Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2035: Thần Tiên Cũng Chỉ Vậy (2)

Vu Đinh quả nhiên biết, hơi đảo mắt, nhanh chóng đáp: "Thế giới này phụ thuộc vào nhân gian và... địa quật, nằm giữa Thiên Nhân kết giới. Năm đó chủ nhân khai sáng giới này, cũng là dễ dàng lui tới hai giới."
"Nói như vậy, nơi này thật ra chính là một đường hầm không gian trung chuyển cỡ lớn?"
Phương Bình đã hiểu rồi. Đây chính là đường nối đến địa quật. Chỉ là lớn hơn, dài hơn mà thôi.
Cái gì 33 thiên, chẳng qua là trạm trung chuyển. Thế mà cứ tỏ ra thần bí!
Nhưng Phương Bình vẫn có chút cảnh giác, quả nhiên, nơi này thật sự liên thông với địa quật và Trái Đất, năm đó nhóm cường giả này có lẽ không muốn dùng đường nối công cộng, nhất định phải ra vẻ mình khác biệt, cho nên mới sáng tạo những nơi này.
Về cơ bản đã hiểu được một số chuyện, Phương Bình thấy Vu Đinh còn mang theo mấy người của mình đi lên phía trước, không khỏi nói: "Tiền bối, hiện tại chúng ta đi đâu?"
"Nhân Hoàng đã có yêu cầu, chủ nhân đã đồng ý mở ra Vạn Pháp Lâu, các vị khách quý có thể xem thần đạo pháp, pháp không truyền lung tung, pháp của chủ nhân có thể phong thần, hôm nay là do Nhân Hoàng giáng lâm, chủ nhân mới cố ý dặn dò mở ra nơi này..."
Phương Bình sắp ngáp rồi!
Chiến pháp? Công pháp? Không quan tâm pháp gì, không hứng thú.
Lão Trương còn đưa một bộ tuyệt học với 810.000 phương thức gây dựng lại năng lượng mà mình còn chưa xem, nào có thời gian rỗi học những thứ này.
Hơn nữa, không phải hắn xem thường những lão giả này, nhưng sự thật chứng minh, những lão già tu luyện mấy ngàn năm, hiện còn chưa chắc mạnh bằng lão Trương, bị chặn cửa đòi lợi ích, không cho liền đánh.
Pháp môn như vậy, mình có cần học không?
Đến một chuyến không dễ dàng, Phương Bình hắn một ngày trăm công ngàn việc, ngay cả lão Trương cũng đã gọi tới, chẳng lẽ vì những thứ này?
"Vạn Pháp Lâu?" Phương Bình bật cười lớn nói: "Ta từng học Nhân Hoàng pháp, học pháp của mấy vị phong hào Chân Thần, đã từng quan sát đại đạo Chân Thần, tiền bối, những pháp môn này có gì đặc thù sao? Có thể vượt cấp chiến đấu không?"
Phương Bình nở nụ cười xán lạn, thậm chí mang theo một chút khinh thường, có chút khoe khoang nói: "Ta quen không chỉ một hai vị cường giả Chân Thần, tính ra chắc phải hơn mười vị.
Nhân Hoàng nói, lần này gặp tiền bối thời phong thần là vận mệnh của ta.
Cho nên lần này nghe nói Tần Phượng Thanh phát hiện hành tung chủ nhân nơi đây, Nhân Hoàng lập tức mang ta đến đây, cảm thấy nơi đây có gì đó có thể có ích với ta. Ta tưởng lần này tiến vào, nơi này, khắp nơi đều có loại quả duy nhất của yêu thực Chân Thần chứ..."
Phương Bình ho nhẹ một tiếng nói: "À, tiền bối biết yêu tộc chứ? Kiểu cây thành tinh, hoa dại thành tinh đó, có yêu tộc Chân Thần cả một đời chỉ kết một quả, hương vị không tệ."
Dứt lời, Phương Bình nhìn về phía Lý Hàn Tùng: "Ngươi còn quả Du không? Loại quả mà lần trước Thiên Du xuất công không xuất lực, kết ra quả vớ vẩn, tác dụng không cao ấy."
Lý Hàn Tùng không nhiều lời, trong tay xuất hiện một quả trái cây, tiện tay ném cho Phương Bình.
Phương Bình tung hứng, ra vẻ khinh thường nói: "Ta đã từng ăn mấy quả này rồi, nhưng lực lượng tinh thần không tăng, không có tác dụng quá lớn! Những quả do yêu thực bản nguyên kết ra đều rất khó ăn!
Đúng rồi, yêu thực bản nguyên kết ra quả duy nhất, hiệu quả cũng không tệ, lần trước ta đã ăn một quả, lực lượng tinh thần đã mất thế mà đều khôi phục."
Cùng với từng lời mà Phương Bình nói ra, sắc mặt Vu Đinh đã trở nên cứng đờ.
Nếu như nói liều không bằng chứng, ông ta sẽ cảm thấy người này đang khoác lác. Nhưng khi Thánh Quả xuất hiện, khi thấy mấy người đều đeo nhẫn không gian, khi thấy hắn thoải mái tung hứng quả của Chân Thần, Vu Đinh chợt cảm giác được... Lần này, e là hơi rắc rối rồi!
Bên ngoài, làm sao lại như thế?
Trăm năm trước, ông đã từng đi ra ngoài!
Năm đó, võ đạo bên ngoài gần như biến mất, cường giả kim thân gần như là tồn tại vô địch. Đừng nói quả Chân Thần, ngay cả tiên quả cấp thấp cũng không có.
Pháp Chân Thần?
Trăm năm trước, khi hắn đi ra, đừng nói pháp Chân Thần, pháp môn do một đám võ giả sơ cấp tự sáng tạo cũng xem là bảo vật.
Lần này, cường giả tuyệt đỉnh bên ngoài tiến vào, chủ nhân đã mở ra Vạn Pháp Lâu, ngay cả hắn cũng có chút ghen tỵ.
Vốn tưởng rằng những người này chắc sẽ cao hứng, sẽ kích động. Nhưng lúc này, Vu Đinh chợt tỉnh ngộ. Có lẽ... mình thật nghĩ sai rồi. 4 thanh niên trước mắt đều là võ giả cao cấp.
Hai vị thông thần, hai vị kim thân.
Vu Đinh bỗng nói: "Khách quý bao nhiêu tuổi?"
Phương Bình buồn cười nói: "Tiền bối đừng khách khí, ta không đảm đương nổi chữ quý, năm nay 21 tuổi."
Lý Hàn Tùng ngượng ngùng nói: "Ta lớn hơn hắn 3 tuổi."
Hắn lớn tuổi nhất, Tần Phượng Thanh còn nhỏ hơn hắn một tuổi, lão Vương 22.
Trong 4 người, Lý Hàn Tùng lớn nhất, năm 2011 vừa đến hắn đã 24 tuổi.
Nhưng lời của hắn lại khiến cơ thể Vu Đinh phía trước hơi khựng lại.
Rất khó đoán chính xác võ giả bao nhiêu tuổi. Nhất là người như Phương Bình, xương cốt nhìn không ra cái gì, nhiều lần gãy xương trùng sinh, thường xuyên uống tinh hoa sinh mệnh, khí sinh mệnh cực kì nồng đậm.
Vu Đinh vốn còn không suy nghĩ nhiều, những người này có lẽ trẻ tuổi, nhưng lúc ông ra ngoài là trăm năm trước, có lẽ những người này là cường giả ra đời bảy tám chục năm trước. Thậm chí là cường giả bước ra từ một số bí địa mà năm xưa họ cảm ứng được. Nhưng khi nghe được mấy người kia mới hơn 20 tuổi, Vu Đinh cảm thấy lần này thật hỏng bét rồi.
Tuổi này đã tu luyện đến kim thân! Đừng nói thời đại này, thời đại bọn họ có sao?
Lúc này, ông tin tất cả những lời Phương Bình nói. Đây chắc chắn là người ăn quả Chân Thần như ăn cơm. Bằng không, dù có là thiên tài cũng không thể tiến triển nhanh đến mức này.
Nghĩ vậy, Vu Đinh liếc mắt nhìn thoáng qua Tần Phượng Thanh, nói như vậy, thật ra người này cũng không lớn tuổi lắm? Chủ nhân coi trọng người này, là vì lần trước nhìn ra tuổi của hắn? Cho nên cảm thấy hắn là tài năng có thể đào tạo?
Thật ra, nếu như không so sánh với mấy người Phương Bình, lần đầu nhìn thấy Tần Phượng Thanh, một võ giả cấp thông thần trẻ tuổi, ông cũng cảm thấy là thiên tài, là một trong những nhân vật thiên tài nhất thời đại này!
Nhưng khi trước mắt lại tới mấy vị mạnh hơn, tuổi còn trẻ hơn! Lúc này, Vu Đinh cũng không biết chủ nhân sẽ nghĩ gì. Nhưng mấy năm gần đây, chủ nhân đã từng dò xét bên ngoài, có lẽ biết gì đó, chưa chắc như tưởng tượng của hắn.
Vu Đinh thầm nghĩ, nhanh chóng mở miệng nói: "Nếu đã như vậy, mấy vị khách quý trước tiên hãy đi Vạn Pháp Lâu nghỉ một lát, dù sao công pháp cổ xưa cũng khác thời nay..."
Lúc này, Vu Đinh đành phải dàn xếp mấy người Phương Bình, sau đó suy nghĩ biện pháp.
Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy Vạn Pháp Lâu đã đầy đủ. Nhưng bây giờ, khó khăn rồi!
Không ngờ các cường giả như Nhân Hoàng lại truyền cả chân pháp cho người khác, thật khó có thể tin được!
Vu Đinh thậm chí có chút tự ti! Ông phụng dưỡng chủ nhân nhiều năm, cũng chưa từng học pháp Chân Thần.
Thật ra Vạn Pháp Lâu cũng không có pháp Chân Thần, nhưng có mấy bộ pháp bản nguyên, ông thấy, đây đã là pháp tuyệt thế, nhưng bây giờ... ông không nghĩ vậy.
Phương Bình liếc mắt nhìn ông lão, cười cười gật đầu, không từ chối.
Muốn dùng mấy quyển chiến pháp không đáng tiền đuổi mình? Đừng có nằm mơ!
Nhưng đi xem một chút cũng tốt, thật ra so với chiến pháp, hắn muốn xem ghi chép lịch sử hơn, kỳ văn dị sự, tạp chí thời xưa đều tốt hơn chiến pháp.
Sau khi pháp môn tu luyện lực lượng tinh thần truyền vào thế giới loài người, Phương Bình cũng không cảm thấy hứng thú lắm đối với pháp môn của mấy lão giả này.
Trừ phi vị tuyệt đỉnh kia truyền ra pháp bản nguyên của mình, Phương Bình cảm thấy có lẽ có thể nhân cơ hội dò xét bản nguyên của tuyệt đỉnh.
Vừa đi, Phương Bình vừa cười nói: "Vu Đinh tiền bối cũng không cần để ý suy nghĩ của chúng ta quá, nếu tiền bối có thần khí gì, tùy ý đưa chúng ta mấy cái cũng được. Ví dụ như Thiên Vương Ấn, Khuy Thiên Kính, lần trước ta đã từng nhìn thấy, uy lực khá tốt..."
"Thần khí?" Sác mặt Vu Đinh hoàn toàn thay đổi.
Người này ngay cả thần khí cũng đã gặp, sao có thể?
Thế sự xoay vần, thần khí sớm đã biến mất trong dòng sông lịch sử, làm sao có thể lại xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận