Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1866: Trấn Định Một Chút (2)

Giảo cũng hét lớn một tiếng, cao giọng đáp lại một câu, sau đó nhìn về phía 4 vị yêu tộc cấp 9 khác, trong mắt to đầy đắc ý.
Bản vương thành Yêu Vương rồi. Bây giờ, mọi người quyền thế ngang nhau, mà các ngươi còn phải đối mặt với uy hiếp của đầu bếp, mà ta... chính là chủ nhân của đầu bếp.
Ít nhất đã từng là!
Nhớ ngày đó, đầu bếp thường xuyên cung cấp cho mình năng lượng, bây giờ lại vênh váo.
Dù nói thế nào, các Yêu Vương này đã bị đầu bếp dọa đến nơm nớp lo sợ, không dám lên tiếng. Mà bản vương thì không như vậy.
Giảo bỗng chốc cảm thấy có chút kiêu ngạo, đây chính là sự chênh lệch giữa các yêu.
Bốn vị yêu tộc này có lẽ mạnh hơn nó một chút, nhưng địa vị lại kém xa.
Giảo còn đang đắc ý, Phương Bình mở miệng cười nói: "Giảo, chúc mừng đột phá. Đột phá cấp 9 rồi, ngươi cũng có thể tìm một chỗ tự xưng vương, còn về chuyện Giới Vực, ngươi không cần tham dự!"
Giảo rống lên một tiếng, lúc này mới nhớ tới chính sự.
Ta muốn làm Yêu Vương chân chính, vương một vực.
Giảo bắt đầu liên lạc với Phương Bình, âm thanh cực lớn, hi vọng đầu bếp có thể cho những yêu tộc này một chỗ đất lập thân, bằng không, thiên hạ lớn như vậy, nhưng bọn chúng không chỗ có thể đi.
Phương Bình nghe xong, lắc đầu nói: "Không được, ta nói rồi, yêu tộc không chịu ràng buộc, rất phiền phức! Ta đã nể mặt ngươi nên mới nhượng bộ, bằng không, với tính cách của ta, đánh chết hết những yêu tộc này cho xong việc rồi."
"Gào!"
"Ngươi ràng buộc bọn chúng?" Phương Bình hơi khó khăn nói: "Ngươi có thể ràng buộc bọn chúng ư? Giảo, dù sao ngươi vừa lên cấp, hơn nữa trước đó ngươi vẫn luôn ở bên ngoài, tiến vào cũng chưa được bao lâu, bọn chúng sẽ nghe ngươi sao?"
Phương Bình nghi ngờ liếc nhìn 4 vị yêu tộc cấp 9 xung quanh.
3 con yêu thú, một gốc cây yêu thực.
Thật ra Phương Bình đã từng gặp đồng loại của gốc yêu thực này, Thị Huyết Thụ Yêu. Ban đầu ở Giới Vực tại Thiên Nam, Phương Bình đã gặp một gốc Thị Huyết Thụ Yêu cấp 7, còn mang thi thể về.
Loại yêu thực này, tương đối vô dụng. Ít nhất đối Phương Bình thì là như thế. Nó không kết quả!
Trong mắt Phương Bình, yêu thực không kết quả đều khá vô dụng, bởi vì giết đối phương rồi, trừ khi giữ lại yêu hạch chế tạo thần binh, bằng không gần như không tận dụng được gì. Chứ đừng nói tới nơi này là Giới Vực, chưa chắc có tinh hoa sinh mệnh.
Bằng không, nếu đổi thành Yêu Quỳ khổng lồ, không chừng thứ đầu tiên Phương Bình muốn giết chính là yêu thực.
Phương Bình liếc nhìn mấy vị yêu tộc cấp 9, mấy vị cấp 9 này đều có trí tuệ, lúc này đều có chút giãy dụa và bối rối.
Dường như bọn chúng nghe hiểu một chút. Muốn tiếp tục ở lại Giới Vực thì phải nghe lời Kim Giác Thú. Trước mắt, Kim Giác Thú và nhân loại có quan hệ, có thể thuyết phục hắn. Nếu như không nghe, chúng nó chỉ có thể rời đi.
Vết nứt không gian bạo phát khiến nhóm yêu tộc này không khỏi sợ hãi, cộng thêm hai con yêu thú cấp 9 bị giết, càng khiến các yêu hiểu ra, nhân loại này không phải loại lương thiện gì.
Không đi, sẽ phải chết.
"Gào!"
Giảo hơi gấp rống lên một tiếng, đã đến lúc này rồi, còn không thần phục sao? Phụng ta làm vương thì mọi việc đều có thể giải quyết.
Một số yêu tộc cấp 7 cấp 8 đã bắt đầu dao động, không ít yêu tộc, cũng khẽ rít lên. Bọn chúng không muốn đi.
Lúc lâu sau, một yêu thú nhìn như bò Tây Tạng dùng lực lượng tinh thần trao đổi: "Cần... Chúng ta làm cái gì?"
Phương Bình lạnh nhạt nói: "Cần các ngươi làm cái gì? Các ngươi có thể làm cái gì? Ta chỉ cần các ngươi rời đi, đương nhiên, chuyện cho tới bây giờ, Giảo xen vào, ta cũng rất khó xử.
Yêu tộc các ngươi đều thẳng tính, ta cũng không quanh co lòng vòng. Ở thế giới nhân loại của ta, có một từ gọi là cam kết nhập đội.
Thật ra, các ngươi muốn ở lại cũng được, nhưng mà cần chứng minh giá trị của các ngươi, đồng thời cam kết các ngươi sẽ không gây tổn thương cho nhân loại.
Mặt khác, ta tin tưởng Giảo, chứ không tín nhiệm các ngươi.
Các ngươi muốn ở lại thì phải nghe lời Giảo, đây chính là yêu cầu cơ bản của ta.
Tóm lại, ta không muốn nhúng tay nhiều vào chuyện của yêu tộc, các ngươi muốn ở lại thì phải nghe lệnh, không muốn ở lại thì có thể lập tức rời đi. Nếu vừa ở lại mà lại không muốn nghe lệnh, thì đừng trách ta vô tình, giết chết các ngươi, chế tạo thần binh."
Phương Bình dứt lời, Giảo lần nữa gào lên.
Lực lượng tinh thần yêu thú bò Tây Tạng nhanh chóng tiếp tục dao động, nói: "Bảo chúng ta nghe lệnh Kim Giác Thú sao? Nó cũng không phải là yêu tộc Giới Vực..."
Phương Bình không nhịn được nói: "Ta không quan tâm điều đó, thời gian của ta có hạn, bây giờ ta còn phải đi làm chuyện khác, rốt cuộc các ngươi quyết định như thế nào? Đừng ép ta ra tay với các ngươi."
Mấy vị yêu tộc cấp 9 đều rất bối rối, bảo bọn chúng nghe lệnh Giảo, thần phục Giảo, chuyện này khiến bọn chúng hơi khó tiếp nhận.
Nếu Giảo là Yêu Vương cấp 9 uy tín lâu năm thì cũng không có vấn đề gì lớn. Nhưng một vị Yêu Vương vừa lên cấp 9 lại áp đảo bọn chúng...
Mấy vị yêu tộc hai mặt nhìn nhau, mắt không ngừng nổi sắc đỏ, nhưng lại nhanh chóng tiêu tán.
Trí tuệ của cấp 9 cũng không phải là yếu.
Nếu như có thể giết nhân loại trước mắt, chắc chắn bọn chúng sẽ ra tay.
Nhưng vừa nghĩ tới, người này có thể điều khiển phong cấm, bên trong còn có một nhân vật mạnh mẽ...
Cuối cùng, mấy vị yêu tộc hướng về phía Giảo rít một tiếng, rồi lục tục hạ xuống đất, không ngự không nữa.
Vậy là thỏa hiệp rồi!
Bọn chúng còn muốn tiếp tục ở lại đây, tiếp tục tu luyện, Giới Vực cũng là khu vực tương đối an toàn, ở đây, dù yêu tộc không thể tu luyện theo ý mình, nhưng ít nhất không có cường giả dám xông vào nơi này. Bao gồm Chân Vương!
Vạn Yêu Vương Đình cũng không quản được bọn chúng!
Các yêu tộc ở cấm địa Ngự Hải Sơn muốn sai khiến bọn chúng, bọn chúng cũng không hề sợ hãi, trực tiếp giết ra Giới Vực, chinh chiến Ngự Hải Sơn, đánh giết một trận lại về Giới Vực, những tên kia căn bản không dám tới nơi này.
"Gào!"
Giảo giơ chân lên cao, có vẻ hơi hưng phấn!
Vậy là thành công rồi!
Hôm nay, tất cả những chuyện nó tha thiết mơ ước đều đã thành hiện thực.
Trở thành Yêu Vương, tự lập cấm địa, hôm nay đều làm được rồi.
Một lát sau, trong đầu Phương Bình vang lên âm thanh của Giảo.
"Đầu bếp... Bản vương thành Yêu Vương chân chính rồi!"
Phương Bình lườm nó một chút, vừa nãy ông đây còn không để ý, mẹ kiếp, ngươi gọi ta là cái quái gì? Đầu bếp? Ngươi có tin ta lập tức thịt ngươi làm thần binh hay không?
Phương Bình liếc nhìn Giảo khổng lồ, trong lòng bỗng hơi động, ta muốn cưỡi ngươi, được chứ?
Đời này, thật đúng là chưa từng cưỡi yêu thú.
Cơ Dao cưỡi Phượng Hoàng, nhưng Phượng Tước cũng chỉ là cấp 7, mặc dù ngưng luyện kim cốt, nhưng có lẽ còn một thời gian nữa mới lên cấp 8.
Nhưng Giảo là cấp 9!
Hình như Phương Bình chưa từng nhìn thấy có ai ngồi cưỡi yêu thú cấp 9.
Nhân loại có người đã từng bắt giữ yêu tộc, xem như thú cưỡi, nhưng phần lớn đều là cấp 7, cùng lắm là cấp 8, hơn nữa kết quả cuối cùng đều là giết chết, yêu tộc rất khó thuần phục.
"Tiểu Giảo, hình như trên lưng ngươi có cái gì?"
Phương Bình bỗng truyền âm một câu, Giảo mở to hai mắt nhìn, thứ gì?
Nghiêng đầu nhìn thoáng qua, không nhìn thấy gì.
Phương Bình cười nói: "Có thể do ngươi vừa mới tấn cấp nên có chút thiếu hụt, ta lên xem một chút, tuyệt đối đừng để lưu lại di chứng, ngươi còn phải thành Chân Vương, đừng nên xảy ra chuyện!"
Dứt lời, Phương Bình đằng không mà lên, lập tức rơi xuống trên lưng Giảo.
Giảo còn chưa suy nghĩ nhiều, nhưng cảm thấy hơi bất ngờ.
Có cái gì sao? Bản vương đã đến cấp 9, chẳng lẽ tự mình không phát hiện được?
Nó tiếp tục quay đầu nhìn phía sau lưng mình, muốn biết có phải thật lưu lại di chứng hay không.
Phương Bình mặc kệ nó, lúc này Phương Bình đứng trên lưng Giảo, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt thổn thức.
Có chút tiếc nuối!
Không ai chụp ảnh cho mình!
Mình đứng trên lưng một yêu thú cấp 9, đối phương còn đần độn quay đầu nhìn khắp nơi, hoàn toàn không ý thức được, mình coi nó là thú cưỡi, còn chẳng cần dùng vũ lực, đây mới gọi là nhân sinh!
Phương Bình giẫm trên lưng Giảo, quan sát nhóm yêu tộc bên dưới.
Nhìn thấy cảnh này, mấy vị yêu tộc cấp 9 đều im lặng.
Quả nhiên quan hệ giữa Kim Giác Thú và nhân loại không tầm thường. Chẳng lẽ Kim Giác Thú chuẩn bị trở thành thú cưỡi của hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận