, khiến nhóm người ở đây tức giận không thôi.
Bọn họ đã rơi vào thế yếu, viện quân chậm chạp không đến, nếu còn tiếp tục như thế, người chết ngày càng nhiều, sẽ bị nhóm võ giả phục sinh ở đây kẹp cổ mất.
Cường giả địa quật vừa đánh vừa lui.
Trong không trung liên tục có tiếng nổ, thường xuyên có cường giả ngã xuống. Có võ giả địa quật, cũng có võ giả nhân loại. Nhưng song phương không để ý điều này.
Đánh đến mức này, mặc kệ người rơi xuống còn sống hay đã chết thì đều đã mất đi sức chiến đấu, phải xem đến cùng, bên nào thắng.
Bên nào thắng thì bên đó sẽ đi dọn dẹp chiến trường, kẻ địch không chết đều sẽ không thoát khỏi.
Mấy chục cấp chín hỗn chiến, trong đó có không ít cường giả cấp bảy, cấp tám, hai bên giết trời đất biến sắc, ánh đao bóng kiếm, quyền ảnh chưởng ấn dày đặc trong hư không.
Dù biết phía trước có viện quân của kẻ địch, phía nhân loại cũng sục sôi sát khí.
Cho bọn họ gặp nhau rồi giết luôn một lượt.
Trong nhóm cường giả cấp tám, Lý Hàn Tùng như ngọn cờ đi đầu. Nhân vật thiên kiêu của võ đại như hắn lần đầu tiên thể hiện cho mọi người biết cái gì gọi là phòng ngự vô địch!
Lý Hàn Tùng mặc thần khải, tiếng quát rung trời. Cả người phát ra ánh sáng vàng chiếu rọi trời đất!
Đối thủ của hắn là một vị cường giả bản nguyên đỉnh cao, xuất chiêu có thể xé nứt không gian. Nhưng khi vết nứt xẹt qua thần khải, ngoại trừ tiếng ma sát chói tai, lại chẳng thể đánh vỡ thần khải, điều này khiến người kia cực kỳ uất ức!
Đối phương không phải đối thủ của hắn, không, đối phương thậm chí chẳng có sức đánh trả! Chỉ được cái chịu đòn! Đối phương không quan tâm hắn đang đánh với ai, chỉ chăm chú quấn lấy hắn, không nói lời nào, chỉ không cho hắn rảnh tay tập trung chiến đấu.
Dưới tình huống như vậy, đánh một người đánh hoài không chết, lại bị đối phương quấn lấy, khác nào chờ chết!
Những người khác dường như cũng đã phát hiện ra điều này, Lý Đức Dũng gào lên: "Đừng để ý đến hắn! Quấn lấy cấp chín yếu!"
Quấn lấy ai, giết người đó! Nhóm cấp chín yếu không đánh chết được Lý Hàn Tùng, nếu bị hắn quấn lấy, mấy chục người hỗn chiến, kiểu gì đối phương cũng bị đánh chết!
Lý Hàn Tùng nghe vậy, lập tức thay đổi chiến lược, chuyên nhắm vào nhóm cấp chín yếu.
Có vài cường giả cấp chín yếu đang giao chiến với nhân loại, vừa nhìn thấy hắn thì sợ mất mật, lập tức chạy trốn!
Tránh một vị cường giả cấp tám không khó!
Đối phương có thần khải, phòng ngự vô địch, rất khó đánh chết. Nếu muốn giữ chân đối phương, một giây là đủ. Nhưng chỉ cần bị khống chế trong một giây thôi cũng đủ về trời rồi.
“Đừng chạy!” Lý Hàn Tùng rống to!
Hắn rất tức, tốc độ của hắn không đủ nhanh, không đuổi kịp!
Sau một giây, Lý Hàn Tùng hét lớn: “Các vị giúp ta!”
Dứt lời, hắn quay lưng, cúi người với vào Bắc Cung Vân, đưa mông ra, ý bảo hãy đá hắn một phát!
Đá ta, đá mạnh vào, ta bay theo đâm chết bọn họ, dù không thể đánh chết thì cũng có thể giữ chặt một người!
Bắc Cung Vân nhất thời ngẩn người, phương thức chiến đấu của thằng nhóc này… thật đặc biệt!
Nghĩ thì nghĩ, Bắc Cung Vân cũng không hề chậm chạm, lập tức dốc hết sức đá ra một cước!
Bọn họ nhìn thần khải của Lý Hàn Tùng mà ao ước! Chỉ tiếc tên này quá yếu, nếu không, để hắn xông vào giữa chiến trường, phòng ngự vô địch, nếu có thực lực tiêu diệt cấp chín nữa thì vô địch rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận