Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2708: Phương Bình Là Ai?

Phương Bình bất ngờ nói: "Dung hợp?"
Hắn rất bất ngờ, có thể dung hợp sao? Nếu vậy, chẳng phải chỉ cần chém giết một vài cường giả chí tôn, thì lực lượng tinh thần của mình sẽ ngay lập tức đạt đến đỉnh phong?
"Không phải đan xen bình thường đâu, bàn cờ thiên địa rất phức tạp, hơn nữa hai bên đều phải tự nguyện, giống như sáu vị thủ lĩnh nhân loại dung đạo vậy, năm đó, chắc Thiên Mộc đã từng thỏa thuận gì đó với Giáo Chủ.." Phong Vân đạo nhân kiến thức rộng rãi, nhanh chóng đoán được một ít. Năm đó, Thiên Mộc không địch lại Khôn Vương, Khôn Vương lại lo Thiên Mộc sẽ tự bạo, cái gì cũng không lấy được, cuối cùng song phương đạt thành ước định. Chế tạo bàn cờ thiên địa, phân thân Khôn Vương tọa trấn.
Song phương chém giết trong bàn cờ, cuối cùng Thiên Mộc đánh giết phân thân, hay là phân thân đánh giết Thiên Mộc, đều có khả năng.
Mấy năm gần đây, Thiên Mộc vẫn luôn yếu thế. Không phải vì phân thân quá mạnh, mà là vì bản thể của nó ở chỗ này, phân thân có thể tự hồi phục. Nếu cứ tiếp tục kéo dài, cuối cùng Thiên Mộc sẽ phải tử vong.
Nhưng năm đó Thiên Mộc vì cầu sinh, cũng chỉ có thể uống rượu độc giải khát. Phương Bình nhìn hai quân trắng đen chém giết, vội vàng nói: "Vậy thắng trong này, phân thân sẽ diệt?"
"Bàn cờ thiên địa là nguyên!" Phong Vân đạo nhân vội nói: "Cho nên nếu chiếm ưu thế ở đây, đối phương phải không ngừng ném sức mạnh bổ sung vào, nếu không, nguyên diệt, dù cho hai bên không chết, cũng sẽ bị thương nặng!"
"Có thể mời ngoại viện... Vậy.." Phong Vân đạo nhân lắc đầu nói: "Không đơn giản vậy đâu, huống chi trong tình huống bình thường, dù có thể cho các ngươi vào, cũng không thể cho! Bởi vì bàn cờ thiên địa sẽ hấp thu lực lượng tinh thần của đối phương, ngươi chém giết thành công, người nhận sẽ là ngươi, không phải Thiên Mộc...
Đại trận rất phức tạp, Phương Bình xem như cũng đã hiểu tại sao hai bên lại đấu nhau nhiều năm như vậy.
"Vây nếu giết quân cờ màu đen, ta sẽ nhận được lực lượng tinh thần?"
"Đúng vậy, thế nhưng rất ít, tác dụng cũng không lớn."
Phong Vân đạo nhân thuận miệng nói xong, Phương Bình không để ý hắn, mà là mắt sáng như tuyết nói: "Chém giết những quân cờ màu đen này, có ngưng tụ ra thủy tinh linh thức không?"
"Hạch não của ngươi bị nát à?" Phong Vân hình như đã đoán được mầm họa của hắn, thật ra cũng không khó đoán, hắn từng điều tra Phương Bình, biết Phương Bình liên tục tự bạo, cường giả đều biết có mầm họa. Phương Bình vẫn chưa bị tự bạo lực lượng tinh thần đến mức nổ hạch não đến chết, đúng là kỳ tích. Lúc hắn còn chưa đến cấp bảy, Nam Vân Nguyệt, Trương Đào đều đã từng cảnh cáo hắn. Sau đó Thương Miêu thấy hắn, cũng cảnh cáo hắn. Tự bạo quá nhiều, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện. Nhưng khi đó thế cuộc không ổn, nếu không phải nhờ Phương Bình tự bạo nhiều lần, bọn họ cũng sẽ không thể thắng lợi nhiều trận như vậy. Phong Vân đạo nhân nói xong, lại nói: "Ngươi chém giết quân cờ, nhận được một ít, có thể không hấp thu mà dùng để tu bổ hạch não, thế sẽ có tác dụng hơn. Vấn đề của ngươi nghiêm trọng đến mức nào, lão phu không biết. Nhưng chắc sẽ không quá nhẹ, đây dù sao cũng chỉ là lực lượng tinh thần của phân thân, cũng không phải là chủ thể, hiệu quả sẽ không quá tốt"
Hắn còn chưa nói xong, Phương Bình đã lao ra trong chớp mắt!
Ban đầu còn muốn thừa cơ hội trục lợi, bây giờ không cần tìm cơ hội nữa! Giết!
Giết những quân cờ màu đen kia, đó chính là chất dinh dưỡng tu bổ hạch não, là thứ tốt, sao hắn có thể bỏ qua được. Tuy Phương Bình ở đây chỉ là do lực lượng tinh thần ngưng tụ mà thành, nhưng trong tay hắn vẫn xuất hiện một thanh trường đao!
Trảm Thần Đạo!
Đây chính là điểm đặc biệt của thần khí, thậm chí thần khí có thể tiến vào bản nguyên, chặt đứt đại đạo, lực lượng tinh thần hoá hình cũng có thể dùng thần khí, binh khí bình thường khó mà làm được.
Phía trước bàn cờ, Phương Bình xông lên, chém ra một đao!
Giờ khắc này, hai quân đang chém giết lẫn nhau. Có rất nhiều quân cờ đen trắng hoá thành hình người, chém giết không ngừng. Phương Bình bỗng nhiên lao ra, chém xuống một đao, một quân cờ màu đen dưới hình dạng Khôn Vương ngay lập tức bị đánh nát.
Quân cờ màu đen hóa thành điểm sáng, Phương Bình ngay lập tức cảm nhận được lực hấp dẫn.
Điểm sáng lao thẳng tới chỗ hắn!
Sau một khắc, hòa vào lực lượng tinh thần hóa hình của hắn.
"Tu bổ hạch não!" Phương Bình cảm thấy tinh thần lực của mình hình như muốn dung hợp điểm sáng này, hắn đâu thể để lãng phí như thế, đây là lực lượng tinh thần của hắn, cũng không phải là phân thân, vẫn có liên kết với bản thể.
Sau một khắc, ngoài bàn cờ thiên địa, bản thể Phương Bình mở mắt, ánh mắt sáng ngời.
Hắn cảm nhận được rồi!
Một nguồn sức mạnh hòa vào trong cơ thể mình!
Phương Bình nhanh chóng vận chuyển sức mạnh đến cửa Sinh Mệnh.
Giờ khắc này, trong cửa Sinh Mệnh, bốn bé mập đang nhổ nước miếng vào hạch não chi chít vết nứt... Đúng, nhổ nước miếng!
Trước đây, bốn bé mập này chỉ là một ít năng lượng sinh mệnh tự chủ lan tràn, bây giờ thì giống như đã ăn no, đang nhổ nước miếng vào hạch não của Phương Bình. Phương Bình không quản chúng nó, một nguồn sức mạnh thẩm thấu lao đến, hòa vào hạch não.
Trên hạch não óng ánh long lanh, vết nứt lan dày đặc. Nhưng mà, nguồn năng lượng này lan đến đâu, chen cùng đống nước bọt kia, hầu như là chỉ trong chớp mắt, một vết nứt đã lành lại Phương Bình vui mừng khôn xiết!
Nguồn sức mạnh này cũng là lực lượng tinh thần, chất lượng cực cao, trên bản chất, nguồn sức mạnh này vẫn là lực lượng tinh thần của Thiên Vương đỉnh cấp - Khôn Vương. Bây giờ lực lượng tinh thần đó bị Phương Bình chém giết, dù chỉ là một tia lực lượng tinh thần, cũng có thể giúp Phương Bình không ít. Nhưng năng lượng này chính là lực lượng tinh thần vô nguyên. E là chẳng có ai đồng ý từ bỏ tinh thần lực của mình, giúp Phương Bình chữa trị hạch não. Dù lão Trương có tới cấp Thiên Vương, không nói đến chuyện ông có đồng ý hay không, Phương Bình cũng không đồng ý. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ tổn thương bản chất của lực lượng tinh thần.
"Rất tốt! Khôn Vương... nhờ ngươi vậy!"
Phương Bình biết, hẳn là cũng có liên quan đến bàn cờ thiên địa, nếu không có bàn cờ này chuyển đổi, hắn chưa chắc đã có thể hấp thu lực lượng tinh thần của Khôn Vương.
Chữa trị xong một vết nứt trên hạch não, Phương Bình tỏ vẻ vui mừng ra mặt.
Ta muốn đại khai sát giới!
Tiêu diệt quân cờ màu đen của Khôn Vương, là phân thân của phân thân.
Trong bàn cờ thiên địa, Phương Bình bạo phát.
"Tránh ra, đây là của ta, ai dám cướp!"
Phương Bình cầm Trảm Thần Đạo trong tay, hắn rất hung hăng, mắng to: "Hồng Khôn, ngươi phế vật này, xây dựng Thần Đình gì mà vô dụng vậy hả, ta mới đến đây có hai ngày đã chơi xong, đến giết ta nè!"
Không thể không nói, năng lực lôi kéo thù hận của hắn vẫn là có một không hai. Chỉ một câu nói, ngoài bàn cờ thiên địa, phân thân của Khôn Vương đã đỏ mắt.
Tên khốn này, súc sinh này... phải giết!
Bây giờ hắn cũng đã hiểu ra một số chuyện, chuyện xảy ra hai ngày nay, hầu như đều là do đối phương làm, cuối cùng lại khiến Thiên Cẩu và Thủ Tuyền Nhân phục sinh. Kế hoạch tám ngàn năm của mình, có thể nói, là phá hủy trong tay tên khốn này.
"Phương Bình!" Phân thân Khôn Vương gầm nhẹ một tiếng, vô cùng phẫn nộ!
Lúc Phương Bình hiện ra chân thân, hắn đã nhận ra rồi. Thiên Mộc từng nhắc đến Nhân Vương, hắn cho là Võ Vương, nhưng không phải, cho là Lý Chấn, cũng không phải!
Bây giờ mới biết là tên súc sinh Phương Bình này!
Càng biết nhiều, hắn càng hận.
Không chỉ thế, Phương Bình lại có sức chiến đấu Chân Thần, hắn căn bản không thể khoan dung cho chuyện này, Phương Bình mới bao tuổi chứ?
Lần đầu tiên hắn biết đến Phương Bình là khi Phương Bình mang theo người của Thiên Bộ đến tiêu diệt tổng bộ Thần Giáo ở Nhân Gian, khi đó hắn mới biết vị thiên kiêu đời mới này ở Nhân Gian.
Mới bao lâu chứ? Chẳng được bao ngày!
Nhưng mới đó đã có sức chiến đấu Chân Thần. Thực ra đây cũng không phải vấn đề mấu chốt, mấu chốt là Phương Bình trà trộn vào Thần Đình, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi mà đã phá hủy kế hoạch của hắn, đây chính là con đường tắt giúp hắn trở nên mạnh mẽ!
Tên khốn này, đáng chết!
"Giết hắn!" Rõ là không cần phải gào, vì hắn có thể điều khiển quân cờ bằng suy nghĩ, nhưng hắn vẫn rống lên, đủ để chứng minh phân thân Khôn Vương phẫn nộ đến mức nào!
1832 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận