Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2600: Vô Địch

Trong Thiên Phần giả, cường giả các phe đều muốn biết trong đại trận thất trọng thiên đang cất giấu thứ gì.
Ở tổng bộ tà giáo, Phương Bình đã đến một trong ba đại bảo địa - Thiên Mộc Lâm. Thiên Mộc Lâm, một gốc cổ thụ của Thiên Giới. Phương Bình vốn nghĩ dù Thiên Mộc Lâm có lớn đến đâu, hắn cũng có thể bình tĩnh tiếp thu. Nhưng khi nhìn thấy bản thể của Thiên Mộc Lâm, Phương Bình vẫn bị chấn động, bản thể của yêu thực tuyệt đỉnh, lớn vô cùng.
Hiện tại, Phương Bình đang ngự không, dù đang cách rất xa, Phương Bình vẫn có thể nhìn thấy cây cổ thụ cao đến tận trời kia!
Thật sự là cao đến tận trời, không thể nhìn hết toàn bộ cây. Phương Bình ngước lên, với thị lực của hắn, vẫn không thấy được tán cây!
Không chỉ cao, mà còn to! Vô cùng to lớn! Đường kính của gốc cây già có hơi ngả vàng này tuyệt đối hơn ngàn mét!
Diện tích ít nhất cũng hơn 80 ngàn mét vuông! Chỉ tính mỗi cái thân cây đã chiếm hơn 120 mẫu!
Đó là còn chưa tính đến tán cây và rễ phụ, một ít bộ rễ phụ đã biến thành đại thụ che trời, một cây mọc thành rung!
Thiên Mộc Lâm lớn vô cùng!
Phạm vi bao trùm của Thiên Mộc rộng hơn ngàn mẫu đất, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục mở rộng. Toàn bộ khu vực xung quanh đều là địa bàn của nó.
Tổng diện tích gần trăm kilomet vuông!
Diện tích này tương đương với một thành nhỏ, cũng tương đương với một gốc cây bao trùm toàn thành.
Phương Bình chấn động, đám người đi theo hắn cũng chấn động, không phải ai cũng từng tới ba đại bảo địa. Phương Bình mang theo 18 người, chỉ có một người từng tới Thiên Mộc Lâm. Vân Sinh mà Phương Bình đang ngụy trang thật ra cũng chưa từng tới, tuy nói Thiên Mộc Lâm là cơ duyên, nhưng người có thể nhận được cơ duyên cũng quá ít, Thiên Mộc Lâm cũng có nhân vật nguy hiểm, không phải ai cũng thích tới đây. Phương Bình từng xem kha khá thông tin về Thiên Mộc Lâm trong tình báo chín sao, bao gồm cả những thông tin mà rất ít người biết. Thiên Mộc Lâm, Phong Vân đạo nhân đã tới.
Dựa theo điều tra của Phong Vân đạo nhân, cây cổ thụ này có thể chính là cái cây đầu tiên được sinh ra trong trời đất, cũng không phải là không thể trở thành Yêu thực, mà là quá mạnh, ý thức lại không đủ mạnh, hiện đang ở trạng thái ngủ say. Ý thức không đủ mạnh, không thể khiến toàn bộ Thiên Mộc khôi phục, cho nên mới gây ra trạng thái không có ý thức. "Điện hạ!" Lúc Phương Bình đang bận suy nghĩ thì bên cạnh, người lãnh đạo lần này, cũng là cường giả cấp chín chặng chín tên Vân Hạc nhỏ giọng nói: “Chỗ này thường sẽ có một số hậu duệ của Chân Thần, thậm chí hậu duệ của Đế Tôn đến quan sát cơ duyên, điện hạ thân phận quý trọng, mong điện hạ cẩn thận một chút...” Nghĩa là, nên khiêm tốn một chút.
Thân phận của Vân Sinh không thấp, nhưng tuy Địa Phi Chân Quân là Chân Thần, thực lực lại không phải quá mạnh, chỉ tầm tuyệt đỉnh chặng bốn, chặng năm. Đương nhiên, người khác cũng không hiểu rõ thực lực của Chân Thần lắm, chỉ có thể phán đoán đại khái.
Phương Bình hiểu một ít, thực lực của Địa Phi Chân Quân cũng ổn, hắn xếp hạng trên Địa Chu, cũng không phải xếp hạng sau chót trong nhóm 72 Thần Chủ. Nhưng xếp hạng thì cũng chỉ là xếp hạng thôi, Địa Phi chưa chắc đã mạnh hơn Địa Chu. Phương Bình cảm thấy hai người bọn họ chắc là kẻ tám lạng người nửa cân.
Đám thuộc hạ rất cảnh giác, Phương Bình lại không quá lo, bây giờ tà giáo chỉ có hai cấp Đế, một người còn không ở tổng bộ tà giáo. Địa Kiệt và Lôi Đình bất hòa, Địa Kỳ và Địa Phi quan hệ không tệ. Kẻ mà Phương Bình đang giả trang hẳn là cường giả đỉnh cấp trong số cường giả đời thứ hai.
Dù có là hậu duệ của Đế Tôn, thì cũng phải có Đế Tôn ở đây mới được, ở tà giáo, trừ hậu duệ của Lôi Đình, Địa Kiệt, Địa Kỳ cần phải cẩn thận một ít, thì những người khác căn bản không cần phải ngại. Cũng chẳng cần phải sợ Phong Vân đạo nhân!
Hắn cũng không có ở đây, đắc tội thì đắc tội, có khi lúc hắn về, Phương Bình đã đi rồi.
Vân Hạc nói một câu, lại lo bị Phương Bình trách cứ, bèn nói thêm: "Nhưng điện hạ tới đây, chắc cũng sẽ không có tên nào có mắt không tròng dám đến chọc điện hạ...
Phương Bình cũng cảm thấy như vậy. Thân phận cao rất có lợi, đặc biệt là bây giờ, Thần Chủ chết không ít, một số khác đã vào Thiên Phần.
Nhưng bọn họ vừa mới nói xong... Phía sau, trên bầu trời, tám con yêu thú cực lớn kéo theo một chiếc xe ngựa xa hoa vô cùng, ngự không bay tới.
Bên ngoài xe ngựa, một vị cường giả cấp chín điều khiển đám yêu thú đang đấu đá lung tung, dù nhìn thấy đám người Phương Bình cũng quát lạnh: "Mau tránh ra, xe của Viêm Hoàng đế tử, những người không liên quan mau tránh ra!"
Viêm Hoàng đế tử!
Hậu duệ của một vị Đế Tôn, xét từ dòng họ có thể nhận ra, đối phương là hậu duệ của Hỏa hộ pháp. Ba đại hộ giáo, tám đại hộ pháp, 3 vị hộ pháp đã chết, Hỏa hộ pháp chưa chết, đương nhiên, hắn cũng không ở tổng bộ tà giáo, thân phận khá là thần bí, e là bên ngoài cũng có thân phận riêng. Lần này cũng không biết là có vào Thiên Phần hay không.
Giờ khắc này, xe của Viêm Hoàng đế tử đi ngang qua, rất hung hăng. Cũng khó trách đối phương hung hăng, con trai của Đế Tôn, Hỏa hộ pháp chưa chết, đối phương có tư cách hung hăng. Hơn nữa, dựa theo tình báo của Phương Bình, hắn... cũng có chút thông tin về Viêm Hoàng.
Viêm Hoàng, cường giả bản nguyên chặng mười, vốn có thể thăng cấp Chân Thần, nhưng nhiều năm trước xông tới đảo Thiên Vân, bị đảo chủ đánh tan bản nguyên, suýt chút đã thân tử đạo tiêu, cũng khiến con đường thăng cấp bị đứt đoạn.
Còn vì sao đảo chủ đảo Thiên Vân lại ra tay, không một ai biết, nhưng bọn họ như nước với lửa là sự thật. Thủy hộ pháp và Hỏa hộ pháp vốn bất hòa, hai bên đánh nhau không ít lần, Viêm Hoàng bị bắt lấy nhược điểm, đảo chủ đảo Thiên Vân cũng không ngại thuận tay phế bỏ Viêm Hoàng.
Hắn cũng không ra tay quá tàn nhẫn, chỉ gây tổn thương bản nguyên, không giết Viêm Hoàng, cũng không triệt để đánh tan bản nguyên của hắn, Hỏa hộ pháp tuy nổi giận, nhưng hai bên cũng không triệt để trở mặt. Phương Bình đang nhớ lại mấy thông tin này thì Vân Hạc đã hơi thay đổi sắc mặt, vội vàng nói: "Điện hạ... đi thôi"
Người bình thường, không né thì thôi. Dù có là những đế tử khác, không tránh cũng không sao. Nhưng Viêm Hoàng cực kỳ hận người của Thủy hộ pháp, chỉ một chút mâu thuẫn nhỏ cũng có thể gây ra đại chiến. Đối phương đương nhiên là có quyền hung hăng!
Tám con yêu thú kéo xe đều là cấp chín. Người điều khiển xe cũng là cấp chín, hai bên xe ngựa còn có 10 vị cường giả cấp chín hộ vệ, bên trong xe ngựa cũng có cấp chín, khoảng 7,8 vị. Gần 30 vị cường giả cấp chín, cũng không thiếu người mạnh.
Phương Bình mang theo 18 người, tuy cũng là cấp chín, nhưng trừ Vân Hạc, hơn một nửa đều là cấp chín yếu.
Nếu xảy ra xung đột, chắc chắn sẽ không đánh lại.
Phương Bình hờ hững, giờ khắc này, xung quanh cũng có cường giả phi hành, Thiên Mộc Lâm là bảo địa, không ít người tới đây tìm cơ duyên, không ít người đã nhận ra Phương Bình.
"Là Vân Sinh điện hạ"
"Lần này có trò hay rồi, trùng hợp thế nhỉ, gặp trúng Viêm Hoàng điện hạ"
"Hai vị này đều chỉ cách Chân Thần một bước, hai bên đã sớm bất hòa, bây giờ Thủy hộ pháp đã đi Thiên Phần Hỏa hộ pháp không biết có đi không."
"E là Viêm Hoàng điện hạ cố ý!"
Bốn phương tám hướng, chỗ nào cũng có người nghị luận, có người không hề che giấu, rõ ràng là muốn cho bọn họ nghe. Hai phái Thủy - Hỏa đã sớm bất hòa, nếu thật sự đánh nhau thì sẽ có trò vui để xem. Xe ngựa càng ngày càng gần. Phương Bình vẫn không có ý tránh đi. Vân Hạc có chút sốt sắng, nhưng cũng không dám nhắc Phương Bình nên lùi lại, đành phải ra hiệu cho những người khác, chuẩn bị sẵn sàng giao chiến!
Điện hạ cũng sĩ diện, bị người bắt nạt như vậy, không cam lòng chịu nhục cũng rất bình thường. Đáng tiếc lần này bọn họ phải xuất binh, không có đủ người, nếu không, Phương Bình cũng không phải sợ đám người bên phái Hỏa.
Trong xe ngựa, bọn họ đang ăn tiệc. Không gian bên trong xe ngựa rất lớn, không chỉ có Viêm Hoàng mà còn có hậu duệ của mấy vị cường giả khác. Bọn họ đều là thanh niên, ba nam một nữ.
Viêm Hoàng rất nổi bật, mái tóc dài màu đỏ, đồng tử cũng đỏ như máu. Giờ khắc này, Viêm Hoàng đang chậm rãi uống rượu, nhìn xuyên qua cửa xe đang mở, nhìn về phía Phương Bình, không nói câu nào.
1748 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận