Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2078: Đạt Được Thỏa Thuận (3)

Phương Bình suy nghĩ một lát, lại nói: "Cho bọn họ chút không gian, cũng không thể ép người quá đáng! Cho bọn họ vài bài toán khó! Bọn họ vừa rời núi, đã nhiều năm trôi qua, bọn họ còn được bao nhiêu dự trữ cơ chứ?
Muốn tài nguyên mà không đi giết địch, không đi cướp thì đào đâu ra?
Không thể cướp của nhân loại, đương nhiên chỉ có thể đi địa quật. Trên thực tế, chúng ta cũng nghèo, bọn họ chưa chắc để ý, địa quật vẫn là nơi có tiền, đương nhiên phải xuống địa quật."
"Tuyệt đỉnh không vào ngoại vực, vậy chẳng phải là..."
"Để bọn họ đấu đi! Chết thì bớt người, càng tốt, tốt nhất sắp xếp bọn họ đến địa quật có Giới Vực, để bọn họ sống mái với nhau đi. Giới Vực, Tam Thập Tam Thiên, địa quật, để cường giả ba nơi này nổi lên xung đột, hỗn chiến mới tốt!
Chúng ta chỉ cần bảo vệ địa bàn của chúng ta, bảo vệ Trái Đất là được rồi! Thật ra dù mất đi địa bàn dưới quật cũng không sao."
"Nhóc con, ngươi thật độc ác!"
Phương Bình buồn bực, ta ác cái gì?
Chính bọn họ muốn khai tông lập phái, ta đâu còn cách nào khác!
Trái Đất lớn có chừng đó, nếu không cho phép thì chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn. Cho phép, đối phương đều là cường giả, diện tích Trái Đất có hạn, hơn nữa còn có nhiều nhân loại bình thường sinh sống, sớm muộn cũng loạn.
Nghĩ tới nghĩ lui, cho xuống địa quật là tốt nhất.
Còn về thiên ngoại thiên của bọn họ, Phương Bình cảm thấy, nếu có thể khống chế được thì tốt, nếu không thể... nên nghĩ cách phá hủy! Những nơi này là mầm hoạ.
Tìm nhà mới cho mấy lão già này, để họ ở chán chê thì nói không chừng bọn họ sẽ chẳng thèm quan tâm đến thiên ngoại thiên nữa.
"Vậy ngươi thương lượng với Bộ trưởng Trương đi, ta không quản chuyện này nữa."
Điền Mục lắc đầu, thôi, các ngươi muốn làm gì thì làm.
Nếu để cho những người này xuống địa quật, cũng tốt, Hoa Quốc có nhiều cửa vào địa quật, tổng cộng những 25 đường nối, hiện tại đã mở ra 24 cái, nếu nhường ra bảy tám cái cho bọn họ, áp lực Hoa Quốc sẽ giảm mạnh.
Về chuyện nhóm người này liên kết địa quật, cũng nên đề phòng, nhưng trong thời gian ngắn, có lẽ bọn họ sẽ không làm như thế.
Địa quật và nhân loại không giống nhau, chưa chắc sẽ bắt tay với đám người này.
Hai vương sắp xuất thế cũng bị một nhóm người nhìn chằm chằm. Bây giờ xuất hiện thêm nhóm cổ võ giả, các cường giả địa quật đồng ý mới là lạ!
...
Phương Bình và Điền Mục truyền âm.
Từ Bính và Điều Quỳ liếc nhau, Từ Bính nhanh chóng mở miệng nói: "Lão hủ cần bẩm báo chuyện này với Đại Đế, chờ Đại Đế cho phép."
Phương Bình cười nói: "Tất nhiên!"
Nói đến đây, Phương Bình hỏi: "Từ tiền bối, rốt cuộc thiên ngoại thiên có bao nhiêu cái? Đều do cường giả cấp Đế đang trấn thủ sao?"
Từ Bính không hề giấu diếm điều này, mục đích ban đầu của bọn họ là mượn lực đả lực, diệt trừ đối thủ. Nghe vậy, ông nhanh chóng nói: "Năm xưa, cuối thời Thần Ma, thế gian tổng cộng có 22 thiên ngoại thiên. Thiên ngoại thiên là thế lực một phương, thế lực lớn khác là thần triều Địa Hoàng. Phương còn lại là Đại Đế, Chân Thần tự do như nhóm người Bắc Hải Đại Đế, về sau dường như đều thành lập tông phái.
Nghiêm túc mà nói, còn có một thế lực nữa..."
"Vẫn còn một thế lực nữa?" Phương Bình cảm thấy bất ngờ nói: "Phương nào?"
"Người Thiên Giới!"
Từ Bính giải thích: "Năm đó, Thiên Giới hủy diệt, nhưng không phải mọi người đều chết. Năm đó, một số đệ tử môn nhân của Hoàng Giả vẫn còn sống, có người trốn khỏi Thiên Giới, từng hoạt động ở thời kỳ Địa Hoàng. Nhưng sau này, họ đều mai danh ẩn tích, nhưng chưa chắc đã hủy diệt hoàn toàn.
Có lẽ họ có mục đích riêng. Hoàng Giả biến mất, Thiên Giới biến mất, có lẽ bọn họ biết nguyên nhân, bọn họ sống sót, có lẽ là sự an bài của các Hoàng Giả."
"Vậy năm đó có bao nhiêu Hoàng Giả?"
"Cái này... Lão hủ chỉ biết Địa Hoàng, Nhân Hoàng."
Phương Bình cười nói: "Hoàng của Thiên Giới thì sao?"
Ba vị Hoàng Giả của Thiên - Địa - Nhân giới?
Từ Bính lắc đầu nói: "Thiên Giới không thuộc về một vị Hoàng Giả, mà là các Hoàng cùng thống trị. Địa Hoàng, Nhân Hoàng chẳng qua là sau này mới xuất hiện, trên thực tế chỉ là một nhánh nhỏ mà thôi, ý lão hủ là..."
Phương Bình cười nói: "Hiểu rồi, chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, gọi là Nhân Hoàng, Địa Hoàng chính là lãnh tụ trên danh nghĩa, trên thực tế chưa chắc đã ở nhân gian và địa giới, đúng không?"
"Không sai, đúng là như thế! Thần triều Địa Hoàng cũng không phải do Địa Hoàng khai sáng."
"Nói như vậy là ta đã hiểu rồi."
Phương Bình vừa nói xong, Từ Bính bỗng nhiên nói: "Tuy lão hủ không biết, nhưng Thương Đế hẳn là biết."
Từ Bính giải thích: "Lão hủ từng nghe danh Thương Đế, Thiên Đế, theo truyền thuyết, năm đó, hai cái vị Đại Đế này đều sống ở Thiên Giới, từng tiếp xúc với chư Hoàng. Sau khi Thiên Giới biến mất, hai vị Đại Đế mới xuất hiện ở địa giới.
Dù sao lão hủ chỉ nghe đồn, có một số việc không có tư cách biết, Thương Đế biết nhiều hơn lão hủ."
Phương Bình buồn bực, nó thì biết cái đếch gì! Con mèo lười này, chuyện nên quên đã quên, không nên quên cũng quên rồi. Không ngủ thì ăn, mèo không bằng lợn, hỏi cũng vô ích.
Nhưng lúc này hắn lại hiểu ra một điều, Thương Miêu thật sự là một nhân vật cổ xưa, là loại siêu già, từng tiếp xúc với Hoàng Giả, trước đó từng nghe nói, giờ xem như được chứng thực.
Thương Miêu nói năm đó nó ngủ một giấc, khi tỉnh lại thì nhặt được rất nhiều thần khí... đừng nói là trận khiến Thiên Giới biến mất nha?
Theo như Phương Bình suy đoán, rất có khả năng. Bằng không, thần khí mạnh mẽ như vậy, người bình thường chắc chắn không có, mấy người Huyền Minh Thiên Đế cũng chưa chắc có!
Mà nếu là trận chiến Thiên Cẩu từng tham gia, Thương Miêu sẽ không nói Thiên Cẩu mượn nhiều thần khí của nó, rõ ràng, khi mượn thần khí, Thiên Cẩu còn sống.
"Con mèo này thật không tầm thường! Có lẽ năm đó khi Hoàng Giả giao chiến, con mèo này chẳng những không gặp chuyện mà còn nhặt được thần khí! Trường hợp của nó được gọi là gì?"
Thiên Giới bị đánh tan tác không còn một mảnh, Cấm Kỵ Hải hình thành, vậy mà một con mèo không chết, mơ màng ngủ một giấc tỉnh lại nhặt được một đống thần khí, rồi tiếp tục đổi chỗ tiêu dao, tiếp tục ngủ.
Đời mèo thật nhàn nhã!
Những người khác tranh, nhưng con mèo này không tranh, ngươi có thể làm gì nó?
Phương Bình nhanh chóng nói: "Vậy bây giờ còn lại bao nhiêu thiên ngoại thiên?"
"Không biết."
Thấy Phương Bình không hài lòng, Từ Bính thở dài: "Thật sự không biết! Ngay cả Đại Đế cũng không biết được còn bao nhiêu thiên ngoại thiên chưa bị hủy diệt. Năm đó, một số Đại Đế đã chết trong trận chiến ấy, một số Chân Thần cũng đã bị tiêu diệt. Huyền Minh Thiên vốn cũng có cường giả Chân Thần, kết quả toàn bộ ngã xuống!
Có một số thiên ngoại thiên, nếu không có Chân Thần và Đại Đế, dù năm đó có người không chết, nhưng không ai giúp bọn họ ngủ say thì hiện cũng đã chết già rồi."
Không phải ai cũng có thể ngủ say! Nếu không tuyệt đỉnh giúp đỡ phong tỏa khí cơ, phong tỏa lực lượng sinh mệnh trôi qua, không phải cứ ngủ một giấc là có thể bất tử.
Mấy ngàn năm rồi, chết rồi mới bình thường.
"Vậy 22 nơi, ngoài Huyền Minh Thiên, có thể tìm được nơi khác không?"
Từ Bính suy nghĩ một chút rồi nói: "Thế sự xoay vần, hiện có quá nhiều thay đổi. Nếu chỉ chúng ta đi tìm thì chưa chắc có thể. Nhưng nếu có Chân Thần hoặc cường giả như Nhân Hoàng cùng đi, thăm dò từng ngóc ngách thì vẫn có thể phát hiện manh mối.
Năm xưa, nhân gian có tổng cộng 9 thiên ngoại thiên, một số thiên ngoại thiên khác không giống với chúng ta, chỉ xây dựng đường nối với địa giới.
9 thiên ngoại thiên ở nhân gian, trừ Huyền Minh Thiên, trong 8 nơi còn lại, lão hủ chỉ biết 4 nơi. Nhưng chủ nhân có còn hay không thì lão hủ không biết. Thậm chí có một số thiên ngoại thiên, lão hủ chỉ biết sơ sơ, cũng không rõ là vị Đại Đế nào quản lý."
Ngay cả tên của một số Đại Đế ông cũng không biết, chỉ biết là cường giả địa giới.
Năm đó, thời đại bọn họ sinh sống khá hỗn loạn, Chân Thần, Đại Đế không ngừng hỗn chiến, thường vừa nhớ được vị Đại Đế này thì vị đó lập tức chết đi. Nhiều khi, đến tận khi Đại Đế chết đi, bọn họ mới biết được là ai đã chết.
"Nói như vậy, địa quật có 13 thiên ngoại thiên?"
"Không sai."
"Vậy trong số 9 thiên ngoại thiên trên Trái Đất, ngoài Huyền Minh Thiên, ngươi có tìm được phương hướng đại khái của 4 nơi kia không?"
Từ Bính suy nghĩ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận