Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3119: Cấu Kết Làm Việc Xấu (3)

Chương 3119: Cấu Kết Làm Việc Xấu (3)Chương 3119: Cấu Kết Làm Việc Xấu (3)
"Nói, có lợi ích gì?" Phương Bình trực tiếp hỏi.
"Đại nhân đúng là thẳng thắn!"
Hòe Vương cười nói: "Viên Cương mang theo hai vị Thánh Nhân thuộc môn hạ của Nhân Hoàng đến hải vực phía tây, muốn tiến vào nhưng không dám, chắc chắn là có thứ tốt! Bên phía đảo Dược Thần, hình như hai vị Tuần Sát Sứ có động tĩnh, bên Thần Đảo Thủy Lực, Đại đệ tử của Nam Hoàng cũng có chút động tĩnh, hình như đang chuẩn bị đi xa. Khôn Vương mời chào ba vị Thánh Nhân dưới trướng Nhân Hoàng có lẽ cũng vì lợi ích...
Đại nhân tới thật đúng lúc, ngụy trang thành Đảo Chủ của Ngưu Thần Đảo, có lẽ có thể tiến vào Thần Giáo, cùng đi với bọn họ. Tiểu nhân bảo đảm với đại nhân, nếu đại nhân lấy được thứ tốt và chỉ có tác dụng với Thiên Vương, tiểu nhân sẽ không đòi hỏi gì. Nếu nó có ích cho Thánh Nhân, đại nhân thưởng cho ta một chút là được rồi..."
Phương Bình liếc hắn một cái, cười nhạt nói: "Ngươi đúng là to gan, không sợ Hồng Khôn trừng trị ngươi sao?"
Hòe Vương cười nói: "Nếu người chết nhiều, hoặc... Đại nhân ngụy trang thành người đã chết, vậy thì không thành vấn đề, chưa chắc sẽ bại lộ. Nếu bại lộ thật, tiểu nhân cũng nghĩ xong rồi, tiểu nhân sẽ nương nhờ Yêu Đế đại nhân...
Yêu tộc cũng hy vọng Yêu Đình nhất thống Tam Giới, nhưng không có cường giả nào chịu ra mặt. Tiểu nhân bất tài, làm gương cho binh sĩ, làm đại biểu, dù Yêu Đế biết thanh danh của tiểu nhân không tốt, cũng sẽ ngàn vàng đổi mã cốt..."
Phương Bình thật sự rất muốn giơ ngón tay cái lên khen hắn!
"Đại nhân yên tâm, ta đã điều tra rồi, cấp Đế cũng đang chuẩn bị, cấp Đế ở địa quật và Dược Thần Đảo đều có thể đi, một số tuyệt đỉnh cũng có cơ hội, tiểu nhân nghĩ, cơ duyên này, có lẽ không chỉ đánh giá bằng thực lực, càng nhiều người thì càng tốt... Cho nên, sau khi đại nhân gia nhập Thần Giáo, xác suất bị xem là người dò đường sẽ rất cao."
Không biết xấu hổ, nham hiểm, đầu óc cũng linh hoạt, thật sự có thể đầu quân cho Trấn Hải Sứ. Lễ nào Trấn Hải Sứ chỉ muốn thống trị Yêu Tộc thôi sao? Nếu là vậy, nó cũng không cần Cửu Hoàng Ấn, chỉ cần Thú Hoàng Trượng là được, nhưng nó muốn Cửu Hoàng Ấn, nghĩa là nó vẫn có dã tâm.
"Đại nhân nói sai rồi!" Hòe Vương vội vàng nói: 'Nếu Tuần Sát Sứ động tâm, nghĩa là ở đó có thứ có thể giúp bọn họ phá tám, đại nhân dù rất mạnh, nhưng vẫn chưa phá tám, nếu lần này thành công, đại nhân sẽ tiến triển rất nhanh!"
"Thú vị đấy!" Phương Bình cười nói: "Nhưng thứ tốt bình thường thì không lọt mắt ta, bây giờ ta cũng không cần những thứ đó..."
Một vị Thánh Nhân xin vào, dù danh tiếng có kém cũng không sao, chỉ để tượng trưng thôi cũng được. Hơn nữa, Trấn Hải Sứ còn có thể cho hắn chỗ tốt, che chở hắn, không để người khác giết hắn, bọn họ không dám động vào Yêu Đình.
"Nói nghe cũng có lý đấy." Phương Bình cười nói: 'Nhưng sao ngươi có thể bảo đảm có thể giúp ta lẻn vào, ta chỉ có thực lực cấp Đế..."
Cái tên này quá được!
"Viên Cương..."
Nếu có nguy hiểm còn có thể để đại nhân chết thay, đại nhân cũng không thể từ chối... Nếu bọn họ yêu cầu cho đại nhân đi cùng, Khôn Vương sẽ không từ chối!"
Phương Bình cười, cái tên này cũng vẽ xong kế hoạch rồi, đầu óc đúng là linh hoạt.
Nói xong, lại nói: "Đại nhân không giống với đám người Viên Cương, nếu chúng ta cùng họ tiến vào Thần Giáo, đương nhiên bọn họ sẽ không quá yên tâm, bọn họ đều là Thánh Nhân, đại nhân chỉ là cấp Đế, sẽ không đề phòng đại nhân quá nhiều...
"Hồng Khôn ngươi còn không sợ, còn có thể sợ ta?"
Phương Bình cười nói: "Tốt lắm, bây giờ ta cũng không có mục tiêu, nếu đã gặp nhau thì đi cùng vậy! Hòe Vương, ngươi sẽ không bán ta chứ?”
Hắn cười xán lạn, Hòe Vương lúng túng nói: "Sao dám, đại nhân rất mạnh, tiểu nhân làm sao dám..."
"Hai lân cũng không giết được hắn, rất may mắn."
"Đại nhân lo xa rồi... Hòe Vương cay đắng, hắn không sợ Hồng Khôn là vì hắn nương nhờ vào Trấn Hải Sứ, Hồng Khôn sẽ không vì một kẻ nhỏ nhoi như hắn mà gây sự với Trấn Hải Sứ.
"Chắc chắn có! Không có ăn ngon cũng không sao, có thể bảo Hòe Vương tìm cơ hội hố chết Trấn Hải Sứ, chúng ta sẽ có cá ăn!"
Phương Bình nở nụ cười, vò Thương Miêu trong tay, cười nói: "Mau biến hình lại, cái dáng vẻ tham ăn này chỉ có thể là Thương Miêu, đừng ăn nữa, đi cướp đồ ngon này!"
Hồng Khôn không tính là quân tử, nhưng so với Phương Bình thì vẫn có khí độ cường giả, hắn dám đắc tội. Phương Bình... thì thôi, từ đầu tới đuôi đều là tiểu nhân. Hòe Vương thật sự sợ.
Thà đắc tội quân tử, chớ đắc tội tiểu nhân!
"Meo... Gào gừ!" Thương Miêu meo một tiếng, cũng rất kích động: "Có ăn ngon không?”
Đắc tội Phương Bình... hắn còn chẳng dám nghĩ tới, không cần hỏi, Phương Bình là kiểu người ghi hận rất mạnh, chắc chắn giây nào phút nào cũng muốn chơi chết hắn, hắn chưa chết thì không bỏ qua.
Hòe Vương mệt mỏi, ngươi nói thế mà không thấy thẹn à?
Ta còn chưa kịp nương nhờ vào ai, ngươi đã muốn hố chết người ta rồi!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại... lừa Trấn Hải Sứ rồi thì hắn có được lợi ích gì không?
Nếu lợi ích nhiều, hắn hoàn toàn có thể thử.
Gặp trúng Hòe Vương, Phương Bình cũng không ngại đi theo hắn một khoảng thời gian. Rất nhanh, hai người một mèo đã đến chỗ Viên Cương.
Đối với Viên Cương, Phương Bình cũng khá là hứng thú, thực lực của vị nguyên soái áo trắng này cũng không yếu, nhưng điểm mạnh nhất của hắn cũng không phải là thực lực, mà là khả năng giữ mạng.
Lần trước, nhiều Thánh Nhân chết như vậy, mà Viên Cương lại không chết. Hắn tự bạo tất cả, chỉ để một tia lực lượng tinh thần bỏ chạy, không ngờ lại có thể hồi phục nhanh như vậy, thật sự nằm ngoài dự đoán của Phương Bình.
Cân nhắc từ góc độ đó, có lẽ sau lưng Viên Cương có người. Hai vị Thánh Nhân kia vừa mới khôi phục, tuyệt đối không có tài nguyên giúp Viên Cương khôi phục. Nếu Viên Cương không tự mình cất giấu thứ tốt thì chắc chắn sau lưng hắn vẫn còn một vị cường giả.
Không chỉ vậy, Viên Cương chắc chắn cũng biết không ít chuyện. Lúc Cửu Huyền bị giết, hắn từng nói có thể cho Phương Bình biết Nhân Hoàng Kiếm ở đâu, xem ra Cửu Huyền cũng không nói bậy, hắn thật sự biết Nhân Hoàng Kiếm đang ở trên Trái Đất.
Cửu Huyền biết, Viên Cương cũng sẽ biết. Đối với Viên Cương, Phương Bình cũng không hẳn là căm ghét, không cùng trận doanh mà thôi, nhưng thực lực gài chết đồng đội của tên này đúng là mạnh thật.
Hải Vực.
Trên một hòn đảo không người biết - Cấm Ky Hải có không ít những hòn đảo như vậy, đều là mảnh vỡ của Thiên Giới khi xưa - có ba người đang ngồi xếp bằng trên đảo. Viên Cương mặc đồ trắng, bên cạnh hắn là một nam một nữ, nam trẻ tuổi, nữ xinh đẹp, nhưng nhìn ánh mắt có thể thấy bọn họ cũng không phải trẻ thật.
Giờ khắc này, trong ba người, nữ nhân duy nhất bỗng nhiên nhẹ giọng nói: "Viên sư huynh, thật sự phải quy thuận đám người Khôn Vương sao?”
Viên Cương mở mắt, khẽ thở dài: "Đại sư huynh mới vừa giáng lâm đã bị đánh giết, huynh đệ của chúng ta cũng thiệt mạng không ít...
Tuần Sát Sứ chết mất 5 Thánh Nhân, có một vị là người của Nhân Hoàng, cộng thêm Cửu Huyền và vị lần trước hắn mang đi, phe Nhân Hoàng tổn thất nặng nề. Một vị Thiên Vương phá bảy, ba vị Thánh Nhân tử vong, mất mát vô cùng lớn.
Bây giờ, thế lực của Nhân Hoàng cũng không còn ai khôi phục nữa, chỉ có ba vị Thánh Nhân là bọn họ còn sống.
Viên Cương nhắc tới chuyện này, nữ nhân cắn răng nói: "Phương Bình!"
Tổn thất nghiêm trọng này đều do Phương Bình gây ra, đặc biệt là cái chết của Kỷ Vân khiến bọn họ rất bất đắc dĩ.
Viên Cương giơ tay, lắc đầu nói: "Vũ Bình, họa là từ miệng mà ra! Nhân tộc cực kỳ căm thù chúng ta, chuyện có liên quan đến Phương Bình, không nên nhắc lại."
Nữ nhân không cam lòng nói: "Nơi này là Biển Khổ, ma đầu Phương Bình giết đại sư huynh... Lẽ nào ngay cả nói chúng ta cũng không được nói chứ? Viên sư huynh, môn đồ Hoàng Giả sao lại sợ ma đầu này..."
Viên Cương cười khổ, bất đắc dĩ nói: "Sư muội... Ngươi tỉnh táo một chút đi! Tam Giới đã sớm điên rồi, đừng nói môn đồ, sư tôn cũng từng tự mình giáng lâm, còn không phải..."
Hắn cũng không muốn nói thêm nữa. Sư muội mới vừa khôi phục, có lẽ vẫn còn đắm chìm trong huy hoàng khi xưa, nhưng bây giờ, không còn là khi ấy nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận