Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2732: Diệt Hai Chân Thần Cho Vui (3)

"Ngông cuồng!"
"Giết hắn!"
Lời nói ngông cuồng như vậy đã chọc giận mọi người, không ai do dự nữa, giết Phương Bình!
Minh Đình khẽ cau mày, lúc này còn cố chấp giết người, người này... điên cuồng hơn cả lão.
Nhưng Phương Bình không để ý chút nào, nói ra tay là ra tay, lập tức đánh về phía Chân Thần của Bình Dục Thiên.
Hắn không để ý công kích từ bốn phương tám hướng, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị không gì sánh được, ta muốn giết ngươi, ngươi chạy không được!
"Cùng ra tay!" Phương Bình quát lớn một tiếng, Minh Đình Chân Quân và Ngô Khuê Sơn cắn răng một cái, cũng chớp mắt lao đến giết đối phương.
Khi những người khác sắp công kích được Phương Bình, có tiếng than thở khẽ khàng vang vọng hư không.
"Các vị, bình tĩnh đừng nóng"
Hư không như bị ngưng trệ.
Lúc này đây, trong hư không, từng cành cây óng ánh long lanh xuất hiện.
Hòe Vương, Cổ Xuyên, Long Khi... khi cả một nhóm người đồng thời ra tay, dù là cấp Đế cũng phải tránh đi một chút! Bởi sẽ phải đối đầu với gần 10 vị Chân Thần!
Nhưng bọn họ gặp phải một vị cường giả cấp Thánh Nhân!
Trong hư không, gần như đột nhiên xuất hiện một cây đại thụ vô cùng lớn.
"Thiên Mộc!" Thanh Họa kinh ngạc thốt lên!
"Thiên Mộc!" Minh Đình cũng dại ra. Một số lão cổ hủ sống từ thời Thiên Giới đến giờ đều kinh ngạc thốt lên, đó là Thiên Mộc, cây thần đầu tiên từ thời Thượng Cổ!
Nó thành yêu rồi!
"Thánh Nhân" Cùng lúc đó, xa xa, trong bóng tối dường như còn có người đứng quan sát, có người khẽ hô một tiếng, Thánh Nhân xuất hiện rồi!
Phương Bình mặc kệ họ chấn động kinh ngạc, dưới sự hãi hùng khiếp vía định bụng trốn chạy của Chân Thần Bình Dục Thiên, Phương Bình cười ha ha, ý thức lẻn vào thế giới bản nguyên, lập tức phá vỡ đại đạo bản nguyên của đối phương Điểm mạnh của Trảm Thần Đao không nằm ở việc đấu trực tiếp với kẻ địch, mà mạnh ở chỗ có thể kết hợp với năng lực đột nhập vào đại đạo của người khác từ hệ thống. Có thể nói, cặp năng lực này rất tuyệt vời! Đưa Trảm Thần Đạo cho người khác, dù có thể trảm đại đạo, nhưng bình thường, ngươi căn bản không có cách nào đột nhập vào đại đạo của đối phương, trừ khi là cường giả cùng cấp chiến đấu ở thế giới bản nguyên. Nhưng vậy cũng cần thời gian!
Nào giống Phương Bình, đột nhập đại đạo của những người này chỉ tốn một ít điểm tài phú mà thôi, cầm trong tay Trảm Thần Đạo, đó chính là bảo bối tuyệt hảo để giữ chân đối phương Trong con đường bản nguyên, Phương Bình chém xuống một đao!
Đại đạo nổ vang!
Tốc độ chạy trốn của đối phương hơi khựng lại, lúc này, đối phương đang cách Thanh Họa và Linh Tiêu không xa. Vị Chân Thần cổ xưa này nhìn về phía hai người, lộ ra ánh mắt cầu cứu, cứu hắn!
Hắn không ngờ sẽ có Thánh Nhân xuất hiện!
Sắc mặt Thanh Hoa khế biến, Linh Tiêu nhìn thấy gương mặt dữ tợn truy sát của Phương Bình, cũng hơi biến sắc, lập tức lui về phía sau vài bước.
Thanh Họa thấy thế cũng chỉ đành lùi về sau, muốn nói lại thôi. Cô ta biết vị Chân Thần bị truy sát này! Năm xưa từng qua lại, quan hệ xem như không tệ.
Nhưng hiện tại... Đối phương bị tập kích ngay trước mắt các cô, mắt thấy đối phương có nguy hiểm đến tính mạng, song, các cô cũng không dám cứu viện.
Tâm tình Thanh Họa phức tạp, lập tức truyền âm với Linh Tiêu, nói: "Thiên Mộc thành yêu, ta sẽ lập tức liên lạc Vũ Vi Thánh Nhân... Bằng không... Tam giới này, nhân loại thật sự sẽ làm chủ!" Linh Tiêu nghiêm túc gật đầu, hợp tác thì hợp tác, không ai muốn lệ thuộc vào người khác.
Phương Bình không chỉ lôi kéo Minh Đình - một vị cường giả cận Đế, mà còn ẩn giấu một vị cường giả cấp Thánh, thật đáng sợ!
Phương Bình làm vậy, không thể không khiến họ phải suy nghĩ nhiều.
Lúc này đây, Minh Đình mừng vui, ngoài vui mừng, lão cũng ra tay tàn nhẫn hơn.
Ngô Khuê Sơn hưng phấn đến run người, Phương Bình được lắm, hóa ra là còn chỗ dựa!
Thằng nhóc này... Sao đi tới đâu cũng đào được cường giả vậy?!
Ba người tụ lại cùng nhau, cùng ra tay, đối phương gần như có kết cục như Chân Thần Thường Dung Thiên. Khi những người khác bị Thiên Mộc ngăn cản, nào có ai có thể đến cứu hắn.
Nhóm người Linh Tiêu tâm tình phức tạp, lại càng không đến cứu viện.
"Không... Đừng giết ta!"
Chân Thần của Bình Dục Thiên kêu lên thê lương thảm thiết, thời khắc này, xa xa, trong hư không cũng có người quát lên: "Dừng tay!"
Khí cơ rất mạnh Nhưng Phương Bình không quan tâm, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, một ấn đập xuống, đánh đối phương thành nhiều mảnh!
Minh Đình và Ngô Khuê Sơn bổ đao, lập tức đánh nát lực lượng tinh thần của đối phương Ầm Ầm ầm!
Đại đạo lại vỡ!
Phương Bình nhìn thấy mây máu nặng nề, lúc này mới ngừng tay, mặt mày lạnh lùng, liếc nhìn xa xa, ai đến ngăn cån ta?
Giết hai Chân Thần uy hiếp tứ phương, lúc này lại có người nhúng tay!
"Khốn kiếp!" Nơi xa, một tiếng gầm vang lên.
Người tới không ngờ mình đã lên tiếng ngăn cản, mà có người vẫn dám ra tay.
Vào lúc này, một bàn tay to che trời phủ về phía Phương Bình.
"Cút!" Phương Bình quát to một tiếng, đập ra một ấn Người ra tay với mình, không quan tâm là ai, không quan tâm có thân phận và thực lực gì, đó chính là kẻ địch.
Ngô Khuê Sơn cũng quát lớn một tiếng, một kiếm đánh nát hư không, đánh về phía bàn tay lớn.
Những người khác thi nhau né tránh, có chút bất ngờ, ai dám tấn công Phương Bình vào lúc này? Cường giả Thánh Nhân đã xuất hiện.
Lúc này, ông lão - hóa thân của Thiên Mộc - xuất hiện, cũng đánh ra một chưởng, trời đất tối sầm lại, chỉ thấy hai bàn tay lớn giao vào nhau.
Ầm! Thiên Mộc hơi lùi lại một bước, nơi xa, hư không nổ tung, một người khổng lồ màu hoàng kim hiện ra.
Thiên Mộc hơi nhíu mày, hình như không quen lắm.
Nhưng Minh Đình Chân Quân biến sắc, trầm giọng nói: "Thiên Quý Thánh Nhân!"
Nghe vậy, Thiên Mộc đã nhớ ra, thản nhiên nói: "Thiên Quý trong ba mươi sáu Thánh..
Rất bình tĩnh, cũng không chấn động lắm.
Năm đó nhiều cường giả, nó đã gặp chín Hoàng bốn Đế, từng gặp cường giả chí tôn phá tám, từng gặp võ giả Sơ Võ, từng gặp Thiên Vương đỉnh cấp phá bảy...
Trong ba mươi sáu Thánh, trừ phi là Thánh Nhân thuộc ba vị trí đứng đầu, nếu không, những người khác nó cũng không nhớ lắm.
Thiên Quý Thánh Nhân, xếp hạng thứ mười trong ba mươi sáu Thánh.
Thật ra cường giả cấp Thánh Nhân không chênh lệch nhiều. 4 - 5 triệu cal khí huyết đều là cường giả cấp Thánh Nhân. Thánh Nhân, xem như giai đoạn quá độ của cấp Đế và cấp Thiên Vương.
Chênh lệch giữa hạng mười và hạng ba mươi sáu là không đáng kể.
Thiên Mộc nói xong, đối diện, sắc mặt người khổng lồ màu hoàng kim lạnh lùng, nhìn về phía Phương Bình, tiếng vang như chuông: "Bản thánh bảo ngươi dừng tay, ngươi còn dám ra tay, đồ khốn!"
Sắc mặt Phương Bình khó coi! Thiên Mộc đã ra ngoài, hắn đang định uy hiếp tam giới, tính toán cho ngày sau, nào ngờ Thánh Nhân xuất hiện ngăn cản.
"Ngươi là cái thá gì?" Phương Bình lạnh giọng quát: "Ngươi muốn chết ư? Ngươi lại dám ngăn cản ta! Ngươi thật sự cho rằng đao của Thiên Đế và Thạch Phá Thiên Vương không sắc bén? Thật sự cho rằng Trấn Thiên Vương và Võ Vương của Nhân tộc ta không đủ mạnh? Có phải ngươi vừa phục sinh, không biết bản thân mang họ nào hay không? Chuyện của Nhân tộc ta mà ngươi cũng dám nhúng tay, muốn chết hả?
Đồ khốn!"
Phương Bình tức giận mắng, quát lớn: "Đồ chó từ đâu đến, lại dám ra tay với ông đây, ông đây chính là Nhân Vương đương thời, ngươi muốn chết thì cứ việc nói thẳng!"
Đối diện, Thiên Quý Thánh Nhân cũng ngây người.
Hắn... bị người mắng? Một vị cường giả Chân Thần gặp hắn, thế mà vừa mở miệng đã mắng.
"Mộc lão, có thể tiêu diệt hắn không?" Phương Bình lạnh giọng quát, vô cùng phẫn nộ: "Chỉ là một Thánh Nhân, tưởng mình là cái gì? Nhân tộc ta tiêu diệt vô số cường địch, mấy chục Thiên Vương vây giết Nhân tộc, Nhân tộc cũng dám chiến một trận, huống hồ một Thánh Nhân vô dụng, khốn kiếp! Ai cũng dám bắt nạt nhân loại sao?" Phương Bình vô cùng tức giận, những người khác đều sợ ngây người.
Không những thế, Phương Bình lại chợt quát lên: "Thương Miêu, đến làm việc! Gọi đội trưởng đội bảo vệ mèo tới, mẹ kiếp, hôm nay ông phải đại khai sát giới, giết mấy Thánh Nhân tế cờ!"
Cùng lúc đó, trong đầu Phương Bình điên cuồng kêu gọi Thương Miêu, tới đây đi một vòng, đi một vòng là được.
Lại có Thánh Nhân ra tay!
Hắn thậm chí cảm nhận được, trong tối còn có cường giả đang nhìn trộm.
Bây giờ, tuyệt đối không mềm được!
Phương Bình điên cuồng mắng thầm, thật vất vả mới có thể khiến Chân Thần tam giới khiếp sợ hắn, giờ lại nhảy ra thứ như vậy, quá đáng ghét!
1813 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận