Toàn Cầu Cao Võ

Chương 869: Ma Võ Làm Sao Rồi? (2)

Mắt thấy thầy trò Ma Võ không ai đứng đắn đàng hoàng, Ngô Khuê Sơn hơi bất đắc dĩ, nghiêng đầu nhìn mấy vị cường giả đang ngậm ý cười, lên tiếng: "Lần này làm phiền các vị rồi, nếu các vị không ngại, mời đến văn phòng của ta uống cốc trà nhé?"
Mấy người gật gật đầu, người phụ nữ áo xanh cười, nhìn Phương Bình nói: "Nếu trò Phương rảnh rỗi, có thể đến Thanh Điền Sơn trao đổi một chút, tuy võ đại dạy rộng hiểu nhiều, trăm sông đổ về một biển, nhưng có cơ hội học hỏi thêm ở bên ngoài vẫn khá tốt."
Phương Bình vội vàng nói: "Nhất định ạ, cảm ơn Tông sư mở lời..."
Lão Lý bên cạnh bĩu môi nói: "Đi cái gì mà đi, đi rồi ngươi không về được đâu, Thanh Điền Sơn nhiều yêu nữ lắm."
Nghe hắn nói như vậy, người phụ nữ áo xanh nhìn hắn với ánh mắt bất thiện, hừ lạnh nói: "Lý Trường Sinh, đừng nghĩ ngươi làm kim thân giả thì có thể ăn nói xằng bậy!"
"Ngươi mới là giả!"
Lão Lý giận tím người, vén tay áo lên nói: "Không tin thì nhào vô đánh thử, đừng tưởng ngươi kém chút nữa thành sư nương của ta thì giỏi lắm! Lúc ông ấy chưa chết cũng không thấy ngươi đến thăm hỏi, lúc mất rồi cũng không thấy ngươi đến nhìn một cái..."
"Ngươi lại nói bậy!"
"Ai nói bậy rồi!"
"Lý Trường Sinh, ngươi chán sống rồi hả?"
"Ai sợ ai chứ! Ngươi già hơn lão già nhà ta mười mấy tuổi, được ông ấy xem trọng là may lắm rồi, ở đó mà kén cá chọn canh..."
"Chán sống rồi!"
"..."
Hai người chớp mắt nhào đến gần nhau.
Nhóm người Phương Bình một mặt tò mò, chấn động vô cùng, còn có chuyện như vậy sao?
Sắc mặt của Ngô Khuê Sơn đen tới mức không ai dám nhìn!
Tên khốn Lý Trường Sinh này bị điên rồi chắc!
Trước đó, bởi vì đối phương cứu Phương Bình, lão Lý coi như không nhìn thấy người phụ nữ áo xanh này.
Bây giờ Phương Bình khôi phục rồi, lão Lý lập tức trở mặt không quen biết. Lòng dạ hắn cũng khá hẹp hòi, thêm vào tự cao tự đại vì thực lực của mình không sợ gì đối phương, thế là thẳng thắn dứt khoát trở mặt.
Hắn đã sớm ngứa mắt bà già này rồi.
Đám võ giả trẻ Phương Bình không biết vì sao lại như vậy, nhưng Ngô Khuê Sơn thì biết được một chút.
Mắt thấy hai người sắp nhào vào đánh nhau, là loại đánh nhau khốc liệt không ai nhường ai, Ngô Khuê Sơn tức đỏ cả mặt, ngay sau đó, lão Ngô đột nhiên xuất hiện tại nơi hai người giao thủ, cũng không nhằm vào người phụ nữ áo xanh, mà trực tiếp vỗ một chưởng vào lão Lý.
Một lát sau, trong sân yên tĩnh rồi.
Phương Bình nhìn lên bầu trời, hiếu kỳ hỏi: "Hiệu trưởng à, khi nào Lý lão sư mới rơi xuống?"
Ngô Khuê Sơn nổi giận, đánh lão Lý bay lên trời, đến bây giờ cũng không thấy cái bóng ở đâu nữa.
Ngô Khuê Sơn mặc kệ hắn, hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía mấy người khác, cười khổ nói: "Để mọi người chê cười rồi."
Nói xong, lại nhìn về người phụ nữ áo xanh, bất đắc dĩ nói: "Mong Chung chưởng môn thứ lỗi, đầu óc của Lý Trường Sinh hơi... không tỉnh táo cho lắm, mong ngươi hiểu cho."
Người phụ nữ áo xanh cũng không nhiều lời, ánh mắt hơi khác thường nhìn Ngô Khuê Sơn.
Cũng không phải có tâm tư gì, chẳng qua bà ta chỉ cảm thấy vị hiệu trưởng của Ma Võ có thực lực mạnh hơn bà nghĩ.
Ngô Khuê Sơn xếp hạng 12 trên bảng xếp hạng kim thân Hoa Quốc.
Cũng không thấp, nhưng người phụ nữ áo xanh xếp hạng 14, theo lý thuyết, hai bên gần như ngang nhau.
Nhưng Ngô Khuê Sơn lại dễ dàng xuất hiện trong phạm vi chiến đấu của hai người, lại dễ dàng đánh bay lão Lý.
Dù mọi người không có ý liều mạng đánh nhau, thực lực của Lý Trường Sinh cũng hơi yếu một chút, nhưng có yếu cũng không thể yếu hơn cường giả cấp tám sơ kỳ chút nào. Kết quả, còn chưa kịp phản ứng đã bị Ngô Khuê Sơn đánh bay rồi.
Trong lòng hơi chấn động, nhưng người phụ nữ áo xanh cũng không nói ra, chỉ cười chười: "Không sao, năm đó ta đã biết đầu óc hắn có vấn đề rồi."
Ngô Khuê Sơn vội ho một cái, xem bà ta nói chuyện kìa.
Không nói thêm nữa, Ngô Khuê Sơn cũng không muốn để Ma Võ thêm mất mặt, ngay sau đó, hắn dẫn mấy vị cấp tám đến khu biệt thự của mình.
Khốn kiếp, Phương Bình, Lý Trường Sinh, mấy tên khốn này, lần sau lại khiến hắn mất mặt, hắn sẽ đánh chết tươi mấy tên này.
Phương Bình mấy người cũng không đi qua, chờ bọn họ đi rồi, Phương Bình vội vàng nhìn về phía Hoàng Cảnh hỏi: "Hiệu trưởng, chuyện gì vậy ạ, cảm giác như chuyện này khá nghiêm trọng, Lý lão sư và bà ấy có thù oán sao?"
Hoàng Cảnh dở khóc dở cười, lắc đầu, nhưng không nói gì.
Lúc này, phía chân trời lấp lóe một vệt sáng màu vàng, lão Lý dần dần hạ xuống.
Liếc mắt nhìn mấy người ở phía xa xa, lão Lý hừ một tiếng, nhìn Phương Bình nói: "Lần sau mà gặp phải bà già đó, trực tiếp đánh cho ta! Bà ta cũng không phải thứ gì tốt lành, hại thầy ta một đời không lập gia đình..."
"Trường Sinh!"
Hoàng Cảnh quát lớn một tiếng, hơi không hài lòng, chuyện đã qua lâu rồi, thầy cũng đã mất, còn nhắc chuyện này làm gì.
Lão Lý lại hừ một tiếng, nhưng không còn nói gì nữa.
Thấy Phương Bình còn tò mò, mà lão Lý lại còn đang nín nhịn không phát tiết được, bỗng nhiên hắn vỗ cái bốp lên đầu Phương Bình, dùng sức xoa xoa nắn nắn, tâm tình tốt hơn nhiều, cười ha hả nói: "Đừng để tóc mọc lên nhé, cứ như vậy tốt biết bao, sờ vào thích lắm."
"Đậu xanh rau má hột vị lộn cà na xí muội..."
Phương Bình kém chút tức chết, đây không phải là chuyện mình hay làm hay sao?
Hắn thường bắt nạt Phương Viên như vậy, bây giờ lão Lý khốn kiếp này lại làm thế với mình, lại còn trước mặt bao nhiêu người nữa chứ, ông thầy thúi kia, ngươi có tin ta sẽ tìm cơ hội dùng lực lượng thiên địa nổ banh xác ngươi hay không hả!!!
Hoàng Cảnh không tự chủ xoa xoa huyệt thái dương, Lý Trường Sinh gần đây quá tăng động rồi, có chút thực lực thì quên mình họ gì rồi ư?
Không thể tiếp tục như vậy được!
Hít sâu một hơi, Hoàng Cảnh nhanh chóng ngắt lời: "Trường Sinh à, mau chóng khiến lực lượng tinh thần đạt mức hóa hình đi, bây giờ ngươi chỉ làm Ma Võ mất mặt, ai cũng biết ngươi là ngụy cấp tám..."
"Nửa cấp tám!"
Lão Lý lạnh lùng bất thiện, mới vừa rồi bị người phụ nữ kia gọi là "kim thân giả", khiến hắn kém chút tức điên lên.
Hoàng Cảnh không nói gì, qua loa cho qua chuyện: "Được, nửa cấp tám, nhưng hiện tại, ngoại trừ đã đóng kín cửa tam tiêu và huyết nhục mạnh hơn Phương Bình một chút, ngươi có ưu thế gì khác sao?
Một khi Phương Bình đóng kín cửa tam tiêu, ngươi và hắn xem như cùng cấp, ngươi không biết xấu hổ sao?
Đi bế quan đi, sắp tới đừng ra ngoài gây chuyện nữa."
Sắc mặt lão Lý thay đổi không ngừng, đây cũng là lời nói thật.
Lực lượng tinh thần của hắn không cao như Phương Bình, ưu thế duy nhất chính là đóng kín cửa tam tiêu, một khi Phương Bình cũng đóng được cửa tam tiêu, hắn và Phương Bình sẽ là võ giả cùng cấp.
Nghĩ đến đây, lão Lý mạnh tay, ra sức vò đầu Phương Bình, khiến đầu vang lên mấy tiếng ma sát cọt kẹt.
Phương Bình cũng không lên tiếng, mặt không cảm xúc, âm thầm ghi nhớ món nợ này.
Khi nào mạnh hơn lão Lý, hắn tuyệt đối sẽ cạo đầu lão Lý, mạnh mẽ tẩn cho ông già này một trận!
Lão Lý cũng không suy nghĩ một chút, những tên trêu chọc mình, có ai có kết quả tốt không?
Không thấy bây giờ bọn Triệu Lỗi sợ mình như thế nào sao?
Không thấy Tống Doanh Cát thấy mình đột phá, lập tức xuống địa quật lánh nạn rồi hay sao?
Chỉ dựa vào ngươi mà cũng dám trêu chọc ta, lão Lý riết rồi hống hách ghê luôn!
Lão Lý vò đầu một trận đã tay mới lên tiếng: "Vậy ta đi bế quan đây ha, lần này lực lượng tinh thần không hóa hình ta sẽ không xuất quan, Phương Bình, chuyện sau này đi diệt yêu thú, ngươi tìm lão Hoàng giải quyết nhé!"
Nói xong, lão Lý trực tiếp bay lên, không thể tiếp tục lang thang gây chuyện không tu luyện, nếu không, Phương Bình thật sự đuổi theo sát nút rồi.
Thấy hắn đi rồi, Phương Bình xoa xoa cái đầu tội nghiệp của mình, thấy nhóm người Trần Vân Hi vẫn nhìn chằm chằm đầu trọc của mình, hắn xấu hổ nói: "Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy soái ca đầu trọc thanh lịch vô địch khắp vũ trụ như ta bao giờ sao?"
"Khụ khụ khụ!"
Phó Xương Đỉnh vội ho một tiếng, cười nói: "Phương Bình, nếu ngươi không sao, vậy chúng ta trở về tu luyện đây."
"Đúng đúng đúng, chúng ta đi tu luyện trước nhé."
"..."
Thấy ánh mắt không thiện lành của Phương Bình, mọi người sợ hắn giận cá chém thớt, nếu như solo với Phương Bình... tuyệt đối sẽ bị đánh chết.
Triệu Lỗi không nhắc đến ba mình, ba hắn chỉ là cấp năm, gặp phải Phương Bình, đại khái cũng bị đánh bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận