Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2271: Ta Quên Thời Gian! (3)

"Bách Chiến, thất thần làm cái gì, giết!"
Ông lão bên cạnh Phương Bình sắp tức điên rồi! Đại chiến đã bắt đầu rồi, mà cái tên sư đệ ngu ngốc của mình đang làm cái gì thế? Nhìn chằm chằm bầu trời? Ngớ ngẩn hả? Không thấy các thi khôi kia đang đánh tới sao? Dù các thi khôi này đã chết, nhưng hôm nay, sau khi bị người luyện chế, thực lực không hề yếu, quan trọng là số lượng nhiều! Lúc này mà cấp 8 lại ngây ra, chờ chết hả? Phương Bình vội vàng... Chạy! Dưới ánh mắt gần như tức điên của ông lão, Phương Bình không quay đầu lại mà chạy ngược với hướng của ông lão.
"Ngu xuẩn!"
"Ngớ ngẩn!"
"Ngươi muốn chết sao!"
Ông lão thầm mắng dữ dội, dù sao Bách Chiến cũng là sư đệ mình, đồng môn! Đều là học trò của Chân Vương, dù sao ông cũng phải quan tâm một chút, dù tên này thật sự rất ngu ngốc. Nhưng bây giờ, tên này đang chạy loạn, bị giết rồi thì đừng trách mình không quan tâm hắn! Chết ở đây, sau khi ra ngoài, sự tôn hỏi, hắn cũng có thể giải thích. Không phải mình không bảo vệ, mà là tên ngốc đó tự mình chạy loạn khi đại chiến.
"Giết!"
"Tạp cổ!"
Tiếng chém giết lập tức rung trời. Dưới sự dẫn đầu của một số thi khôi Chân Thần, mấy nghìn thi khôi nhanh chóng xông vào chiến trường, lập tức va chạm với đám người! Ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên!
Vừa chạm mặt, cường giả các phe đã cho thấy thực lực của mình, mấy chục thi thể trực tiếp bị đánh nổ tung. Những thi thể này, một số đã khá mục nát. Một số thậm chí có vẻ đã chết không chỉ hai nghìn năm, không biết có phải hai vương có sở thích thu thập thi thể hay không, năm đó, trận chiến hủy diệt thần triều Địa Hoàng, cũng góp nhặt một ít thi thể. Các phương có cường giả, thi khôi cũng không kém. Một số thi khôi cấp Chân Thần cũng vô cùng mạnh mẽ!
"A!"
Một tiếng hét thảm truyền ra. Một vị cường giả cấp 8 chạm trán một thi khôi Chân Thần, đấm ra một quyền, thế mà không thể làm nhục thân đối phương rung chuyển, mà lại bị đối phương tóm lấy đầu, bóp nát tại chỗ. Trong cuộc hỗn chiến như này, kim thân nổ tung cũng có nghĩa là chết. Dù lực lượng tinh thần vẫn tồn tại, nhưng sẽ nhanh chóng bị dư âm của cường giả tứ phương xoắn nát. Phía dưới, cuộc chiến nhanh chóng nổ ra. Trên không, mấy người Kỳ Huyễn Vũ lại không vội vàng ra tay. Mấy vị giáp vàng cùng mấy thi khôi cấp Đế đều tập trung ở gần thanh niên. Địch Hạo nhìn cuộc chiến phía dưới, vẻ mặt hờ hững. Thấy thế, Kỳ Huyễn Vũ bật cười, sau đó cao giọng nói: "Các vị, tấn công binh sĩ giáp đỏ ở xung quanh, giết sạch bọn họ, phong cấm sẽ tự phá!"
Lúc này, các binh sĩ giáp đỏ kia vây kín xung quanh ở phía sau thi khôi. Chỉ cần đột phá vòng vây của thi khôi thì sẽ ra tay được với binh sĩ giáp đỏ, đại trận Phong Thiên sẽ tự phá.
"Giết!"
Các cường giả phía dưới cũng không hề do dự, lần này cường giả bảng Phong Vân tới rất nhiều, lúc này đều bộc lộ sức chiến đấu tương xứng! Những người này xông lên trước, đạp không mà đi, gặp phải thi khôi, chỉ cần không là thi khôi cấp Chân Thần thì đều nhanh chóng giết chết tại chỗ. Ra lệnh xong, Kỳ Huyễn Vũ nhìn xung quanh, lạnh lùng nói: "Định dựa vào những thi thể này để giết chết chúng ta sao? Nếu vậy thì các ngươi quá coi thường chúng ta rồi."
Địch Hạo im lặng, quan sát một lúc, rồi lạnh nhạt nói: "Bản tướng biết người, Kỳ Huyễn Vũ! Đứng đầu bảng Phong Vân! Bản tướng cũng muốn xem xem bây giờ cường giả bản nguyên mạnh cỡ nào. Trước kia... người đã khiến bản tướng thất vọng!"
"Như người mong muốn!"
Kỳ Huyễn Vũ khẽ quát một tiếng, cũng không phí lời, cầm thương lao tới.
"Giết!"
Hai bên đều là cường giả đỉnh cấp, ở trên không va chạm, nhanh chóng lao vào đánh nhau. Năng lượng tỏa ra cuồn cuộn, khiến máy cấp 9 xung quanh không thể không lui tránh. Bọn họ còn kém những người này rất nhiều!
Dưới mặt đất.
Phương Bình và một bộ thi thể cấp 8 rách nát đang đánh tới đánh lui, hết sức kịch liệt. Có thi thể khác muốn xen vào, đều bị Phương Bình tỉnh bơ tránh đi, dẫn dắt sang một bên cho nó giao đấu cùng những người khác. Phương Bình nhìn về phía phe nhân loại, Khổng Lệnh Viện cũng không ra tay. Lão Lý, Ngô Xuyên, Ngô Khuê Sơn đều đã ra tay, có người cùng giao đấu với thi khôi cấp Đế, có người giao đấu với giáp vàng... Nhưng Khổng Lệnh Viên vẫn đạp không mà đi, chưa hề ra tay, đang bảo vệ nhân viên trong đội ngũ. Thấy thế, Phương Bình thở phào nhẹ nhõm. Tạm thời không đề cập đến lực công kích của Khổng Lệnh Viên như thế nào, phòng ngự hẳn là rất mạnh, lúc trước một chọi 12 cấp 9 không phải giả. Có ông, nhân loại an toàn hơn rất nhiều.
"Thi khôi rất nhiều... nhưng dựa vào thi khôi, chưa chắc có thể giết được bao nhiêu người."
Phương Bình vừa giao đấu với thi khôi cấp 8 vừa quan sát xung quanh, rốt cuộc, đám này định giở trò gì? Các binh sĩ giáp đó lại không tham chiến, mà phong tỏa xung quanh, rõ ràng rất tự tin. Bằng không, trăm người này tham chiến, e là sẽ chết rất nhiều người.
"Rốt cuộc đã khống chế thi thể như thế nào.."
Phương Bình đánh thi khôi cấp 8 trước mặt, lực lượng tinh thần không ngừng dò xét, nhanh chóng phát hiện ra chút khác thường. Bên trong não bộ của những thi thể này có một vệt lực lượng tinh thần lưu lại, cực kỳ yếu ớt. Phương Bình cẩn thận cảm ứng một lúc, hơi nhíu mày. Sau đó lại nhìn xung quanh, khí tức này... không phải của Địch Hạo.
"Ai đang khống chế thi thể?"
Phương Bình tiếp tục xem xét, nhưng không phát hiện ra ai có khí tức như vậy, các binh sĩ giáp đỏ kia đều không phải.
"Còn có người! Trong bóng tối còn có người! Cách nơi này không quá xa, có lẽ ở bên ngoài đại trận. Xem ra, Địch Hạo có chuẩn bị, cũng phải, bằng không bị người nhận ra, đánh chết người khống chế kia, chẳng phải tất cả thi thể đều phế sao?"
"Nhưng... ta không cần ra khỏi trận giết người!"
Phương Bình thầm vui mừng, ta mô phỏng khí tức là được, không cần giết người! Nơi này rất nhiều thi thể, sức chiến đấu cũng mạnh mẽ. Một khi mình có thể khống chế, thì bất cứ lúc nào cũng có thể lợi dụng thi thể giết chết những người khác!
"Lực lượng tinh thần của người này không tệ... loại thủ pháp này..."
Phương Bình cẩn thận cảm ứng, ánh mắt nhanh chóng khẽ động, có chút giống thủ pháp khống chế yêu thú của núi Quát Thương. Hắn nhớ Công Quyên Tử từng nói, điểm quan trọng nhất trong khống chế yêu thú chính là cắt chém một ít linh thức để điều khiển đối phương.
"Chẳng lẽ năm đó, chiến pháp của Quát Thương Sơn đã bị phá như thế? Có người biết phương pháp khống chế lực lượng tinh thần tương tự!"
Phương Bình suy nghĩ một chút, nhân dịp người khác không chú ý, lén mô phỏng cỗ khí tức này một chút, kết quả, lông mày lại nhăn lại. Toi rồi! Lực lượng tinh thần của hắn không mạnh bằng người này!
"Lực lượng tinh thần của ta là 9699 hợ, gần 10.000 hz. Có lẽ người này chưa đến 10.000hz nhỉ? Cảm giác không bằng tuyệt đỉnh, nói như vậy, có thể là cực hạn dưới 10.000 hz? Lần này phiền phức rồi, ta không khống chế được!"
Phương Bình thầm mắng, phiền phức, mình không thể dùng những thi thể này. Ầm ầm! Còn đang suy nghĩ thì một người bên cạnh đã bị mấy cỗ thi khôi đánh nổ, Phường Bình liếc qua, một vị cấp 9 yếu, hình như là người của Thiên Thực vương đình.
"Cấp 8 không bằng chó! Cỏ rác, nói chết là chết!"
Phương Bình thầm cảm khái, thật ra cũng là trùng hợp mà thôi. Mỗi trận chiến hắn tham gia, gần như đều là cường giả đỉnh cao sắp xếp, đương nhiên cấp 8 cấp 9 chẳng là gì cả. Trên thực tế, trận chiến lần này tập trung một phần mười cường giả cấp 9 của tam giới. Nếu thật bị người ta gài bẫy, e là các phe cũng không chịu đựng nổi tổn thất như vậy. Phương Bình vẫn đang kéo dài thời gian, một võ giả cấp 8 như hắn cũng không đáng chú ý, đánh với thi khôi cấp 8 lúc lâu mà chẳng mấy ai để ý hắn. Cuộc chiến càng ngày càng khốc liệt. Từng bộ thi khôi bị đánh nổ, từng vị võ giả cấp 8 cấp 9 bị giết chết tại chỗ. Mấy nghìn thi khôi, kẻ yếu trong đó cũng dần dần bị đào thải. Nhưng lúc này cường giả các nơi đều bị vấy ở giữa, những thi thể này vốn không tử vong, hung hãn không sợ chết, không ngừng xông lên, ép mọi người co lại một chỗ. Trước đó, cường giả các nơi cách nhau chừng nghìn mét. Nhưng lúc này, hơn nghìn người lại đang chen chúc trong không gian chu vi chừng nghìn mét.
"Chen chúc cùng nhau... ta cũng có thể tấn công lão Khổng..."
Phương Bình thầm nghĩ, nhưng vừa nghĩ đến đây... Phương Bình chợt sững sờ! Có thể tấn công Khổng Lệnh Viên? Hơn nữa vòng chiến dường như đang bị co lại. Các binh sĩ giáp đỏ xung quanh cũng đang cất bước tiến lên, đang thu nhỏ vòng vây lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận