Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1690

Ngô Khuê Sơn bắt đầu văng tục, lão Lý nhìn lướt qua những người vừa chạy về thành, than nhẹ một tiếng, một lát sau mới nói: "Trước tiêu diệt thành Thiên Môn cũng chỉ chết trận tầm trăm người… Hiện tại mới không bao lâu, người tử trận đã gần trăm rồi! Nếu cứ tiếp tục như thế, thực lực mà Ma Võ tích góp sẽ tiêu hao hầu như không còn!"
"Thằng nhóc kia trở về, biết hai chúng ta thủ địa quật, lại khiến nhiều người chết như vậy, ngươi nói xem, nó có mắng chết chúng ta không?”
"Bây giờ mà ngươi vẫn có tâm trạng nói giỡn hả?"
Lão Lý bất đắc dĩ nói: "Đến lúc đó, hai ta còn còn sống hay không cũng khó nói."
"Vậy nghĩa là... nó thật sự không ở trường học sao?" Ngô Khuê Sơn biến sắc, không nhịn được mắng: "Ta biết ngay là không đúng mà, lần trước chúng ta bất ngờ đánh thành Yêu Quỳ, chẳng lẽ… nó trà trộn vào đó sao? Ngươi mẹ nó cứ hành động lung tung!"
Ngô Khuê Sơn mắng một trận, lại nhìn những cấp chín đang tập hợp phía xa, bật hơi nói: "Phiền phức lớn rồi, kêu bọn họ rút lui trước đi."
"Rút lui?" Lão Lý nhíu mày, cắn răng nói: "Không được! Ma Võ có đến 2000 võ giả trung cấp, chiếm 60% đại quân, bây giờ chỉ là thành Yêu Quỳ và thành Yêu Phượng hội hợp, võ giả trung cấp cũng ngang bằng với chúng ta!
Có thể đánh! Chẳng những có thể đánh, còn phải thắng! Chỉ cần chúng ta có thể cuốn lấy cao cấp, không có lý do gì Ma Võ lại thất bại! Chiến tranh nào có chuyện không có người chết, chết trận một ít... cũng là chuyện bình thường!
Nếu là trước kia, chúng ta có 2000 trung cấp, đánh 5000 kẻ địch cũng dám đánh, số lượng võ giả ngoại vực tương đương với chúng ta, sợ cái gì! Dù sáu thành có liên thủ, toàn bộ hội hợp, trung phẩm cảnh chỉ tầm năm, sáu ngàn người, có thể đánh một trận!"
"Ngươi điên rồi, nếu chết hết, ngươi chờ xem thằng nhóc kia phát rồ đi!"
"Đừng để ý tới hắn!" Lão Lý hít sâu một hơi nói: "Tân sinh cũng không biết chiến tranh tàn khốc thế nào, không chỉ tân sinh, bắt đầu từ khóa của hắn, thương vong của học sinh đều không lớn, trận chiến hủy diệt thành Thiên Môn cũng là như thế!
Chiến tranh nào có người không chết, lần trước đánh tan thành Thiên Môn, đám con nít này này còn nghĩ địa quật yếu như sên đây! Như vậy cũng tốt, cho bọn họ mở mang kiến thức cái gì gọi là tàn khốc."
Ngô Khuê Sơn lại liếc nhìn thầy trò Ma Võ còn đang rút lui ngoài thành, hồi lâu sau mới nói: "Thôi, vậy thì đánh đi! Thằng nhóc kia lòng dạ đàn bà, thiếu tàn nhẫn, lần này phải cho hắn biết, cứ liên tục bảo vệ cũng không phải chuyện tốt! Cũng cho hắn hiểu, Ma Võ sẽ không là liên lụy, cũng là võ giả dám chiến đến cùng!"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, không nói nữa, cảnh giác nhìn chằm chằm những cấp chín đang hội họp ở xa xa.
...
Cũng trong lúc đó tại bộ Giáo Dục. Bộ trưởng Vương vội vàng nói: "Bộ trưởng, Ma Đô địa quật đại loạn, sáu thành liên minh, muốn hủy diệt Ma Võ, ngài nhanh phái người đi cứu viện đi!"
Trương Đào nhíu mày nói: "Cứu viện? Làm sao cứu! Bây giờ các đại địa quật đều điên rồi, đều đang tiến công, đều đang bạo phát đại chiến!"
"Nhưng còn mấy vị cấp chín có thể..."
Trương Đào liếc hắn một cái, hừ nói: "Ngươi đi! Ngươi không phải cấp tám năm tầng kim thân sao? Bế quan nhiều ngày cũng không thấy ngươi đột phá, ngươi đi Ma Đô địa quật, gọi theo Nam Vân Bình, đi hết đi!
Nếu không chết trận ở địa quật thì có hy vọng tiến vào cấp chín, chết trận, thì chính là mệnh! Không thể điều cấp chín đi, Kinh Đô địa quật cũng đang bạo phát đại chiến, những nơi khác, chiến đấu linh tinh rất nhiều..."
"Nhưng..."
"Không có nhưng nhị gì ở đây hết!"
Bộ trưởng Vương khẽ cắn răng, cũng không nói thêm, bắt đầu liên hệ người đi Ma Võ. Sau khi Bộ trưởng Vương đi ra ngoài, Trương Đào dựa vào ghế trầm tư.
Bên tai, Lý Chấn trầm giọng nói: "Thật sự chỉ đứng nhìn sao? Nếu bây giờ đám người Lý Trường Sinh chết trận ở địa quật, đó sẽ là tổn thất rất lớn..."
Trương Đào không nhịn được nói: "Đừng có quan tâm những chuyện này! Ai lại không chết chứ? Tập hợp những người khác, tập kích Kinh Đô địa quật, có Ma Võ hấp dẫn sự chú ý của vùng cấm cũng tốt, Kinh Đô địa quật chiến gần trăm năm, đã đến lúc phải đánh một trận ra trò rồi! Phải nhanh lên, phải cho người ta có cảm giác Hoa Quốc đang toàn lực cứu viện Ma Võ..."
"Ngươi... Ngươi đó, nếu Lý Trường Sinh và Ngô Khuê Sơn chết trận... Được, không nói bọn họ, cháu gái cháu trai ngươi cũng đang ở Ma Đô địa quật..."
Trương Đào bình tĩnh nói: "Vậy cũng là mệnh! Trước đây ta đã nói, thằng nhóc kia không đủ tàn nhẫn, phải cho hắn chịu thiệt, biết đau, xem hắn còn dám gây sự khắp nơi hay không! Giờ thì tốt rồi, chiến tranh làm gì có ai không chết chứ! Ai cũng có thể chết, hắn cũng không ngoại lệ!
Tên khốn kiếp này, gây chuyện mấy lần, khiến Yêu Mệnh vương đình tham chiến sớm hơn dự liệu, lần này nếu Ma Võ thật sự tử thương nặng nề, thì cũng không phải là trách nhiệm của chúng ta, là trách nhiệm của hắn!
Hắn làm việc không cân nhắc hậu quả, ta cũng không thể đi theo chùi đít mãi được. Bình thường có thể xằng bậy, nhưng bây giờ, sao có thể làm bậy được? Hoàn toàn không biết nhịn là gì, lần ở Vương Chiến Chi Địa, lúc thì trực tiếp chém giết Cơ Dao, lúc thì trêu chọc, bây giờ thì phiền phức rồi."
"Đến bây giờ hắn vẫn chưa xuất hiện, Trương Đào, hắn thật sự còn đang ở Ma Võ sao?"
"Ta làm sao biết!" Trương Đào tức giận nói: "Ta cũng không phải cái đuôi của hắn, lẽ nào cứ liên tục nhìn chằm chằm sao? Hắn trốn bế quan ở đâu, lẽ nào ta còn phải đi tìm? Đừng có quan tâm hắn, ngươi cứ làm việc của ngươi, kêu Tinh Lạc Quân và Võ An Quân chuẩn bị đi, lần này phải đánh một trận thật lớn!
Kinh Đô địa quật thích đánh nhau lắm mà? Đánh nhiều năm như vậy, tử thương vô số, còn dám vi phạm lệnh cấm nhiều lần, vậy lần này ta sẽ cho bọn họ chịu tổn thất lớn!"
Lý Chấn hỏi lần nữa: "Thật sự muốn đánh Kinh Đô, chứ không phải Ma Đô?"
"Không sai!"
"Được, ta lập tức đi sắp xếp, nhưng ta cũng nhắc nhở ngươi, nếu Ngô Khuê Sơn và Lý Trường Sinh thật sự hy sinh, dù có lấy được Kinh Đô cũng chưa chắc có lời!"
"Ta biết, không cần ngươi nhắc nhở!" Trương Đào cau mày nói: "Không dễ chết như vậy đâu, Ngô Khuê Sơn và Phạm Hải Bình đều là võ giả bản nguyên, Lý Trường Sinh cũng gần như. Còn có cả nhóm người Quách Thánh Tuyền nữa, có lẽ đến lúc mấu chốt, cũng có thể trực tiếp bước vào bản nguyên... Sáu thành mà thôi, mấy cây yêu thực chưa tới thời khắc sống còn sẽ không rút rễ đi ra, nếu chết thì chỉ có thể nói bọn họ không may."
"Vậy những người khác của Ma Võ..."
"Lý Chấn, đừng lề mề! Sẽ luôn có người phải chết, nếu Ma Võ không chết, Kinh Đô sẽ tổn thất lớn! Ta không thể vì Phương Bình bất mãn mà chọn lấy hay bỏ! Bây giờ, tiến công Kinh Đô là phương án phù hợp với mục tiêu của chúng ta nhất, không thể vì Ma Võ mà từ bỏ Kinh Đô."
Lý Chấn trầm mặc. Không chỉ Phương Bình, ngươi còn có hai đứa cháu ở đó.
Trương Đào không có nhiều cháu, tổng cộng chỉ có 4 đứa, hai đứa nhỏ nhất đang ở Ma Võ, thường ngày được Trương Đào cưng chiều vô cùng.
Trương Đào mặc kệ hắn, tiếp tục nói: "Ngươi đừng đứng đây nữa, ngươi đến địa quật Tử Cấm đi, chờ ở Ngự Hải Sơn, đám Vương Kim Dương đã đi Vương Chiến Chi Địa, có thể sẽ có chuyện, ngươi đi chờ kết quả."
"Ngươi thì sao?"
"Ta đi tuần tra Ngự Hải Sơn, để đề phòng. Tuần tra xong, ta đi Ma Đô tọa trấn, nếu Ma Đô địa quật thật sự bị công phá, ta phải nhanh chóng chém giết mấy tên định xông ra! Nam Vân Nguyệt thủ Kinh Đô, phòng ngừa Kinh Đô gặp sự cố."
Lý Chấn suy nghĩ một chút mở miệng nói: "Có thể điều Trương Vệ Vũ, gọi hắn đến Ma Đô nhé?"
Trương Đào trầm ngâm chốc lát, lát sau mới nói: "Trương Vệ Vũ sắp đến tuyệt đỉnh rồi, sau khi Nam Vân Nguyệt đột phá, địa quật sẽ nhìn chằm chằm hắn! Hắn bây giờ vào địa quật sẽ rất nguy hiểm..."
Trương Đào nhíu mày nói: "Ta thậm chí còn hoài nghi, lần này địa quật đang âm mưu làm như vậy, gần đây các địa quật đều đang rung chuyển, có lẽ là vì muốn dời đi tầm mắt của chúng ta, dụ dỗ Trương Vệ Vũ tiến vào địa quật, nhân cơ hội xử lý hắn.
Đáng tiếc, không cần biết địa quật sắp đặt thế nào, ta hiện đang quan tâm đến Tây Cương, Tây Hải địa quật, nhưng thế cuộc không rõ, không thể để cho Trương Vệ Vũ đi thăm dò."
Lý Chấn không nói gì. Trương Đào cũng không nói thêm, than nhẹ một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận