Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3116: Khởi Hành (3)

Chương 3116: Khởi Hành (3)Chương 3116: Khởi Hành (3)
Hòe Vương cũng không thèm để ý, bản lĩnh chịu nhục thì hắn có đầy.
Ba vị này cũng là Thánh Nhân, rất tốt. Nếu có cơ hội thì phải hại chết bọn họ, đương nhiên, có chỗ tốt thì làm, không chỗ tốt thì thôi, tuy rằng bị người khinh bỉ, hắn cũng lười tức giận, không nhất thiết phải đôi co với bọn họ.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, huống chỉ là loại chuyện không có ý nghĩa này.
Thấy bọn họ không khách khí, Hòe Vương cũng lười nhiều lời, cúi đầu cười nói: "Đại nhân, lần này tiểu nhân đến Thần Giáo cũng không phải vì muốn được đại nhân che chở, nếu tiểu nhân đã đến, đương nhiên sẽ không để các vị đại nhân bảo vệ không công ta...
Lần trước, Viên Cương bị thương nặng rồi bỏ chạy, sau đó hội hợp với hai vị Thánh Nhân dưới trướng Nhân Hoàng, ba Thánh được tiểu nhân thuyết phục, cũng có lòng muốn xin vào Thần Giáo, nếu đại nhân đồng ý, tiểu nhân sẽ lôi kéo ba người này. Giúp Thần Giáo lớn mạnh, trở thành chủ nhân Tam Giới!"
Cấn Vương vui vẻ trong lòng, nhưng cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, môn nhân Nhân Hoàng không dễ thuyết phục chút nào.
Không chỉ vậy... còn có Viên Cương!
Vị này từng là nguyên soái Giới Môn... Cấn Vương đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, giống như Hòe Vương, đối phương cũng là sao quả tại
Mấy ngày qua, tiểu nhân cũng có đến Biển Khổ điều tra các thế lực Tuần Sát Sứ khác, hình như tất cả bọn họ đều có dự định đi xa..."
Lần nọ hắn đi cùng một vị môn nhân khác của Nhân Hoàng, vị Thánh Nhân kia cũng bị giết rồi.
Hòe Vương thấy hắn do dự, hình như cũng biết hắn đang nghĩ gì, ngay lập tức nói: "Đại nhân, hình như Viên Cương muốn đi biển sâu, lúc tiểu nhân đến mời, bọn họ có vẻ che che giấu giấu...
Viên Cương giống như Hòe Ảnh, đều là sao quả tạ, chiếu sự xui xẻo vào người khác.
Bây giờ lại tìm tới hai vị Thánh Nhân Thượng Cổ vừa khôi phục, Cấn Vương nghiêm trọng hoài nghi, hai người này chẳng lẽ sắp tiêu đời rồi sao?
Nhân Hoàng giáng lâm, tuy sau đó đã rời đi rất nhanh, nhưng tiểu nhân nghĩ, phải chăng hắn đã truyền đạt mệnh lệnh nào đó? Chẳng lẽ bọn họ đang đi tìm cơ duyên mà Nhân Hoàng để lại?
Lần trước Viên Cương đi cùng Cửu Huyền, Cửu Huyền chết rồi.
Bọn họ giáng lâm là để thuyết phục chúng ta ngừng chiến hay còn có mục đích khác? Bây giờ có bao nhiêu phe thế lực đang liên kết với nhau?
Nhân Hoàng có để lại thứ gì sao?
Tuần Sát Sứ... Tuần Sát Sứ còn bốn vị Thiên Vương sống sót. Bây giờ, một người ở địa quật, một người ở Thủy Lực Thần Đảo, hai người ở Dược Thần Đảo. Bọn họ thay thế Hoàng Giả tuần tra Tam Giới, trước khi giáng lâm, bọn họ cũng không ngờ Tam Giới sẽ như vậy, sáu vị Thiên Vương lập tức thiệt mạng, đại lục Tuần Sát Sứ trực tiếp chìm nghỉm, trên đó vẫn còn người, không ai sống sót.
Hắn vừa nói xong, Cấn Vương đã hơi khựng lại.
"Không biết." Hòe Vương cười nói: "Nhưng bọn họ không có cường giả Thiên Vương, tiểu nhân thấy bọn họ do dự, mới khuyên bảo bọn họ đến Thần Giáo. Đại nhân và Khôn Vương, Càn Vương đại nhân đều là cường giả đỉnh cao, là người rộng rãi. Nếu thật sự có đồ tốt, mấy vị đại nhân cũng sẽ không độc chiếm, sẽ cho bọn họ một ít cơ hội... còn hơn không thu hoạch được gì. E là đám người Viên Cương cũng có suy nghĩ này..."
Mấy ngày nay, bọn họ cũng không có tâm trạng quan tâm đến chuyện này, ngày hôm qua Trấn Thiên Vương định phá ba cửa, đó mới là chuyện lớn. "Viên Cương có nói là bọn họ đi tìm cái gì không? Có biết bọn họ đi đâu không?”
Hắn thật sự không biết.
Cấn Vương trầm ngâm suy nghĩ, ngay lúc đó, một bóng người lóe lên.
"Không cần phải sợ!" Khôn Vương nhàn nhạt nói: "Ngươi có tâm kế, có thực lực, ngươi xứng đáng! Nếu ngươi có thực lực Thiên Vương, ngươi cũng sẽ có một ghế cùng cai trị Thân Giáo! Năm xưa, chín Hoàng bốn Đế cùng cai trị Tam Giới, nếu Thân Giáo đại thắng, bây giờ cũng chỉ có ba Thiên Vương, ba Thiên Vương trị thế, còn không bằng năm xưa."
Khôn Vương nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Ngươi đã có thực lực Thánh Nhân, trong ba đại hộ giáo, Thiên và Nhân đã tử trận, ngươi nhậm chức Nhân hộ giáo!"
Khôn Vương lạnh lùng, Địa Cẩu Chân Quân - một vị Chân Quân hắn từng thu phục năm xưa, không ngờ bây giờ đã có thực lực cấp Thánh Nhân, hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của hắn.
"Tham kiến giáo chủ!" Lần này, Hòe Vương trực tiếp hành đại lễ, quỳ lạy.
"Tiểu nhân sợ..."
Khôn Vương lạnh nhạt nói: "Địa Cẩu, ngươi nói có thật không?"
Khôn Vương cũng là người có chí lớn, hắn nói: "Lần trước Nhân Hoàng giáng lâm, có lẽ là có mục đích khác. Tuần Sát Sứ vẫn còn vài người sống, bọn họ xuất hiện có lẽ cũng không phải để ngăn cản chiến tranh... Địa Cẩu, ngươi báo cho đám người Viên Cương, quy thuận Thần Giáo, nếu có đủ lợi ích, bản vương có thể giúp bọn họ tranh cướp cơ duyên...
Cơ duyên dưới phá bảy thuộc về bọn họ, nếu có lợi cho ta và Càn Vương, Cấn Vương, thì thuộc về chúng ta! Dù sao, cơ duyên cỡ này, bọn họ cũng không giữ được!"
Giọng của Khôn Vương rất lạnh nhạt, nhưng lại gây ra sóng to gió lớn. Thế lực của Tuần Sát Sứ cũng không yếu, có mấy vị phá bảy. Bọn họ giáng lâm từ cửu trọng thiên, lẽ nào là vì cơ duyên dưới cấp Thiên Vương?
Đương nhiên không thểt
Xác suất lớn nhất vẫn là vì phá tám!
Đúng, vì phá tám.
Tuần Sát Sứ không có phá tám nào, môn hạ của Nhân Hoàng - Kỷ Vân giáng lâm, có xác suất rất cao là vì phá tám. Đám người này, có lẽ cũng đang chờ đợi, bây giờ bọn họ xuất thế, nếu mấy vị phá bảy trực tiếp phá tám, đây mới là thực sự là thế lực mạnh mẽ.
Đám người Viên Cương đang làm theo chỉ thị của Nhân Hoàng sao?
Tuy lời của Khôn Vương rất bá đạo, nhưng không một ai phản đối hắn.
Cơ duyên dưới cấp Thiên Vương thuộc vê mấy vị Thánh Nhân, có hiệu quả với bọn họ thì mới về tay Khôn Vương, điều kiện như vậy là đã tốt lắm rồi.
Hòe Vương nghe thấy thế, lập tức nói: "Vậy tiểu nhận sẽ ngay lập tức báo cho bọn họ, Viên Cương cũng sẽ không từ chối, giáo chủ... tiểu nhân đi được chưa?"
"Đi nhanh về nhanh!" Khôn Vương đáp lại, Hòe Vương cũng không dám chậm trễ, vội vã rời đi.
Hắn vừa đi, Cấn Vương đã nhìn về phía hắn, trâm giọng nói: "Có khi nào chỉ là danh nghĩa hay không?"
Đến cảnh giới của bọn họ, bảo vật tâm thường cũng không còn tác dụng nữa.
"Chưa chắc!" Ánh mắt Hồng Khôn lấp loé: "Tam Giới quá lớn, vẫn còn nhiều nơi có lợi cho chúng ta! Ngươi phải mau chóng phá bảy, bây giờ không phá bảy thì cũng quá muộn rồi."
Cấn Vương hơi ngại, hắn vẫn là phá sáu, thật sự có hơi mất mặt.
"Càn Vương cũng phải nhanh chóng phá tám, bằng không, Nhân Tộc có hai vị phá tám, Thiên Đình mới thì có hai người Lê Chử và Chưởng Ấn, cả hai đều có hy vọng nhanh chóng phá tám, một khi thành công, chúng ta sẽ biến thành phe yếu nhất, Trấn Hải còn mạnh hơn ta, ta liên thủ với Càn Vương mới có thể đánh ngang tay với hắn..."
Cấn Vương lộ ra vẻ tâm sự nặng nề, không sai, trong số các thế lực hiện tại, Thần Giáo trông có vẻ mạnh, nhưng không hẳn đã mạnh bằng địa quật. Huống hồ, còn có sơ võ ở trên đầu bọn họ.
Càn Vương nhất định phải mau chóng phá tám, hắn phải phá bảy, mới có thể đánh bại được bọn họ.
Cấn Vương cũng không nói gì nữa, Hòe Ảnh vừa đến đã cho một mớ tin tức tốt, bất hòa lúc trước cũng giảm đi mấy phần. ...
Sâu trong hải vực có một hòn đảo to lớn, trên đảo tràn đầy hoa thơm chim hót, nhưng cũng không quá nổi danh trong Tam Giới.
Đảo Dược Thần, một trong ba mươi ba tiên đảo hải ngoại cũ.
Sau khi cường giả phe Thần Hoàng khôi phục, bọn họ đóng quân ở đảo Dược Thần, mới đây thôi, đảo Dược Thần lại đón thêm một nhóm cường giả nữa.
Nghệ - Đại đệ tử của Thần Hoàng, hiện đã phá bảy. Thịnh Hoàng - Đại đệ tử của Tây Hoàng, hiện đã phá sáu. Cùng với cường giả vừa mang người của Núi Ủy Vũ tới, Thanh Đồng Thánh Nhân. Ngoài ra còn có một vị Thánh Nhân vừa khôi phục thuộc phe Thần Hoàng, và Dược Thần Đế Tôn, còn có nhiều vị cường giả Chân Thần.
Hai vị Thiên Vương, ở Tam Giới, thế lực này cũng không tính là yếu, huống chi bọn họ còn là môn đồ của Hoàng Giả.
Nhưng mà, sau trận chiến hôm đó, Tuần Sát Sứ bị giết hơn một nửa, bọn họ bây giờ đã biết điều lắm rồi, còn không nổi bằng Hỗn Loạn Thần Quốc đang hoạt động sôi nổi ở biên giới hải vực.
Giờ khắc này, trong một bảo điện nào đó, Thịnh Hoành cay đắng vô cùng, đau đầu nói: "Rốt cuộc tên khốn Thiên Cực đã dời Tây Hoàng Cung đi đâu rồi?"
Trong đại điện, mấy vị cường giả muốn cười, lại không dám cười.
Bọn họ cũng thật sự không thể nói gì!
Đại đệ tử của Tây Hoàng, địa vị thật ra không thấp hơn Thiên Cực là bao, dù Thiên Cực là hoàng tử. Hơn nữa hắn là môn đồ của Tây Hoàng, cũng chính là đồng minh của Thiên Cực. Nhưng nào ngờ... con rùa rụt đầu Thiên Cực lại mang theo Tây Hoàng Cung, bỏ chạy!
Thịnh Hoành phiên muộn muốn chết. Hoàng tử đang muốn làm gì?
Tuy rằng bọn họ đắc tội Nhân tộc, đắc tội Tam Giới, nhưng sau khi bị giết một đám người thì chuyện cũng đã kết thúc. Tam Giới cũng đã quen với chuyện này rồi.
Đại chiến xảy ra, chém giết không ngừng.
Đại chiến kết thúc, nếu lại đánh nhau thì tuyệt đối là vì lợi ích, rất ít là vì báo thù.
Phe Tây Hoàng có Thiên Cực là Thiên Vương, có Thịnh Nam là Thánh Nhân, cũng không thiếu tuyệt đỉnh, cũng có cấp Đế. Nhưng người đâu rồi? Chạy mất rồi.
Thịnh Hoành thật sự rất muốn đánh chết Thiên Cực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận