Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1074

Vương Kim Dương trầm giọng hỏi: "... Sau đó ngươi công kích phong cấm, công kích cấp chín, bọn họ có nhìn thấy không?"
"Không có."
"Vậy thì tốt."
Vương Kim Dương thở phào nhẹ nhõm, bật hơi nói: "Vậy thì không thành vấn đề, Dương đại Tông sư đánh nhau với Thiết Mộc, song phương đồng thời tử trận..."
Phương Bình ho khan nói: "Ừ thì... phức tạp hơn vậy nhiều. Hai người này đánh nhau gần chết, thành chủ thành Sắc Vi giả chết phục sinh đánh chết hai người bọn họ, sau đó, một vị thống lĩnh của thành Sắc Vi xuất hiện, tiêu diệt thành chủ thành Sắc Vi. Sau đó, ta tiêu diệt vị thống lĩnh kia... Đây mới là toàn bộ tình huống đã xảy ra."
Vương Kim Dương trợn mắt ngoác mồm, thật là phức tạp!
Bẻ lái một hồi, cuối cùng Phương Bình là người hưởng lợi!
Nếu đã như vậy, Vương Kim Dương lập tức nói: "Vậy thì, Dương đại Tông sư chết trong tay thành chủ thành Sắc Vi. Đây cũng là sự thực, ngươi không trực tiếp công kích Dương đại Tông sư chứ?"
"Không có."
"Di thể của ông ấy vẫn còn, chỉ cần mang về, mọi người đều có thể nhìn thấy nguyên nhân tử vong, nếu không liên quan đến ngươi thì chúng ta không cần lo lắng."
Phương Bình thở dài nói: "Ta chỉ sợ mấy vị tuyệt đỉnh phát điên lên, người ta chưa chắc sẽ để ý những thứ này. Lão Vương, chuyện này hơi khó xử, hay là chúng ta... khụ khụ, ngươi hiểu mà."
Vương Kim Dương trầm giọng nói: "Dù hơi nguy hiểm, nhưng mà... Phương Bình, tiêu diệt hai vị cường giả cấp tám của nhân loại... dù sao lão tổ thành Trấn Tinh đã trấn áp Ngự Hải Sơn suốt mấy trăm năm nay... chuyện này tốt nhất đừng làm."
Trước đó, lão Vương lo lắng thái độ của thành Trấn Tinh.
Nhưng bây giờ đã biết tình huống thật, lão Vương thay đổi thái độ, tiếp tục nói: "Nếu ngay cả chuyện nhỏ như này mà cường giả tuyệt đỉnh cũng không nhìn rõ đúng sai đen trắng, cố ý gây chuyện với chúng ta..."
"Vậy thì chết chắc rồi."
Vương Kim Dương nhíu mày nói: "Ta biết, nhưng hiện tại chúng ta không thể đánh cược! Phương Bình, tuy chuyện chúng ta đến nơi này chỉ có bốn người chúng ta biết, hơn nữa... Lão sư ta cũng ở đây, lẽ nào ngay cả lão sư cũng..."
Nghe xong, Phương Bình chớp mắt hiểu rõ.
Đúng, Trương Thanh Nam và một vị võ giả cấp sáu khác cũng còn sống.
Trừ phi cũng diệt khẩu hai người này.
Nếu không, không thể giấu được tin bọn họ đã đến Giới Vực.
Nếu không giấu được... Phương Bình bỗng nhiên mắng: "Vốn không có liên quan gì đến ta, tốt xấu gì ta cũng cứu hai vị cấp tám của bọn họ, nếu tuyệt đỉnh muốn gây sự, trừ phi trực tiếp giết ta ở Địa Cầu, nếu không, ta sẽ trốn xuống địa quật, ẩn giấu khí tức, sớm muộn cũng sẽ xử lý bọn họ!"
Vương Kim Dương cười nói: "Đừng nghĩ bi quan như vậy, thực ra dù ngươi có nói ngươi diệt cấp chín, người khác cũng không tin."
Phương Bình buồn phiền: "Nhưng ta đúng là chuẩn bị nói ta giết mấy tên cấp chín mà.
Vùng cấm ba người, thành Sắc Vi một người, lần này tiêu diệt 4 cấp chín cùng một đám cấp bảy cấp tám, lẽ nào ngươi bảo ta giấu tin tức này sao?"
Vương Kim Dương tùy ý: "Không, ngươi thích thì cứ nói, quan trọng là xem mọi người có tin hay không. Nếu ngươi mang hài cốt về, ngoại trừ tên cấp bảy bị ngươi tiêu diệt, những người khác chết như thế nào lẽ nào không thể tra ra được sao?"
"Nói cũng có lý lắm!"
Phương Bình hơi ngượng, đúng, hắn nghĩ nhiều quá rồi.
Trong mắt cấp chín... cấp chín có đứng yên cho người như bọn họ chém cũng không chém được.
Dù Phương Bình có lực lượng thiên địa, nhưng cũng không chém nổi cấp chín còn sống.
Hắn dám chém cấp chín, có lẽ cuối cùng sẽ bị người khác đánh chết.
Về nhà chém gió chắc không ai tin. Nhưng đây là sự thật mà!
Thành chủ thành Sắc Vi chết trong tay hắn, ít nhất vì lúc đó lão này còn sống, Thiết Mộc cũng vậy, lúc đó tên này cũng còn lại một hơi thở.
Hai vị cấp chín này là hắn diệt đó! Nhưng nói ra, có người tin mới lạ!
"Lão Vương, ta thật giết hai cấp chín á!"
"Ta tin chứ." Vương Kim Dương nói xong, bất đắc dĩ nói: "Nhưng ngươi nói với ta vô ích thôi, người khác tin mới được."
"Đậu móa, nói thật không ai tin, chán!"
Phương Bình muốn thổ huyết!
Nhưng sau một giây, Phương Bình không thèm để ý.
Hắn chạy đến cách đó không xa, nhặt lên một thanh trường kiếm, mừng như điên nói: "Thần binh của thành chủ thành Sắc Vi!"
Vương Kim Dương cũng đi đến cạnh hắn, mở miệng nói: "Tổng cộng tìm được bốn thanh thần binh..."
"Chỉ bốn cái?"
Phương Bình vội vàng nhìn sang, trên mặt đất như sắt gỉ đồng nát còn ba thanh thần binh ném trên đất. Lão Vương căn bản không có tâm tư thu thập. Nếu không phải trước khi ngất đi, Phương Bình dặn dò nhất định phải tìm, hắn thật chẳng muốn tìm đến.
"Chỉ bốn cái."
Vương Kim Dương lắc đầu nói: "Có mấy người lúc chết đi, nếu thần binh không ở bên ngoài mà cất ở trong cửa tam tiêu, thì coi như không còn nữa, cũng không có cách nào lấy ra."
Thần Binh cất trong cửa tam tiêu, một khi người chết rồi, thần binh không được thả ở ngoài, vậy coi như cửa tam tiêu cũng biến mất rồi.
Thứ này mơ hồ vô cùng
Hơn nữa lần này, trong số cường giả cấp chín, thần binh của Thiết Mộc và Vũ Minh đều tự bạo rồi.
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến thần binh của Dương Đạo Hoành, quả nhiên, trong lòng đất còn một thanh thần binh cấp chín của Dương Đạo Hoành.
Nói như vậy... Hắn thu được ba thanh thần binh.
Một thanh trường kiếm cấp chín, một thanh đại đao cấp tám, một cây búa cấp bảy.
Về phần thần binh của hai người Lý Mặc, hình như đã bị bọn họ thu hồi rồi, nếu không thì đã bị bọn họ vứt đi rồi.
Nếu đã thu hồi thì nó nằm trong cửa tam tiêu, không tìm được.
Lúc này, Phương Bình vừa buồn vừa vui. Buồn là vì những thần binh khác hoặc đã tự bạo, hoặc đã mất cùng người chết rồi.
Vui là vì thần binh cấp chín của thành chủ thành Sắc Vi không bị hắn thu vào cửa tam tiêu, cái này cũng có liên quan đến chuyện lực lượng tinh thần của hắn đã bị diệt, không thể thu hồi.
Nếu không, làm mất thanh thần binh cấp chín này, hắn sẽ hối hận chết mất.
Còn thanh thần binh của Dương Đạo Hoành, nhìn như thương nhưng không phải thương, nhìn khá giống kích, hẳn là binh khí độc môn, nếu không giết người diệt khẩu, thứ này phải đưa về cho thành Trấn Tinh, hắn không thể lấy.
"Chỉ có ba thanh thần binh... Quá tiếc!"
Phương Bình vô cùng tiếc nuối, còn tưởng lần này ít nhất có thể lấy về bảy, tám thanh chứ.
Tiếp đó, Phương Bình tiếp tục tìm kiếm những thu hoạch khác.
Đá năng lượng đều là loại cao cấp!
Những người này mang theo rất nhiều đá năng lượng vào Giới Vực, dùng để bổ sung tiêu hao.
Cường giả cấp chín dùng đá năng lượng có độ tinh khiết thật cao, Phương Bình nghĩ chắc độ tinh khiết gần 95% trở lên rồi.
Lúc chiến đấu, những thứ này bị rơi ra, lão Vương chỉ tiện tay đi lượm một ít trở về, cũng chẳng cố gắng tìm kỹ, thực ra trong thành còn rơi vãi khá nhiều, mà trước mặt ít nhất cũng có mấy chục cân rồi.
Những thứ này rất đáng giá.
"Hai bộ xương cấp tám, kim thân cấp tám có thể xem như là thần phật để cúng bái. Một bộ xương cấp chín..."
Phương Bình không tính Dương Đạo Hoành, đang nói đến Thiết Mộc.
Cũng không tính Sắc Vi Vương, cơ thể của Sắc Vi Vương khá hoàn chỉnh, thi thể này có nhiều tác dụng không thể đo đếm.
Nhân loại rất hiếm khi hoặc có thể nói là hầu như không thể tiêu diệt cấp chín mà để lại thi thể hoàn chỉnh.
Không chỉ như vậy, trong cơ thể Sắc vi Vương có lượng lớn tinh hoa sinh mệnh, đến cùng nhiều bao nhiêu, không phá cơ thể hắn ra cũng không rõ ràng.
"Tinh hoa sinh mệnh không rõ số lượng, ba thanh thần binh, mấy chục cân đá năng lượng cấp chín, một bộ hài cốt cấp chín, một thi thể cấp chín hoàn chỉnh, hai bộ hài cốt cấp tám..."
Phương Bình tính toán một thoáng, lại nói: "Ủa, không đúng, ít nhất thi thể cũng có lợi chứ, cường giả có thể mở được cửa tam tiêu của người chết không? Nếu có thể, chắc hẳn sẽ còn thần binh..."
"Không biết."
Vương Kim Dương lắc đầu, không nhịn được nói: "Lẽ nào ngươi còn không vừa lòng? Ngươi muốn nhiều thần binh như vậy làm gì? Thần binh cấp bảy cấp tám cấp chín đều đầy đủ hết rồi..."
"Nhảm nhí, thứ này có càng nhiều càng tốt, ai lại chê nhiều?"
Nói xong, Phương Bình lấy thi thể của Sắc Vi Vương ra, nhìn hắn như đang ngủ say, Phương Bình nhịn không được nói: "Ngươi nói xem... tên này có còn phục sinh được nữa không?"
"Không rõ."
Vương Kim Dương lắc đầu, cau mày nói: "Địa quật võ giả chết ở địa quật có thể phục sinh sao?"
"Thân thể hắn còn hoàn chỉnh vô cùng, chỉ là lực lượng tinh thần đã bị diệt rồi, nếu thi thể này sinh ra lực lượng tinh thần mới, ngươi nói, liệu hắn có phải có thể sống lại không?"
"Ngươi sẽ cho hắn cơ hội này sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận