Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2444: Lão Vương Căn Dặn (2)

Phương Bình hiện phát triển nhanh như gió, không đơn thuần là vì khí bản nguyên, thật ra là vì con đường của hắn chưa đến phần cuối, bằng không, khí bản nguyên có nhiều hơn nữa thì con đường phía trước cũng sẽ không có thay đổi gì.
"Không đúng, thân thể của lão Trương đang nhạt dần... Xem ra, khí bản nguyên cũng giống như năng lượng tạm thời, như vậy thì sẽ phải tiêu hao lớn hơn!".
Phương Bình vốn còn muốn tiếp tục bổ sung bóng mờ khác, tăng tốc độ mở đường. Nhưng 100 vẫn khí bản nguyên, tận 10 triệu điểm tài phú. Mà 10 triệu điểm tài phú cũng không duy trì được bao lâu, nếu tiếp tục như thế, hắn sẽ phá sản.
"Nhưng khi bản nguyên có thể để cho những bóng mờ này càng mạnh hơn, tăng tốc độ mở đường, đây là chuyện tốt.”
Càng thử nghiệm, Phương Bình càng hài lòng với chức năng mới của hệ thống. Những tiêu hao cũng lớn, mới có một chút thời gian như thế, vì chữa thương, vì mở rộng thế giới bản nguyên, vì tăng sức mạnh cho bóng mờ, hắn đã xài hơn 210 triệu điểm tài phú rồi. Có giàu đến mấy thì cũng không nên tiêu tiền như thế.
"Tiểu hao quá nhanh, hơn nữa cái cảm giác này... quen quen"
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lúc từ thế giới bản nguyên của Thương Miêu đi qua thế giới bản nguyên của Mệnh Vương, hắn có cùng cảm giác như hiện tại, chuyển đổi khí bản nguyên. Khi đó, tiêu hao cũng nhiều đến dọa người.
"Lẽ nào khi đó mình sản sinh ra khí bản nguyên?”
“Dùng bia đá mở đường, tiêu hao nhiều khí bản nguyên như vậy sao?”
“Thương Miêu... sẽ lừa mình chứ?”
Phương Bình nghĩ đến Thương Miêu, con mèo kia hình như có chút chột dạ khi mình rời đi. Tiêu hao một tỷ điểm trong chớp mắt, Phương Bình chưa từng thấy tiêu hao gì nhanh và nhiều như vậy!
Ngay khi Phương Bình nghĩ Thương Miêu. Tại nhà họ Phương, Thương Miêu đang lười biếng tắm nắng trên sân cỏ. Nó chẳng quan tâm đến chuyện người khác đánh nhau bể đầu mất mạng gì trong Thiên Phần giả. Giờ khắc này, Thương Miêu đang ăn cá trong thế giới mèo bỗng trợn mắt, nhìn về phía Phương Bình xuất hiện trong đầm lầy đen, thầm nói: "Ô, tên lừa đảo biết rồi kìa!"
Thương Miêu lắc lắc đầu, con mắt cũng xoay chuyển một hồi, lầu bầu nói: "Lúc tên lừa đảo nghĩ đến mình, hình như cảm ứng càng thêm rõ ràng, thế giới bản nguyên của hắn mở rộng rồi?”
Thế giới bản nguyên, nơi khởi đầu vạn đạo. Thế giới bản nguyên càng rộng, vạn đạo đều sẽ dài thêm. Thế giới bản nguyên càng lớn, càng có nhiều điểm trùng hợp với đạo của Thương Miêu, cảm ứng của hai bên sẽ càng rõ ràng. Nếu có một ngày, Phương Bình giống như Thương Miêu, mở rộng thế giới bản nguyên đến mức rộng như của Thương Miêu, hắn cũng có thể cảm ứng được thiện ý và ác ý của những người khác đối với hắn. Đây chính là điểm thần kỳ của thế giới bản nguyên. Thương Miêu bỗng hơi ngạc nhiên, tên lừa đảo mới vào bản nguyên mà thôi, sao lại có thể mở rộng được thế giới bản nguyên nhỉ, lẽ nào tên lừa đảo đã học được cách trộm khí bản nguyên? Thương Miêu hiếu kỳ, khó nhịn được sự tò mò. Muốn đi xem quá! Phương Bình từng tiến vào thế giới bản nguyên của nó vài lần bằng hình chiếu của hắn, cho nên song phương coi như quen của quen nẻo, nhờ vậy mà Thương Miêu có thể liên hệ Phương Bình. Nghĩ tới đây, Thương Miêu lăn lộn trên cỏ, nhưng không phải lăn chơi vô ý thức. Thương Miêu nhanh chóng lăn đến một nơi, nó đẩy mặt cỏ qua một bên, bên dưới mặt cỏ, nó lấy móng mèo khắc một bóng người - Phương Bình. Từ nơi này, có thể đến thế giới bản nguyên của Phương Bình. Trước đây, mỗi lần liên hệ Phương Bình, nó đều làm như vậy. Mà nơi này, chính là điểm trùng hợp mà Phương Bình lưu lại trong thế giới bản nguyên của nó. Thương Miêu vẽ vẽ một hồi, một màng mỏng nhanh chóng xuất hiện. Thương Miêu dùng vuốt vò đầu, lầu bầu nói: “Hiện tại không dễ vào đây!”
Trước đây, khi liên hệ Phương Bình, nó có thể tùy tiện vào. Nhưng hiện tại, Phương Bình cũng có thế giới bản nguyên, độ khó cao hơn rồi. Đợi ngày nào đó, thực lực của Phương Bình bằng nó, thì sẽ như lần trước đi tìm Trương Đào vậy, khó mà đâm thủng màng bảo vệ để tìm người. Song, hiện tại, Phương Bình còn yếu. Thương Miêu đâm đầm mấy lần, nhanh chóng đâm ra được một cái cửa động nhỏ. Cùng lúc đó, Phương Bình còn ở trong thế giới bản nguyên, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại. Trên bầu trời, nơi vốn là một vùng tăm tối lúc này như bị xé ra! Ánh sáng yếu ớt chiếu vào! Phương Bình hơi chấn động trong lòng, tầm mắt nhìn về phía bên kia, cùng lúc đó, một bóng đen che trước vết rách, bên kia, Thương Miêu đưa mắt nhìn trộm. Một người một mèo, Thương Miêu nhìn thấy Phương Bình, nhưng Phương Bình không nhìn thấy Thương Miêu, chỉ thấy được trong mắt màu đen. Hắn thậm chí cũng không biết đây là tròng mắt. Màu đen kia như có hoạt tính! Phương Bình bỗng kinh sợ, đây là cái gì? Một bên khác, con người của Thương Miêu xoay chuyển. Tên lừa đảo lại đang ở trong thế giới bản nguyên! Thế giới bản nguyên của hắn thật sự đã lớn hơn! Thương Miêu thậm chí có thể cảm nhận được khí bản nguyên còn đang lưu lại. Nghĩ tới đây, Thương Miêu bỗng nhiên nảy ra kế vặt, nó đổi giọng, giả giọng thần linh, uy nghiêm nói: “Phàm nhân! Bản thần là thần sáng thế của thế giới này, người trộm khí bản nguyên của bản thân, mau chóng trở lại, bằng không, ta đâm... Ta phá nát thế giới bản nguyên của ngươi!”
Phía dưới, Phương Bình còn đang ngày người. Khi nghe được giọng nói này, hắn rét run cả người. Thế giới bản nguyên... Có người? Ngay sau đó, Phương Bình bỗng nhiên hơi động, chẳng lẽ có người giống mình lúc trước, mở ra đường nối đi đến thế giới bản nguyên của mình? Trước hắn từng tiến vào thế giới bản nguyên của Mệnh Vương bằng cách đó! Chẳng lẽ có người giống mình?
"Trộm khí bản nguyên... Đâm...”
Thời khắc này, Phương Bình như nghĩ tới điều gì, nhìn thứ màu đen che ở vết rách trên bầu trời, bỗng nhiên mắng to: “Thương Miêu? Ngươi dám lừa ta!”
Thích nói “Đâm chết ai đó”, không phải Thương Miêu thì là ai! Con mèo này lại xông vào thế giới bản nguyên của mình để hù dọa mình!
"O... Bản miêu... Không, bản thân không phải Thương Miêu, không phải, người nhận nhầm rồi!”
Thương Miêu chột dạ, lập tức khép kín màng bảo vệ mỏng, lập tức biến mất. Phương Bình vừa tức vừa cười, đúng là con mèo đó! Thương Miêu lại có thể tùy ý tìm đến thế giới bản nguyên của mình, nhưng lần trước nhờ có bia đá, hắn mới tìm được thế giới bản nguyên của Mệnh Vương, Thương Miêu làm sao làm được? Lẽ nào là vì trước kia mình từng vào thế giới bản nguyên của nó? Trước đây, mỗi lần Thương Miêu liên hệ hắn, chẳng lẽ đều thông qua thế giới bản nguyên?
"Thú vị đấy!”
Phương Bình càng nghĩ càng thấy thú vị, thế giới bản nguyên, càng hiểu càng thấy thần bí. Thế giới này, đến cùng là hư hay thực? Con đường bản nguyên giúp tăng thực thực, sức mạnh để tăng cường sức mạnh đến từ đâu? Phương Bình nghĩ một hồi, nhanh chóng quát lên: “Thương Miêu, tình huống nơi đó hiện tại thế nào rồi? Nhóm người lão Trương ra sao? Có người tử trận hay không?”
Phương Bình liên tục hỏi vài vấn đề, hắn không biết tình huống bên trong bẫy bây giờ ra sao, chỉ có thể thông qua Thương Miêu mà thôi.
Trong thế giới mèo, Thương Miêu vuốt mảng ngực ú nu ú nần của mình, giống như nghĩ mà sợ, không ngờ bị tên lừa đảo nhận ra. Nó còn định lừa lấy một ít khí bản nguyên mà.
"Bản miêu ngụy trang không giống sao?”
Thương Miêu nói thầm một tiếng. Nghe được Phương Bình hỏi ở trong đầm lầy đen, nó lầu bầu: “Làm sao bản miểu biết, thật là, ta có ở trong đó đâu.”
Nó chẳng muốn trả lời Phương Bình, không thể lừa được khí bản nguyên, nó hơi mất mát. Hiện tại Phương Bình còn hỏi điều nó không biết, đương nhiên không thèm để ý Phương Bình rồi. Thương Miêu tiếp tục nằm trên cỏ ăn cá, không để ý đến Phương Bình, trong lòng có chút buồn bực, tên lừa đảo trở nên mạnh mẽ, thế giới bản nguyên đã lớn hơn, lần sau muốn trộm khí bản nguyên của tên lừa đảo sẽ khó hơn nhiều.
"Phải tiết kiệm cá mới được...”
Thương Miêu tiếc nuối, đáng tiếc, nếu không mỗi ngày có thể ăn được nhiều yếu cá. Hiện tại phải tiết kiệm một chút!
Thụy An, Phương Bình cũng từ không gian bản nguyên ra ngoài. Hắn không thể ở mãi bên trong, ở lầu, hình chiếu của hắn cũng sẽ tan biến. Nghĩ đến Thương Miêu mỗi lần ngủ liền ở bên trong không đi, Phương Bình không thể không khâm phục, con mèo này thật mạnh. Thương Miêu không đáp lời khiến Phương Bình hơi thất vọng. Nhưng Thương Miêu có thời gian lừa lấy khí bản nguyên của mình, chứng tỏ nguy hiểm không lớn, bằng không Thương Miêu nào có thời gian và công sức để làm như vậy.
"Chức năng mới đã xuất hiện, mình cũng nên đi rồi.”
Ở Thụy An đã mấy ngày, hiện tại hoàn tất những công việc còn dang dở, cũng là lúc nhân loại thể hiện quyền cước, Phương Bình không thể cứ ở đây mãi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận