Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3153: Cửa Ải Thứ Nhất

Chương 3153: Cửa Ải Thứ NhấtChương 3153: Cửa Ải Thứ Nhất
Khi nhóm người Thạch Phá đi vào, nhóm người Phương Bình cũng đã tìm được cửa vào.
Đứng trước lối vào, Phương Bình híp mắt, nhìn chằm chằm vào khe nứt, hơi nghi hoặc, những người khác đâu?
Khi bọn họ đến, phía sau cũng có người theo vào. Những người đó đều là cường giả, bây giờ người đi đâu rồi? Nơi này, từ lúc bọn họ tiến vào đến bây giờ, hình như chỉ có mình bọn họ.
Khi Phương Bình đang suy nghĩ vấn đề này, những cường giả như Lê Chử cũng đang tự hỏi. Bọn họ không mạnh như phá tám, có nhiều thứ vẫn còn chưa thấu đáo. Nhưng không có ai cùng theo vào, họ vẫn biết là có vấn đề.
Lúc này, Nghệ Thiên Vương vui vẻ nói: "Ở đây! Tìm thấy cửa vào rồi! Mọi người cùng đi vào!"
Nghệ Thiên Vương vừa nói xong, Thiên Cực lười biếng nói: "Gấp cái gì! Nghệ, những người khác thì sao?"
Nghệ Thiên Vương cười nói: "Đây là không gian đa chiều, sau khi tiến vào, những người khác chưa chắc ở cùng một chiều không gian với chúng ta."
Đây chính là khái niệm của cửu trọng thiên. Nơi này cũng có nhiều tâng không gian, có lẽ những người khác đang ở nhất trọng thiên.
"Có lễ có.'
Thiên Cực cười khẩy nhìn hắn, lát sau, nhìn vê phía Loạn và mấy người Càn Vương, nhàn nhạt nói: "Tên Nghệ này không đáng tin! Bốn vị Tuần Sát Sứ cũng không đáng tin, không chừng họ đang che giấu bí mật nào đó. Dù sao ta cũng muốn nhắc nhở các vị một câu, nếu sau khi đi vào mà tách nhau ra, thì khi gặp bọn họ, nhớ cẩn thận một chút.
"Cái này... không rõ lắm."
"Vậy sẽ tiến vào cùng một cửa ải sao?"
Còn nữa, chuyện Thịnh Hoành làm, Thiên Cực ta không chịu trách nhiệm. Hắn là hắn, ta là ta, chớ có nhập làm một."
Mọi người đều biết khái niệm này, nhưng Thiên Cực vẫn cười lớn nói: "Vậy sao? Vậy chiều không gian khác có cửa vào không?"
Hắn vừa dứt lời, mọi người đều căng thẳng.
"Đừng lôi kéo làm quenl" Thiên Cực gắt gỏng, nhìn xung quanh: "Ta luôn cảm thấy không ổn! Chuyện lớn như vậy, mà phía Nhân tộc không có động tĩnh nào, các vị tự cẩn thận, Nhân tộc cũng không phải người lương thiện, có lẽ có hành động khác."
Dứt lời, Thiên Cực nhìn quanh một vòng, lẩm bẩm nói: "Các ngươi nói... Phương Bình có khi nào đã trà trộn vào rôi hay không?"
Thịnh Hoành cười khổ, hơi bất đắc dĩ: "Thiên Cực, ngươi..."
Nghệ Thiên Vương cũng dở khóc dở cười, đảo mắt nhìn quanh, lên tiếng: "Có lẽ là không đâu... Phương Bình có thể dễ dàng tiến vào nơi đây như thế ư? Trước đó, hắn cũng không biết việc này, từ khi chúng ta quyết định đến lúc xuất phát, thời gian diễn ra rất nhanh, dù hắn biết được việc này, chỉ sợ cũng là vừa mới biết..."
Lúc này, ánh mắt Lê Chử cũng lóe lên, hắn cũng có lo lắng như vậy.
Tam Giới bây giờ, thân hồn nát thần tính. Mọi người thật sự hơi sợ.
Phương Bình cũng tỏ vẻ nghi ngờ, nhưng trong lòng thì điên cuồng mắng, Thiên Cực, ngươi ngứa đòn hả? Ngươi có ý gì? Ngươi dựa vào cái gì mà vu oan người ta? Ngươi chẳng có chứng cứ, đã nói ta trà trộn vào, dựa vào cái gì?
Hắn không tin. Mới được bao lâu chứ?
Lê Chử lại liếc mắt nhìn Phương Bình, liếc qua ngực hắn, nhìn thấy con hổ nhỏ, hơi nhíu mày, nhưng lại không nói gì.
Nhưng trong đám người, có một số người vẫn bị để mắt tới.
Lời của hắn, khiến mọi người cảm thấy an tâm hơn.
Tốc độ cực nhanh! Tốc độ nhanh như vậy, dù Phương Bình nhận được tin tức, chỉ sợ cũng không có cơ hội trà trộn vào.
Hòe Vương, Phương Bình trong thân phận Ngưu Mãnh, kể cả mấy vị cường giả hơi hơi lạ mặt, đều bị chú ý. Những người này, đều là sau này mới gia nhập.
Điều động người từ các phương rồi tiến vào, tổng cộng mất hai ngày, vẻn vẹn hai ngày mà thôi.
Người này khá đáng nghi!
Mặc dù hơi thân hồn nát thần tính, nhưng Lê Chử cảm thấy, vẫn phải đề phòng một chút. Cường giả Tam Giới thật sự bị Phương Bình dọa sợ rồi.
Thiên Cực cũng nhìn lướt qua Phương Bình, hắn không có chứng cứ, cũng không hề phát hiện có gì khác thường, nhưng đối với người xa lạ, hắn cũng cảnh giác hơn.
Không chỉ vậy, Thiên Cực còn nói: "Không chỉ là kẻ yếu, cường giả cũng có thể là Phương Bình ngụy trang. Còn nữa, có lẽ không chỉ là võ giả, kể cả một số thần binh, ai biết có phải Phương Bình ngụy trang hay không."
Mọi người hơi sửng sốt.
Thiên Cực nói: "Nếu gần đây trong các vị có ai đạt được thần binh, tự cẩn thận một chút! Phương Bình có thể thu liễm khí tức, chuyển đổi hình thể, hóa thành thần binh cũng không phải là chuyện không thể. Hắn thực lực mạnh mẽ, nếu chuyển đổi thành thần binh, ngụy trang thành thần binh cấp Thánh cũng không hề khó."
Người người cảm thấy bất an!
Đừng nói, thật sự có người gần đây mới có được thần binh.
Thấy mọi người sợ hãi, Lê Chử khẽ ho một tiếng nói: "Thiên Cực, không đáng sợ như vậy đâu! Dù Phương Bình ngụy trang trà trộn vào, thì khả năng trở thành thần binh cũng không lớn, không phải thứ gì hắn cũng ngụy trang..."
Thiên Cực cười nhạo, vậy thì chưa chắc.
Mọi người bị một người không tồn tại dọa sợ, mấy người Nghệ Thiên Vương liếc nhau, cũng là bất đắc dĩ.
Người có tên cây có bóng.
Không thể không nói, trong Tam Giới, có lẽ Phương Bình không phải là người mạnh nhất, tuổi cũng không lớn, nhưng đúng là khiến mọi người đau đầu, ai cũng kiêng kị ba phần.
Người này còn chưa xuất hiện, đã sắp gây nên nội loạn rồi. Cứ tiếp tục như thế thì không được!
Nghệ Thiên Vương khẽ quát: "Các vị, đồng tâm hiệp lực là quan trọng nhất! Dù Phương Bình thật sự trà trộn vào, mục đích cuối cùng cũng là vì lợi ích, hiện tại cũng sẽ không dễ dàng bại lộ!"
"Cho nên chuyện gấp bây giờ vẫn là lập tức tiến vào trong bí cảnh."
Mấy người Lê Chử liếc nhau, rất nhanh, Lê Chử nói: "Nếu sau khi đi vào lại bị tách ra, các vị không nên hành động thiếu suy nghĩ, chờ chúng ta tập hợp!"
Dứt lời, Lê Chử im lặng.
Đến mức này, vẫn nên đi vào đã.
Mọi người đều không có ý kiến, chia thành đoàn theo thế lực của mình, cường giả Thiên Vương dùng lực lượng tinh thần bao phủ đám người, bọn họ cũng không biết cả đám đi vào sẽ cùng xuất hiện ở một cửa, hay là tách ra.
Lúc này, chỉ có cố gắng đảm bảo rằng người cùng phe có thể cùng một chỗ, đây mới là phương pháp an toàn nhất.
Phương Bình cũng bị Càn Vương bao phủ ở bên trong, ngay sau đó, đám người dồn dập tiến vào khe nứt.
Một tiếng ầm vang! Mọi người đều tiến vào trong vết nứt.
Đại điện, yên tĩnh trở lại.
Bọn họ rời đi chưa được bao lâu, một cành cây giống như rễ cây màu xanh ngọc, hơi lấp lóe trong bóng đêm....
Đám Phương Bình ào ào tiến vào bí cảnh. Thời không chuyển đổi, rất nhanh, hai mắt Phương Bình nhìn thấy ánh sáng, hắn xuất hiện ở trên một không gian khổng lồ.
Lúc này, Phương Bình hơi cảnh giác.
Quan sát xung quanh, trong tay bóp chặt con hổ nhỏ, Thương Miêu bị bóp đến lè lưỡi. Phương Bình lo sẽ bị tách khỏi Thương Miêu, nên mới xuống tay hơi ác, bóp thật chặt nó.
Hiện tại xem ra, vẫn may, không bị tách ra.
Nhưng Phương Bình nhanh chóng nhíu mày, vẫn hơi khác biệt!
Trước khi tiến vào, Thần Giáo đều đứng chung một chỗ. Nhưng bây giờ, xung quanh Phương Bình không có mấy người.
Rất ít người! Không phải không có người, mà là rất ít người, hơn nữa có một số người không phải Thần Giáo.
Những người này liếc nhìn nhau, vẻ mặt đầy cảnh giác.
Là ngẫu nhiên tiến vào một cửa ải!
Người tham gia tiến vào Vạn Giới Điện gồm người của Thần Giáo, đảo Dược Thần, địa quật, đảo Thủy Lực, cung Tây Hoàng, miễn cưỡng được trăm người.
Mà bây giờ, nơi đây chỉ có chưa đến 20 người. Những người khác không ở đây!
Mọi người đều đứng trên một khu vực rộng lớn, rất rất lớn, thậm chí không nhìn thấy bờ.
Phương Bình vừa quan sát một hồi, có người trâm giọng nói: "Tu La Tràng!"
"Cái gì?"
Trong những người ở đây, có người là cường giả cổ xưa, có người là cường giả sau khi Thiên Giới rơi, không phải người nào cũng biết chuyện thời Thượng Cổ.
Người vừa nói không phải ai khác, là Thiên Thực.
Nơi đây, có hai vị cường giả Thiên Vương. Một là Thiên Thực, hai là Thịnh Hoành, đại đệ tử của Tây Hoàng.
Còn về võ giả Thần Giáo, ở đây không có Thiên Vương nhưng có hai vị Thánh Nhân, Thiên Cơ và nữ đệ tử của Nhân Hoàng, Vũ Bình Thánh Nhân.
Phương Bình còn chưa kịp tập trung lại với người khác, bên cạnh đã có thêm một người.
Bình Sơn Vương vui mừng ra mặt!
Hạnh phúc quá! Hắn thế mà cùng chỗ với Phương Bình, được bảo đảm an toàn rồi, thật hạnh phúc. Hắn vội vàng chạy tới bên cạnh Phương Bình, vẻ mặt chờ mong và háo hức.
Phương Bình buồn bực, một Chân Thần như ngươi đi theo ta làm gì? Đồ vô dụng Bình Sơn này quá yếu.
Bên này, Phương Bình không thèm để ý hắn, bên kia, Thiên Thực trâm giọng nói: "Tu La Tràng của Thú Hoàng!"
Sắc mặt Thịnh Hoành cũng khó coi, khẽ quát: "Tập hợp lại một chỗ! Đây là Tu La Tràng của Thú Hoàng, nơi Thú Hoàng chọn Đại tướng yêu tộc năm xưa, mau tập hợp!" Dù lo lắng, nhưng lúc này, hai vị Thiên Vương đã lên tiếng, mọi người vẫn thi nhau bay về phía đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận