Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1562

Trên tháp thủy tinh.
Phương Bình cúp điện thoại, Lý Hàn Tùng không để ý chuyện mình đang bị treo, trầm giọng nói: "Phương Bình, cân nhắc kỹ rồi làm! Việc này không dễ như vậy, 9 vị Trưởng Lão Cứu Thế, còn có một vị Đại Giáo Hoàng. Nếu Đại Giáo Hoàng là tuyệt đỉnh thì còn đỡ, tuyệt đỉnh không thể tùy tiện ra tay, nếu là cường giả giống như Bộ trưởng Nam trước khi đột phá thì... Vậy thì phiền phức lớn rồi!
Trước khi Bộ trưởng Nam đột phá, có thể lấy một địch ba cường giả lĩnh ngộ bản nguyên. Đánh năm, sáu cấp chín yếu cũng dễ như trở bàn tay. Đánh giết cấp tám thì như ăn cháo. Nếu cường giả như thế ra tay, trừ phi tuyệt đỉnh đến ngăn cản, không thì chắc chắn phải chết! Bộ trưởng cũng không biết Đại Giáo Hoàng là ai, lỡ đối phương ra tay thì phải làm sao?”
Lão Lý cân nhắc một lát cũng nói: "Trên bảng xếp hạng Tông sư toàn cầu, bảng xếp hạng Đại Tông sư, Bộ trưởng Nam xếp hạng thứ 14, mười vị trí đầu đều là tuyệt đỉnh, nhưng Bộ trưởng Nam xếp hạng 14, ba vị khác đều là cường giả cùng cấp với Bộ trưởng Nam.
Nếu như những người này là Đại Giáo Hoàng thì nếu đối phương ra tay, Phương Bình, ngươi chết chắc, bản phân hóa lực lượng tinh thần của tuyệt đỉnh cũng chưa chắc có thể làm được gì. Bộ trưởng Trương cũng biết nguy hiểm trong đó, nên mới cho ngươi lực lượng tinh thần phân hoá thể để hộ thân, nếu không cho, thì có nghĩa là an toàn rồi."
"Ta biết." Phương Bình khẽ thở dài: "Nhưng ta có thể làm gì đây?"
Nghe thế, hai người không nói gì nữa.
Có thể làm sao? Tà giáo nhìn chằm chằm Phương Bình, chỉay là bị động còn vấn đề chủ động h.
Chủ động, cơ hội vẫn còn nằm trong tay mình, bị động, bất kỳ lúc nào Phương Bình cũng sẽ bị tập kích.
Lúc Trương Đào gọi điện thoại đến, thật ra Phương Bình đã quyết định rồi.
"Tà giáo... Ba lần rồi!"
"Sự bất quá tam!"
"Lúc ta còn chưa là võ giả, tập kích ta một lần. Ta đi Nam Giang, tập kích ta một lần. Ta về nhà ăn tết, tập kích ta một lần."
Phương Bình khẽ cười nói: "Nói thật, nhiều người muốn giết ta lắm, nhưng đều đã trả giá rồi, người muốn giết ta ba lần cũng chỉ có tà giáo. Ta không muốn lãng phí thời gian ở trên mặt đất, với lại ta nghĩ sớm muộn gì tà giáo cũng sẽ bị chỉnh đốn.
Nhưng bây giờ... Bộ trưởng nói cho ta, ông ấy cũng không biết thân phận của tà giáo.
10 người, tính cả Lâm Long đại Tông sư, cũng chỉ mới biết thân phận của 4 người. 6 người còn lại là ai? Là người ta quen biết sao? Là người ta quen thuộc sao? Ta móc tim móc phổi giữ gìn quan hệ với đối phương, nếu như đối phương là Điền Mục sư huynh, là Ngô Xuyên sư huynh, vậy ta... Chẳng phải là bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong?
Ta vẫn tương đối tín nhiệm hai vị sư huynh này, tuy ta chỉ đang ví dụ, nhưng ta không thể không phòng. Không biết, mới là đáng sợ. Có lẽ có một ngày, khi ta triệt để tin tưởng một ít người, những người này bỗng nhiên muốn giết ta, nói họ là tà giáo..."
Phương Bình nhìn về phía lão Lý, thở dài nói: "Nếu ngài là tà giáo, vậy thì ta thảm, không chừng ta đến tuyệt đỉnh rồi cũng vẫn sẽ bị ngài giết chết, ta sao có thể không nóng nảy được?"
Lão Lý liếc mắt, không thèm để ý hắn.
Phương Bình cười nói: "Nên vẫn cần phải dụ tà giáo cao cấp ra. Nhưng người khác không làm được, biết lắm khổ nhiều, thời đại này, cũng chỉ có Phương Bình ta có khả năng làm được. Ta có tiền, rất nhiều người biết ta có nhẫn chứa đồ, biết ta có thần binh, biết ta có rất nhiều đá năng lượng, biết ta có tinh hoa sinh mệnh...
Ta có tiền, cường giả địa quật truy nã ta cũng có tiền. Tiêu diệt cấp bảy như ta còn kiếm tiền nhiều hơn tiêu diệt tuyệt đỉnh nữa. Nếu là ta, chắc ta cũng sẽ động lòng. Tuy ta đã quyên ra khá nhiều tiền, nhưng ta Phương Bình là thần tài, mọi người đều biết. Tà giáo tiêu diệt được ta sẽ phát tài to, nên cũng chỉ có ta mới dẫn bọn họ ra được.
Lý lão sư không được, ngài nghèo rớt mùng tơi, mắc nợ mấy ngàn tỉ, chỉ có 1 thanh thần binh cấp chín có lẽ cũng không lấy được, còn phải cẩn thận đánh cướp không thành bị giết lại. Tính ra, toàn cầu cũng chỉ có ta có thể làm mồi nhử, đúng không?"
"Tà giáo không ngốc, chưa chắc không biết ngươi đang âm mưu xử lý bọn họ! Thậm chí bọn họ biết nội bộ có gian tế, lại cố ý khiến ngươi thiết kế mai phục bọn họ!"
Lão Lý trầm giọng nói: "Độ khả thi rất lớn! Cường giả đến mức này, nếu chỉ có thế mà còn không nhìn ra thì đúng là ngu xuẩn! Ngươi nghĩ mình đang câu cá, vậy nếu bọn họ cũng đang câu thì sao?"
"Cũng có thể." Phương Bình không vội vã nói chuyện, tiếp tục tính toán.
Che đậy khí tức cho một mình hắn cần 1 điểm, thêm một người là 10 điểm, mỗi lần thêm là gấp 10 lần. 5 người thì chính là 100 ngàn 1 phút!
Một tiếng là 6 triệu điểm, cực kỳ đắt!
Thay đổi khí tức cho 4 người, một tiếng tốn 6 triệu điểm, cho nên Phương Bình tối đa chỉ có thể theo 9 người!
Một tiếng 12 triệu điểm, còn phải đánh nhanh thắng nhanh mới được, ít nhất, trước khi võ giả tà giáo đột kích, phải ẩn giấu đúng chỗ.
Ba, năm phút đồng hồ cũng tương đương với mấy chục triệu điểm điểm tài phú rồi. Hắn tối đa cũng chỉ có thể chịu được nhiêu đó, bây giờ hắn cũng chỉ có hơn một trăm triệu điểm tài phú.
"9 người..." Phương Bình tính toán thử, ẩn giấu 9 người, còn có thể đem theo mấy người bên ngoài, dù sao nếu thật sự muốn tính kế đối phương, không mang theo ai cũng sẽ khiến bọn họ nghi ngờ.
"15 người... 15 người, có thể sẽ phải đối phó với mấy vị cường giả cấp chín..."
Hơn nữa tà giáo có lẽ cũng đang tính kế hắn, nghĩ tới đây, Phương Bình nhẹ giọng nói: "Bắc Cung đoàn trưởng đương nhiên là cấp chín duy nhất mà Bộ trưởng Trương có thể cử đi, tà giáo có lẽ cũng sẽ biết. Thế thì không dựa vào Bắc Cung đoàn trưởng được, đành phải dựa vào chính mình thôi.
Khó ghê, vài vị cường giả cấp chín, cũng không biết đã đi được bao xa trên con đường bản nguyên, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể mang theo 15 người, mà còn đều là võ giả cấp tám cấp bảy, muốn giữ chân đối phương, ngăn cản đối phương, khó vô cùng!"
"Ngươi biết là tốt rồi!"
Lão Lý mở miệng nói: "Tránh đi đi!"
"Đi đâu?"
"Địa quật thì nguy hiểm, không, ngươi có thể che lấp khí tức, hay là che lấp khí tức vào địa quật Ma Đô đi, lão Ngô ở đó, ta cũng qua bên kia..."
"Ý ngài là ta phải trốn tránh mãi sao?”
"Ít nhất trước khi ngươi có đủ thực lực, trốn đi cũng tốt."
"Nhưng ta không muốn trốn."
"Vậy thì chờ ở Ma Võ, chúng ta cố gắng không rời đi, chúng ta ở trường học, Ma Võ có rất nhiều cường giả, Ma Đô cũng có cường giả, bọn họ không làm gì được ngươi!"
Phương Bình cười nói: "Lão sư, đừng quá tự tin, Ma Võ dù mạnh đến đâu cũng không thể cản được mấy vị cấp chín đột kích. Bộ trưởng nói rồi, chuyện liên quan đến tuyệt đỉnh, cấp chín chắc chắn sẽ động tâm.
Ngài quên lúc trước ở Giới Vực, Dương gia Dương Đạo Hoành đại Tông sư biết đi rồi có thể sẽ chết? Ông ta biết chứ! Nhưng ông ta không nhịn được, không chỉ ông ta, nếu là cấp chín khác cũng sẽ làm thế. Bình thường không dám, bởi vì không có lời, bây giờ thì khó nói."
"Ít nhất bình thường có ta ở cạnh ngươi, lần này, theo ý của bộ trưởng, ta sẽ phải rời khỏi..."
"Đừng nói chuyện buồn nôn như vậy, ngài cũng lớn tuổi rồi..."
Lão Lý không nói gì, đậu xanh, ta đang nói chính sự, tên khốn kiếp nhà ngươi có thể không ngắt lời không?
Một bên, Lý Hàn Tùng cắn răng nói: "Ta đi cùng ngươi! Ta có thần khải hộ thể..."
"Thần khải cho ta, ngươi đi cũng vô dụng, thần khải cho ta hộ thể, ta sẽ càng an toàn.”
Phương Bình tính toán nói: "Ta có thể mang theo 1 số người! Ta sẽ đối ngoại nói ta sắp tăng cấp, tất cả mọi người đều biết, ta tăng cấp rất thích khoe khoang, lần này ta muốn tạo nên tiếng tăm lớn! Ta muốn đến trên biển đột phá, nơi xa bờ biển khu Nam có một hòn đảo, ta sẽ đến chỗ đó đột phá!
Cứ nói ta đột phá hay khoe khoang, quá phiền phức, Lưu lão vừa mới nổi giận, ta không thích hợp đột phá ở Ma Võ. Cùng ngày, ta muốn truyền hình trực tiếp ta đột phá! Để đài truyền hình đến quay phim, đương nhiên ta tự mang theo máy móc là được, cứ như vậy, sẽ không có vẻ đột ngột...
Ta sẽ mời một ít người, không thể quá mạnh, ta phải chọn ngày trước, đến ngày, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy vị sẽ bỗng nhiên phải gặp chút phiền toái, bị mộ binh đi, địa quật nhất định sẽ phối hợp.
Mời mời một ít người... Mời ai bây giờ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận