Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1561

"Nếu ông ấy không ra tay, chẳng phải sẽ khiến người ta hoài nghi sao?"
"Sẽ không, ngươi coi thường cường giả tà giáo quá, cường giả có quyết định của riêng mình, Lâm Long hiện tại dù là người trong tà giáo, nhưng hắn dẫn dắt cả một giáo phái, mục đích cũng không phải là đánh giết cường giả nhân loại, bán mạng cho địa quật.
Giáo phái mà hắn dẫn dắt ủng hộ triệt để mở ra một ngoại vực, đánh hạ một vực, dùng làm pháo đài cho nhân loại.
Trên thực tế, lý niệm này đã thực hiện, đương nhiên tà giáo sẽ không đơn giản như vậy, giáo phái của hắn còn lý niệm khác, vừa quản lý một vực, vừa xua đuổi người bình thường và võ giả tiến vào khu vực này, tử vong, đánh giết... đây sẽ là nơi giúp đường nối triệt để mở ra.
Cho nên, trước khi chiếm được một vực hoàn chỉnh, giáo phái của hắn sẽ không ra tay với võ giả nhân loại. Trừ phi tà giáo thật sự lấy được một vực hoàn chỉnh, giao cho hắn, khi đó hắn không ra tay thì không còn gì để nói rồi.
Ta nói lời này là để ngươi biết, hắn không ra tay là có lý do, đương nhiên nếu cần, hắn có thể ra tay, thời khắc mấu chốt, phản chiến cũng không sao. Đến bước ngoặt này, bại lộ thân phận cũng không sao..."
"Để ta suy nghĩ thêm đã, đúng rồi, bộ trưởng, ý của ngài là ta hiện tại còn chưa đủ tư cách, tốt nhất đột phá đến cấp tám, dụ dỗ càng nhiều cấp chín đến đánh giết ta?"
"Đúng."
Phương Bình trầm ngâm nói: "Vậy ngài có thể giúp ta thế nào?"
"Không thể giúp ngươi quá nhiều, ta chỉ có thể phong tỏa Tử Cấm địa quật, để Bắc Cung Vân rảnh tay, ta sẽ cố hết sức phong tỏa khí tức của hắn cố định ở một chỗ. Nếu điều đi nhiều người hơn, cấp chín biến mất nhiều, đối phương sẽ nghi ngờ.
Bắc Cung Vân hiện tại đang xử lý chuyện ở Tử Cấm địa quật, hắn có ở địa quật hay không, Tử Cấm địa quật bị chúng ta khống chế, đối phương không thể truyền tin tức ra ngoài."
"Chỉ 1 vị cấp chín?"
"Đúng."
"Vậy nếu tà giáo cử ra 3 người thì ta chết chắc rồi."
"Bản thân ngươi không có cách sao?"
Phương Bình liếc mắt nói: "Ta mới cấp bảy, ta làm gì có cách nào? Dựa theo cách nói của ngài, Lý lão sư nhất định sẽ bị dẫn đi, ông ấy không đi, e là đối phương sẽ không ra tay. Vậy thì công cốc! Nếu Lý lão sư đi rồi, ta làm gì còn thủ đoạn giết cấp chín nữa, nơi này lại không phải Giới Vực..."
Nói xong, Phương Bình vuốt cằm nói: "Hay là ta dụ dỗ đối phương đi Giới Vực thử xem?"
"E là khó, hơn nữa nếu ngươi thật sự xuống địa quật, thì không còn là chuyện của riêng cấp chín tà giáo nữa, ngươi hiểu ý của ta không."
"Cũng chưa chắc sẽ đánh giết bọn họ mà? Giữ chân bọn họ, ngài đại khái cần phải bao lâu mới có thể đuổi tới?"
"Ít nhất mười phút trở lên!"
"Mười phút... Quá lâu!"
Phương Bình bật hơi nói: "Vấn đề là, dù thật sự làm thịt những tên này, cũng chưa chắc có chỗ tốt. Hơn nữa còn phải chọn nơi phù hợp, muốn cấp chín ra tay, cũng không thể ở nơi nhiều người. Ta không có lý do đến nơi không người, như vậy không phải sẽ khiến người ta hoài nghi sao?"
Phương Bình nói đến đây, Trương Đào cười nói: "Ý của ngươi là, ngươi đồng ý sao?"
"Tạm thời chưa biết, ta suy nghĩ thêm, đúng rồi, bộ trưởng, có cường giả cấp tám sơ cấp nào mạnh không? Rất mạnh ấy, một người có thể hạ mấy cấp tám, tin tưởng được, cho ta mượn mấy chục người đi..."
Trương Đào câm nín, ta cũng muốn tìm nhiều cấp tám mạnh như vậy, ngươi tìm cho ta đi!
"Bộ trưởng, cấp tám rèn hai tầng kim thân cũng coi như cấp tám sơ cấp đúng không?"
"Đúng."
"Ba tầng kim thân thì sao? Theo lý thuyết, cấp tám có rèn kim thân chín lần, tương đương chín tầng, ta cảm thấy, ba tầng kim thân cũng là cấp tám sơ cấp..."
"Ngươi hỏi ta cảnh giới phân chia như thế nào, ta làm sao biết, ngươi nghĩ sao cũng được, ngươi cảm thấy hắn sơ cấp thì chính là sơ cấp, ta còn có thể ngăn ngươi sao?"
Phương Bình không nói gì, ta hỏi chính sự mà. Nếu ta đột phá, thì ta chính là cấp tám sơ cấp, theo lý thuyết, ta chỉ có thể ẩn giấu khí tức của cấp tám sơ cấp, có thể ẩn giấu khí tức cường giả cấp tám ba tầng kim thân hay không thì không biết.
Cường giả cấp chín mà gặp nhiều cấp tám, kiến đông cũng đủ cắn chết voi.
"Quên đi, không hỏi ngài, để ta suy nghĩ thêm, cho ta một chút thời gian. Còn nữa, nếu thật sự bị ta dụ dỗ đi ra, thì tà giáo chắc chắn có không ít thứ, phải cho ta hết.
Hơn nữa, chính phủ phải thanh toán thù lao cho ta, không có thì ta không làm. Ít cũng không được, ta không lọt mắt.
Cuối cùng, nếu thân phận thực của những cấp chín này rất giàu, thì sản nghiệp của họ cũng phải thuộc về ta..."
"Có thể."
"Với lại... Tin tức giết ta, là Long Vương nói cho ngài à?"
"Không sai."
"Vậy ngài cũng đừng quản việc này, chỉ cần nói đã cho ta biết là được, không nên để Long Vương cố ý ra tay hoặc không ra tay, cũng không nên nói kế hoạch là gì..."
"Ta mà ngươi cũng không tin luôn?"
"Đâu có, ta chỉ không tin được Long Vương, ta đâu có quen gì ông ấy, ai biết ông ấy nghĩ thế nào. Nếu ông ấy thuận tay tiêu diệt ta, ta còn đần độn mà tin tưởng ông ấy, cho rằng ông ấy có thể cứu ta, vậy ta biết kêu cứu ai bây giờ?
Hơn nữa, tà giáo vì đối phó ta – một võ giả cấp bảy, coi như là cấp tám đi, cũng không đến nỗi điều động vài vị cấp chín chứ?"
"Ngươi coi thường chính ngươi rồi."
Trương Đào cân nhắc nói: "Ngươi bây giờ là siêu sao nổi tiếng, ai dám khinh thường ngươi chứ? Ngươi mấy lần chạy trốn khỏi tay tà giáo, còn giết ngược lại người của bọn họ, lần này, tà giáo không muốn có sơ hở, vì lấy được tiền thưởng, nhất định sẽ lựa chọn phương án bảo đảm nhất. Dưới cái nhìn của ta, bảo đảm nhất chính là ba cấp chín ra tay, ngươi không phải nói ngươi chôn giết hai vị cấp chín sao? Vậy thì đến ba vị, thể đủ để giết ngươi rồi."
"Đúng là coi trọng ta!"
Phương Bình cười nói: "Ta cũng không biết mình có thể dẫn dụ được ba vị cấp chín đến giết luôn đấy..."
"Nếu như ngươi không khoe khoang, vậy thì một vị là đủ rồi."
"Ta không khoe khoang, ta chỉ nói sự thực. Với lại, ta cũng không muốn khoe khoang, nhưng ta nghe theo ngài, nhất định phải khoe khoang, ta bị ép mà... Ta rất bất đắc dĩ!"
Trương Đào: "..."
Trong lúc nhất thời, Trương Đào cũng không biết nên nói cái gì, hồi lâu mới nói: "Cân nhắc xong rồi thì trả lời ta, yên tâm, không muốn cũng không sao, nếu ngươi đồng ý, ta cũng phải cân nhắc nguy hiểm. Ngươi chết rồi, có thể sẽ thiếu một chiến lực tuyệt đỉnh, đánh cược mấy vị cấp chín chưa chắc sẽ lời.
Đương nhiên nếu chắc chắn không sao thì có thể thử xem. Nếu thực sự không được... Ngươi đưa mỏ quặng cho ta, ta lại cho ngươi bản phân hóa lực lượng tinh thần để bảo mệnh..."
Sắc mặt Phương Bình đen kịt! Ngươi còn dám nói? Ngươi kêu ta đi làm, còn muốn ta dùng tiền mua mệnh!
Trương Đào biết ý của hắn, cười nói: "Đừng nói ta ép ngươi, ta không hề ép ngươi, là chính ngươi lộ liễu, những võ giả tà giáo này nhất định muốn giết ngươi..."
"Là ta hy sinh vì thắng lợi của nhân loại, thắng lợi của Hoa Quốc, ngài đừng trộm đổi khái niệm!"
"Ha ha ha... thôi, ta mới vừa phân ra một bản phân hoá lực lượng tinh thần, nếu lại phân thì e là chiến lực sẽ bị tổn thất, để ta hỏi Lý Chấn thử xem, tên kia lẽ ra có thể phân được 1 cái..."
Phương Bình vừa nghe nói xong, tức khắc không nói gì, ngươi muốn hố Lý Chấn hả?
Hắn còn không chưa nghĩ xong, Trương Đào đã thở dài nói: "Lý Chấn không giống ta, ta phân cho ngươi cũng không sao, hắn keo kiệt hơn nhiều, ngươi không ra tiền, hắn sẽ không đồng ý đâu, ngươi có thần binh cấp chín mà nhỉ? Lấy cái đó đổi chắc hắn sẽ đồng ý đó."
"Ha ha!" Phương Bình cười nhạo, thần binh này thật sự có thể đến tay Lý Chấn à? Ta còn lạ gì nhân phẩm của ngài nữa!
"Bộ trưởng, nghe nói Bộ trưởng Tạ đang thiếu thần binh, ngài từng tặng hoa cho Bộ trưởng Tạ, Bộ trưởng Tạ cũng không nhận, lần này đưa thần binh, có lẽ sẽ có tác dụng hơn đấy..."
"Phương Bình, ngươi có biết nói nhiều sẽ lỡ lời không?" Trương Đào cười dịu dàng.
Phương Bình không rét mà run, cười khan nói: "Ta chỉ đùa một chút mà thôi, ta nghe Bộ trưởng Vương nói đó, nếu không sao ta biết được.”
“...”
Tại Bộ Giáo Dục, Vương Khánh Hải bỗng nhiên rùng mình một cái, nhìn sang căn phòng cách vách, xảy ra chuyện gì vậy? Sao bỗng nhiên không rét mà run!
Ta là võ giả cấp tám, chẳng lẽ còn sẽ bị cảm lạnh sao?
Dấu hiệu không may rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận