Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1669

Vương đình to lớn, thống lĩnh giang sơn rộng hơn một tỷ kilomet vuông, có không ít cơ cấu. Hoa Quốc có ba bộ bốn phủ, Thiên Thực vương đình có chín điện. Điện Chân Vương chính là một cái trong số đó!
Tám điện còn lại là Điện Thiên Thực - thống lĩnh Thiên Thực Quân, vương chủ cũng chính là điện chủ, không chỉ là Thiên Thực Quân, Thiên Thực Quân chỉ có 300 ngàn người. Vương đình to lớn như thế, sao lại chỉ có 300 ngàn người chứ.
Còn có những đội quân khác, đóng tại những khu vực quan trọng, ví dụ như Vương Chiến Chi Địa, biên cảnh, đều có quân đội đóng quân, hơn nữa toàn bộ đều là võ giả, Điện Thiên Thực cũng giống như quân bộ Hoa Quốc, chủ yếu phụ trách tác chiến.
Điện Vạn Yêu - quản lý tất cả yêu tộc thuộc vương đình. Nếu yêu tộc gây chuyện, Điện Vạn Yêu cũng sẽ có cường giả trấn áp, nếu không trấn áp được, sẽ để Thiên Thực Quân ra tay.
Điện Ngự Môn - quản lý các tông phái, bao gồm cả thần tông, dù không có khả năng lắm, nhưng một số tông phái vừa và nhỏ không có tư cách phản kháng, đều phải nghe lệnh.
Điện Triều Cống - quản lý vương thành, đô thành, trong đó chia thành rất nhiều bộ. Quan trọng nhất là triều cống mỗi năm một lần, chủ vương thành, đô thành đều phải mang theo rất nhiều bảo vật tới Điện Triều Cống của hoàng thành. Đồng thời còn quản lý chức vụ của chủ đô thành, chủ vương thành, tương đương với Chính Vụ Đường.
Có bộ phụ trách quân bị, có phụ trách quản lý tông phái, yêu tộc, cũng có phụ trách chính vụ của các đại thành trì. Trong đó, Điện Chân Vương mạnh nhất, cái này không cần phải nói. Điện Thiên Thực chủ chiến, cũng vô cùng mạnh.
Ngày xưa, cường giả dưới trướng tam đại Chân Vương đều ở Điện Thiên Thực. Các điện khác, chỉnh thể thực lực không cao lắm, nhưng thực lực điện chủ tuyệt đối sẽ không yếu.
Cận Ngọc Hoài đọc một hồi, cười nói: “Còn kèm theo danh sách thực lực vùng cấm, bảng xếp hạng thần tướng… Vương đình quả nhiên rất mạnh! Bảng xếp hạng thần tướng đều có thông tin của tứ đại vương đình, có 32 người xuất hiện trên bảng. Thiên Mệnh vương đình cũng rất mạnh, có 34 người!”
Phương Bình khẽ chấn động, cười nói: “Có bảng xếp hạng Chân Vương không?”
“Chắc chắn là không có, cũng không ai có tư cách làm bảng xếp hạng Chân Vương.”
Cận Ngọc Hoài cười ha hả nói: “Hữu thần tướng đúng là rất mạnh, nghe nói còn đang bị thương, thế mà vẫn xếp hạng 6 trên bảng thần tướng! Ấy... Hữu thần tướng cũng ở gần phủ Phong Vương nè, Thiên Thực Quân có thù với chúng ta, Quỳ huynh vẫn nên chú ý, đừng xông nhầm vào địa bàn của Hữu thần tướng.”
Dứt lời, Cận Ngọc Hoài lại kinh ngạc nói: “Không chỉ vùng cấm… Ngoại vực cũng có thể vào bảng! Còn có vài vị thần tướng ngoại vực vào bảng, đáng tiếc, không có vực Nam Lục.”
Phương Bình dò hỏi: “Có vực Nam Thất sao?”
“Cũng không có.” Cận Ngọc Hoài dứt lời, lại nói: “Nam Vực chỉ có hai cường giả vào bảng, thành chủ thành Vũ Quý vực Nam Thập, thành chủ thành Mai Cẩn vực Nam Thập Tứ.”
Phương Bình nhanh chóng suy nghĩ.
Vực Nam Thập - Bắc Hồ địa quật.
Vực Nam Thập Tứ - Tây Cương địa quật.
“Tây Cương địa quật!” Phương Bình nghĩ, Tây Cương địa quật… nơi Trương Vệ Vũ trấn thủ. Trương Vệ Vũ cũng không phải luôn thường trú ở đó, Tây Cương địa quật có cường giả cấp chín trấn thủ. Nhưng Tây Cương địa quật náo động không ít, trấn thủ sứ phương tây Trương Vệ Vũ thường xuyên vào Tây Cương địa quật.
“Tây Cương địa quật thế mà lại có cường giả trong bảng xếp hạng!”
Phải biết rằng, đây chính là bảng xếp hạng của tứ đại vương đình và hơn trăm ngoại vực! Ngoại vực to lớn như vậy, Nam Vực có 27 vực, chỉ có hai người vào bảng!
Nam Vực có bao nhiêu cấp chín? Cộng thêm yêu tộc, tuyệt đối có hơn 500 người! Nhiều cấp chín như vậy, không thiếu người có căn nguyên mạnh mẽ, dù có ít đi chăng nữa thì cũng phải tầm 20%, hơn trăm người. Nhiều cấp chín như vậy, chỉ có hai người vào bảng!
Phương Bình vô cùng hoài nghi, cấp chín trên bảng không hề yếu hơn Trương Vệ Vũ chút nào, dù có là hạng 100 cũng không hề yếu.
“Lão Trương biết Tây Cương địa quật có cường giả như thế sao?”
“Chắc không biết! Tây Cương địa quật và nhân loại khai chiến, không biết có phải là ở thành trì của vị Mai Cẩn này hay không…”
“Nếu chưa từng giao chiến, nhân loại chưa chắc đã biết rõ tình huống.”
Phương Bình sắp xếp suy nghĩ trong lòng, việc này rất quan trọng, phải nhớ kỹ. Không, phải mang bảng danh sách này về. Không chỉ bảng danh sách, quyển sách này cũng phải mang về, quá quan trọng! Đừng thấy Phương Bình dễ dàng lấy được, tất cả là nhờ hắn là người của phủ Phong Vương.
“Còn có thể xem hình biết chữ!” Phương Bình vui sướng trong lòng, nhân loại biết chữ địa quật, nhưng rất ít, cứ xem đống sách mà Phương Bình mang về lúc trước ấy, bị phiên dịch ra một đống dấu ba chấm đầy giấy!
Nhiều sách như vậy, chữ chỉ chiếm không tới 1/5, toàn bộ đều bị biến thành dấu ba chấm. Cho nên nhân loại vẫn chưa biết được bảng chữ của địa quật.
“Có lẽ… Chỉ có mình không biết chữ.” Phương Bình bỗng nhiên có suy nghĩ khác, có chút bi ai, đám người lão Trương chưa chắc đã mù chữ đâu.
Bọn họ đánh nhau với địa quật lâu như vậy, thậm chí còn từng bắt võ giả địa quật làm tù binh, thật sự sẽ không biết đọc chữ sao? Nếu thật sự không biết, cũng không phiên dịch được nhiều tài liệu như vậy.
“Lần này trở về, nhất định phải học cho tốt, nghiêm túc làm học trò giỏi, ít nhất cũng phải xóa nạn mù chữ.”
“Mang danh sách về, vùng cấm không nói, phải tìm cách xử lý những cường giả ngoại vực đó!”
Địa quật muốn tiêu diệt nhân loại cấp chín sắp đột phá tuyệt đỉnh, nhân loại cũng có tâm tư này. Phương Bình có danh sách trong tay, cũng đã có mục tiêu rồi.
Về bảng xếp hạng nhân loại hay bảng xếp hạng Hoa Quốc, thật ra chẳng có gì. Nhân loại cấp chín chỉ có nhiêu đó, hầu như ai cũng đã từng ra tay, giấu cũng không giấu được, cũng không cần phải giấu, không giống địa quật, cấp chín chân chính ra tay không có bao nhiêu.
Cận Ngọc Hoài đọc thật lâu, Phương Bình cũng biết được rất nhiều tin tức.
Điện Chân Vương có 49 vị Chân Vương. Điện chủ hầu như chưa từng xuất hiện, rất thần bí.
8 vị Chân Vương thần tông, 12 vị Chân Vương hoàng triều, 20 vị này cũng không nhúng tay vào chuyện vương đình. 28 vị còn lại, có 10 vị hoàn toàn không biết đang ở đâu. 10 vị còn lại mới là những người sinh hoạt hằng năm ở Điện Chân Vương và Ngự Hải Sơn.
Mà trong 10 vị này, Phong Vương có thực lực cực cường.
Hàng năm có hơn 10 vị Chân Vương thường xuyên hoạt động, phe Phong Vương ít nhất có năm sáu vị, thoạt nhìn cũng không nhiều, nhưng trên thực tế, năm sáu vị Chân Vương liên thủ cũng đã đủ để thay đổi toàn bộ thế cục vương đình.
“Khó trách Phong Diệt Sinh kiêu ngạo như vậy! Còn có, Hòe Vương và Phong Vương là cùng một tụ, này cũng đúng, lần trước Phong Diệt Sinh ra được là vì đi cùng hậu duệ Hòe Vương, nhưng bây giờ Hòe Vương chưa chắc vẫn còn một lòng với Phong Vương!”
“Mặt khác, quan hệ giữa Phong Vương và Hoa Vương không tốt, hai bên tương đối đối địch, Hoa Vương… là trưởng bối của Hoa Vũ sao?”
Mắt Phương Bình bắt đầu lập loè!
Hoa Vũ!
Hoa Vũ sẽ đến hoàng thành sao? Hai vị Chân Vương này đối địch, mình có thể nhân cơ hội làm gì không nhỉ? Ví dụ như như giết Phong Diệt Sinh hoặc là giết Hoa Vũ, vu oan bọn họ? Hoặc là xử lý cả hai luôn!
“Lê Án, Hoa Vũ, Phong Diệt Sinh, Cơ Dao… Thân phận của đám người này đều rất quan trọng, không phải dòng chính Chân Vương thì là người thừa kế vương chủ người thừa kế, nếu xử lý được mấy tên thì có lẽ có thể thay đổi toàn bộ thế cục vương đình!”
Ngày hôm đó, Phương Bình không đi đâu hết, chờ Cận Ngọc Hoài đọc xong, Phương Bình tống cổ hắn đi, bắt đầu nghiên cứu, thuận tiện xem hình học chữ.
Trí nhớ cấp tám cực kỳ mạnh, chỉ cần đọc qua một lần, và Ngọc Hoài không ăn bớt ăn xén thì Phương Bình có thể học hết toàn bộ chữ cái trong sách.
Chữ chỉ có nhiêu đó, học xong một quyển sách, cũng xem như đã học xong chữ địa quật. Còn Cận Ngọc Hoài thì, hiện tại Phương Bình cũng không vội vã xử lý hắn, khi nào mình sắp đi thì xử hắn cũng không muộn.
Lúc Phương Bình đang tập trung học chữ, Phong Diệt Sinh đã đưa đồ đến. 10 cân sinh mệnh tinh hoa, một thanh thần binh cấp bảy!
Lấy được mấy thứ đó, giá trị tài phú của Phương Bình đạt gần 400 triệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận