Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2878: Trấn Thiên Vương Mạnh Mẽ (3)

Chương 2878: Trấn Thiên Vương Mạnh Mẽ (3)Chương 2878: Trấn Thiên Vương Mạnh Mẽ (3)
Trương Đào hơi hạ giọng khuyên nhủ: "Ngươi không phải thích... sưu tập cường giả sao?
Thương Miêu, Thiên Mộc, Chú Thần Sứ, Ma Đế... Những người này đều được ngươi thu phục rồi, ngay cả chuyển thế của Tứ Đế cũng bị ngươi hấp dẫn mà đến cạnh ngươi, bây giờ thu phục thêm lão già Trấn Thiên Vương này nữa, thì bên cạnh ngươi chỉ còn thiếu mỗi Hoàng Giả thôi."
Bên cạnh, ba vị cường giả liếc mắt nhìn nhau, rục rà rục rịch. Bây giờ nhào vào đánh chết hai đời Nhân Vương này có được không?
Hai tên này đang nói gì đó? Hai tên khốn kiếp này đang nói gì đó?
Coi bọn họ là không khí sao? Coi bọn họ là tem, muốn sưu tập là sưu tập?
Nhưng Phương Bình lắc đầu nói: "Không làm! Ta mặc kệ, hiện tại ta không phải là đối thủ của ngài, ngài tự gánh đi, đừng tìm đến ta. Giao tiếp với mấy lão già này rất mệt, ngài không thấy gần đây ta trông già đi mấy tuổi rồi sao?
Trấn Thiên Vương lại còn sống lâu như vậy, vẫn luôn ở nhân loại, ông ấy quá hiểu chúng ta, khó thu phục hơn mấy lão già khác nhiều.
"Hoặc là đừng diễn, muốn diễn thì diễn cho thật một chút, khóc lóc sướt mướt vào, biết đâu nhìn thấy nước mắt đàn ông, ta sẽ mủi lòng thì sao?!"
"Đủ rồi!" Trấn Thiên Vương không nhịn được quát lớn một tiếng, ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm hai người.
"Cánh cứng rồi, muốn tạo phản rồi phải không?"
"Mẹ kiếp!" Trấn Thiên Vương chửi ầm lên: "Hai ngươi chơi đủ rồi đấy! Diễn kịch trước mặt ông, hai ngươi còn non và xanh lắm! Khích tướng ta? Mắng ta vài câu rất thoải mái phải không? Lúc ông đây tung hoành Tam Giới, các ngươi còn chưa thành hình đấy, dám giở trò với ta!"
Ngay sau đó, dưới ánh mắt chấn động của hai người, bàn tay lớn của Trấn Thiên Vương vươn ra, chộp được hai người vào tay, tiếng ma sát cọt kẹt vang lên, hai người bị túm chặt, kém chút thì miệng sùi bọt mép!
"Cho rằng ông đây không nhìn thấy hai ngươi nháy mắt với nhau sao?"
Dù sao ta cũng không có hứng thú đấu võ mồm, đấu trí với ông ấy, ngài có thực lực, có năng lực, ngài đấu với ổng đi..."
Tuy hai người bọn họ không bạo phát để chống lại, không phản kháng, nhưng dù sao Trương Đào cũng là Thiên Vương phá sáu, thế mà lão già giơ tay chộp một phát đã túm được bọn họ, chạy cũng không kịp, rốt cuộc lão này mạnh đến mức nào?
Phương Bình chấn động, lão già này mạnh vậy, thực lực lão thế nào?
Trương Đào cũng bị bóp nhỏ nhục thân, không nhịn được mắng: "Biết ngay lão già nhà ngươi giấu thực lực!"
Bàn tay lớn của Trấn Thiên Vương bóp chặt hai người, hai người gần như sắp trợn mắt lè lưỡi tới nơi!
Yên ổn không thích, cứ thích bị ngược đãi mới chịu hả?"
Trấn Thiên Vương cười lạnh nói: "Giấu thực lực thì sao? Giấu thực lực là vì ngươi quá yếu! Nếu ngươi mạnh hơn một chút, bây giờ ngươi là phá tám phá chín, ông đây sẽ không giấu thực lực nữa, không phục thì ngươi cứ đánh ta một trận là được!
Không có thực lực, còn dám hung hăng trước mặt ông đây, xem ta xử các ngươi thế nào!
Phá bảy là điều chắc chắn, nhưng là phá bảy đỉnh phong hay là phá tám thì không rõ.
Trấn Thiên Vương chửi mát, ngữ khí không lành, Chú Thần Sứ và Ma Đế ở bên cạnh nhìn, trong lòng hả hê nhìn Phương Bình và Trương Đào bị dạy dỗ.
Đi đạo Nhân Vương đạo Nhân Hoàng gì đó cũng là thứ mà ông đây không cần, còn bày đặt kiêu ngạo!
Dựa vào cái gì phải tán thành các ngươi?
"Ta có ý gì?" Trấn Thiên Vương cười lạnh nói: "Hai thằng nhóc các ngươi còn không có tư cách hỏi! Chờ thực lực mạnh lên rồi tính! Không có thực lực, suốt ngày hỏi hỏi, hỏi cái gì mà hỏi! Đừng nói ông đây không tán thành Nhân tộc, ta là không tán thành các ngươi!
Trương Đào bất đắc dĩ, buồn phiền nói: "Vậy ta hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc có ý gì? Hoặc là ngươi tán thành Nhân tộc, hoặc là ngươi nói xem ngươi muốn làm gì, có thể ủng hộ thì bọn ta sẽ ủng hộ, dù sao ngươi cũng giúp nhân loại tám ngàn năm...'
Hai ngươi mạnh hơn ta? Hai ngươi có công lớn hơn ta?
Hai tên này hung hăng càn quấy, lúc nào cũng trưng ra thái độ không để ai vào mắt, nhìn rất ngứa mắt.
Ta dễ nói chuyện lắm, hôm nào hai người lôi ta ra đánh một trận, đánh cho ta cam tâm tình nguyện thì ta sẽ tán thành, chỉ dùng võ mồm mà muốn ta cam tâm tình nguyện sao?"
Trấn Thiên Vương xem thường, khi ta dao động đám tuyệt đỉnh kia, hai ngươi còn chưa phải là tế bào, muốn đấu với ta? Không có cửa!
Phương Bình và lão Trương liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt nhau, thôi, hiện tại đừng trêu vào lão này.
Thực lực không bằng lão, chọc điên lên sẽ bị lão đánh, thôi vậy, tạm thời ngó lơ lão là được.
Trong kiến trúc tàn tạ, Trấn Thiên Vương giáo huấn hai người một trận, ông trút giận xong, tâm tình thoải mái hơn nhiều.
Phương Bình và lão Trương liếc mắt nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ.
Không làm gì được lão này! Mạnh ghê!
Mọi người ngồi xuống, cũng không quan tâm nơi này bụi bẩn thế nào, mấy người liếc mắt nhìn nhau, Trương Đào lên tiếng trước: "Mạc Vấn Kiếm, cơ thể ngươi phải xử lý như thế nào đây?"
Ma Đế không nói gì. Cái gì gọi là xử lý như thế nào?
Trấn Thiên Vương nghiêm nghị trở lại, nhìn Ma Đế, chậm rãi nói: "Đã ngàn năm, cũng nên có quyết định rồi! Ngàn năm trước, ngươi giả chết thoát thân, muốn thoát khỏi người tính kế ngươi, thoát khỏi sự khống chế của người đó... Hiện nay, đã qua ngàn năm, người tính kế ngươi năm xưa có lẽ chính là Phong.
Hiện tại Phong đã xuất hiện, ngươi tính như thế nào?"
Mạc Vấn Kiếm vẫn không nói chuyện.
Phương Bình hơi tò mò, cười nói: "Mạc Vấn Kiếm, cơ thể của ngươi, rốt cuộc là Tưởng Hạo khống chế, hay ngươi có ý thức độc lập?"
Hắn rất tò mò, đây rốt cuộc là hình thái ra sao? Mạc Vấn Kiếm và Tưởng Hạo, nên tính là một người hay hai người?
Ý thức, là một người hay hai người?
Phương Bình nhắc đến tên của Tưởng Hạo, Trương Đào cũng không bất ngờ, thật ra, ông đã sớm đoán được một vài chuyện, chỉ là không đi chứng minh suy đoán của mình như Phương Bình mà thôi.
Hôm nay, Mạc Vấn Kiếm nghe lời Phương Bình mà ra tay, nghĩa là Phương Bình cũng biết chuyện này, chẳng có gì lạ.
Ma Đế không còn tự làm mờ mặt mình nữa, gương mặt lạnh lùng xuất hiện. Võ phục màu đen càng khiến hắn trở nên lạnh lẽo. Giờ khắc này, Mạc Vấn Kiếm nhìn về phía Phương Bình, hồi lâu, lạnh nhạt nói: "Ta là ta, hắn là hắn, Mạc Vấn Kiếm là Mạc Vấn Kiếm, Tưởng Hạo là Tưởng Hạo!"
Phương Bình cười nói: "Nói như vậy, các ngươi là ý thức độc lập?”
Mạc Vấn Kiếm không trả lời.
Trấn Thiên Vương ở bên cạnh cười nói: "Không hẳn, cơ thể này... Tuy có ý thức, nhưng chỉ là tàn dư ý thức, có thể nói, Mạc Vấn Kiếm thật sự đã chết cũng không sai."
Phương Bình gật gù, suy nghĩ một chút, hỏi: "Ta muốn hỏi vài chuyện, ngàn năm trước, vì sao ngươi lại dẫn toàn bộ cường giả Nhân tộc vào địa quật? Vì sao?"
Khi đó, rất nhiều người không mạnh! Có không ít cấp bảy, có thật sự cần phải dẫn toàn bộ đi vào địa quật không?
Hơn nữa, kết quả là, toàn quân bị diệt!
Mạc Vấn Kiếm liếc mắt nhìn Trấn Thiên Vương, lạnh nhạt nói: "Cải thiên đổi vận! Cái cũ không đi, cái mới không đến. Khi đó, võ đạo của Nhân Gian đã suy sụp, những người ở lại cũng không phải là võ giả của tông phái, Nhân Gian cần mở ra nền văn minh võ đạo mới, tất cả những gì thuộc về thời đại cũ đều nên biến mất."
Phương Bình cau mày: "Ngươi không cảm thấy làm vậy rất tàn khốc sao? Những người kia, cũng là võ giả Nhân Gian, chính ngươi đưa họ đi chết."
"Tàn khốc?" Mạc Vấn Kiếm nhìn Phương Bình: "Không tàn khốc, ngươi cảm thấy sẽ có Tân Võ như hôm nay sao? Không tàn khốc, sẽ có các ngươi của bây giờ? Lần đó, địa quật suy yếu, Nhân Gian cũng suy tàn, đều cần một khởi đầu mới! Mục nát, cổ xưa, đều nên biến mất..."
"Nói như vậy, ngươi là vì nhân loại?"
Lời này, nghe giống như Mạc Vấn Kiếm làm vậy là vì muốn mở ra thời đại mới cho nhân loại.
Mạc Vấn Kiếm lạnh nhạt nói: "Không hẳn, chỉ là võ đạo năm xưa đã xuống dốc, như vậy, chi bằng bắt đầu lại từ đầu, có không ít người có ý này."
"Ngàn năm trước, mấy lão cổ hủ của giới tông phái đã chuẩn bị xuống núi, ngươi lại mạnh mẽ kéo dài thời gian ngủ say của họ đến hiện tại, vì sao lại làm vậy?”
"Bởi vì thời cơ chưa tới."
"Thời cơ?" Phương Bình nắm bắt được trọng điểm, ánh mắt sáng lên, hỏi: "Ngươi biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì ư? Ta không tin ngươi biết trước tương lai ngàn năm sau sẽ có đại thế mới. Lẽ nào ngươi có thể đoán được tương lai?
Ta rất hiếu kỳ, vì sao mọi người đều thức tỉnh ở thời đại này?
Ta không tin đây là chuyện bất ngờ, hẳn là có người đã âm thầm sắp xếp tất cả, để tất cả mọi người đều tỉnh lại, tụ tập ở thời đại này.
Là ai? Chín Hoàng sao?
Ta phát hiện, Thiên Vương còn sống ít nhiều đều biết chuyện gì đấy, nếu không cũng sẽ không xuất hiện vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận