Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2747: Nhân Vương Yến (2)

Phương Bình cũng đã tiến vào địa quật. Chiến Vương chuẩn bị cho hắn khá nhiêu Bách Vương Tệ, Phương Bình vẫn luôn không có thời gian đến địa quật đổi bảo vật, hôm nay thuận tiện đến đổi luôn một lần.
Trong một tòa vương thành, Phương Bình hóa thân thành cường giả đỉnh cấp chín, lấy ra rất nhiều Bách Vương Tệ, nhìn chủ sự Bách Vương Cung đang nơm nớp lo sợ, mở miệng nói: "Đổi trái cây yêu thực, thiên tài địa bảo, có thể ăn là được, càng nhiều càng tốt!"
"Đại nhân...
"Nhanh lên một chút, bản tọa không có thời gian lãng phí với ngươi!" Sắc mặt Phương Bình lạnh lùng, khí cơ bạo phát, áp hắn run run rẩy rẩy.
Đối phương sợ sệt không dám hỏi nữa. Bách Vương Tệ vẫn còn lưu thông, bốn Chân Vương Điện lớn dù sao vẫn còn, những Chân Thần kia chỉ là rời đi, chưa chết sạch.
Phương Bình lấy ra Bách Vương Tệ, cũng không có ép mua ép bán, tuy Bách Vương Cung cũng có cường giả cấp chín, nhưng không cần thiết vì việc này mà đắc tội một vị đỉnh cấp cấp chín, tuy rằng không quen biết Phương Bình, nhưng địa quật quá lớn, có rất nhiều cường giả lạ mặt.
Rất nhanh, Bách Vương Cung ở chỗ này đã đưa rất nhiều bảo vật cho Phương Bình. Phương Bình thu lấy bảo vật, không nói hai lời, mau chóng rời đi.
Phải đi nhiều chỗ hơn!
Địa quật có nhiều vương thành, mỗi một toà vương thành đều là thành lớn có hơn ngàn nhân khẩu, Bách Vương Cung ở đó đều có rất nhiều bảo vật dự trữ. Phương Bình cũng không chạy đến cướp, cũng không đại khai sát giới, làm vậy chỉ khiến mình trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Ăn bữa cơm mà thôi, không cần thiết phải làm xằng làm bậy đến mức bị truy sát.
Đến cảnh giới của Phương Bình, tốc độ di chuyển đã cực nhanh. Mạnh như lão Trương có thể xé rách không gian, bước một bước là hơn mười ngàn dặm. Tuy Phương Bình không bằng bọn họ, không thể xé rách không gian, không quan tâm phương hướng, nhưng đi đường cũng rất nhanh.
Một toà vương thành, hai toà vương thành... Lúc trước, Chiến Vương chuẩn bị cho hắn 5000 Bách Vương Tệ, cũng có thể đổi trăm cân đá năng lượng loại đã nén thành khối vuông. Nhưng đá năng lượng ở địa quật cũng không đáng giá lắm, ít nhất cường giả sẽ không quá quan tâm, thiên tài địa bảo thì cần nhiều Bách Vương Tệ hơn.
Dù là vậy, 5000 tệ cũng không phải là số lượng nhỏ!
Phương Bình chạy liên tục bảy, tám tòa vương thành mới đổi được hết Bách Vương Tệ. 5000 tệ, 500 ngàn cân đá năng lượng cấp chín, trước đây, một cân đá năng lượng có giá khoảng 300 triệu, bây giờ, tuy năng lượng đã khôi phục, giá cũng thấp hơn trước, nhưng một cân cũng khoảng 100 triệu.
50 ngàn tỉ!
Nếu đổi thành đá năng lượng, Phương Bình có thể tăng thêm 5 tỷ điểm tài phú. Nhưng mấy thứ Phương Bình đổi đều là thiên tài địa bảo, có mấy thứ thì có giá trị hơn Bách Vương Tệ, có mấy thứ thì giá trị thấp hơn, tăng gần khoảng 7 tỷ điểm tài phú.
Kiếm tiền đơn giản ghê! Nhưng cũng chỉ là một lần mua bán.
Sau lần này, vương thành sẽ nhận được tin tức, chắc chắn sẽ cử người điều tra, võ giả bình thường không thể phân biệt Bách Vương Tệ là thật hay giả, nhưng cấp chín hoặc tuyệt đỉnh hoàn toàn có thể làm được. Phương Bình cũng không quan tâm lắm, sau lần này, Bách Vương Tệ cũng không còn tác dụng nữa.
Địa quật sắp loạn rồi!
Phương Bình xem điểm tài phú của mình, 91 tỷ điểm, ánh mắt hắn lóe lên một cái, không ở lại địa quật nữa. Nếu bây giờ hắn bất chấp mọi thứ, chạy đi cướp vương thành, có lẽ hắn sẽ đạt được con số trăm tỉ. Nhưng bây giờ Phương Bình không có ý định muốn thăng cấp, hắn không biết lần này hệ thống có thể thăng cấp được không, cũng không biết là nếu thăng cấp, cần phải mất bao lâu.
Hệ thống tạo ra khí bản nguyên, vật chất bất diệt, những thứ này có lợi cho hắn. Hơn nữa, Phương Bình còn phải tiếp tục thôi diễn chiến pháp của mình, nếu thời gian thăng cấp quá lâu, rất có thể sẽ khiến tốc độ tu luyện của hắn chậm lại.
"Nên về rồi!" Phương Bình cười cười, lần này Thương Miêu hài lòng chưa?
Thật ra, Phương Bình kêu Thương Miêu chạy đi đổi đồ là vì muốn thăm dò xem Tam Giới có bao nhiêu cường giả đã thức tỉnh, hắn cũng không biết liệu đám người này có xuất hiện hay không. Có lẽ còn có thể thuận tay đẩy nhanh tiến độ rối loạn của địa quật, việc hay như thế, cớ gì lại không làm.
Cũng muộn rồi, sắc trời đã tối, lúc Phương Bình trở lại Phương gia, bầu trời cũng đã đen kịt. Lúc hắn về, Thương Miêu và Giảo cũng đã trở về rồi.
Giờ khắc này, trên sân thượng, nguyên liệu nấu ăn càng lúc càng nhiều. Thương Miêu rất vui, rất phấn khởi.
"Tên lừa đảo, ta đổi được nhiều thứ tốt lắm nè!" Thương Miêu vui rạo rực nói: "Còn có mấy quả tuyệt đỉnh nữa, ta cũng chưa từng ăn bao giờ!"
Phương Viên cũng có mặt ở đây, con bé trông mà thèm thuồng vô cùng, mặt đỏ bừng, trốn sau lưng Thương Miêu, cô không phải muốn trốn Phương Bình, mà là vì năng lượng ở đây quá nồng nặc, cô bé mới tiến lên có một chút đã không chịu nổi, cảm giác như sắp bị căng nứt vậy.
Nếu không có Thương Miêu che chở, chỗ này có nhiều huyết nhục cấp Đế và Chân Thần như vậy, chỉ riêng khí cơ tràn ra cũng có thể đập chết cô bé.
"Anh.." Phương Viên vô cùng đáng thương nhìn Phương Bình, trông mà thèm nói: "Mèo lớn nói em không thể ăn, ăn sẽ nổ tung, anh, cho em ăn một miếng đi"
"Em á?" Phương Bình buồn cười nói: "Em ăn một số món phụ còn được, thịt và trái cây của cấp Đế, Chân Thần này á hả, em ăn xong chắc chắn sẽ nổ tung!"
"Em ngồi đó đợi đi, hiếm lắm mới thấy được cảnh tượng hoành tráng như thế này này, chỉ cần hấp thu một chút năng lượng tràn ra thôi cũng đủ rồi" Phương Bình cười nói: "Bắt đầu làm việc thôi, nấu ăn, ăn cơm!" Ngay sau đó, Phương Bình lấy ra một cái nồi thủy tinh lớn làm từ tinh thạch, tuy không phải là bảo vật gì, nhưng rất cứng rắn, cũng có thể bảo tồn năng lượng, không dễ tràn ra ngoài. Trong ánh mắt dại khờ của Phương Viên, Phương Bình trực tiếp dùng tinh hoa sinh mệnh làm nước, bắt đầu rửa nguyên liệu nấu ăn.
"Mèo lớn, đừng có làm biếng, châm lửa, dùng lửa mạnh một chút! Dùng khí bản nguyên á.." Thương Miêu cuồng nuốt nước miếng, tên lừa đảo thật hào phóng!
Quá xa xỉ!
Ngay cả con mèo thời Thượng Cổ như nó mà vẫn phải cảm thấy xa xỉ. Hoàng Giả Thượng Cổ cũng không dám lấy khí bản nguyên làm nhiên liệu, lần này hắn thật sự muốn chơi lớn rồi, nhưng tiếc là không lấy được cái đầu cá của Trấn Hải Sứ, nếu không, bữa cơm này tuyệt đối là vô địch thiên hạ!
"Không, tốt nhất là thêm chút thịt của Thú Hoàng!" Thương Miêu vừa đốt ngọn lửa tinh thần, vừa thầm nói: "Tên lừa đảo, lần sau nhớ chặt cái đầu cá của Trấn Hải Sứ, sau đó chặt cái đuôi to của Thú Hoàng, vậy là chúng ta có thể ăn bữa tiệc Thượng Cổ độc nhất vô nhị rồi!"
Thương Miêu nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới mức nước bọt chảy ròng ròng. Lực Vô Kỳ và Giảo sợ đến mức tâm can run rẩy, hai tên điên này thật sự muốn làm thế sao?
Một vị Thiên Vương, một vị Hoàng Giả đó! Thú Hoàng chết chưa? Chết rồi thì thôi, chưa chết... hai con yêu thú nghĩ mà sợ run!
"Nhân Vương Yến!" Trên Thiên Đảo, Thiên Mộc cảm khái, dù cách xa như vậy, nó vẫn cảm nhận được linh khí sôi trào ở Ma Đô.
"Bộ trưởng Ngô, ngươi đi đi" Ngô Khuê Sơn tỏ vẻ nghi hoặc, Thiên Mộc cười nói: "Nhân Vương sẽ gọi ngươi đến, tiệc này, e là chỉ có cường giả Chân Thần mới có thể dùng nổi! Hai con yêu thú cấp bản nguyên kia tuy chưa vào Chân Thần, nhưng nhục thân rất mạnh, có thể miễn cưỡng chịu được"
Ngô Khuê Sơn còn đang suy nghĩ, sau một khắc, bên tai có người cười nói: "Hiệu trưởng, đến đây đi! Mộc lão chắc sẽ không đến, ta mạn phép không mời vậy.
Thiên Mộc cười nói: "Lão hủ không đi đâu, lão hủ sợ đến đó, Thương Đế lại bắt lão hủ ra tí máu nữa"
"Ha ha ha!" Phương Bình cười to, Thiên Mộc chắc chắn sẽ không đến, bữa tiệc này không có tác dụng đối với nó, nhưng nếu nó thật sự đến, xui xẻo sẽ bị ép làm thức ăn.
Vào thời khắc này, không chỉ mình Ngô Khuê Sơn được mời.
Ở Ma Võ, hai anh em Trương An và Trương Tuyết vẫn còn bận rộn, bỗng dưng một bàn tay lớn giáng xuống từ trên trời, trực tiếp chộp hai người vào trong tay: "Lại đây!"
Lúc giọng của Phương Bình vang lên bên tai, hai người đều thở phào nhẹ nhõm, cũng càng cảm nhận được sức mạnh của Phương Bình!
Không chỉ hai người bọn họ, con gái của Đường Phong, Đường Văn, còn đang bế quan, trực tiếp bị Phương Bình kéo ra ngoài.
Phía Thiên Đảo, Lăng Y Y cũng bị Phương Bình chộp tới.
1714 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận