Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1083

Nhìn Tần Phượng Thanh giống như người rừng, lông mày, râu mép, lông tóc trên người đều đang dài ra, Phương Bình nhìn đũng quần của hắn một hồi, nhịn cười không được: "Trời mới biết nó sẽ dài tới khi nào, ai bảo cái gì ngươi cũng ăn."
Không tiếp tục nói chuyện này nữa, Tần Phượng Thanh cũng chết không nổi, Phương Bình lại nói: "Nơi này hình như không cho chúng ta vào, Đầu Sắt đi vào cũng bị ném ra ngoài, lẽ nào là bởi vì không phù hợp với điều kiện? Hay là có nguyên nhân khác?
Mấu chốt là hai ngươi lại không chết!
Kỳ lạ!"
Phương Bình cũng rất khó hiểu, hai tên này làm loạn như vậy mà không chết, vẫn sống sót bị ném ra ngoài, nguyên nhân là gì?
Lý Hàn Tùng vậy mà có thể vào được!
"Đầu Sắt có thể đi vào..." Phương Bình bỗng nhiên nói: "Ta cũng có thể!"
Bọn họ đều nhìn hắn, Vương Kim Dương như nhớ ra cái gì đó, khẽ nhíu mày nói: "Đừng thử nữa, quá nguy hiểm! Vừa mới bị ném một lần, lần này lại xông vào, có lẽ sẽ bị đánh chết đó!"
Phương Bình có thể thay đổi khí tức, có thể thay đổi thành khí tức của Lý Hàn Tùng để trà trộn vào trong.
Nhưng Lý Hàn Tùng đã bị ném ra ngoài, hắn giả khí tức của Lý Hàn Tùng, có lẽ kết cục cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nghĩ tới đây, Phương Bình lại vội vàng hỏi dò vài câu.
Khi nghe được Lý Hàn Tùng suy đoán, đây không phải nhà hắn ta, mà là nhà của Diêu Thành Quân, Phương Bình cạn lời.
Ta chỉ nói đùa thôi, thế mà ngươi lại cho là thật.
Có điều nói đi nói lại, cũng có khả năng này thật.
Hiện tại, Lý Hàn Tùng đã bị ném ra, có nghĩa đây là nhà của Diêu Thành Quân sao?
Còn về lão Vương, hắn không cảm ứng được gì, có lẽ không liên quan gì đến hắn.
Phương Bình trầm ngâm chốc lát, bắt đầu thay đổi khí tức, nhưng không phải Lý Hàn Tùng, mà là Diêu Thành Quân.
Hắn chuyển biến khí tức, chỉ cần đã gặp qua, thực lực kém hơn hắn, thì hắn đều có thể mô phỏng.
Mô phỏng khí tức của Diêu Thành Quân... Ngay sau đó, Phương Bình vừa định đi về phía kết giới thử xem... Vương Kim Dương bỗng nhiên gầm nhẹ nói: "Đi!"
Phương Bình không nói hai lời, quay đầu liền chạy.
Hắn vừa rời đi khỏi, kết giới lại chủ động giải phóng tấn công tinh thần công kích hắn!
Có điều cũng chỉ là công kích một chút, không lâu sau liền tiêu tan, cũng không phải loại công kích không chết không tha chuyên nhắm vào tuyệt đỉnh địa quật.
Cảm nhận được điều này, Lý Hàn Tùng dại ra nói: "Không phải nhà lão Diêu, mà hình như còn không hợp với lão Diêu, đã chết bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn nhớ lão Diêu là kẻ thù, giống như là cố ý đuổi người..."
Đúng, chính là cố ý đuổi người.
Kiểu nơi này không đón chào ngươi, ngươi cút đi!
Tất cả mọi người không nói gì, không ngờ, đây là nhà kẻ thù trước đây của Diêu Thành Quân?
"Là bạn của ta, người đối đầu với lão Diêu, không quen lão Vương..." Lý Hàn Tùng đau đầu nói: "Phương Bình, ngươi còn nhớ những thứ này không?"
Phương Bình không hé răng, nói nhảm, ta thì biết cái đếch gì.
Mặc kệ Lý Hàn Tùng, Phương Bình lắc đầu nói: "Thôi vậy, không vào được, trở về tìm thử còn võ giả phục sinh nào khác nữa hay không, ngụy trang khí tức rồi lần sau lại đến thử."
Nghe hắn nói xong, những người khác vẫn chưa có phản ứng gì lớn.
Tần Phượng Thanh vừa vung đao cắt "tơ tình", vừa yếu ớt nói: "Ngươi nói, chỉ có thể ngụy trang khí tức của huyết mạch đời sau thôi mà, Phương Bình, lão Diêu cũng là con cháu của ngươi sao?"
Mẹ nó, ngươi lại lừa gạt ta!
Tên khốn này, mở miệng ra không có một câu nào là lời nói thật sao?
Vừa nãy mới bị lão Vương chất vấn, Phương Bình trả lời ngập ngừng, lúc này hắn đã có kinh nghiệm, Phương Bình không chút do dự nói: "Phí lời, năm đó bọn họ đều là thuộc hạ của ta, trước khi chết, vì để tìm được bọn họ, ta đã lấy một đoạn sinh mệnh bản nguyên của bọn họ nên đương nhiên có thể ngụy trang khí tức!"
Mặc kệ bọn họ có tin hay không, Phương Bình vừa đi vừa nói: "Lần này không vào được, lần sau có cơ hội lại đến, hoặc là đi những Giới Vực khác xem thử. Cũng nên đi rồi, khí tức nguy hiểm ở nơi này sắp tan gần hết rồi, còn không rời đi là đi không được nữa."
Lúc nãy, khí thế mạnh mẽ trong thiên cung đã dọa lui đám yêu thú kia.
Hiện tại còn không đi, chờ đám yêu thú kia lấy lại tinh thần, khí tức bên này cũng đã tan hết, lúc đó bọn họ sẽ gặp phiền phức.
Những người khác không có ý kiến, Tần Phượng Thanh vẫn cực kỳ tiếc nuối nói: "Chỉ ăn được một nắm đất, đáng tiếc quá, may sao lần này không gặp nguy hiểm gì, lần sau có cơ hội sẽ lại đến."
Nghe hắn nói như thế, Phương Bình hình như nghĩ tới điều gì đó, hai tên này không thể thu lại khí tức, làm sao qua được Cấm Kỵ Hải?
Thuận miệng hỏi một câu, thì biết hai người này trực tiếp bay qua.
Phương Bình và Vương Kim Dương đều không có gì để nói, vậy mà không chết?
Tính mạng của hai tên này không phải có thể dùng từ may mắn để hình dung rồi!
Lúc này Phương Bình cũng hoài nghi, lẽ nào suy đoán trước đây là thật, động tĩnh không lớn thì không sao?
Hắn lại hỏi thêm vài câu, khi nghe được Tần Phượng Thanh nói hắn đã ném rất nhiều tảng đá xuống cũng không hề có yêu thú nào tấn công, Phương Bình cảm thấy, chuyện này không liên quan đến việc gây động tĩnh lớn hay không.
Lúc hai người đi vào, năng lượng thuỷ triều bạo phát, lẽ nào là nguyên nhân này?
Không nghĩ nhiều đến những thứ này nữa, Phương Bình chuẩn bị rời đi rồi.
Còn về Giới Vực, chờ thực lực mạnh thêm chút nữa hắn lại đến.
Thiên cung, ném người như ném đồ vật ra ngoài, tuyệt đỉnh đã chết...
Có quá nhiều bí mật, bởi vì thực lực còn kém không thể đi tìm lời giải đáp.
Nhân loại, tại sao lại xuất hiện ở địa quật từ rất lâu về trước?
Nhóm người Lý Hàn Tùng có liên quan thế nào với Giới Vực?
Tuyệt đỉnh lão tổ vào nơi này, tại sao chết?
Tần Phượng Thanh đi theo Lý Hàn Tùng trà trộn vào cũng không chết, vậy tại sao Dương gia lão tổ lại chết?
Nhìn từ cách hai người này bị ném ra ngoài, thứ bên trong hình như không phải nhân vật muốn tiêu diệt tất cả.
"Ta sẽ trở lại!"
Phương Bình lẩm bẩm một câu, bên cạnh, Tần Phượng Thanh lông tóc vẫn không ngừng dài ra cũng đồng thời nói một câu.
Ăn một nắm đất, hiệu quả ngang ngửa tinh hoa sinh mệnh, vậy chỉ cần hắn ăn hết đất nơi này cũng có thể phát tài rồi?
...
Nhánh sông Cấm Kỵ Hải.
Khi luồng khí thế uy áp đuổi người bạo phát, năng lượng thủy triều cũng kết thúc.
Nhìn Tần Phượng Thanh và Lý Hàn Tùng hùng hổ muốn bay qua, Vương Kim Dương và Phương Bình... Một người một cước, trực tiếp đạp hai người trở lại.
Tần Phượng Thanh vừa cắt tóc, vừa tức giận nói: "Làm cái gì đấy!"
Ông đây đang bay ngon lành, lại bị ngươi đạp, bắt nạt người ta đúng không?
Ở đây bốn người, bây giờ trừ hắn ra thì ai cũng là cấp sáu rồi!
Lúc này, Tần Phượng Thanh rất tự ti.
Chạy tới Giới Vực một chuyến, ăn được nắm đất, không kiếm được thứ gì tốt vốn đã bực bội.
Bây giờ lại bị Phương Bình đạp, không tức không được.
Phương Bình không thèm để ý hắn ta, Vương Kim Dương bất đắc dĩ nói: "Đừng có làm loạn, trước đó thành chủ thành Sắc Vi dẫn theo mấy tên cấp cao cùng nhau qua sông, kết quả chết một tên cấp tám và hai tên cấp bảy..."
"Làm sao có thể!"
Tần Phượng Thanh còn chưa nói xong, gương mặt lập tức cứng ngắc.
Bởi vì Phương Bình đang ném đá xuống sông.
Tảng đá mới vừa ném ra lập tức nát tan.
Phương Bình ném một lúc, mặt sông lúc này mới yên tĩnh lại.
Nhưng lần này Phương Bình không định qua sông ở chỗ này mà tiếp tục đi dọc phía dưới, vừa đi vừa nói: "Hai người có thể sống sót đi qua, không phải là do mạng lớn! Dưới đáy nước có rất nhiều yêu thú cấp chín, nhiều đếm không hết, có lẽ trước đó có liên quan đến chuyện năng lượng thủy triều bạo phát, nếu không thì các ngươi đã sớm chết rồi."
Vương Kim Dương cũng bổ sung nói: "Không trung có vết nứt không gian, tuyệt đối không được bay lên phía trên cao, cấp chín bị vết nứt không gian chém cũng sẽ tử vong."
"Cẩn thận đối diện có yêu thú yêu thực từ Vạn Yêu Sơn đến, trước đó Vạn Yêu Sơn có yêu thú cấp chín chạy tới."
"Cũng phải cẩn thận người của vùng cấm nữa, lần này vùng cấm đã mất đi 3 vị cấp chín, nió không chừng cường giả tuyệt đỉnh sẽ đích thân tới."
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận