Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1945: Cơ Dao Vào Vực (4)

Cùng lúc đó, phía Ngự Hải Sơn, có tới 40 vị cấp chín đồng loạt tiến vào, trong số đó có Cơ Dao.
Cơ Nam mang theo 5 vị cường giả khác đứng bên cạnh Cơ Dao, bao quanh bảo vệ cô, sắc mặt ngưng trọng nói: "Dao Nhi, lần này..."
Cơ Dao khẽ cười nói: "Vực Nam Thất có nhiều người của chúng ta như vậy, Dao Nhi chỉ tới xem một chút, xem có cơ hội giết Phương Bình hay không, hắn là ác mộng của Dao Nhi, nếu không giết hắn, ta ăn ngủ không yên."
Trừ 7 người bọn họ ra, hơn 30 vị cấp chín còn lại đều là viện quân đến giúp đỡ. Những người này vốn cũng đã chuẩn bị tiến vào, nhưng Cơ Dao lại nói cô cũng muốn vào, bọn họ cũng có không ít người đến từ Thiên Mệnh vương đình, đành phải chờ tới bây giờ.
Bọn họ không biết Chân Vương bị chặn tai chặn mắt, nên bọn họ cũng không biết rõ tình huống trong vực Nam Thất, nhưng khi vừa tiến vào vực Nam Thất, mọi người đã phát hiện ra có điều bất thường.
Phía nam có hai khu vực xuất hiện huyết quang đầy trời, đó là do các cường giả cực mạnh chiến đấu với nhau, hư không giống như đã bị đánh vỡ, huyết quang tản mát. Tất cả mọi người đều nghiêm túc vô cùng, đại chiến đã đến mức này rồi sao?
Tổng cộng toàn bộ thần tướng vực Nam Thất và những thần tướng đến cứu viện cũng đã lên đến trăm vị. Thế mà bây giờ vẫn chưa đánh bại được đối phương sao?
Trông có vẻ như chém giết rất kịch liệt, Phục Sinh Chi Địa cũng thật là quật cường đáng sợ. Nếu như tính cả bọn họ, thì lần này đã có hơn 140 vị cấp chín địa quật tiến vào vực Nam Thất!
Cơ Nam rất mạnh, vốn bọn họ còn cách đến 200 dặm, hắn không cảm ứng được cái gì, nhưng bây giờ, cường giả giao chiến quá nhiều, cũng phản ánh được một số tình hình các nơi.
Cơ Nam nhìn về phía Ma Thành, sắc mặt trầm trọng nói: "Bên kia có cường giả đỉnh cao dưới cấp Chân Vương đang giao chiến, không phải một hai người mà là vài người, e là có cả các thần tướng trong số top 50 người mạnh nhất!"
Nói xong, hắn lại nhìn về phía tây, mở miệng nói: "Số lượng thần tướng đang giao chiến bên kia ít nhất cũng phải có trên 50 người, ánh sáng ngút trời đỏ như máu, e là có không ít thần tướng hy sinh rồi!"
Sau đó, Cơ Nam nhìn về phía khu vực chính giữa, tỏ vẻ nghi ngờ, cau mày nói: "Bên kia cũng có hơn 10 vị thần tướng... nhưng hình như đều đang chạy loạn, bọn họ đang làm gì vậy?"
Hơn mười vị thần tướng không đi tham chiến mà lại chạy lung tung gây náo loạn, đần hết rồi à!
Cơ Dao lại chớp mắt cười nói: "Vương thúc, ngài quên có người có thể giấu diếm khí tức sao?"
"Phương Bình!" Cơ Nam ngay lập tức hiểu ra!
"Có vẻ là hắn! Chắc là hắn đang ở đây, đi, chúng ta qua bên kia!"
Bên cạnh, có người lập tức nói: "Cơ Dao điện hạ, chúng ta vẫn nên đi giúp..."
"Câm miệng!" Cơ Dao nghiêm nghị nhìn quanh một vòng, lạnh lùng nói: "Bản cung muốn giết Phương Bình, ta không quan tâm người của Thiên Thực vương đình, muốn đi đâu thì đi.
Còn những người khác, các ngươi đều phải tìm cách giết Phương Bình cho ta! Nếu Phương Bình không chết mà người của Thiên Mệnh vương đình dám rời đi, thì đừng trách bản cung vô tình!"
Cô vừa nói xong, ai cũng đều bất đắc dĩ. Người của Thiên Mệnh vương đình cũng không còn lời nào để nói, Cơ Dao trên danh nghĩa cũng là chủ nhân của bọn họ, nếu bây giờ làm trái lời Cơ Dao thì phiền phức vô cùng, dù sao giết Phương Bình cũng không phải rắc rối gì. Huống hồ, mục đích chủ yếu nhất của lần này cũng là giết Phương Bình.
Mọi người không nói thêm nữa, dồn dập đi theo Cơ Dao.
Mà Cơ Dao thì lại đang suy nghĩ có nên nhân cơ hội này giết Phương Bình hay không... Hay là, làm theo kế hoạch lúc trước?
"Hình như hắn đang gặp phiền phức rất lớn, hơn 10 vị thần tướng, chẳng lẽ chỉ có một mình hắn sao? Nếu thật sự là vậy thì bản cung có thể cân nhắc một chút!"
Cơ Dao suy nghĩ trong lòng, lần này mình tiến vào, chắc là sẽ không thiệt thòi.
Dù không thể gài bẫy những Chân Vương đối địch, nhưng nếu Phương Bình gặp rủi ro, nhân cơ hội giết Phương Bình cũng là chuyện tốt.

"Mèo đâu rồi?"
Giờ khắc này, Phương Bình còn không biết tình hình bên kia thế nào, chỉ biết là đại chiến bạo phát rồi. Nhưng hắn không tìm được con mèo kia, điều này khiến Phương Bình rất là bất đắc dĩ.
Có tới tận 15 cấp chín đang đuổi giết bọn họ!
Không có mèo lớn hỗ trợ, hắn và lão Lý có bạo phát đến mức nào cũng không thể là đối thủ của 15 vị cấp chín.
Bên này còn đang suy nghĩ, sau một khắc, sắc mặt Phương Bình lại kịch biến!
"Đáng chết, lại có cấp chín vào vực!"
Bên kia, 40 người, khí tức vô cùng mạnh mẽ, truyền vang ngàn dặm. Nếu là người khác vào vực, Phương Bình chưa chắc đã cảm ứng được. Nhưng mấy chục người này, hắn cảm nhận được uy hiếp và áp lực!
"Lại có người vào vực, lão Trương kêu ta dụ dỗ mấy trăm cấp chín... Bây giờ thật sự vượt 100 người rồi!"
Phương Bình không thể tin nổi, vốn dĩ theo kế hoạch, hắn chỉ cần phải đối phó với 18 vị cấp chín, đánh đến bây giờ, cấp chín đã lên tới 140 người!
Mà bên phía Ma Đô, từ con số ban đầu là một hai vị cấp chín, đến hiện tại đã có hơn mười vị. Đại chiến đã hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của Phương Bình!
"Đám người đó… đang đến đây!" Sắc mặt Phương Bình lại tiếp tục thay đổi!
Lão Lý quay đầu nhìn truy binh đằng sau, hắn trực tiếp túm lấy tay Phương Bình, để Phương Bình mang theo hắn bay, có thể tiết kiệm một chút khí huyết. Hơn nữa Phương Bình có chiến ngoa cấp chín, tốc độ nhanh hơn hắn, bản nguyên cũng khó mà đuổi theo kịp.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế thì không phải là cách!
Hắn cũng cảm ứng được có một bầy cường giả đang chạy từ Ngự Hải Sơn đến đây.
"Làm sao bây giờ?" Lão Lý hỏi.
Phương Bình tức đến nổ phổi nói: "Ngài là lão sư, ta là học sinh, ngài hỏi ta làm gì!"
Dứt lời, hắn nói thêm: "Ta mới 20 tuổi, ta còn thiếu kinh nghiệm!"
Lão Lý suýt chút nữa đã đập chết hắn, bây giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn bày trò này hả? 20 tuổi thì sao? Mẹ nó, trận đại chiến này là do ngươi tổ chức chứ ai, bây giờ đánh tới mức này, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm.
"Ta chỉ có một cái phân hóa thể của lão Trương, thực lực không yếu, có thể tiêu diệt một tên bản nguyên hoặc hai vị cấp chín yếu..."
Phương Bình suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Có lẽ... Có thể thử công kích nhược điểm của bản nguyên! Nhưng ta không biết có được hay không, lão Lý, nhược điểm của bản nguyên rốt cuộc là cái gì?"
Hắn thật sự không hiểu lắm.
Mọi người vẫn hay nói võ đạo có thiếu hụt, mà thiếu hụt của bản nguyên chính là uy hiếp trí mạng nhất, nên tất cả mọi người đều sợ bị phát hiện khiếm khuyết bản nguyên của bản thân. Nhưng theo Phương Bình hiểu, võ giả đến cấp chín đã rèn đúc được kim thân, thân thể không còn điểm yếu. Thế thì thiếu hụt mọi người hay nói là thiếu hụt ở đâu! Nhược điểm nằm ở chỗ nào?
Lão Lý nhanh chóng nói: "Thiếu hụt bản nguyên chính là thiếu hụt ý chí và tinh thần! Ví dụ như ngươi đi, ngươi thật ra cũng có thiếu hụt, cũng có nhược điểm, nếu như bây giờ có người giết chết người nhà của ngươi ngay trước mặt ngươi, ngươi có điên cuồng, thậm chí mất đi ý chí hay không?"
"Cái này... Cái này cũng có thể tính là nhược điểm, nhưng cũng không đến mức sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu của ta, có lẽ ta sẽ càng bạo phát càng mạnh hơn!"
Dù lão Lý không biết hắn có biện pháp gì, nhưng đại khái cũng biết hắn có thể sẽ phát hiện vị trí bản nguyên bị thiếu hụt của đối phương, tiếp tục nói: "Nhưng đây chỉ là một mặt, mặt khác, bản nguyên thật ra là sự khống chế một nhóm sức mạnh ngoại lai! Bản nguyên là đại đạo, cũng là chìa khoá, là chìa khóa dẫn tới nguồn sức mạnh bên ngoài!
Nó ban tặng sức mạnh cho người sở hữu, nếu ngươi có thể nhìn thấy nhược điểm bản nguyên của người khác, ngươi có thể nghĩ cách phong tỏa nguồn gốc sức mạnh đó. Nhóc con, ta nói như vậy, ngươi hiểu chưa?
Nguồn gốc sức mạnh của bản nguyên là vô hình vô chất, chúng ta không biết nó đến từ đâu. Nhưng nếu ngươi phát hiện được nhược điểm bản nguyên của đối phương, có lẽ có thể phong tỏa khởi nguồn của nguồn sức mạnh này, thậm chí là đảo loạn tất cả những thứ này, để hắn bị nguồn sức mạnh đó phản phệ!
Đến lúc đó, nếu đối phương vận dụng bản nguyên, thì không những không thể tăng cường sức mạnh mà còn có thể bị nguồn sức mạnh kia tấn công ngược lại. Nếu vốn dĩ hắn có thể tăng 50.000 cal khí huyết, thì hắn sẽ phải dùng 50.000 cal khí huyết để chống lại sức tấn công đó..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận