Toàn Cầu Cao Võ

Chương 991: Kết Thúc Tiệc Rượu (2)

Mặc kệ 10 tỷ hay 20 tỷ, hắn đều đã đủ điều kiện để tăng cấp hệ thống rồi.
Bây giờ chỉ sợ hệ thống không đồng ý mà thôi.
Phương Bình không biết làm như vậy có được hay không, nhưng 10 tỷ điểm tài phú cũng không dễ kiếm như vậy. Hiện tại, chỉ có làm như vậy mới kiếm được tiền nhanh nhất thôi, hơn nữa, chỉ là trên giấy tờ, kiếm tiền trên giấy tờ đơn giản hơn một chút.
Ngoài miệng, hắn hay rêu rao xuống địa quật một lần kiếm được 50 tỷ. Nhưng xuống địa quật, không đến vương thành đào mỏ, hầu như không thể kiếm được nhiều tiền như vậy. Mỏ năng lượng cũng không phải ở đâu cũng có.
Hai lần trước đào được mỏ đều nhờ may mắn. Nếu không may mắn, xuống địa quật không thu hoạch được gì là chuyện hết sức bình thường.
Gần 10 tỷ điểm tài phú, Phương Bình không biết phải đợi đến khi nào.
Hơn nữa, hắn cũng phải dùng điểm tài phú, lần sau nếu gặp phải vật gì lớn, không mang về được, còn phải mở rộng không gian chứa đồ, điểm tài phú không đến 100 tỷ, xài rồi thì không biết tích lũy đến khi nào mới lên lại.
Bận rộn một hồi, chuyện hợp đồng cuối cùng xem như đã xong.
Đến mức tiền, phải chờ trang web đưa các tính năng mới lên, mấy người này mới gửi tiền đến, còn phải chờ một khoảng thời gian.
"Hy vọng không thành vấn đề!"
Phương Bình thở ra một hơi, nếu lần này thành công, lần sau, muốn hệ thống tăng cấp thì phải gom ngàn tỷ rồi!
Vừa nghĩ tới ngàn tỷ... Phương Bình cảm thấy thôi đừng nghĩ đến.
Trừ phi thật sự đoạt lấy tinh hoa sinh mệnh của yêu thực cấp chín, nếu không, chỉ dựa vào việc đào mỏ vương thành, không phải đào một chút là được, mà phải đào rất nhiều. Mà đào nhiều như vậy, trừ phi thủ hộ yêu thực và thủ hộ yêu thú đã bị tiêu diệt, nếu không, nhất định sẽ bị phát hiện.
"Trăm tỷ... Nếu như thăng cấp, hệ thống sẽ có thêm công năng gì mới?"
Phương Bình rơi vào trầm tư.
...
Sau khi xong chuyện này, Phương Bình bắt đầu cùng mọi người ăn uống.
Hôm đó, Phương Bình uống không ít.
Mấy vị Tông sư của Ma Võ cũng uống không ít, uống đến mức ánh mắt cũng đã lờ mờ rồi.
Mãi đến khi tiệc rượu gần kết thúc, Phương Bình mới nhìn thấy Tần Phượng Thanh nổi giận đùng đùng quay về.
Tên này không tìm Ngô Khuê Sơn trả thù, mà tìm Trần Hạo Nhiên, cười cười mời Trần Hạo Nhiên tối nay tiếp tục so tài.
Phương Bình nghe thấy, không tự chủ nở nụ cười.
...
Tiệc rượu kéo dài rất lâu.
Mãi đến một hai giờ chiều, các tân khách mới đường ai nấy về.
Các tân khách rời đi, tin Lý Trường Sinh đi con đường vạn đạo hợp nhất cũng được truyền đi trong giới Tông sư.
Mà tất cả chuyện này, Ma Võ không ai để ý.
Phương Bình cũng tiễn mọi người về, bao gồm cô em gái Phương Viên có thu hoạch tràn đầy.
Phương Viên và Trần Vân Hi làm quen thân thiết, vui vẻ hừng hực, Phương Bình cũng lười quan tâm, vui vẻ hài lòng là được, vui ngày nào hay ngày đó.
...
Ma Võ.
Ba ngày sau khi kết thúc tiệc Tông sư.
Hội võ đạo.
Phương Bình cầm điện thoại, lớn tiếng nói: "Hội trưởng Trương, hiệu suất làm việc của Hoa Tây Võ Đại có phải quá chậm rồi không? Các trường khác đã gửi tiền đến rồi, chỉ có trường ngươi vẫn chưa gửi đến. Rốt cuộc là các ngươi có muốn tham gia hay không?
Nếu không tham gia thì thôi, sau này trang web mở rộng, học viên của Hoa Tây Võ Đại cũng đừng lên trang web mua đồ, các ngươi tự cung tự cấp là được rồi!"
"..."
"Mới vừa gửi qua rồi hả?"
"..."
"Ừm, được, vậy ta kiểm tra lại thử, có lẽ ngân hàng còn chưa gửi đến."
"..."
Cúp điện thoại, Phương Bình liếc mắt nhìn Tần Phượng Thanh trước mặt, không nhịn được nói: "Ngươi tại sao lại đến đây!"
"Phương Bình... Cứu mạng!"
Tần Phượng Thanh hơi uể oải, khóc không ra nước mắt nói: "Ta không muốn đến, nhưng ta hết cách rồi!"
Phương Bình cạn lời, chán chẳng muốn nói.
Tần Phượng Thanh thấy hắn không để ý tới mình, nhìn sang Trần Vân Hi đang sắp xếp văn kiện bên cạnh, kể khổ: "Vân Hi sư muội, nhờ ngươi đấy, ngươi kêu anh ngươi đi đi được không? Ta chịu thua, nếu thật sự không được, cho hắn đến đánh ta một trận, ta chịu!"
Tần Phượng Thanh thật sự muốn khóc.
Người khác đều đi rồi, Trần Hạo Nhiên không đi!
Tên này có khuynh hướng thích bị ngược đãi, bị Tần Phượng Thanh đánh nhiều, đánh đến mức thèm đòn rồi.
Hắn không đi!
Mấy ngày nay, cứ rảnh là kéo Tần Phượng Thanh so tài.
Đánh một lần, thoải mái.
Đánh hai lần, rất thoải mái.
Nhưng số lần đã biến thành mười lần, hai mươi lần, lại không thể giải quyết tên khốn kia, Tần Phượng thanh thật sự muốn khóc.
Hắn muốn tu luyện!
Đánh nhiều lần chẳng vui chút nào.
Bây giờ Trần Hạo Nhiên ở lì không đi, mỗi ngày tìm hắn, hắn thật sự sắp sụp đổ rồi.
Trần Vân Hi nghe vậy, nhỏ giọng nói: "Hội trưởng Tần, là ngươi nói, muốn so tài thì tìm ngươi mà..."
"Ta chỉ nói như vậy mà thôi!"
Phương Bình trực tiếp ngắt lời nói: "Bớt nói nhảm, muốn đi đâu thì đi đi, Vân Hi, gọi điện thúc ngân hàng bên chuyển tiền của Hoa Tây Võ Đại qua cho chúng ta."
"Được."'
Trần Vân Hi bắt đầu bận rộn gọi điện thoại.
Tần Phượng Thanh bất đắc dĩ, cũng lười nói tiếp đề tài này, dò hỏi: "Nghe nói Thiên Nam địa quật sắp mở?"
"Ừm."
"Khi nào chúng ta đi?"
Phương bình liếc mắt nhìn hắn một cái, cau mày nói: "Ngươi đi làm gì? Hiện tại chỉ chiêu mộ cường giả Tông sư, ngươi có tư cách đi sao?"
"Vậy ta mặc kệ, dù sao ta muốn đi!"
Vào lúc này, Tần Phượng Thanh sắp lên cấp năm trung kỳ rồi, Phương Bình hứa hẹn cho hắn tinh hoa sinh mệnh, hắn cũng đã nhận được rồi.
Nhưng với tình hình này, đến cấp năm trung kỳ, lại tu luyện thêm một khoảng thời gian nữa, hắn cũng sắp phá sản rồi.
"Thiên Nam địa quật mở, Ma Đô cũng sẽ gỡ bỏ lệnh cấm, ngươi đi Ma Đô là được rồi..."
Tần Phượng Thanh lập tức lắc đầu nói: "Ma Đô bây giờ có còn cái gì tốt nữa đâu, đi Thiên Nam... Thiên Nam sẽ bùng nổ đại chiến, chúng ta đục nước béo cò, nói không chừng có thể nhặt được thi thể yêu thực cấp chín..."
Phương Bình không nói gì, ngươi nghĩ thật hay!
Mặc kệ hắn, bên cạnh, Trần Vân Hi cúp điện thoại, gật đầu nói: "Ngân hàng nói sẽ lập tức chuyển tiền vào tài khoản của chúng ta..."
"Vậy thì tốt."
Phương Bình hơi thấp thỏm, đây là món tiền nợ cuối cùng rồi.
Những trường học khác chuyển khoản đến, hệ thống không có động tĩnh gì, hắn cũng không tăng điểm tài phú.
Lần này, lợi dụng sơ hở trong hệ thống, hắn không biết rốt cuộc hệ thống có tính hay không.
Sau khi bên kia thanh toán xong, nếu như vẫn không có động tĩnh gì, nghĩa là lần này thất bại rồi.
Tần Phượng Thanh thấy hắn lo lắng vội vàng, nhỏ giọng hỏi: "Phương Bình... Ngươi đang chuẩn bị cuỗm 40 tỷ của mấy người kia phải không, nếu như vậy... Có thể chia cho ta một phần không?"
Dưới góc nhìn của hắn, Phương Bình làm chuyện này, không có cái gì hay ho cả.
Nhưng nếu cuỗm đi 40 tỷ của các trường võ đại... Chậc, 40 tỷ cũng là một khoản tài phú rất lớn rồi.
Phương Bình không lên tiếng, IQ của tên này càng ngày càng không đủ dùng rồi.
Tính cả trường quân đội, hiện có 80 trường tham gia!
Trong đó có mấy chục vị Tông sư!
Vì mấy chục tỷ mà tham ô số tiền này, chán sống rồi chắc.
Thấy Phương Bình không để ý tới mình, Tần Phượng Thanh lại nhỏ giọng nói: "Phương Bình, nói cho ngươi nghe một bí mật, có muốn nghe hay không?"
"Không có chuyện gì thì biến hộ ta, ta đang bận!"
"Thật đấy... Ngươi giúp ta đuổi Trần Hạo Nhiên đi, ta sẽ nói cho ngươi biết!"
"Nói trước, nói xong ta sẽ suy nghĩ thêm."
Tần Phượng Thanh phiền muộn, suy nghĩ một lát mới bắt đầu nói: "Hôm qua ta trò chuyện với Tưởng mập... Tưởng mập nói cho ta biết, lúc trước, lão tổ của Dương gia đã mất, đến bây giờ vẫn chưa tìm được di thể..."
Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt nói: "Có ý gì?"
"Đồ ngốc, nghĩa là, di thể của Dương gia lão tổ có thể vẫn còn ở trong Thiên Nam địa quật..."
Thấy Phương Bình đã có hứng thú, Tần Phượng Thanh nhỏ giọng nói: "Di thể của cường giả tuyệt đỉnh... Đương nhiên là di thể của phe mình, không thể làm loạn... Nhưng lão tổ tuyệt đỉnh, lẽ nào trên người không có chút thứ gì tốt sao?
Nếu như chúng ta tìm được di thể, đưa lão tổ về nhà, lấy đi vật trên người lão tổ, phía thành Trấn Tinh nói không chừng còn có thể gửi lễ vật tri ân.
Lần này, Thiên Nam địa quật mở, phía thành Trấn Tinh cũng sẽ phái người vào..."
Phương Bình cau mày hỏi: "Lão tổ tuyệt đỉnh đã mất... Nếu đã xác định là đã qua đời, di thể quan trọng như vậy, sao lại không mang về?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận