Toàn Cầu Cao Võ

Chương 376: 13 thành ở Ma Đô địa quật

Giảng viên già cười cười nói: "Không sai. Lấy ví dụ đơn giản, bên Đông Lâm có một lối vào, khoảng cách với lối vào của Ma Đô khoảng 600 km tính theo đường thẳng.
Dựa theo vị trí này, chúng ta tiến vào từ Ma Đô địa quật, đi thẳng về hướng đông, hẳn là có thể tìm được lối vào Đông Lâm.
Nhưng mà hiện nay, đã có cường giả Tông sư dò xét hướng đông, đi thẳng 3000 km vẫn không phát hiện lối vào nào, lại tiếp tục thẳng về phía đông thì lại gặp đại dương mênh mông vô bờ...
Điều này cũng có nghĩa, hoặc là địa quật lớn vô hạn vô cùng, lớn gấp mấy trăm lần địa cầu của chúng ta. Hoặc là đường hầm không gian này xuất hiện ngẫu nhiên, hai bên đường hầm cũng không có liên quan gì đến nhau.
Còn một khả năng nữa…"
Nói đến khả năng cuối cùng, giảng viên già liếc mắt nhìn Trương Tử Vi: "Chính là như Trương Tử Vi nói, mỗi một lối vào địa quật thực ra là một thế giới độc lập… Nhưng, Tư lệnh Lý của Quân đội đã phủ nhận thuyết pháp này.
Tư lệnh Lý đã nói, ông ấy từng cảm nhận được khí tức của cường giả địa quật phương đông khi đang ở địa quật phương bắc."
"Tư lệnh Lý của Quân đội?"
Mọi người nhất thời cảm thấy hứng thú, người đứng đầu bảng xếp hạng Tông Sư của Hoa Quốc chính là Tổng tư lệnh Quân đội - Lý Chấn.
"Không sai, chính là Tư lệnh Lý nói." Giảng viên già thở dài nói: "Đây thực ra không phải là một tin tốt. Chúng ta tình nguyện địa quật là một thế giới đơn lẻ, cũng không muốn địa quật là một thế giới thống nhất.
Nhưng lời của Tư lệnh Lý không hẳn là giả. Với cấp bậc cường giả Đại tông sư, nếu như ông ấy cảm nhận được, hẳn sẽ không phán đoán sai đâu.
Điều này cũng có nghĩa, địa quật thực ra là một thể thống nhất, tương thông với nhau, cùng là một thế giới.
Sở dĩ chúng ta vẫn không thể phát hiện lối vào khác… hẳn là do thực lực chúng ta và do địa quật quá to lớn.
Chỉ riêng Ma Đô địa quật, hướng đông dài vượt quá 3000 km, hướng tây vượt qua 2000 km...
Chiều ngang từ đông sang tây cũng dài ít nhất 5000 km!
Về phía nam - bắc, chúng ta tiến vào địa quật sẽ ở cực nam, phía sau chúng ta là một vùng biển mênh mông, biển rộng không cách nào thăm dò được dưới đáy sâu bao nhiêu. Cường giả nếu đi thăm dò biển, thường sẽ bỏ mình tại biển rộng, hoặc cũng có thể là mất phương hướng nên đi lạc rồi.
Mà đi về hướng bắc, lại là nơi sinh vật địa quật tụ tập sinh sống, chúng ta chỉ có thể thăm dò được chừng 1000 km, càng đi sâu về hướng Bắc, nơi đó lại càng cực kỳ nguy hiểm."
"Từ đông sang tây dài 5000 km, cực hạn dò xét từ nam ra bắc là 1000 km..."
Phương Bình nhìn mô hình trước mắt mình, dài như một hình chữ nhật.
Này chẳng phải nói… diện tích phải đến 5 triệu km vuông sao!
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt, nhẹ giọng nói: "Thầy ơi, ý của thầy là, chỉ riêng Ma Đô địa quật, diện tích đã được phát hiện to bằng một nửa Hoa Quốc rồi ạ?"
"Không sai."
"Đó là chúng ta vẫn chưa hoàn toàn dò xét được toàn bộ diện tích nơi này…" Phương Bình lại lần nữa nuốt một ngụm nước bọt: "Nếu như dò xét được toàn bộ diện tích nơi này, một lối vào địa quật, có khả năng lớn bằng Hoa Quốc sao thầy?"
Giảng viên già lại lần nữa gật đầu, ý vị thâm sâu nói: "Có thể là còn lớn hơn cả Hoa Quốc nữa, đây cũng là chuyện khó nói, biển rộng ở phương nam rốt cuộc là cái gì, ai cũng không biết, ai cũng không rõ ràng, còn phía cực bắc thì sao đây? Bốn phương tám hướng, chúng ta vẫn chưa phát hiện được điểm cuối cùng.
Cho nên, 22 lối vào địa quật này em cũng có thể coi như nó là 22 thế giới cũng được.
Dù sao thì hiện tại cũng chỉ có Tư lệnh Lý phát hiện được khí tức cường giả ở địa quật khác, nói rõ hiện tại sinh vật địa quật trung cấp và sơ cấp không có cách nào đi thông đến lối vào kế cạnh."
"Một cái lối vào, một thế giới... Có thể còn lớn hơn so với Hoa Quốc..."
Lúc này, Phương Bình mới thật sự hiểu vì sao tất cả mọi người đều xem địa quật thành nguy cơ diệt thế rồi!
Quá lớn rồi!
Ở Hoa Quốc, hiện nay đã xuất hiện 22 cái lối vào, cho dù dựa theo diện tích đã phát hiện của Ma Đô địa quật, tính được, 22 địa quật lớn tương đương gấp 11 lần Hoa Quốc.
Diện tích hơn trăm triệu kilomet vuông!
Châu Á có diện tích còn không tới 45 triệu km vuông.
Châu Phi lớn thứ hai, khoảng 30 triệu km vuông.
Lục địa lớn thứ ba là Bắc Mỹ, khoảng 24 triệu km vuông.
Còn những lục địa khác thì càng nhỏ, nhân loại hiện tại có 7 châu lục, diện tích đất liền tổng cộng cũng đại khái khoảng 150 triệu km vuông.
Mà một mình Hoa Quốc, tính diện tích địa quật đã phát hiện được cũng gần to bằng Trái Đất rồi.
Các quốc gia khác chắc cũng không khác lắm.
Tính tới hiện tại, diện tích địa quật đã phát hiện được trên toàn cầu cũng gần 1 tỷ km vuông, gấp 6 lần diện tích Trái Đất.
"Một nơi lớn như vậy, chỉ có 13 tòa thành…" Phương Bình bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
5 triệu km vuông, trên mặt đất có đến một, hai trăm thành phố cấp tỉnh, thành phố cấp huyện có gần ngàn, mà dân số tính riêng miền nam cũng có 700, 800 triệu người.
Địa quật chỉ có 13 thành, diện tích có to lớn hơn nữa, dân số cũng sẽ không quá nhiều.
Giảng viên già cũng chứng thực điểm ấy: "Dân số ở địa quật cũng không quá nhiều, phía sau các thành thị hiện tại chúng ta không có cách nào thâm nhập dò xét thêm, nhưng toà thành đầu tiên ở hướng bắc, tính từ lối vào, chúng ta đã từng đánh qua rất nhiều lần.
Trong đó, dân số tầm 2 triệu người, quân đội có khoảng 200 ngàn người. Bọn họ cũng có hệ thống phân tầng xã hội, cũng không phải toàn bộ đều là võ giả, đều là binh lính.
Bọn họ cũng có người bình thường, rất nhiều người bình thường.
Ma đô địa quật có dân số tầm khoảng 30 triệu người trở lên, nhưng binh lính chỉ tầm 3 triệu người.
Hiện nay, chúng ta cần đối mặt với tòa thành đầu tiên - thành này chúng ta gọi tên là thành Thiên Môn."
"Thiên Môn?"
Phương Bình cau mày nói: "Đặt tên như vậy đủ để thấy chúng ta cân nhắc thực lực bọn họ."
Giảng viên già lắc đầu một cái, khẽ thở dài: "Có thể lúc trước mọi người đều ôm một tia ảo tưởng đi. Như năm đó tiền nhân Quảng Thắng Tự đã nói, đây là Tiên Giới… Thiên Môn… cánh cửa trời…"
"Đáng tiếc..."
Giảng viên già thở dài liên tục, đáng tiếc, những năm qua, cái mà địa quật mang đến cũng chỉ là tử vong và phá hoại, không còn bất cứ ai ôm ấp bất cứ hy vọng gì nữa rồi.
Đây không phải Tiên Giới, chỉ là một sự ảo tưởng ngọt ngào của nhân loại mà thôi.
Vu Hướng Hoa lên tiếng nói: "Thưa thầy, nói như vậy, chúng ta cần đối mặt chỉ là 200 ngàn binh lính của đối phương thôi ạ?"
"Chỉ là?"
Giáo sư già bật cười nói: "Em biết địa quật mạnh cỡ nào không?
Binh lính của bọn họ, trong đó có 10% là võ giả, có quân đội riêng!
Toàn bộ là đại quân võ giả!
Ở địa quật, nơi vũ khí lạnh là vua, chỉ riêng 2000 võ giả quân đội đã khủng khiếp đáng sợ đến cỡ nào, các em căn bản không hề hiểu!"
Vu Hướng Hoa không kiềm được, nói: "Quân đội của chúng ta chẳng phải cũng có võ giả quân đội sao thầy?"
"Không giống nhau, mấy năm nay, Quân đội xác thực bồi dưỡng được không ít võ giả.
Hoa Quốc hiện nay, mặc kệ là võ giả khí huyết hay là võ giả thực chiến, tổng số lượng đã vượt qua trăm vạn người.
Nhưng Quân đội cần đóng giữ 22 lối vào địa quật, chia đều ra, nhân số cực ít.
Hơn nữa, trật tự bảo an xã hội trên mặt đất cũng cần Quân đội bình định tà giáo, chúng ta lại thiếu mất một bộ phận võ giả.
Võ giả quân đội chân chính đóng quân ở Ma Đô địa quật không tới 5000 người.
Cho nên chúng ta vẫn luôn nằm ở thế phòng thủ, huống chi… Bọn họ còn có 13 toà thành. Cho dù chúng ta tập trung toàn lực bình định được thành Thiên Môn, vậy sau đó thì sao?
Chúng ta đánh một trận sống mái với thành Thiên Môn, tử thương vô số, gần như không còn sức chiến đấu, một khi các thành còn lại điều binh ra đánh, vậy chúng ta tất nhiên sẽ toàn quân bị diệt.
Bây giờ ở thế giằng co với thành Thiên Môn, các thành thị phía sau sẽ không tăng thêm binh lực. Ý thức bảo vệ lãnh thổ của địa quật rất mạnh, trong trường hợp thành Thiên Môn không bị rơi vào thế hạ phong, những thành khác đều sẽ tọa sơn quan hổ đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận