Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1709

Trên vương tọa, sắc Lê vương chủ khó coi, cũng không nói nữa, tiếp tục nghe mọi người nghị luận.
Lúc này, Hoa Tề Đạo từ phía sau vương tọa đi tới, truyền âm nói vài câu. Lê vương chủ không nói gì, ngón tay nhẹ nhàng gõ vang một phen. Hoa Tề Đạo giống như nhận được mệnh lệnh, nhanh chóng rời đi.
...
Tại một cung điện khác - tổng bộ Thiên Thực Quân.
Hoa Tề Đạo đi vào, trầm giọng nói: "Lê thần tướng, có phát hiện gì không?"
Lê Thần tướng nhìn chằm chằm màn trời hồi lâu, bật hơi nói: "Không có bất cứ động tĩnh gì! Những người này vẫn luôn chú ý các vương phủ lớn, không khác gì thám tử bình thường..."
Hoa Tề Đạo nhìn về phía màn trời theo dõi phủ Lê Án, nói: "Tên Cận Ngọc Hoài này... chú ý hắn kỹ một chút! Lúc trước hắn từng bán một ít đan dược của Phục Sinh Chi Địa, có thể có chút vấn đề! Phía Lê Án tốt nhất đừng xảy ra vấn đề gì, vương chỉ có một mình Lê Án là con nối dõi thôi…"
"Yên tâm!" Lê thần tướng trả lời, hắn cũng là người nhà họ Lê, càng biết nặng nhẹ hơn Hoa Tề Đạo.
"Tên này thật kiên nhẫn!" Hoa Tề Đạo cảm thán một tiếng, nếu Phương Bình thật sự trà trộn vào hoàng thành, cơ hội bây giờ tốt như vậy mà còn không ra tay, đối phương rất nhẫn nại!
Nói xong, Hoa Tề Đạo lại nói: "Có khi nào là do Thiên Thực Quân gây động tĩnh quá to lớn, hắn không dám lộ diện?"
Lê Thần tướng nhẹ giọng nói: "Ý của Hoa soái là?"
"Để Thiên Thực Quân tập trung điều tra một số cửa hàng, rút bớt người từ các vương phủ lớn về. Về phần vương điện, các vị thần tướng sẽ không ở lại quá lâu, một khi họ về, hắn sẽ không dám xuất hiện nữa!"
"Được." Lê Thần tướng cũng không do dự, hắn là người nhà họ Lê, một khi vương chủ thật sự bị ép thoái vị, hắn cũng sẽ gặp chuyện. Nếu không phải vì vương chủ không cho phép, hắn thật sự muốn diệt hết đám vương tử kia.
...
Cũng trong lúc đó, tại phủ Triệu Hưng Võ.
Triệu Hưng Võ không đến hoàng đình nghị sự, lúc này, ông ngồi trong đại sảnh, trầm mặc không nói, im lặng thật lâu. Phía dưới, Bát trưởng lão vừa uống trà, vừa cười nói: "Đại trưởng lão, ngươi thật là thoải mái, chẳng như ta, ở đây như ở tù..."
Triệu Hưng Võ không để ý đến hắn, ngẩng đầu nhìn nóc nhà, ánh mắt hơi khác thường. Người theo dõi rời đi rồi?
Không chỉ là rời đi, cảm giác lực lượng tinh thần của Chân Vương mỏng manh cũng biến mất rồi.
Thiên Du Chân Vương đang tiến vào giai đoạn cuối cùng kết Thánh Quả sao? Không ai canh chừng mình, không sợ mình gây chuyện sao?
"Không đúng... Có gì đó không đúng!"
"Thần tướng vào cung nghị sự, bên mình lại không có ai canh chừng, cố ý tạo cơ hội cho mình? Hơn nữa, cảm giác có người lén lút giám sát mình, có người qua mặt được mình để giám sát mình?"
Triệu Hưng Võ rơi vào trầm tư, vương chủ muốn làm cái gì? Cần phải tính kế mình sao? Nếu như mình muốn ra tay, cần gì phải chờ đến bây giờ? Hay là, vương chủ có mục đích khác?
Nhất thời, Triệu Hưng Võ cũng không hiểu nổi.
...
Phủ Hòe Vương, Phương Bình vô cùng xem thường! Đây mà cũng gọi là vương phủ á? Phủ Hòe Vương to lớn, người trấn thủ chỉ là mấy tên cấp bảy, chẳng có được một vị cấp tám! Chân Vương kiểu này cũng quá thảm! Còn chẳng bằng phủ Phong Vương!"
"Cũng phải, phủ Hòe Vương không có vương tử, lúc trước còn có Hòe Mộc Thanh có hy vọng trở thành vương tử, kết quả chết quá sớm, Hòe Vương không còn ứng cử viên nào phù hợp, đành phải từ bỏ… Vương phủ không có nhân vật quan trọng, có mấy tên cấp bảy cũng được xem là tốt lắm rồi."
Phương Bình tự giải thích giúp Hòe Vương một câu, làm Chân Vương mà thảm quá, mình phải giữ thể diện cho hắn mới được.
"Ai bảo lão già nhà ngươi lần trước hô hào đòi giết ta, lần này, ta sẽ vét sạch vương phủ của ngươi!"
Vương phủ quá lớn nhưng cường giả chỉ có bấy nhiêu người, Phương Bình thu lại hơi thở, tùy tiện tìm nơi trèo tường nhảy vào, thành công vào trong vương phủ.
...
Một lát sau, một đội binh sĩ tuần tra vương phủ biến mất!
Phương Bình như vào chỗ không người, gặp phải một đội tuần tra thì ra tay ngay, dần dần, phủ Hòe Vương dường như đã nhận ra có gì đó không đúng.
Mấy vị thống lĩnh cũng không dám ngự không, mà bắt đầu tra xét chung quanh.
Phương Bình là cấp tám bốn tầng kim thân, bọn họ không phải là đối thủ của hắn.
Không bao lâu, có thống lĩnh biến mất. Lúc này, mấy vị thống lĩnh còn lại càng cảm thấy không ổn!
Một vị thống lĩnh lớn tiếng quát lên: "Tất cả mọi người tập hợp! Có gì đó không ổn, nhanh lên!"
Vừa nghe vậy, mấy vị thống lĩnh ở gần lập tức chạy đến, có người trầm giọng nói: "Không đúng, vương phủ vắng lặng quá, có người trà trộn vào sao?"
Một vị thống lĩnh khác cũng vội vàng cảnh giác, trầm giọng nói: "Thiên Thực Quân trước đó muốn tuần tra vương phủ, có lẽ kẻ trộm thật sự ẩn nấp trong vương phủ, Hòe Bình, có nên báo cho Thiên Thực Quân không?"
Hắn hỏi Hòe Bình, người vừa mới lớn tiếng gọi mọi người tập hợp. Hòe Bình nhìn bốn phía, âm trầm nói: "Không vội! Gọi mọi người tập hợp, xem xem có xảy ra chuyện gì hay không, bây giờ thông báo cho Thiên Thực Quân, thể diện của phủ Hòe Vương vứt ở đâu?"
Vừa nói xong, Hòe Bình bỗng nhiên lấy căn phòng hoàng kim nhốt đám người lại, sau đó bạo phát lực lượng tinh thần tiêu diệt nhóm võ giả trung cấp mới chạy đến, mở miệng chửi mát: "Làm gì? Ta trả lời không đúng tiêu chuẩn sao? Sao các ngươi lại có sát tâm?"
Phương Bình cảm thấy rất oan ức! Ta vừa ăn cướp vừa la làng, gọi các ngươi tập hợp, ngươi hỏi ta, ta trả lời rất theo tiêu chuẩn mà! Thông báo cho Thiên Thực Quân đúng là mất mặt lắm chứ bộ. Làm gì phải nổi sát tâm lên chứ?
"Ngươi là ai?" Mấy tên thống lĩnh bị nhốt lại kinh hãi, lớn tiếng quát!
"Kêu gào cái gì, không ai nghe đâu! Nói mau, vừa rồi, ngươi làm sao phát hiện ra, cho các ngươi ba giây, ta đếm tới ba!"
"Ba... Ầm ầm!"
Phương Bình mới vừa nói xong, lập tức đếm số "ba" rồi tung chiêu ngay và luôn, lần này không chấn nhiếp bọn họ, mà trực tiếp mạnh tay, hắn quát khẽ, nắm đấm cuồn cuộn lực lượng phá diệt, chớp mắt đánh một vị cấp bảy thành thịt vụn!
"Rác rưởi, cấp bảy cũng dám đấu với ta!"
"Đáng chết!" Hai người còn lại thấy vậy, vô cùng sợ hãi, cũng rất giận dữ!
Không phải nói đếm đến ba sao?
Hai người sợ hãi, cũng không dám đấu với Phương Bình, chỉ vội vàng công kích vách tường, muốn đánh vỡ lao tù.
Nơi này quá chật hẹp! Dù võ giả cấp bảy gặp phải cấp chín yếu, chỉ cần cho họ một chút không gian, ít nhất cũng không đến nỗi bị diệt gọn trong một giây!
Võ giả cận chiến là nguy hiểm nhất! Nhưng hiện tại, không muốn cận chiến cũng phải cận chiến, hai người điên cuồng công kích vách tường, nhưng qua hồi lâu, vách tường không hề có vết nứt nhỏ nào cả!
Sắc mặt hai người triệt để thay đổi, không nói hai lời, xoay người đánh về phía Phương Bình!
Phương Bình không tránh không né, để mặc hai người kia đánh trúng hắn. Ánh vàng trên người chói lóa, Phương Bình rất hưởng thụ nói: "Đánh đi, ta không thiếu vật chất bất diệt! Các ngươi tự bạo đi, tiết kiệm công sức giúp ta!"
"Vô liêm sỉ, ngươi đến cùng là ai?"
"Ta là Phong Diệt Sinh!"
Ngay lập tức, Phương Bình biến hình thành dáng vẻ của Phong Diệt Sinh.
Đây là năng lực của cấp tám, mấy vị thống lĩnh này không lạ gì. Nhưng khi khí tức của Phương Bình cũng biến thành khí tức của Phong Diệt Sinh, sắc mặt hai người triệt để thay đổi!
"Phương Bình!" Thời khắc này, hai người điên cuồng rống to! Là Phương Bình!
Phương Bình bất ngờ, ta nổi tiếng như vậy? Biến thân một cái mà hai người các ngươi đã nhận ra rồi?
Không có thời gian dông dài với bọn họ, Phương Bình lập tức thu nhỏ căn phòng, ba người lại chen chúc một chỗ. Lần này, hai người kia tuyệt vọng, không do dự nữa, ầm ầm vài tiếng, tự bạo!
Cơ thể Phương Bình lấp lóe ánh vàng một trận, nhanh chóng khôi phục yên tĩnh.
"Phải đẩy nhanh tốc độ thôi! Cần tối đa 3 phút để khí thế cấp bảy tiêu tan, lúc đó, sẽ có người nhận ra sự bất thường!"
Phương Bình không do dự, lực lượng tinh thần nhanh chóng lướt khắp vương phủ. Rất nhanh, Phương Bình tìm được kho báu của vương phủ.
Ngoài cửa kho báu vốn có hai vị võ giả cấp sáu trấn thủ, nhưng lúc này đã thành thi thể, Phương Bình nổ cửa kho, đi vào trong nhìn một vòng, sau đó lại thầm mắng!
Phủ Hòe Vương quá nghèo! Kho vắng như chùa Bà Đanh, lèo tèo được vài thứ! Ngoại trừ mấy rương đá năng lượng và một ít áo giáp, binh khí thì chẳng còn gì cả.
Phương Bình cũng mặc kệ, trực tiếp lấy hết, sau đó chạy đến mỏ quặng dưới lòng đất.
Lần này, Phương Bình cũng không che giấu gì cả, hắn đánh tan kết giới lực lượng tinh thần trên mỏ quặng, nhanh chóng đào bới một trận, không tới một phút, Phương Bình mặc kệ mọi thứ, hắn đi ra, cũng không quay đầu nhìn, mà nhanh chóng rời đi.
Nếu muốn loạn, vậy thì làm thành đại loạn là được rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận