Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1021

Tần Phượng Thanh nghĩ thì nghĩ, cũng không thật sự muốn gọi tổ tông, chỉ là hơi cảm khái nói: "Yêu thú địa quật nghèo ghê!"
Nhớ ngày đó, hắn cướp hang ổ của hai con yêu thú cấp tám, thu hoạch chẳng được bao nhiêu. Lần này chỉ cướp một thành trì do võ giả cấp bảy thành lập thôi, chiến lợi phẩm lại nhiều hơn rất nhiều.
Phương Bình liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: “Ngươi tốt nhất đừng nên đi Ma Đô địa quật, giảo thù dai vô cùng, ngươi lật tung hang ổ của nó, lại không giấu khí tức, sớm hay muộn gì nó cũng tìm ngươi gây chuyện.”
Tần Phượng Thanh bĩu môi, chỉ là một con yêu thú cấp tám mà thôi.
Bây giờ hắn đã trải qua nhiều sóng gió, cũng từng gặp qua cấp chín, trước đó còn chứng kiến yêu thú cấp chín bị chém giết, đối với yêu thú cấp tám… Sợ thì sợ, cũng không phải sợ đến mức không dám xuống địa quật.
Vừa nói, Phương Bình cũng không quên chính sự, nhìn hai tên đang hôn mê nằm dưới đất, nói: “Hỏi từng người một, đều là người của phủ thành chủ, dù không phải cấp sáu, nhưng cũng là cấp năm, ít nhất cũng biết được gì đó.”
Đột nhiên, Phương Bình bỗng đổi giọng: “Các ngươi ra ngoài trước đi, ta ngụy trang một chút, giả thành võ giả địa quật, xem có thể hỏi được tin tức gì không.”
Vương Kim Dương bật cười nói: “Ngươi là người đánh bọn họ ngất xỉu đó…”
“Ta cũng đâu có lộ diện, thay đổi khí tức một tí là được ấy mà.” Phương Bình nói, khí tức biến đổi, trong nháy mắt biến thành một vị võ giả tản ra năng lượng địa quật thuần khiết.
Thấy cảnh này, Lý Hàn Tùng và Vương Kim Dương đều muốn đá đầu hắn. Chịu không nổi mà! Tên này càng ngày càng có nhiều chiêu trò, bọn họ không tiếp thu kịp.
Tần Phượng Thanh không để ý lắm, thuận miệng làu bàu nói: "Mẹ nó, lại gạt ta! Lần trước nói chỉ có thể ngụy trang khí tức của ta, sao bây giờ không giả dạng thành ta đi?"
Phương Bình nói dối như cuội, lần nào cũng lừa gạt hắn.
Phương Bình liếc mắt nhìn hắn, khẽ cười nói: "Sóng năng lượng địa quật mà thôi, muốn làm giả thì làm, dễ ấy mà. Lực lượng khí huyết của nhân loại phức tạp hơn nhiều, chỉ có huyết mạch giống nhau, mới có thể giả thành đối phương được."
Phương Bình khẽ thở dài: "Cho nên ta mới dám chắc là ta và ngươi có quan hệ huyết thống, trong lòng có hơi khó chịu."
"Ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?" Tần Phượng Thanh cười nhạo một tiếng, sau đó ho nói: "Cho ta ba năm chục tỷ, ta thừa nhận hai ta có quan hệ ngay."
"Cút!" Phương Bình mắng một câu, khoát tay một cái nói: "Các ngươi đi ra ngoài trước, mang tên này đi theo luôn đi."
Phương Bình tiện tay ném một tên ra, Vương Kim Dương nhận lấy, kéo ra khỏi sơn động.

Phương Bình ở trong động hơn nửa tiếng, tiếp tục dùng lại chiêu cũ, mang theo người thứ hai vào sơn động.
Bên ngoài, Tần Phượng Thanh hí hí cười không ngừng, nói: “Nghe kìa, tên kia kêu thảm thiệt luôn, tên Phương Bình này có sở thích kì lạ ghê.”
Vương Kim Dương mặc kệ hắn, nhìn về phía Lý Hàn Tùng nói: "Kim thân kim cốt của ta vẫn chưa khôi phục, lần trước ngươi khôi phục bằng cách nào?"
Lý Hàn Tùng cũng không hiểu, lắc đầu nói: "Chỉ bị thương nhẹ, sau đó tùy tiện tu luyện một ngày, ta liền thành nửa kim thân. Ngươi hỏi Phương Bình thử, hắn biết nhiều hơn ta."
"Hắn chưa chắc đã biết…”
Vương Kim Dương nhìn sơn động một chút, nửa ngày sau mới nói: "Tên này… Trong miệng hắn, ba phần thật bảy phần giả. Ngươi thật sự tin hắn là Thiên Đế, ngươi là Chinh Bắc đại tướng quân sao?"
Lý Hàn Tùng nói: “Ừ thì… Cũng tin một chút. Tên đó quỷ kế đa đoan, hắn chưa chắc là Thiên Đế… Đương nhiên, nếu hắn nói thật, nếu thật sự có thiên đình, có lẽ hắn cũng chỉ là quân sư, tên này gian trá vô cùng.”
Nói xong, Lý Hàn Tùng nhìn về phía Vương Kim Dương nói: “Ta lại thấy… Nếu thật sự có thiên đế, ngươi giống hơn hắn ấy.”
Vương Kim Dương vuốt thái dương, đau đầu nói: “Thiên đình mà hắn nói, tám chín phần mười là giả, vậy mà ngươi cũng tin hắn.”
“Cũng khó nói, hay là ngươi đoán chúng ta là ai đi?”
“Cái này…” Vương Kim Dương thở dài, đúng vậy, không giải thích được.
Chúng ta kiếp trước rốt cuộc là ai? Phương Bình nói thiên đình, Lý Hàn Tùng cũng hơi tin, đại khái cũng là vì thế.
Theo truyền thuyết, Thiên Đình có lẽ thật sự tồn tại. Nếu đã thật sự tồn tại, thì đám người bọn họ phục sinh, là cường giả thiên đình, cũng chưa chắc là không thể.
Hai người bọn họ trò chuyện, Tần Phượng Thanh phiền muộn, lại bài xích ông, đám người các ngươi tu luyện cứ như chơi đồ hàng ấy.
Hắn chen vào nói: “Các ngươi đừng nghe Phương Bình nói nhảm, tên đó kiếp trước có lẽ là tiểu đệ của các ngươi, cố ý giả thành đại ca. Hơn nữa…”
Tần Phượng Thanh vuốt cằm nói: “Tên đó thật là cường giả phục sinh sao?”
“Hả?” Lý Hàn Tùng sửng sốt, khả năng này, bọn họ trước giờ không nghĩ đến chuyện này!
Tần Phượng Thanh híp mắt cười ha hả nói: “Đoán thử xem, cường giả phục sinh đều là võ giả biến dị, đúng không?”
“Hiện tại Phương Bình là biến dị kim cốt, lực lượng tinh thần cường đại, ngay cả cốt tủy cũng biến dị, còn có, vấn đề khôi phục cấp tốc.”
Tần Phượng Thanh suy tư một lát rồi nói: "Các ngươi đều là biến dị cục bộ, tên này biến dị toàn bộ, ta cảm thấy hắn không giống với các ngươi."
Vương Kim Dương đảo mắt, nói khẽ: "Tên này cũng không phải biến dị ngay từ đầu, lúc ta biết hắn, hắn cũng không có quá nhiều đặc thù, đương nhiên, khi đó còn yếu, có lẽ không phát hiện được. Nhưng theo ta được biết, hắn cốt tủy biến dị, đúng là sau này mới biến dị."
Nói xong, Vương Kim Dương lại nói: "Kim cốt cũng vậy!"
Lý Hàn Tùng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nghĩ tới cái gì, nửa ngày sau mới nói: "Nếu… Nếu hắn không phải phục sinh võ giả… Vậy hắn... Vậy hắn… lúc trước hắn nói cho chúng ta biết mấy thứ đó?"
"Lung lạc ngươi thôi." Tần Phượng Thanh bĩu môi, chuyện bình thường như cân đường hộp sữa.
"Không… không đâu, ý ta là, nếu hắn không phải cường giả phục sinh, làm sao có thể biến dị?"
"Ai quy định là võ giả phục sinh mới có thể biến dị?" Tần Phượng Thanh cười ha hả nói: "Cầu Thiên Địa của ta biến dị, chẳng lẽ ta cũng là võ giả phục sinh?"
Lý Hàn Tùng tức giận nói: "Ngươi vậy mà cũng gọi biến dị? Tốc độ tu luyện của ngươi nhanh không?"
“…”
Tần Phượng Thanh bị chọt trúng chỗ đau, mặt đen thui không nói lời nào.
Tốc độ tu luyện của hắn trông thì nhanh, thật ra lại chẳng nhanh chút nào, phải dựa vào vô số tài nguyên chồng chất ra.
Mà đám người Vương Kim Dương tiêu hao tài nguyên ít hơn hắn nhiều, tính cả Phương Bình, ngoại trừ lần trước phải chữa thương ra, thì Phương Bình cũng không tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên.
Hắn xài điểm tài phú, Tần Phượng Thanh đương nhiên là không biết, nhưng Phương Bình tiêu hao ít tài nguyên là sự thật, trước đó hắn đầu cơ trục lợi khá nhiều đan dược bên ngoài.
Biến dị võ giả, tiêu hao ít, tu luyện nhanh, đây cũng là một điểm đặc thù. Phương Bình thật ra cũng phù hợp với đặc điểm đó.
Lý Hàn Tùng thấy hắn không nói, tiếp tục nói: "Phương Bình hẳn là võ giả phục sinh... Nhưng chuyện Thiên Đình thì lại khó mà nói."
Vương Kim Dương cũng không nghĩ nhiều, cười nói: "Không nghĩ những chuyện này nữa, mặc kệ hắn nói gì cũng được, sớm muộn có một ngày, sự thật sẽ được phơi bày."
Tần Phượng Thanh lầu bầu nói: "Khó mà nói, ta lại cảm thấy, sớm muộn có một ngày, các ngươi sẽ đạp trúng một cái bẫy to."
"Chẳng lẽ ngươi không đạp sao?" Lý Hàn Tùng hừ nhẹ một tiếng.
Tần Phượng Thanh khinh bỉ nhìn hắn, hạ giọng nói: "Ngươi biết cái gì, cái này gọi là tự nhảy xuống hố! Hắn có tiền, ta là nhận tiền làm cha, nào giống các ngươi, nhận hắn làm cha, giống chỗ nào chứ?"
Lý Hàn Tùng đen mặt, ngươi nói rất hay, rất có đạo lý, nhưng ông đây không muốn để ý đến ngươi!
Bọn họ còn đang nói chuyện, Phương Bình đã đi ra khỏi sơn động, liếc qua Tần Phượng Thanh, ánh mắt không thân thiện tí nào. Ban nãy tên này nói cái gì, hắn đã nghe thấy hết, chờ đó, giải quyết hắn sau.
Phương Bình mở miệng nói: "Hai tên này đúng là biết nhiều hơn một chút, lúc trước nhân loại rút lui, thành Tường Vi có bắt một số võ giả nhân loại. Lúc ấy có hơn trăm võ giả nhân loại ở lại địa quật.
Một phần trong đó… đều chết trận.
Một số nhỏ bị bắt, thành Nguyệt Quế thật ra cũng từng bắt mấy người, không biết có Trương lão sư hay không. Lúc trước cường giả Tông Sư đều rút lui, võ giả nhân loại bị bắt có cấp sáu, cũng có cấp bốn cấp năm, nhưng trung cấp không nhiều, bốn năm người mà thôi.
Hơn nữa còn bắt hơn mười võ giả cấp thấp.
Cứ thế kéo dài hơn nửa năm, lúc ấy khắp nơi đều có võ giả địa quật, cho nên hiện nay, võ giả nhân loại thật sự còn tự do trốn trong địa quật đại khái sẽ không quá nhiều, tối đa cũng chỉ có 3 đến 5 người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận