Toàn Cầu Cao Võ

Chương 600: Lần này thật nhiều kẻ mạnh

Tiếng thú gầm thét liên tục.
Cùng lúc đó.
Ở một nơi cách thành Tây Phượng hơn trăm dặm.
Phủ thành chủ.
Lúc này, nơi đây sáng như ban ngày, phủ thành chủ đang tổ chức yến hội.
Tại giữa đại sảnh yến hội trong phủ thành chủ, thành chủ thành Tây Phượng với mái tóc đỏ rực đang ngồi ngay ngắn ở giữa, mái tóc dài màu đỏ rực xõa trên vai, nhìn khá trẻ tuổi, nhưng ánh mắt khá sâu sắc. Nhìn đám người bên dưới thấp giọng trò chuyện, thành chủ tóc đỏ nhẹ nhàng gõ gõ lên ly rượu kim loại trong tay.
Văn hóa uống rượu, dù cho các nền văn minh không giống nhau, nhưng lúc này cũng khá thông dụng.
m thanh kim loại truyền đến, đám người phía dưới đều im lặng.
“Chư quân, lần này, thành Yêu Phượng chúng ta nhận được lời mời hợp tác từ hai thành Yêu Quỳ và Yêu Mộc, thành lập liên quân ba thành, cùng nhau công kích thành Hy Vọng, mở ra con đường đi đến Phục Sinh Chi Địa, chư vị có ý kiến gì không?"
“Phượng Vương, nhất quyết không được!”
Phía dưới, một vị cường giả già nua lập tức mở miệng nói: “Thành Yêu Mộc đã tấn công thành Hy Vọng nhiều năm, cũng từng vào Phục Sinh Chi Địa (1) nhưng không thể mang Phục Sinh Chi Chủng về, thần nghi ngờ tin tức về Phục Sinh Chi Chủng (2) căn bản là giả...”
Thành chủ tóc đỏ chậm rãi nói: “Chuyện này, là vùng cấm truyền ra.”
"Đó cũng là tin tức do phái Yêu Thực (3) từ trong vùng cấm truyền ra, phái Yêu Mệnh (4) chúng ta hoàn toàn không có tin tức đó…"
Ông lão nói xong, lại nói: “Cho dù là có Phục Sinh Chi Chủng, người được lợi cũng là phái Yêu Thực.”
“Phái Yêu Thực không chỉ mở ra thông đạo ở vực Nam Thất chúng ta, mà còn mở thông đạo ở các vực khác, thần nghi, có lẽ không đơn giản là vì Phục Sinh Chi Chủng mà còn có mục đích khác, đối phương không tiết lộ với chúng ta mà thôi.
Phượng Vương, trước khi hiểu rõ tình hình, Phượng Vương tuyệt đối không thể gia nhập phái Yêu Thực...”
Thành chủ tóc đỏ thản nhiên nói: “Bản vương cũng không hẳn muốn gia nhập phái Yêu Thực, ta không phải đang thương nghị với chư quân hay sao...”
Nói xong, thành chủ tóc đỏ nhìn người phía dưới: “Thiên Lang thống lĩnh, những năm qua, ngươi thường trú ở núi Thiên Lang, có qua lại mật thiết với thành Yêu Mộc, ngươi có ý kiến gì không?”
Vị võ giả trung niên phía dưới nghe vậy, ngẩng đầu lên, hắn ta tứ chi thon dài, mặt trắng không râu, thanh âm có vẻ sắc bén nói: “Phượng Vượng, liên quân ba thành có thể liên hợp với nhau, nhưng lần này thành Yêu Mộc bị tổn thất nặng nề, Ba Đại thống lĩnh là Hổ - Báo - Lang cũng chết trận.
Thuộc hạ cho rằng, có thể liên hợp thành Yêu Mộc, mượn cơ hội chiếm đoạt thành Yêu Mộc, cướp Yêu Mộc!"
Có người sâu xa nói: “Thiên Lang thống lĩnh, nếu như bản tôn nhớ không sai, thì Lang quân thống lĩnh của thành Yêu Mộc là em trai của ngươi. Lúc này, ngươi muốn Phượng Vương tham gia liên minh ba thành, trong lòng có ý gì?
Thực lực thành Hy Vọng không yếu, Phục Sinh Chi Địa vẫn chưa có cường giả xuất hiện.
Thành Yêu Phượng ở vực Nam Thất, cũng không phải vô địch. Những năm qua, thành Yêu Mộc cũng bị thương vô số người, ngươi muốn thành Yêu Phượng cũng lọt vào vũng bùn chiến tranh như vậy phải không?”
“Bạch Phượng tôn giả, thuộc hạ không có ý đó...”
Thiên Lang thống lĩnh nói xong lại nói: “Thuộc hạ một lòng với thành Yêu Phượng...”
“Vậy vì sao núi Thiên Lang không xuất binh? Thành Yêu Mộc vừa có ý liên minh, ngươi liền xuống núi chạy tới đây?”
“Sống lâu trên núi Thiên Lang là vì cố thủ biên giới cho thành Yêu Phượng, Kim Giác Thú Vương ở phía Đông, gần đây đột phá đến cảnh giới Tôn Giả (5), rừng Kim Giác đang không ngừng mở rộng, lần này về thành, chỉ đúng lúc như vậy mà thôi, thuộc hạ vốn tới vì Kim Giác Thú Vương."
"Chuyện Kim Giác Thú Vương đột phá, Phượng Vương đã biết, cho dù nó mở rộng, hai thành Yêu Mộc, Yêu Quỳ mới cần gấp gáp, chứ không phải thành Yêu Phượng chúng ta!"
Mọi người đang nói, ngoài cửa bỗng nhiên có người đến báo, thú rừng trên núi Thiên Lang rống vang trời, nghi có chuyện xảy ra.
Thiên Lang thống lĩnh biến sắc, đứng lên nói: "Phượng Vương, thuộc hạ..."
Thành chủ tóc đỏ khẽ gật đầu nói: "Đi đi."
Chờ Thiên Lang thống lĩnh vội vàng rời đi, đám người phía dưới có người giễu cợt nói: "Thiên Lang sớm đã không còn nghĩ cho thành Yêu Phượng, mà là thành Yêu Mộc, những năm này, trên danh nghĩa là thống lĩnh của thành Yêu Phượng, cố thủ biên giới cho chúng ta, trên thực tế núi Thiên Lang đã thuộc quyền sở hữu của thành Yêu Mộc rồi.
Lần này ba thành liên minh, Thiên Lang chính là thuyết khách..."
Thành chủ tóc đỏ cũng không nói gì, chỉ là nhẹ giọng nói: "Núi Thiên Lang có chuyện, chuyện gì?"
Thành chủ nói xong lại trầm ngâm: "Chẳng lẽ là Kim Giác Thú Vương ra khỏi rừng rồi?"
Đám người phía dưới nghị luận một lát, cũng không quá xem trọng. Nếu Thiên Lang thật sự bị Kim Giác Thú Vương giết thì đáng đời hắn, ai bảo tên này lúc trước muốn mở rộng thành Yêu Mộc, muốn càn quét khu rừng Kim Giác.
Thiên Lang nói, lần này trở về báo cáo chuyện Kim Giác Thú Vương, bọn họ tin, bởi vì Kim Giác Thú Vương đột phá đến cảnh giới Tôn Giả, rất có thể sẽ trả thù Thiên Lang.
Bây giờ thành Yêu Mộc tổn thất nặng nề, em trai Thiên Lang chết trận, Thiên Lang cũng chỉ có thể quay về thành Yêu Phượng cầu viện.
"Phục Sinh Chi Địa..."
Phượng Vương nỉ non một tiếng, cũng không nói nhiều, uống một hơi cạn chén rượu, rơi vào yên lặng.
...
Cùng lúc đó.
Phương Bình và Tần Phượng Thanh chạy lè lưỡi rồi!
"Con mẹ nó đám sói này điên rồi!"
Tần Phượng Thanh chửi ầm lên, sau đó bóng người lóe lên một cái, trốn thoát khỏi móng vuốt của Cổ Lang, thở hổn hển quát: "Phương Bình, chờ anh với!"
Phương Bình chạy phía trước cách hơn chục mét cũng thở hổn hển nhưng cũng không quay đầu lại, lớn tiếng nói: "Tần Phượng Thanh, anh chịu cực chút đi, cho bọn nó ăn chút thịt, em trở về sẽ lập bia cho anh!"
"Cậu có còn nhân tính không?"
"Không có!" Phương bình thở dốc liên tục: "Động tĩnh lớn như thế, bây giờ hai chúng ta không trở về thành Hy Vọng thì chờ chết đi!"
Giờ phút này, hai người không đơn giản là đề phòng đàn Cổ Lang phía sau.
Phía trước, những phe khác, đều có yêu thú cùng tham gia truy sát.
Rất nhiều dược liệu, kim loại, đá năng lượng ở cùng một chỗ, hai người lại không có biện pháp gì che giấu, sóng năng lượng rất mãnh liệt.
Võ giả địa quật chưa hẳn có thể cảm ứng được, nhưng những con yêu thú này rất mẫn cảm.
Trước kia ở núi Thiên Lang, những yêu thú này không dám đi qua, địa bàn của cường giả không được xâm phạm, điểm này, yêu thú còn hiểu hơn nhân loại.
Nhưng hôm nay, hai tên yếu như gà này lại mang theo những vật này chạy nhông nhông bên ngoài, không truy sát mới là lạ.
"Còn xa không?"
Tần Phượng Thanh thật sự đã hơi chạy không nổi rồi, bao tải lớn phía sau dường như càng ngày càng nặng, ép anh ta thở không nổi.
Phương Bình đánh giá một chút, trả lời: "Còn xa, chạy hơi lệch rồi, ít nhất hơn 200 dặm nữa!"
"Sao xa vậy?"
Tần Phượng Thanh chỉ lo chạy theo Phương Bình, đúng là không có khái niệm gì.
Tần Phượng Thanh nghe vậy lập tức gào lên đau xót nói: "Cậu cõng anh một lúc, anh khôi phục rồi lại cõng cậu!"
"Anh có thể rống như thế, em tin anh mới là lạ!"
Phương Bình còn lâu mới tin tên này, thật sự chạy không nổi, anh ta sớm đã ném đi bao lớn phía sau lưng rồi, nào có thời gian rỗi nói nhảm với cậu.
Đang chạy, trên bầu trời của Lang Đầu Lĩnh ở sau lưng bỗng nhiên truyền đến một làn sóng năng lượng kịch liệt.
Giờ phút này, hai người đã cách Lang Đầu Lĩnh xa hàng trăm dặm.
Khi cảm nhận được sóng năng lượng yếu ớt, Phương Bình hơi nghi ngờ, sóng năng lượng từ đâu truyền đến?
Cảm nhận kia rất yếu ớt, Phương Bình cũng không quá coi trọng, chạy trước rồi nói.
Về phần Tần Phượng Thanh, không chết được, tối thiểu trước mắt xem ra, tên này còn có thể chống đỡ một hồi.
Chạy khoảng bốn mươi, năm mươi dặm, Tần Phượng Thanh thật sự không chịu nổi, uể oải suy sụp hô: "Cõng anh một lúc..."
Phương Bình quay đầu nhìn thoáng qua, giờ phút này, phía sau đang truy sát bọn họ không chỉ là Cổ Lang, mà là mấy trăm con yêu thú đủ loại màu sắc hình dạng.
Có con yêu thú nhìn giống như ngựa, có con tinh tinh to bự chạy bằng hai chân, trên bầu trời, thậm chí có vài yêu thú bay lượn, nhưng kích thước không lớn, sóng năng lượng không mạnh, Phương Bình ngược không quá để ý.
"Cố gắng kiên trì một chút nữa, còn cách thành Hy Vọng thành nhiều lắm là 150 dặm!"
"Không... Không được rồi..."
Phương Bình thấy cậu ta thật sự không được rồi, lập tức nói: "Thu hoạch của anh, chia tôi năm phần!"
Tần Phượng Thanh không rên một tiếng, cắm đầu liền tiếp tục chạy như điên!
Ông đây có chạy đến chết cũng sẽ không đưa tiền mua mạng cho cậu.
Phương Bình nhìn cậu ta long tinh hổ mãnh, chạy như bay, thầm mắng một tiếng, anh con mẹ nó còn muốn lừa gạt tôi!
---
(1) Phục Sinh Chi Địa: cách địa quật gọi địa cầu.
(2) Phục Sinh Chi Chủng: địa quật cho rằng ở địa cầu có một loài (hoặc một vật gì đó) có thể mang lại khả năng hồi sinh.
(3) Phái Yêu Thực: một trong các phe phái của địa quật, phái này gồm các loài thực vật hóa thành yêu.
(4) Phái Yêu Mệnh: một trong các phe phái của địa quật, phái này gồm các loài động vật hóa thành yêu.
(5) Cấp bậc của địa quật: Thống Lĩnh (cấp 7), Tôn Giả (cấp 8).
Bạn cần đăng nhập để bình luận