Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1177

Dương Hạ chủ động đánh giết Phương Bình, Lý Trường Sinh tự mình tịch diệt...
Bộ trưởng Trương sẽ nghĩ thế nào? Ma Võ sẽ nghĩ thế nào?
Ngô Khuê Sơn sắp đột phá cấp chín, Trấn thủ sứ phía Nam Ngô Xuyên cũng là cường giả cấp chín, còn có những cường giả tốt nghiệp từ Ma Võ, cùng với những cường giả vốn ở sẵn trong Ma Võ.
Lý Trường Sinh có nên giết Dương Hạ không? Dương Hạ chết rồi, Lý Trường Sinh không chết, chắc chắn sẽ có người khiển trách Lý Trường Sinh.
Nhưng bây giờ hai người đều chết rồi! Kẻ cầm đầu chính là người nhà họ Dương! Thậm chí liên lụy cả thành Trấn Tinh bị võ giả bên ngoài căm thù!
Thành Trấn Tinh Thành có công, võ giả bên ngoài không có công sao? Chinh chiến trăm năm, bao nhiêu người hùng hồn chịu chết, chôn xương tha hương, chẳng phải đều vì thiên hạ thái bình sao?
Bây giờ, công thần như Phương Bình, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng, sau này còn ai dám chiến? Ai còn nguyện chiến?
Chuyện hôm nay, nếu xử lý không tốt, Hoa Quốc trăm năm qua trên dưới một lòng, đồng tâm hiệp lực chinh chiến địa quật sẽ bị ảnh hưởng rất nặng. Nên bây giờ, Tô Hạo Nhiên đau đầu muốn nứt. Ánh mắt của những Tông sư Hoa Quốc khác cũng vô cùng phức tạp.
Không ít người nhìn về phía Tô Hạo Nhiên, nhìn về phía Dương Mộc, nhìn về phía những người khác của thành Trấn Tinh... Có bất mãn, có phẫn nộ, có căm tức! Trận đấu đang yên lành thì bị phá huỷ rồi!
Cường giả kiếm đạo Lý Trường Sinh, người có thể giết chết một vị cường giả cấp chín, chết rồi!
Người của thành Trấn Tinh sao có thể trắng trợn không kiêng nể ai như vậy chứ?
Một bên, Phương Bình sát khí ngút trời, liên tục nhìn chằm chằm Dương Mộc! Thế nhưng trong lòng lại bất đắc dĩ, lão Lý làm cái gì vậy, nhất định phải thế hả, nếu to chuyện... thì xử lý thế nào đây. Bây giờ ngài đang giả chết, sau này làm sao xuất hiện được?
Nhưng nói đi nói lại, giả chết đúng là có thể chiếm được đồng tình, nếu không, lão Lý trực tiếp chém giết Dương Hạ, dù thế nào đi nữa, thành Trấn Tinh nhất định sẽ bất mãn với Ma Võ. Giờ thì hay rồi, Lý Trường Sinh lấy mạng đổi mạng, ai còn dám nói gì?
Ngay cả Tô Hạo Nhiên đều xác định lão Lý đã chết, đó là bởi vì lão Lý thật sự chết rồi. Việc này... người ngoài không hiểu nổi đâu.
Vạn đạo hợp nhất chỉ có vài dòng được ghi lại trên sách cổ, mà Lý Trường Sinh là võ giả vạn đạo hợp nhất duy nhất của hiện tại. Võ giả, đặc biệt là đến cao cấp, lực lượng tinh thần không tịch diệt, thật ra cũng không tính là tử vong.
Biện pháp tốt nhất để xác định võ giả đã tử vong là xem xét xem lực lượng tinh thần đã tịch diệt hay chưa.
Mà người nào đó... đi con đường vạn đạo hợp nhất, tinh khí thần hợp nhất, khí huyết hao hết, lực lượng tinh thần cũng hao hết, rơi vào trạng thái tịch diệt.
Lão già này chém trước một kiếm, dùng mất rất nhiều khí huyết. Sau đó lại dùng kiếm khí ngút trời, hao hết những khí huyết còn sót lại, dĩ nhiên là tịch diệt rồi.
Chuyện này... Người ngoài chưa chắc đã biết, không phải không nghĩ tới, mà là mọi người đều biết lực lượng tinh thần tịch diệt rồi sẽ không thể khôi phục nữa, trừ phi giống Sắc Vi Vương, có thần quả nghịch thiên. Vạn đạo hợp nhất chỉ nói là vạn đạo hợp lưu, không nhắc đến những cái khác.
Nghĩ thì nghĩ, Phương Bình vẫn thấy có chút bất đắc dĩ. Mình đâu có định để lão Lý giả chết đâu!
Lão già diễn kịch đến nghiện, bây giờ thì không sao, sau này phải làm sao bây giờ?
Trong lúc Phương Bình vừa trừng Dương Mộc vừa nghĩ cách giải quyết thì, trong hư không, một bóng người chậm rãi xuất hiện.
"Võ Vương đại nhân!"
Thời khắc này, những cường giả nước ngoài kia dồn dập khom lưng tỏ vẻ kính trọng.
Bên Hoa Quốc, Lý Đức Dũng cũng sầu bi đầy mặt, có chút tự trách và bất đắc dĩ, đè nén nói: "Bộ trưởng."
"Bộ trưởng." Những người khác cũng dồn dập chào.
Tô Hạo Nhiên cũng phiền muộn vô cùng, hơi khom người nói: "Võ Vương, chuyện hôm nay..."
"Ta đã biết.” Trương Đào hoàn toàn hiện ra, trước đây thì ông không biết, nhưng khi Lý Trường Sinh chém một kiếm ra, ông đã hiểu hết.
Tuyệt đỉnh quá bận, ông không có thời gian quan tâm trận đấu của mấy võ giả trung cấp.
Liếc mắt nhìn Dương Mộc, Trương Đào chậm rãi nói: "Dương Mộc, Dương Phong có ý đồ giết Phương Bình trước, Dương Hạ không tuân theo quy tắc, không nhìn pháp quy, ra tay với Phương Bình. Bây giờ, Lý Trường Sinh lấy mạng đổi mạng, nhà họ Dương có vấn đề gì không?"
Dương Mộc nơm nớp lo sợ, không dám nói gì.
Trương Đào nhìn hắn, rồi nhìn Tô Hạo Nhiên nói: "Thành Trấn Tinh có hài lòng không?"
Tô Hạo Nhiên khổ sở nói: "Võ Vương, đây cũng không phải là ý của thành Trấn Tinh, quan hệ giữa thành Trấn Tinh và Ma Võ rất tốt, Lý Phi còn từng đến Ma Võ học tập, lần trước chúng ta cũng từng mời Phương Bình đến thành Trấn Tinh... Dương Hạ, chỉ là hành vi cá nhân, hắn không đại diện cho nhà họ Dương, càng không đại diện cho thành Trấn Tinh!"
Đến mức này, chỉ có thể triệt để buông tha Dương Hạ. Nếu không, sau này sẽ rất phiền phức. Chính phủ có thể kiểm soát Hoa Quốc, nhưng không thật sự cúi đầu với thành Trấn Tinh. Minh Vương Lý Chấn, Võ Vương Trương Đào, Trấn thủ sứ phía Đông Trần Cốc Dương, Trấn thủ sứ phía Bắc Thẩm Hạo Thiên, Lý gia lão tổ...
Những người này, tuy rằng hơn nửa đều xuất thân từ thành Trấn Tinh, nhưng không có nghĩa là trong mắt bọn họ chỉ có thành Trấn Tinh. Một số lão tổ khác thì mặc kệ thế sự, có người cũng không thật sự chỉ quan tâm thành Trấn Tinh. Hơn nữa, bây giờ chỉ là chuyện của mình nhà họ Dương, nếu bởi vì việc này mà gây chuyện phiền phức, vậy thì nhức đầu lắm.
Trương Đào chậm rãi nói: "Nếu không có vấn đề gì thì, Dương Hạ, Dương Phong đã chết, chuyện đánh giết Phương Bình, xem như xong! Lý Trường Sinh tịch diệt, chuyện đánh giết Dương Hạ, cũng chấm dứt ở đây! Dương Mộc, Phương Bình, hai người có ý kiến gì không?"
Phương Bình vừa muốn nói chuyện, Trương Đào bỗng nhiên liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt có chút quỷ dị, lạnh nhạt nói: "Phương Bình, ngươi được khen là lãnh tụ thanh niên võ đạo, làm việc phải cân nhắc trước sau! Không cầu võ giả một lòng vì công, nhưng cầu không thẹn với lòng! Tuy Lý Trường Sinh đã tịch diệt, nhưng ta đúng lúc đến Cấm Kỵ Hải, cướp được thần quả nghịch thiên! Nếu Ma Võ đồng ý, có thể dùng 5 thanh thần binh và chiến tích đánh giết 10 vị cao cấp địa quật để đổi! Lý Trường Sinh đã tịch diệt một lần, nhưng nhân loại rất cần cường giả trấn thủ địa quật, ta đưa ngươi thần quả, cứu hắn một mạng!"
Vừa nói xong, Tông sư cả trong và ngoài nước đều chấn động! Thần quả nghịch chuyển? Có thể cứu cường giả tịch diệt một mạng? Thật… thật là đáng sợ!
Võ Vương lại dám đến Cấm Kỵ Hải cướp đoạt thần quả, thật đáng sợ!
Tô Hạo Nhiên cũng chấn động, Lý Trường Sinh còn có thể cứu? Nhưng 5 thanh thần binh, đánh giết 10 vị cao cấp địa quật, cái giá này cũng lớn vô cùng, nhưng nếu thật sự có thể cứu lại Lý Trường Sinh, e là Ma Võ cũng sẽ đồng ý chứ?
Mà Phương Bình, lúc này lại kích động muốn chết! Thật muốn chết rồi! Trương Đào đang hãm hại hắn!
Cáo già, lão già chết tiệt, lão già khốn nạn đang hãm hại hắn! Đậu xanh rau má nhà ông! Chắc chắn là ông ấy đã phát hiện rồi!
Ông ta hẳn là biết lão Lý không chết, nói nhiều như vậy, chỉ có một ý, nếu muốn Lý Trường Sinh xuất hiện trước mặt mọi người, thì trả tiền. Năm thanh thần binh, đánh giết 10 vị cao cấp địa quật, đổi lấy lão Lý sau đó có thể quang minh chính đại xuất hiện bên ngoài.
Mà trên thực tế... Ông chẳng mất cái gì cả!
Phương Bình quá kích động, ít nhất trong mắt người khác, hắn kích động đến mức run rẩy.
Đậu má nó chứ, tuyệt đỉnh mà cũng lừa người á? Có bản lĩnh thì ngài lấy một thần quả ra, ta nhận trả tiền.
Còn bây giờ thì... ta không phục! Cũng không cam tâm!
Trương Đào vẫn còn tiếp tục nhìn Phương Bình, tiếp tục nhìn... sao hả, nhóc con, có đồng ý hay không?
Bây giờ, ông cũng rất tực giận, chuyện đến mức này, nhà họ Dương có sai, Phương Bình cũng có sai, tuyệt đỉnh cũng không phải đồ ngu. Nếu Phương Bình không giả vờ bị thương, há sẽ khiến nhà họ Dương hành động?
Chỉ cần Lý Trường Sinh không giết Dương Hạ, Quân bộ đã hạ lệnh không cho Dương Hạ ra khỏi thành Trấn Tinh, thì qua hôm nay, Dương Hạ nhất định sẽ bị quản giáo chặt chẽ trong thành Trấn Tinh.
Vì muốn chấm dứt hậu hoạn, Phương Bình trực tiếp để Lý Trường Sinh giết đối phương, suýt chút nữa đã khiến chính phủ và thành Trấn Tinh xích mích. Việc này, nếu không xử lý thích đáng, Hoa Quốc sẽ phải gánh chịu tổn thất nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận