Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1654

Lê Án thầm tính toán, trên mặt lại đầy ý cười.
Không lâu sau lại lên tiếng: "Nhìn chằm chằm hai người này, báo cáo mọi cử động cho bản cung, phàm có điểm bất thường, xử lý bọn họ!"
"Rõ!"
Vị cường giả cấp tám đứng bên cạnh hắn, lên tiếng, rồi nhanh chóng rời khỏi cung điện.
Lê Án nâng chung trà lên, khẽ nhấp một ngụm, cười một tiếng.
Nếu hai người này có ý đồ khác, đó chính là đường đến chỗ chết.
...
Ra khỏi cung điện tạm thời của Lê Án, Cận Ngọc Hoài muốn nói lại thôi, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Phương Bình.
Mẹ kiếp, xem ngươi biến chuyện này thành thế nào kìa, tin được ngươi mới là lạ!
Phương Bình không hề biến sắc, tiếp tục đi ra ngoài, nơi này không ít cường giả cao cấp, bên cạnh Lê Án còn có một vị võ giả cấp tám đang theo dõi bọn họ đây này.
Chờ đi ra khỏi phủ thành chủ, ngoài phủ thành chủ, dù đêm đã khuya, cũng không ít người đi lại.
Lúc này, Phương Bình mới nói khẽ: "Cận huynh, hối hận rồi sao?"
"Có chút."
Phương Bình nói khẽ: "Đã lựa chọn, vậy cũng chớ hối hận, nếu chúng ta muốn cược, thì phải cược cho lớn."
Cận Ngọc Hoài thở dài, không tiếp tục nói nữa, vẻ mặt bi quan.
Phương Bình thì cười như không cười, dư quang liếc qua một bên, Lê Án... ngươi vẫn còn non lắm.
Ta đến địa quật, cũng không phải đến đầu phục ai. Chỉ cần địa quật đại loạn, ta mặc kệ nó loạn như thế nào.
Phương Bình tính toán một chút, chẳng lẽ mình sẽ sớm hoàn thành nhiệm vụ?
Vậy thì sướng rồi, mình có thể sớm trở về, cũng không biết có ảnh hưởng đến việc kiếm tiền của mình hay không?

Đêm đen chớp mắt thành trời sáng.
Tại quảng trường, mấy nghìn võ giả ngoại vực đều đã tập trung ở đây, không khí rất rộn ràng. Những người này hôm nay giống như hàng hóa, đứng ở đây cho người khác chọn lựa.
Những người này đứng trên quảng trường, mà trên không trung, là một tòa cung điện lơ lửng. Những cường giả trong đại điện phủ thành chủ hôm qua hiện đều ở trong cung điện này.
Trong cung điện, gần như đều là võ giả cao cấp, có cấp bảy, cũng có cấp chín.
Lúc này, trong đại điện, mọi người liếc nhau, có người cười nói: "Ai chọn trước?"
"Mấy vị điện hạ chọn trước đi, một đám võ giả ngoại vực mà thôi, huống hồ, chuyện này cũng không phải ai chọn trước sẽ có lợi."
Có người khẽ cười một tiếng, võ giả ngoại vực, nói quan trọng thì quan trọng, nói không quan trọng thì thật ra cũng không là cái gì.
Huống hồ những võ giả ngoại vực này cũng phân chia phe phái.
Bậc cha chú bọn họ đi theo ai thì hầu hết bọn họ sẽ trực tiếp gia nhập thế lực của người đó, không phải cứ chọn bừa là được.
Người này vừa dứt lời, trong đám người, Hoa Vũ cười nói: "Nếu các vị đã nhường, ta sẽ chọn trước vậy."
Dứt lời, Hoa Vũ bay xuống cung điện, hạ xuống đài cao trong sân, quát: "Lần này Hoa Vương chiêu mộ 30 võ giả chiến tướng, Hoa Vương có 7 tòa vương thành, 33 tòa đô thành!
Không phải cấp chiến tướng không nhận, không phải năng lượng tôi thể hai lần không thu. Nếu đồng ý gia nhập thì nhanh lên, bản tôn chỉ chờ một lát."
Những người này rất dứt khoát, không hề đề cập tới đãi ngộ, chỉ nói ra yêu cầu.
Năng lượng tôi thể giống như tôi cốt của nhân loại, Hoa Vũ yêu cầu không thấp, muốn đối phương chẳng những phải cấp sáu, mà còn phải hai lần tôi cốt.
Dù là địa quật, cũng không phải ai cũng hai lần tôi cốt.
Loại một lần tôi cốt, không đến cao cấp, tiến bộ cũng chậm một chút, điểm này mọi người đều rõ ràng. Tài nguyên tiêu hao cũng nhiều hơn người khác, những cường giả này cũng không bằng lòng lãng phí quá nhiều tài nguyên cho bọn họ.
Phương Bình tỉnh bơ, nhưng Hoa Bách Dung bên cạnh hình như hơi dao động, khẽ nói: "Quỳ Minh, ngươi đi đâu?"
Phương Bình hờ hững cười nói: "Đêm qua không phải đã có người tới lôi kéo ngươi sao? Nếu đã quyết định, ngươi còn hỏi làm gì?"
Tối hôm qua, những cường giả này cũng không phải không có động tĩnh.
Tối qua, không ít người đã tới quảng trường bên này, một số võ giả thiên tài đã sớm được mời chào, đưa ra điều kiện.
Dù hiện Hoa Vũ không nhắc đến đãi ngộ, nhưng tối qua người của hắn cũng đã tới, còn chủ động đưa ra một vài điều kiện đãi ngộ. Đương nhiên, chỉ nhắm vào võ giả thiên tài.
Phương Bình cũng nằm trong số đó, không ít người đưa ra điều kiện với hắn, nhưng phía Hoa Bách Dung lại không có mấy người đến tìm, cô chỉ là một võ giả cấp sáu sơ kỳ mà thôi.
Nhưng nữ võ giả không nhiều, có những cường giả có yêu thích đặc biệt, nên võ giả nữ như Hoa Bách Dung cũng là đối tượng rất được hoan nghênh.
Nghe vậy, Hoa Bách Dung hình như hơi đỏ mặt, tối qua đúng là có mấy vị sứ giả đối đưa ra điều kiện với cô.
Đãi ngộ không tệ!
Cha cô chỉ là võ giả cấp thống lĩnh, ở ngoại vực còn có chút địa vị, ở đây thì chẳng là gì cả. Nếu có thể nương tựa vào những người này thì cô sẽ có hy vọng đột phá cấp thống lĩnh, thậm chí cũng có thể vươn tới cấp tôn giả.
Mà ở ngoại vực, cả đời cũng đừng mong tiến vào cấp thống lĩnh. Dù là hiện tại đã đến cấp sáu, nhưng cấp bảy là cửa đại nạn.
Thấy Phương Bình nói như vậy, Hoa Bách Dung do dự một chút, nhưng vẫn nói: "Quỳ Minh, chúng ta xuất thân cùng một vực, cùng một thành, hôm qua Hoa điện hạ cũng đã có ý mời chào ngươi, chi bằng..."
Phương Bình cười nói: "Ta có lựa chọn rồi."
Nghe vậy, Hoa Bách Dung không nói tiếp nữa, ở ngoại vực, Quỳ Minh là thiên tài, nhưng ở vương đình, cũng không là cái thá gì.
Hoa Bách Dung không do dự nữa, cất bước đi đến đài cao.
Lúc này, trong đám người cũng có một số võ giả lục tục cất bước.
Hoa Vũ liếc nhìn, ánh mắt ánh lên ý cười, những thiên tài hôm qua nhìn trúng đều đã tới tay. Về phần một số người không lựa chọn đến vực Hoa Vương, hắn cũng không thèm để ý.
Gần đủ là được.
Hoa Vũ chọn xong người, nhân số đã vượt qua 30 người, nhưng hắn cũng mặc kệ, hơn 30 người cũng được, số người dư ra cũng có thể phái đi làm một chút việc vặt vãnh.
Bên này Hoa Vũ vừa chọn xong người, lại có một người nhanh chóng hạ xuống đất.
Lần này, là một nữ võ giả, cũng là cấp tám.
Người phụ nữ này vừa hạ xuống đất, không hề nóng vội, bình tĩnh nói: "Vực Tử La Vương chiêu mộ 30 chiến tướng, 50 người dưới cấp chiến tướng, tốt nhất là nữ, võ giả nam đều cần hai lần năng lượng tôi thể."
Dưới đài Phương Bình nhìn người phụ nữ một cái, đây cũng là một người thừa kế vương chủ.
Võ giả, không quá để ý phân chia nam nữ, chỉ nhìn thực lực. Thực lực mạnh mẽ mới là nền tảng cho quyền lực.
Người phụ nữ cấp tám này cũng có lão tổ Chân Vương, trở thành người thừa kế vương chủ cũng là chuyện tất nhiên.
Nếu Cơ Dao có năng lực, thừa kế vương vị của cha cô ta cũng không thành vấn đề.
Trên thực tế, điều này rất có khả năng sẽ xảy ra, một gia tộc có hai Chân Vương, còn có một vị là điện chủ.
Nếu thực lực Cơ Dao theo kịp, đến cấp tám, rất có khả năng trở thành vương chủ của Yêu Mệnh vương đình.
Tốc độ thu nhận người của vực Tử La Vương cũng cực nhanh, rất nhiều võ giả nhanh chóng đi theo.
Nữ cường giả trên đài nhìn lướt qua, thấy đã đủ số người, cũng không phí lời, nhanh chóng rời khỏi đài cao, dẫn người đứng qua một bên.
Về phần những võ giả đi theo mình, có thật giả lẫn lộn hay không, người phụ nữ này cũng không quan tâm. Dù sao cũng là võ giả trung cấp, đã đến vương vực rồi, nếu không phù hợp điều kiện của mình, có thể giao một số chuyện nguy hiểm cho đối đi làm, chết rồi thì thôi, còn có thể có thêm mấy tên cu li lao động khổ sai miễn phí.

Trong cung điện, Phong Diệt Sinh liếc nhìn Lê Án, thản nhiên nói: "Lê Án, ngươi trước hay là ta trước?"
Lê Án cười nói: "Ngươi cứ chọn trước, bản cung không vội."
Phong Diệt Sinh liếc mắt nhìn hắn, cười một tiếng, hết sức nghiền ngẫm, cũng không nhiều lời, hạ xuống đài cao, quát: "Vực Phong Vương chiêu mộ 50 chiến tướng, chỉ cần chiến tướng, nhanh lên!"
Hắn vừa dứt lời, một nhóm cường giả chiến tướng nhanh chóng thi nhau bước đến.
Lúc này, Phong Diệt Sinh bỗng nhìn về phía Phương Bình, thản nhiên nói: "Quỳ Minh, ngươi thì sao?"
Phương Bình vẻ mặt bình tĩnh nói: "Đa tạ ý tốt của điện hạ, mạt tướng đã có lựa chọn."
"Hừ!" Phong Diệt Sinh hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới hắn nữa.
Hoa Vũ và vị nữ võ giả cấp tám bên cạnh đều mang đầy ý cười, thú vị, Phong Diệt Sinh nhìn trúng đối phương, điểm danh đối phương, đáng tiếc bị từ chối rồi.
Thật mất mặt!
Hoa Vũ thầm cười nhạo, hắn cũng từng cho người đến chiêu mộ Phương Bình, nhưng đối phương không đồng ý, hắn cũng không thèm để ý.
Nhưng hắn cũng không hề gọi tên muốn ai đến, đến hay không cũng không quan trọng, như Phong Diệt Sinh mới là tự rước lấy nhục.
Tuy nhiên, một võ giả chiến tướng nhỏ bé, lại dám thẳng thừng cự tuyệt Phong Diệt Sinh, lá gan cũng không nhỏ, với tính cách của Phong Diệt Sinh, sớm muộn tên Quỳ Minh này sẽ gặp xui xẻo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận