Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2352: Kỳ Huyễn Vũ Chết (3)

Phương Bình càng nói càng cảm thấy có lý: “Thật là hay mà! Nói không chừng, là Mệnh Vương để Cơ Hồng trở thành vương chủ, trở thành Chân Vương, chính là vì giết hắn trước mặt người, đoạt đạo của hắn! Chỉ là hiện tại chưa có cơ hội mà thôi!”
“Cũng không đúng, nếu tính như vậy, Cơ Hồng rất có thể là cháu của lão, biết đâu lão lại thật sự yêu thích đứa cháu trai này thì sao?"
“Để con trai của người gọi lão bằng cha, làm chủ nhân của ngươi, Thiên Mệnh vương đình, khi tham gia triều chính, người có phải quỳ xuống trước con trai mình không vậy?”
“Chậc, được lắm nha! Trước kia chắc là không, nhưng Cơ Hồng đã trở thành Chân Vương, theo như những gì ta biết về địa quật, vương chủ của các ngươi là Chân Vương, người tham gia triều chính chẳng lẽ lại không quỳ lạy?”
“Đương nhiên, thân phận người cao quý, cũng khó nói, nhưng ta không tin những năm qua, con trai của người chưa từng quát ngươi, trách phạt ngươi?”
“Chậc chậc, Kỳ Huyễn Vũ, người đáng trách, cũng rất đáng thương!”
“Mệnh Vương là thật cao thủ, quá thâm độc, quá tàn nhẫn! Kiểu dằn vặt như vậy... Đúng là không thể ác hơn được! Để con trai người bên cạnh, nhưng người lại không dám nói, không dám nhắc... Ha ha ha!"
Phương Bình cười lớn, Kỳ Huyễn Vũ thì điên cuồng! Có một số việc, Phương Bình đã nói đúng. Mệnh Vương thật sự không biết sao? Kỳ Huyễn Vũ cảm thấy Mệnh Vương không biết, có lẽ... Chỉ là lừa mình dối người thôi! Mệnh Vương thật sự quá ác với lão! Đi đại đạo của lão, để lão dừng chân tại cảnh giới này mấy trăm năm, nào là không phải vương mà là vương, đều là sỉ nhục! Nào là cường giả mạnh nhất dưới chân Vương, cũng là sỉ nhục! Nếu lão trở thành Chân Vương, dù bây giờ chưa thành Đế, e là cũng không yếu hơn Hoa Vương là bao. Nhưng lão đã không có cơ hội! Những năm qua, lão Sống như chó giữ nhà, chinh chiến tứ phương, nơi nào có nguy hiểm thì liền đi đến đó! Mệnh Vương dường như không hề lo lắng lão sẽ phản bội! Cho lão địa vị cao, làm thống soái ba quân của Thiên Mệnh vương đình, thống soái quân đội của toàn vương đình! Vốn cho rằng đây chính là bồi thường, nhưng bây giờ nghĩ lại, có phải là vậy không? Có lẽ, Mệnh Vương cố ý! Bắt người làm trâu làm ngựa, để người chịu thống khổ cả đời, khiến người hận không thể tự sát nhưng lại không thể tự sát. Có lúc, lấy mạng một người không hẳn là phương thức trả thù tốt nhất. Phương Bình liên tục cảm khái: "Quả là một vở kịch lớn, vở diễn để đời! Chậc, tình tiết này nên quay dựng thành phim truyền hình dài tập, người biết cái gì gọi là phim truyền hình không? Câu chuyện cẩu huyết này nên được truyền bá trên Trái Đất, để mấy tỷ người dân xem! Để khi về ta nghĩ cách xem có cách nào trình chiếu ở địa quật được hay không, hiện tại có màn trời, biết đâu làm được!"
“Kỳ Huyễn Vũ, ngươi sẽ nổi tiếng đó!”
“Tin này mà truyền đi, con trai của người sẽ chết ư? Cháu gái người thì sao nhỉ? Mệnh Vương bị mất mặt, liệu có thể buông tha cho các ngươi?”
“Cơ Dao gọi người là Huyễn Vũ gia gia, là người dạy, hay là Mệnh Vương dạy, ta thật sự rất hiếu kỳ!”
“Nếu là Mệnh Vương... Ha ha, vậy thì rất thú vị! Ta cảm thấy ngươi không ngu như vậy, chứng tỏ rất có khả năng là Mệnh Vương dạy!”
“Đủ rồi!"
Kỳ Huyễn Vũ gầm dữ dội, mắt đỏ như máu!
Phải, là Mệnh Vương dạy. Khi Cơ Dao còn nhỏ, mới vừa học nói, Mệnh Vương đã chỉ vào lão cười nói: “Nhìn người còn già hơn cả bản vương, những năm qua, người lao tâm lao lực vì vương đình, đứng chung với nhau, ai là sự phụ, ai là đồ đệ, không nhìn thực lực, e là không thể phân biệt.”
“Dao Nhi, con nhìn sự bá của con kìa, có phải là còn già hơn cả vương tổ không, gọi gia gia chắc cũng không ai để ý...”
Từ ngày đó, Cơ Dao bi bô tập nói không nhớ gì khác, chỉ nhớ mỗi cái này! Từ ngày đó, Co Dao luôn miệng gọi lão là Huyễn Vũ gia gia, mãi cho đến tận hôm nay! Trong vương đình, dù có người sửa lại, Cơ Dao cũng không đổi xưng hô, có lẽ... Năm xưa con bé đã bị Mệnh Vương dùng lực lượng tinh thần dẫn dắt rồi!
"Đáng trách!”
Kỳ Huyễn Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, không biết là mắng Phương Bình hay Mệnh Vương! Giờ khắc này, sức chiến đấu của Kỳ Huyễn Vũ tăng mạnh, đánh Phương Bình liên tục bay ngược, máu tung tóe trong hư không, nhưng Phương Bình lại cười rất tươi. Bùng phát lực chiến không tiết chết Ở một nơi không thể khôi phục năng lượng, Kỳ Huyễn Vũ lại quên cả chuyện phải tính toán năng lượng tiêu hao! Tiếp tục bạo phát như vậy, lão có thể kéo dài được bao lâu? Mình chọc trúng nỗi đau của lão rồi? Đây chính là thiếu hụt trong bản nguyên của lão sao? Những năm qua, Kỳ Huyễn Vũ chẳng lẽ không nghi ngờ gì à? Có lẽ biết, nhưng giả vờ hồ đồ thôi! Sư tôn mà lão tin tưởng nhất dường như không quá tin tưởng lão, không, chính lão cũng không thật sự tin tưởng Mệnh Vương! Mối quan hệ của hai thầy trò này, thậm chí có thể là hai cha con này, quá phức tạp! Ánh mắt Kỳ Huyễn Vũ càng đỏ như máu, điên cuồng chiến đấu, Phương Bình cũng khó mà chịu đựng nổi, kim thân lại nổ tung. Phương Bình không ngừng khôi phục, không ngừng tiêu hao lượng lớn vật chất bất diệt để khôi phục kim thân, bổ sung tiểu hao.
Hắn không phản kích! Hiện tại, hắn bị thương căn cơ, trong nháy mắt này, hắn khó có thể hoàn toàn khôi phục, e không phải là đối thủ của Kỳ Huyễn Vũ.
Song, hắn có thể kéo dài thời gian! Nếu lúc này Kỳ Huyễn Vũ dẫn người đi, Phương Bình cũng chưa chắc đã có thể làm gì được lão. Nhưng lão không đi, một mực chém giết, cứ tiếp tục như thế, Phương Bình có thể bắt được cơ hội, hôm nay có hy vọng hủy diệt được tất cả mọi người phe địa quật!
Xa xa, có cường giả quân Thiên Mệnh gầm lên: “Điện chủ!”
“Điện chủ, rút lui thôi!”
Bên kia, nhóm Khổng Lệnh Viên đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Phe địa quật sắp bị giết đến tan vỡ rồi! Trước đó còn lại gần trăm người, nhưng vì thiếu cường giả, bị giết quá nhiều, lúc này chỉ còn lại không tới 30 người! Mà phê nhân loại và tiên đảo hải ngoại, vì không thiếu vật chất bất diệt, cường giả nhiều, đến bây giờ còn khoảng 50 người. Nếu còn tiếp tục, địa quật càng đánh càng yếu, sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt. Kỳ Huyễn Vũ áp chế Phương Bình, nếu không thể giết Phương Bình thì hoặc là phải quay lại viện trợ cho bọn họ đánh giết địch, hoặc là dẫn người rời đi, vì sao lại phải ăn thua đủ với Phương Bình như vậy? Cường giả quân Thiên Mệnh không hiểu! Ngày thường, điện chủ không hề dễ kích động như vậy! Phương Bình khó giết, nếu Kỳ Huyễn Vũ quay về cứu viện, đánh Khổng Lệnh Viên, Phương Bình chưa chắc đã có năng lực cứu viện, đến lúc đó, giết những người kia rồi vây công Phương Bình, chẳng phải càng tốt hơn sao?
"Điện chủ!”
Những người còn sót lại quát lên, có cường giả của Thiên Thực vương đình giận dữ hét: "Kỳ Huyễn Vũ, ngươi cùng một giuộc với Phương Bình! Đồ phản bội!"
Kỳ Huyễn Vũ quá giống kẻ phản bội! Lúc này mà còn không chịu trở về cứu viện, ngược lại, cứ dây dưa đánh với Phương Bình mãi, có cần phải như vậy không?
"Phản bội ư?"
Lời này như đang kích thích Kỳ Huyễn Vũ, ánh mắt lão đỏ như máu, đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía người vừa thốt lên lời này! Người kia nhìn thấy đôi mắt màu đỏ tươi, chấn động trong lòng, ngay sau đó, người kia quát lớn: "Rút lui!"
Hơn 30 người, có khoảng 10 người của Thiên Thực vương đình. Lúc này, cường giả kia cảm thấy Kỳ Huyễn Vũ đã điên rồi. Đã vậy, không cần phải điên cùng lão! Nếu Kỳ Huyễn Vũ không điên, bọn họ còn có sức đánh một trận. Song, cường giả đỉnh cấp như vậy lại phát điện, bọn họ không thể thắng được võ giả Phục Sinh Chi Địa. Cường giả của Thiên Thực vương đình đã sớm bị giết sợ, lúc này, vì thoát thân, họ mặc kệ những người khác, bỏ chạy tán loạn! Ầm ầm ầm! Lại một loạt tiếng nổ vang lên, trong chớp mắt, rất nhiều người còn lại bị tiêu diệt! Thế cuộc càng thêm ác liệt!
"Điện chủ!”
Có người gào lên đau xót, tiếng gào biến mất trong chớp mắt, bị giết tại chỗ, những người này không thể nào hiểu được, vị điện chủ anh minh thần võ sao hôm nay lại hành động như vậy! Nhóm người Khổng Lệnh Viên muốn đến hỗ trợ Phương Bình, nhưng Phương Bình quát lớn: "Giết địch, không chừa một ai!"
Nghe vậy, Khổng Lệnh Viên cũng không nói nhiều, lập tức dẫn người truy sát những người đã bỏ chạy tán loạn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận