Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1725

Hiện tại, đám vương tử như Phong Diệt Sinh đều đang ở trong hoàng cung. Bọn họ nghĩ, dưới tình hình này, không có nơi nào an toàn hơn hoàng cung!
Nơi đó có cường giả cấp Chân Vương, cũng không thiếu hộ vệ cấp thần tướng. Ai dám đến hoàng cung gây sự? Thế nên, bọn họ vào hoàng cung, không hề dẫn theo tùy tùng!
"Tiệc Thánh Quả ngày mai, người từ bên ngoài vào hoàng cung đại khái đều sẽ bị chú ý! Mấy người này có lẽ còn đang hoài nghi liệu mình có giả mạo ai trà trộn vào hay không! Nhưng chắc sẽ không ai nghĩ đến mình sẽ giả mạo mấy mấy tên trong hoàng cung đâu nhỉ?"
Ánh mắt Phương Bình sáng như tuyết! Sau đó cảm xúc dâng trào!
Quá nguy hiểm, nhưng cũng quá kích thích!
Cường giả Chân Vương… Mình sắp giết người giả mạo dưới mí mắt cường giả Chân VƯơng, nếu có bất kỳ sơ xuất gì, mình chắc chắn phải chết!
"Có nên đi hay không?"
Hoàng cung cách nơi này không xa, mỏ quặng bên dưới Vạn Đình Lâu này chính là một nhánh nhỏ từ hoàng cung. Chỉ cần đi theo mỏ quặng, Phương Bình có thể trực tiếp vào bên trong hoàng cung.
"Nhưng nguy hiểm quá!"
"Cơ mà thành Thiên Thực này làm gì có nơi nào không nguy hiểm? Tiếp tục ở lại đây, một khi mấy người kia phát hiện ra vấn đề và phản ứng lại, mình sẽ gặp chuyện!"
"Đáng tiếc, không biết cuối cùng Triệu Hưng Võ thế nào, nếu như biết tình huống của hắn... Bây giờ nếu Triệu Hưng Võ lại phát điên thêm một lần nữa, đánh lạc hướng, thu hút sự chú ý của Chân Vương, thì mình sẽ có cơ hội!"
Phương Bình cảm thấy hơi cô đơn, không ai phối hợp với hắn.
Nếu Triệu Hưng Võ là gián điệp, chỉ cần hắn phát điên thêm lần nữa, cường giả Chân Vương nhất định sẽ quan tâm đến hắn, Phương Bình sẽ thảnh thơi hơn nhiều.
"Mà thôi, không có Triệu Hưng Võ phối hợp cũng không sao!" Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, bản thân cũng không phải không có máy dự báo nguy hiểm.
Trên đường đi dọc theo mỏ quặng vào hoàng cung vẫn có một vài viên đá năng lượng vương vãi trên mất, vừa đi vừa nhặt vài viên thử nguy hiểm là được.
Nếu như bị Chân Vương phát giác, hoặc phòng bị, chắc chắn sẽ không tăng điểm tài phú. Nhưng nếu điểm tài phú tăng lên, nghĩa là không ai chú ý đến hắn.
"Liều mạng một lần!" Đến lúc này, Phương Bình cũng không do dự.
Cứ tiếp tục chờ đợi, hắn không hẳn có thể chạy thoát khỏi thành Thiên Thực. Phong Diệt Sinh đã nói, Phong Vương sắp về rồi.
Mà phủ Hòe Vương xảy ra chuyện, Hòe Vương thì sao?
Hai người này cực kỳ hận hắn!
Vương chủ rất âm hiểm, trong thành cũng có một gốc cây yêu thực thủ hộ, nói là toàn lực lùng bắt hắn, nhưng thực tế không phải toàn lực. Nhưng chờ hai vị Chân Vương trở về, với thái độ thù hận của bọn họ với Phương Bình, tuyệt đối sẽ toàn lực ứng phó!
"Tới công chuyện rồi!"
Phương Bình không giả làm xác chết nữa, thu lại toàn bộ hơi thở, thương thế trên người lập tức khôi phục, vết máu hay nội phủ bị vỡ nát đều trở về bình thường.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình cắn răng, cởi quần áo trên người, trên người xuất hiện một bộ khôi giáp.
Đây là thần binh áo giáp mà lão Trương cho hắn!
Quần áo dễ mang theo khí tức của người mặc, Phương Bình rất khó triệt để xóa đi khí tức. Nhưng thần binh xem như cùng một thể với võ giả, nên hệ thống vẫn có thể che lấp được.
"May là có thần binh áo giáp, nếu không, ta lại phải trần truồng mà chạy rồi!"
Mặc thần binh áo giáp, Phương Bình trầm ngâm một hồi, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một chiếc chiếc lọ lớn.
Chiếc lọ bị Phương Bình bọc một tầng lực lượng tinh thần, che giấu khí tức.
"Trong nháy mắt sau khi ló đầu ra khỏi hoàng cung… phải nổ lọ dịch năng lượng!"
Phương Bình hơi tiếc, 300 cân dịch năng lượng, tương đương với 1500 cân đá năng lượng cấp chín.
"Nhưng nơi này chỗ nào cũng có đá năng lượng, bỏ con tép bắt con cá rô!"
"Nổ tung nơi này, hủy thi diệt tích, có thể thu hút sự chú ý của những người khác, để bọn họ cho rằng mình lại đến Vạn Đình Lâu! Cố ý gây hỗn loạn, đến lúc đó, e là người người đều cảm thấy mình còn ẩn núp ở Vạn Đình Lâu để chờ thời cơ!
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai, người của Vạn Đình Lâu chắc chắn là mục tiêu quan tâm của mọi người!"
Phương Bình tính kế tới lui một lần, nổ 300 cân dịch năng lượng sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, Chân Vương lại ở gần, nói không chừng Chân Vương cũng sẽ bị hấp dẫn.
Với thực lực hiện tại của Phương Bình, 4000 hz lực lượng tinh thần, dùng lực lượng tinh thần làm dây dẫn nổ, cách xa bốn năm ngàn mét cũng có thể làm được. Nhưng nếu xa hơn thì hắn không thể khống chế lực lượng tinh thần để dẫn nổ dịch năng lượng được.
Lúc trước, khi khống chế dẫn nổ thi thể Quỳ Minh, cũng là do Phương Bình làm/
"300 cân dịch năng lượng... Không hẳn có thể tạo thành động tĩnh lớn, dù sao nơi này đã được Chân Vương củng cố..."
Phương Bình bỗng nhiên nổi lòng chơi ác, chơi lớn một chút!
Trong tay xuất hiện một quả cầu vật chất bất diệt, bị hắn nhét vào trong lọ.
"Dịch năng lượng trị giá 450 tỷ, một quả cầu vật chất bất diệt trị giá 100 tỷ… Một quả không đủ!"
Phương Bình lại hạ quyết tâm, tiếp! Liên tục thả vào lọ lớn hơn 10 quả cầu, bản thân hắn cũng không rét mà run, động tĩnh này đủ lớn rồi chứ?
10 ngàn nguyên lực lượng phá diệt! Cộng thêm dịch năng lượng, chắc như bắp là có thể nổ tung được tất cả các lớp kết giới củng cố của Chân Vương, đến lúc đó, biết đâu cả mỏ quặng cũng sẽ bị nổ!
"Quanh đây có 99 mỏ quặng! Trong nội thành có 88 mỏ… Nổ một cái, những cái khác đều có nguy cơ bị dẫn nổ! Cường giả Chân Vương có mạnh đến đâu thì cũng phải nhanh chóng đến cứu viện, nếu không, để toàn bộ nổ tung, thành Thiên Thực sẽ bị hủy diệt!"
Phương Bình đột nhiên cảm giác mình đúng là thiên tài! Mình quá thông minh!
Đến lúc đó, nói không chừng, Thiên Du Chân Vương có thể sẽ bị hắn dẫn đi, những người khác cũng sẽ loạn, khi đó, lực lượng tinh thần hẳn là sẽ đan dệt khắp thành Thiên Thực. Khi khắp nơi rối loạn, trong hoàng cung, một luồng hơi thở nhỏ bé lóe lên rồi biến mất, ai sẽ để ý đến hoàng cung?
"Không nỡ thả mồi sao bắt được sói!"
Một quả bom có giá trị gần 1500 tỷ, còn có vô số đá năng lượng không thể đo đếm giá trị, một khi nổ, hẳn là đủ kích thích chứ?
...
Phương Bình trôi nổi giữa không trung, bay từ trong hố bay ra, cả người không có hô hấp, không có khí tức, giống như vật chết, chậm rãi bay sâu vào trong mỏ quặng.
Hoàng cung ở đâu, Phương Bình không cần mò mẫm, chỉ việc đi dọc theo mỏ quặng đến nơi sâu nhất, đó chính là vị trí hoàng cung.
Không, nơi sâu nhất là vị trí của Thiên Du Chân Vương, cũng chính là vị trí của hồ sinh mệnh.
"Nguồn gốc của 99 mỏ quặng, cũng là nơi có năng lượng dồi dào nhất, một vị Chân Vương yêu thực chỉ việc ở đó thu nạp năng lượng, chẳng lạ gì khi đối phương có thể chế tạo hồ sinh mệnh."
"Mình không thể đến hồ sinh mệnh, rời đi nửa đường mới được. Hoàng cung lớn như vậy, liệu có ống thoát nước trong lòng đất không?"
Phương Bình thấp thỏm, nếu không có thì phải đào động để ra ngoài. Nhưng đào đất sẽ có động tĩnh, sẽ để lại dấu vết.
Hoàng cung to lớn, chắc cũng không đến nỗi không có thứ này chứ?
Tuy trong hoàng cung có nhiều cường giả, nhưng không phải ai trời sinh cũng là cường giả, khi Lê Án còn nhỏ yếu, chẳng lẽ không phải ăn uống ngủ nghỉ sao?
Phương Bình bay một đường thẳng về phía trước, bay được một đoạn, phía trước đã là mỏ quặng đặc ruột.
"Vạn Đình Lâu cách hoàng cung khoảng 10 dặm đường, hiện tại hắn có lẽ đã được 3000 mét, nói như vậy, chẳng lẽ 2000 mét phía trước đều là đá đặc ruột? Đào rỗng 2000 mét đá năng lượng gây ra động tĩnh hơi lớn!"
"Hay là bây giờ cho nổ bom? Nhưng như vậy… mình chẳng phải sẽ nhanh chóng chạm mặt Chân Vương sao? Lỡ như nó nhanh chóng đến bên này cứu hỏa…"
"Phải đi xa xa một chút, không thể đi chung tuyến đường với Chân Vương được!"
Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu Phương Bình.
"Không thể đào hầm… Rất dễ bị phát hiện! Chẳng lẽ lại phải đánh cược thêm một lần?"
Phương Bình âm thầm nghĩ ra một cách. Trước hết cứ cho nổ mỏ quặng, nổ lung ta lung tung, biết đâu có thể nổ ra lối đi riêng, dù không nối thẳng đến hoàng cung, nhưng đến lúc đó… Có lẽ Chân Vương sẽ nhanh chóng mở ra một lối đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận