Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2637: Cơ Hội Tới

Ở tà giáo, Phương Bình xem như được chứng kiến phương thức chiến đấu cổ võ chân chính, các cường giả này đều có nét đặc sắc riêng, có thể khống chế năng lượng lửa, khống chế năng lượng sét, giống như thần tiên vậy.
So với bọn họ, võ giả thời đại Tân Võ như Phương Bình chỉ là đám lưu manh đầu đường xó chợ.
Nhưng cẩn thận xem xét... Phương Bình thầm xem thường.
Làm nhiều trò như vậy làm gì!
Đúng, những người này hình như đang tập trung năng lượng bên ngoài, nhưng năng lượng bên ngoài cũng quyết định bởi khả năng khống chế của bọn họ.
Lực khống chế một triệu cal thì không thể tập trung 2 triệu cal năng lượng rồi bộc phát sát thương 2 triệu cal. Năng lượng tràn lan rất nhiều!
Lực khống chế ở đây cũng không bộc phát ra sát thương mạnh mẽ.
Nhưng khá may, Phương Bình vẫn nhìn thấy chỗ thích hợp, những người này chiến đấu, đầu tiên đều lợi dụng năng lượng bên ngoài, không tiêu năng lượng bản thân, như vậy, chiến đấu có thể lâu hơn. Đương nhiên, điều này không quan trọng với Phương Bình. Nhưng với người khác thì vẫn có tác dụng tham khảo. "Trước tiên dùng năng lượng bên ngoài chiến đấu, duy trì thực lực bản thân, chờ đợi đòn quyết định, cũng là cách hay.
Võ giả Tân Võ, bình thường đều trực tiếp vận dụng năng lượng bản thân, vừa chiến đấu vừa bổ sung, so với những người này, sát thương có thể mạnh hơn, lực khống chế mạnh hơn, nhưng sức bền lại kém hơn một chút.
Đều có lợi và hại.
Ầm ầm!
Lôi Đình và Hỏa Long va chạm, hư không bị va nứt.
Không gian của mảnh vỡ Thiên Giới rất khó phá vỡ, khó hơn địa quật. Nhưng dù sao cũng là mảnh vỡ, không vững chắc như Thiên Giới năm xưa.
Kiên cố hơn địa quật một chút, trên thực tế cũng có hạn, dù sao địa quật là đại lục hoàn chỉnh, mà mảnh vỡ này chỉ là một thế giới nhỏ.
Lúc này, nơi Hỏa Long và Lôi Đình va chạm, hư không vỡ ra.
Không phải một tầng!
Một tầng hư không bị phá vỡ, ở giữa có chút khoảng cách, sau đó tầng hư không thứ hai nứt ra, tiếp theo là tầng thứ ba, tầng thứ tư...
Tầng thứ năm chưa bị phá vỡ, còn kém một chút.
Phá vỡ tứ trọng thiên, ít nhất cũng cần 1.2 triệu cal khí huyết, phá vỡ ngũ trọng thiên cần 2.4 triệu cal. Hiện tại, ngũ trọng thiên suýt chút nữa bị phá vỡ, nơi va chạm đã bộc phát khoảng chừng 2 triệu cal.
Điều này có nghĩa đòn công kích của hai người tương đương với một đòn toàn lực của cấp Đế.
Lúc này, ngũ trọng thiên sắp phá vỡ, mọi người thi nhau tránh né.
Nhóm Địa Hình Chân Quân, lục tục tránh né!
Quá nguy hiểm!
Trong số bọn họ, Địa Kỳ còn đỡ, hắn vô cùng mạnh mẽ, trước khi ngũ trọng thiên bị phá, hắn không có nguy cơ tử vong. Nhưng những người khác, dù chỉ tứ trọng thiên bị phá, một khi bị cuốn vào sẽ có nguy cơ mất mạng.Cấp Đế chính là cấp Đế!
Ba năm vị Chân Thần có thể ngăn cản, không có nghĩa không có nguy hiểm, bình thường, ba năm vị Chân Thần ngăn cản Đế Tôn, thường thường đều là Đế Tôn không bị tổn thương, Chân Thần có người mất mạng, chỉ là có thể cuốn lấy đối phương, không đến nỗi bị đánh một đòn đã tan đàn xẻ nghé mà thôi.
Tứ trọng thiên bị phá vỡ, hơn nữa còn không phải bị phá một chút, Phương Bình cũng lui ra.
Lúc này, một khi hắn bị cuốn vào trong cái khe nứt tứ trọng thiên kia, hắn cũng có khả năng sẽ bị chết ngay tại chỗ, kiểu giao đấu này cực kỳ nguy hiểm.
"Lôi Đình!" Hai mắt Viêm Chích như mặt trời, phát ra ánh lửa xán lạn, phẫn nộ quát: "Ngươi muốn giết bản đế, nào có đơn giản như vậy! Dù bản đế chết, ngươi cũng đừng mong sống yên ổn. Phong Vân còn đang ẩn náu trong bóng tối, ngươi giết bản đế, còn có thể giết cả Phong Vân hay sao?
Mấy người Địa Kỳ, Vân Sinh, giết Chân Thần thì thôi, bây giờ lại muốn nghịch thiên giết Đế, không có tôn ti trật tự, không kiêng kỵ!
Hôm nay dám liên thủ với ngươi giết bản Đế, ngày mai sẽ dám liên thủ Phong Vân giết ngươi.
Đám người lòng lang dạ sói này đều đáng chết, không bằng liên thủ giết chết bọn chúng?"
"Buon cuoi!"
Lôi Đình không thèm quan tâm, nhưng ánh mắt lạnh lùng, Viêm Chích không có lòng tốt, vừa nghe lời này, Địa Kỳ đứng gần hắn lập tức tránh đi một chút, sợ hắn ra tay với mình.
Một đám người, không ai tin ai, đều rất dè chừng lẫn nhau.
Không đồng lòng, muốn giết một vị cấp Đế, không dễ!
Viêm Chích cũng không hề trông mong vào việc liên thủ với Lôi Đình, so với những người này, rõ ràng Lôi Đình kiêng kị mình hơn, dù sao một bên là cấp Đế, một bên là Chân Thần.
Nhưng thế này cũng đủ rồi, ít nhất nội bộ đám người này đều kiêng kị lẫn nhau, không dám dốc toàn lực, đây chính là cơ hội cho hắn chạy trốn.
Nếu không, một vị Đế Tôn bảy vị Chân Thần vây giết, hắn rất khó trốn thoát.
Phương Bình híp mắt, có chút bất đắc dĩ. Cứ tiếp tục như thế, rất có thể thất bại!
Mãi không giết được Viêm Chích, có lẽ Lôi Đình còn có quyết tâm giết hắn, nhưng Chân Thần khác e là sẽ kiêng kị, không còn dám tiếp tục liều chết.
Trong đó mấy vị Chân Thần yếu như Địa Hình, Địa Cô hiện tại cũng rất kiêng kị, dù đang bao vây tấn công, nhưng cũng đều tập trung ở phía ngoài.
Mạnh như Địa Kỳ cũng sợ Viêm Chích trước khi chết phản kích, kéo hắn xuống nước, tấn công cũng yếu ớt, mãi chưa phát huy ra thực lực cường giả gần Đế.
Phương Bình thầm mắng một tiếng.
Toàn như vậy!
Địa quật như thế, thiên ngoại thiên như thế, tà giáo cũng thế.
Các cường giả này, từng tên đều sợ bị người khác được lợi, chưa đến lúc đứng trước cái chết, sẽ không chịu ra sức. Đương nhiên, nếu thật sự sắp chết, những người này cũng không yếu.
Ví dụ như Viêm Chích, hiện đang chiến đấu hết sức dũng mãnh. Vừa chống lại đòn tấn công của Lôi Đình, vừa tìm cơ hội, tấn công mấy vị Chân Thần khác, muốn giết chết một người, uy hiếp tứ phương.
Nếu chiến đấu thuận lợi thì những người này vẫn được. Nhưng một khi có người chết, e là sẽ nhanh chóng xuất hiện biến cố, khiến đám Chân Thần bọn họ tán loạn.
Lôi Đình không chịu liều chết, việc này rất phiền phức.
Phương Bình không ngừng nghĩ đối sách.
Lúc này, trong đầu bỗng nhiên vang lên tiếng của Thiên Mộc:
"Cứ tiếp tục như thế, rất khó giết Viêm Chích! Nơi này cách Thiên Mộc Lâm không xa, chi bằng ép Viêm Chích tiến vào trong Thiên Mộc Lâm, một khi hắn tiến vào rừng, lão hủ có thể nghĩ cách, âm thầm áp chế hắn.
Thiên Mộc Lâm có rất nhiều cấm chế, không chỉ có ở trên vạn trượng, toàn bộ Thiên Mộc Lâm đều có cấm chế, có hy vọng giết chết người này"
Ánh mắt Phương Bình lóe lên, Thiên Mộc Lâm!
Thiên Mộc cũng có chiến lực cấp Đế, hơn nữa chỉ sợ còn không là cấp Đế bình thường. Đúng, dù phạm vi uy hiếp của nó chỉ chừng nghìn dặm. Nhưng Phương Bình đã quên mất một chuyện.
Hắn đã có chiến lực tuyệt đỉnh Trước kia, khi tiến vào thành Thiên Thực, hắn mới chỉ là cấp 8, cho nên, trong phạm vi ba dặm, Lê Chử có thể đánh chết hắn. Nhưng cấp Đế bình thường có đánh chết mình bằng một đòn trong phạm vi nghìn dặm sao? Lúc này, Phương Bình cảm thấy mình có thể thử thăm dò Thiên Mộc, e là nó còn mạnh hơn mình nghĩ. Không hẳn chỉ là cấp Đế bình thường!
Nó vừa bảo Phương Bình dụ Viêm Chích tới, còn nói trong rừng có rất nhiều phong ấn, nó thậm chí chủ động muốn âm thầm áp chế một vị cấp Đế, đây cũng không phải cấp Đế bình thường có thể làm được.
Thiên Mộc vẫn luôn ẩn náu, không sợ bị bại lộ sao? Còn nữa, chủ động hỗ trợ như thế, không phải là có cạm bẫy chú?
Phương Bình không thể không suy nghĩ cẩn thận Có đôi khi, ngươi không suy nghĩ cẩn thận, thì điều đầu tiên chờ ngươi chính là cái chết.
"Mặc kệ, dù Thiên Mộc thật sự có âm mưu, thì trước tiên cũng phải đối mặt hai vị cường giả cấp Đế! Có lẽ, để bọn họ loạn đấu càng phù hợp ích lợi của ta!"
Phương Bình nhìn về phía Lôi Đình Đế Tôn và Viêm Chích, cũng không nói muốn ép Viêm Chích đi vào Thiên Mộc Lâm. Mà vội quát: "Các vị, vây chết hắn! Không thể để hắn trốn vào Thiên Mộc Lâm, nếu chạy lên trên nghìn trượng, chúng ta sẽ gặp phiền phức!"
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Viêm Chích sáng lên.
Vân Sinh nhắc nhở hắn! Vừa nãy, hắn suýt nữa thì quên mất chuyện này.
Đúng vậy, phía trên nghìn trượng, có uy hiếp với Chân Thần, phía trên vạn trượng thậm chí có thể giết Đế. Một khi mình trốn vào phía trên nghìn trượng, Chân Thần ở đây, e là cũng chỉ Địa Kỳ có thể tiếp tục đuổi theo, đến lúc đó, mình không cần phải đối mặt một vị Đế Tôn bảy vị Chân Thần nữa.
1711 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận